Chương 253: Âm Dương Đại Ma Bàn
Cuối cùng Sở Vương Đình phải bỏ ra cái giá lớn, Tiêu Tuyết và Hầu Quỷ Môn bởi vì vô tội bị cuốn vào chuyện này, chẳng những Long Huyết Thánh Đan lọt vào trong tay bọn họ bị giữ lại, Quỷ Thần Cốc còn được đền bù tổn thất to lớn, về phần Phương Hành thì nhận được đền bù càng phong phú, chỉ là Linh Thạch cực phẩm thì có một ngàn viên, còn không tính linh dược gì đó.
Phương Hành mừng rỡ đến sắp nhìn không thấy con mắt, nghĩ thầm lần này phát.
Sau đó Kim Đan Ngũ Tổ và Sở Hoàng Thái Tử phất tay áo rời đi, trước khi Vạn La Lão Quỷ đi, dặn đi dặn lại, bảo Phương Hành về Vạn La Viện tu luyện, thậm chí còn nhờ Tiêu Tuyết kéo hắn trở về, bảo đảm không sơ hở tý nào.
Trải qua hai sự tình vừa rồi, Vạn La lão quái thật lo lắng thả Phương Hành ra cửa, gia hỏa này quá biết gây chuyện, lần thứ nhất đi ra, giết hai Âm thị của Sở Vương Đình, lúc này đây đi ra, lại trộm năm viên Long Huyết Thánh Đan, còn giá họa Hầu Quỷ Môn và Tiêu Tuyết, làm hại nội bộ Đại Tuyết Sơn nổi lên tranh chấp, ba Kim Đan cảnh đánh đập tàn nhẫn, quả thực loạn thành một đoàn.
Đây quả thực là tai tinh, lại bỏ mặc hắn đi dạo ở bên ngoài, không biết sẽ gây ra phiền toái gì nữa!
Mình đường đường Kim Đan lão tổ, vì chút chuyện hư hỏng của hắn ngay cả chuyện cũ năm xưa cũng kéo ra, quá mất mặt.
Bây giờ nhìn xem, tiểu quỷ kia lại vờ làm người tốt, cùng Hầu Quỷ Môn kề vai sát cánh, cùng Tiêu Tuyết nói cười vui vẻ, quan hệ tốt vô cùng, phần bổn sự và da mặt dày này, mình sống sắp một ngàn năm cũng kém xa.
Kim Đan Ngũ Tổ cộng thêm Sở Hoàng Thái Tử, trọn vẹn thương nghị một đêm mới trở về.
Phương Hành sáng sớm liền tới nghe ngóng tin tức, Vạn La lão quái lại không nói gì. Chỉ nói kỳ thật nội bộ của Đại Tuyết Sơn cũng có phân tranh không ngừng. Đại sự còn không có nắm chắc, thế lực khắp nơi cũng đã xoắn xuýt, chờ chia cắt thành quả thắng lợi, vốn Sở Vương Đình chiếm phần lớn nhất, chỉ là trải qua chuyện này, lại bị gặm đi không ít, đây là còn may có Sở Hoàng Thái Tử ở bên tai Sở Thái Thượng liên tiếp đề điểm, mới bảo vệ được chút quyền lợi của Sở Vương Đình.
Phương Hành giờ mới hiểu được, các Kim Đan cảnh không phải người ngu, ở đâu có chuyện vô duyên vô cớ liền động thủ, một ít sự tình bên ngoài thoạt nhìn đơn giản, nhưng bên trong đều có liên quan dây dưa lợi hại, Vạn La lão quái không có hứng thú với mấy cái này, hắn chỉ lẻ loi một mình, không môn không phái, bởi vậy ngược lại tâm tư đơn thuần nhất.
Người khác đều quan tâm phân phối lợi ích sau đó, Vạn La lão quái lại chỉ quan tâm một sự kiện, chính là hoàn thành chuyện này.
Bất quá cũng chính vì hắn muốn hoàn thành chuyện này, cho nên không muốn nội bộ Đại Tuyết Sơn bị lợi ích gút mắc, lúc này đây mượn chuyện đi ra, cũng là vì giải quyết dứt khoát, chính thức liên hợp lại lực lượng của Đại Tuyết Sơn.
Đương nhiên còn có một điểm khác, là hắn không thích lão hữu Hồ Cầm bị người dùng lợi ích gút mắc vây khốn tay chân, rõ ràng là Sở Vực đệ nhất nhân, nhưng hết lần này tới lần khác nhiều lần bị người bức bách, không được siêu nhiên, thay hắn giải quyết một ít tai hoạ ngầm.
Sự tình nội bộ Đại Tuyết Sơn phân tranh, Phương Hành hoàn toàn không có hứng thú, nghe vài câu liền nản, Vạn La lão quái thấy hắn không có hứng thú, cũng không nói hắn nghe, dù sao tính tình của Vạn La lão quái cũng như thế, nhàn vân dã hạc, không thích tranh đấu, tính tình của Phương Hành ngược lại hợp ý hắn, không có việc gì thì làm một chuyến, người chết chim chỉ lên trời, không chết đoạt vạn năm...
- Các ngươi luôn nói đại sự kiện, đại cơ duyên, đến cùng là chuyện gì, nói nghe một chút!
Phương Hành quan tâm chỉ có sự tình này.
Vạn La lão quái ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời, nặng nề hít một hơi nói:
- Việc này liên lụy đến bí mật lớn nhất của Tu Hành Giới, ngay cả lão phu cũng kiến thức nửa vời, rất khó nói rõ ràng cho tiểu quỷ ngươi, hơn nữa lúc này nói cho ngươi, sẽ làm ngươi phân tâm, vẫn là chờ ngươi tu thành môn thần thông kia, lão phu sẽ nói rõ...
Phương Hành ngẩn ngơ, vui vẻ nói:
- Bổ khuyết toàn bộ rồi?
Vạn La lão quái hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi cho rằng chúng ta mật đàm là nói chuyện vô ích sao? Trước đó lão phu không cách nào bổ khuyết toàn bộ thần thông, là bởi vì cảm giác thiếu một chút gì đó, mượn cơ hội lần này, lấy được không ít bí pháp của Sở Vương Đình, Đại Diễn Tông và Mạc Long Ngâm, lẫn nhau xác minh, lấy thừa bù thiếu, cuối cùng cũng bổ khuyết toàn bộ rồi!
Phương Hành kinh hỉ nói:
- Lúc nào có thể truyền cho ta?
Vạn La lão quái cười cười nói:
- Nếu như lão phu suy tính không sai, trong vòng ba ngày a!
Phương Hành lập tức vui vẻ lên, cho đã mắt chờ mong hỏa hoa.
Trong ba ngày sau đó, Phương Hành rất trung thực, dù sao lần này thu hoạch không ít, tạm thời không lo tài nguyên tu luyện, hơn nữa hiện tại Sở Vương Đình vừa ăn thiệt thòi lớn, chỉ sợ cũng không có dễ dàng để cho hắn thừa dịp, nếu đi qua tìm phiền toái, ngược lại có khả năng đẩy mình vào hố lửa, vừa vặn nghỉ ngơi một chút, coi như kỳ nghỉ phép đi.
Không chờ đến ba ngày, ban đêm ngày hôm sau, Vạn La lão quái gọi Phương Hành qua, thần sắc mỏi mệt ném cho hắn một ngọc phù, trong lòng Phương Hành biết đây là pháp môn mà Vạn La lão quái nói có thể giải quyết vấn đề của mình, cảm thấy kích động, vội vàng nhận lấy, thần niệm thăm dò vào, trong ngọc phù ghi lại tin tức lập tức truyền vào đầu hắn, để cho hắn nao nao, biểu lộ quái dị.
- Âm Dương Đại Ma Bàn?
Phương Hành ngơ ngác nhìn Vạn La lão quái.
Vạn La lão quái nghiêm mặt nói:
- Đúng vậy, thần thông này chính là lão phu dùng bản thiếu năm đó ngẫu nhiên đoạt được làm cơ sở...
Phương Hành đã cắt đứt hắn nói:
- Danh tự quá khó nghe đi à nha!
Vạn La lão quái cả giận nói:
- Ở đâu khó nghe?
Phương Hành nói:
- Chính ngài suy nghĩ thật kỹ, không thấy rất khó nghe sao?
Vạn La lão quái trừng mắt nửa ngày, cuối cùng hít một hơi nói:
- Thần thông này đã tiêu hao hết tâm huyết của lão phu, đã hoàn toàn bất đồng tàn quyết năm đó, tự nhiên phải lấy danh tự mới, bất quá ta chẳng muốn suy nghĩ, thuận miệng lấy một cái!
Phương Hành chậc lưỡi nói:
- Vậy bổn sự đặt tên của ngài thật không ra sao, ta tự mình nghĩ một cái!
Vạn La lão quái bất đắc dĩ:
- Tùy tiện, ngươi nghĩ đi!
Phương Hành rất nghiêm túc nghĩ một lát, nói:
- Âm Dương đại bánh xe được không?
Vạn La lão quái đạp ra một cước, quát:
- Ngươi dám lấy cái danh tự này cho thần thông của lão phu, ta cam đoan đánh chết ngươi!
Đại Ma Bàn cũng tốt, đại bánh xe cũng được, tóm lại pháp môn này đã bổ khuyết toàn bộ.
Dưới sự chỉ điểm của Vạn La lão quái, Phương Hành bắt đầu tìm hiểu thần thông, vừa nghiên cứu, mới phát hiện thần thông này rất lợi hại, ẩn chứa chí lý, huyền ảo khó hiểu, chẳng trách dùng tu vi của Vạn La lão quái, cũng tiêu hao hết tâm huyết, Phương Hành chỉ là lý giải thần thông đã dùng ba ngày, mới rõ ràng nguyên lý vận chuyển.
Chỉ là sau khi hiểu rõ, lại phát hiện một vấn đề rất nghiêm trọng.
- Nếu như ta tu luyện môn thần thông này, thì không cách nào mượn nhờ lực lượng của Ngộ Đạo Viện!
Phương Hành nghi hoặc nói với Vạn La lão quái.
Vạn La lão quái thở dài một tiếng, nhẹ gật đầu:
- Đúng vậy, cái này cũng là địa phương lão phu lo lắng, lão phu có loại dự cảm, lúc này cách thời gian đại sự kia đến đã không xa, các ngươi ở trong Đại Tuyết Sơn, không tiếp xúc ngoại giới, không biết lúc này ngoại giới đã loạn cả lên, ngư long hỗn tạp, giờ khắc này, mau chóng tăng thực lực lên mới là trọng yếu nhất, nhưng lão phu lo lắng, không cách nào mượn nhờ lực lượng của Ngộ Đạo Viện, ngươi lại không thể ở trước khi đại sự kia đến, luyện thành môn thần thông này...
Phương Hành nói:
- Theo như suy đoán của ngài, ta cần bao lâu mới có thể luyện thành môn thần thông này?
Vạn La lão quái trầm tư nói:
- Nhanh nhất cũng phải một năm!
Phương Hành giật mình, lại nói:
- Sự kiện kia lúc nào đến?
Vạn La lão quái trầm giọng nói:
- Trong vòng nửa năm, tùy thời sẽ đến!
Phương Hành cúi đầu không nói, Vạn La lão quái nói:
- Tuy thực lực của ngươi bây giờ không kém, nhưng nếu đi làm đại sự kia, y nguyên cực kỳ nguy hiểm, nếu ngươi không có nắm chắc, có thể tạm thời từ từ tu luyện môn thần thông này, sửa dùng Thái Âm Huyền Ngọc áp chế nguyền rủa, thông qua phương pháp khác tăng thực lực lên, đợi cho đại sự kia trôi qua, có thời gian nhàn rỗi, lại đến tu luyện môn thần thông này...
Phương Hành nói:
- Những phương pháp khác có thể đánh thắng được Sở Hoàng sao?
Vạn La lão quái có chút im lặng nói:
- Sao ngươi luôn nhằm vào hắn thế nhỉ?
Phương Hành nói:
- Là hắn nhằm vào ta, vương bát đản này nhất định không chịu buông tha ta...
Vạn La lão quái nở nụ cười nói:
- Ngươi cũng có tự mình hiểu lấy, mà thôi, không tu pháp quyết này, tuyệt không có cơ hội tranh phong với Sở Hoàng!
Phương Hành nhẹ gật đầu nói:
- Vậy ta luyện cái này, nửa năm, có lẽ không sai biệt lắm!