Chương 256: Đạo lý
Tuy không dùng phương pháp của Vạn La lão quái, nhưng Phương Hành vẫn đạt tới yêu cầu.
Phương pháp của Vạn La lão quái, là đường đường chính chính, dùng Chân Linh áp chế Sát Linh, sau đó đánh lạc ấn vào trong cơ thể Sát Linh.
Dựa theo đạo lý của hắn mà nói, đây là vương đạo chính nghĩa. Nhưng Phương Hành hết lần này tới lần khác dùng Chân Linh ký sinh Sát Linh, lại thuộc về tà trong tà, chỉ có điều nhìn lại, cách làm của Phương Hành thực đạt đến mục đích "ngoài ma trong thánh", cũng phù hợp Đại Đạo.
Hơn nữa Vạn La lão quái cũng không phải người cổ hủ, sau khi kiểm tra, phát hiện hiệu quả tốt vượt xa tưởng tượng của mình, liền không hề câu nệ ở vấn đề này, thậm chí còn ghi chép phương pháp ký sinh Sát Linh của Phương Hành lại, để ngày sau có người thứ hai xuất hiện tình huống như vậy, Vạn La lão quái cho ra biện pháp giải quyết, sẽ có phương pháp của Phương Hành.
Mà Phương Hành cũng bắt đầu chính thức tu luyện Âm Dương Đại Ma Bàn.
- Tiểu quỷ, ngươi khống chế lực lượng Sát Linh, chỉ là hoàn thành bước đầu tiên mà thôi, tu thành môn thần thông này, mới là mục đích cuối cùng nhất, sự tình các ngươi cần làm kia, thực sự quá hung hiểm, hung hiểm đến ngay cả chúng ta cũng cảm thấy rất áp lực, không hề có nắm chắc, có thể giúp chỉ là tận hết khả năng tăng thực lực của các ngươi lên mà thôi...
- Nhiều một phần thực lực, liền nhiều một phần hi vọng... Đại Tuyết Sơn đúng là vì vậy mà thiết lập, Ngộ Đạo Viện, cũng là vì có thể giúp đỡ các ngươi ngộ đạo mà thiết lập, chỉ tiếc ngươi muốn tu hành môn thần thông này, là không cách nào mượn nhờ lực lượng của Ngộ Đạo Viện, chỉ có thể dựa vào mình lĩnh ngộ, kể từ đó thời gian dành cho ngươi càng ngắn. Tu luyện môn thần thông này thật có chút làm khó ngươi...
Nói đến đây, Vạn La lão quái trầm mặc, tựa hồ làm ra quyết định gì.
Qua nửa ngày, hắn mới ném tới một tấm ngọc phù.
- Tu luyện thần thông dù sao cũng là sự tình của mình, lão phu có thể chỉ điểm ngươi, nhưng không cách nào thay ngươi tu hành, hơn nữa trong Vạn La Viện còn có chín thiên kiêu Linh Động cảnh, bọn hắn cũng cần lão phu chỉ điểm, ta không cách nào luôn ở bên ngươi. Sự tình tu hành, chính ngươi nắm chắc, có nghi vấn thì tới tìm ta... trong ngọc phù này ghi lại trận pháp trong Đại Tuyết Sơn, nếu ngươi không cách nào tu thành môn thần thông này, mà đại sự kia lại cực kỳ hung hiểm, nên ngươi không cần tham dự, dựa theo lộ tuyến trong đó, tự tìm đường ra ly khai!
Phương Hành nhận lấy ngọc phù, không khỏi ngơ ngác.
Lúc đầu Vạn La lão quái thu hắn, là bởi vì bọn hắn có chuyện cần đám tiểu bối có thực lực đi hoàn thành. Cũng bởi vậy, tiểu thổ phỉ không thuận theo lẽ thường như hắn mới trở thành hạt giống tốt trong mắt Kim Đan lão tổ. Hắn ở trong Đại Tuyết Sơn làm việc lớn mật, là có ý nghĩ dù sao các ngươi cũng lợi dụng ta, ta trước lợi dụng các ngươi.
Nhưng tới lúc này, Vạn La lão quái vì hắn cân nhắc, đã có ý nghĩ thả hắn rời đi, làm cho Phương Hành có chút ngoài ý muốn.
Bình tĩnh nhìn Vạn La lão quái một chút, Phương Hành thu ngọc phù vào, cười nói:
- Nếu ta chạy ngài cũng đừng trách ta!
Vạn La lão quái cười khổ nói:
- Mặc dù Âm Dương Đại Ma Bàn này là từ một môn Huyền quyết tàn khuyết sáng chế, nhưng lão phu gia nhập đạo lý của mình ở trong đó, thậm chí có bí pháp của Sở Vương Đình, bí quyết của Đại Diễn Tông, phẩm giai của pháp quyết này, chỉ sợ đã vượt qua Huyền quyết, có thể coi là Thần cấp, tu luyện Thần quyết, lại cần cảm ngộ đạo lý, hiểu đạo lý, mới có thể tu thành thần thông, mà ngộ đạo là sự tình huyền ảo nhất, có khi một đêm đốn ngộ, cũng có thể trải qua nhiều năm không thấy đầu mối, ngay cả lão phu khi còn trẻ, cũng không dám nói có thể ở trong vòng một năm lĩnh ngộ đạo lý kia, tự nhiên sẽ không dùng yêu cầu này đến làm khó dễ ngươi, nếu nan giải, ngươi có thể rời đi, lão phu không trách ngươi!
Phương Hành cười hì hì nhẹ gật đầu nói:
- Như vậy ta chẳng phải là chiếm tiện nghi của ngài?
Vạn La lão quái hừ một tiếng, nói:
- Ngươi chiếm tiện nghi của lão phu còn ít sao?
Nói xong chắp tay rời đi, không để ý tới Phương Hành.
Nhưng lúc này ánh mắt của Phương Hành lại nghiêm nghị, siết chặt nắm đấm.
- Quản nó là đạo lý gì, có phải Thần quyết hay không, ta nhất định phải luyện thành, nghe các ngươi nói ngưng trọng như vậy, đại sự kia nhất định là sự tình cực kỳ náo nhiệt, loại đại sự này, thiếu ta thì còn có tư vị gì?
Đại Tuyết Sơn rốt cục nghênh đón một thời gian bình tĩnh thần thánh.
Các thiên kiêu tiến vào Đại Tuyết Sơn cũng bắt đầu hành trình bế quan của mình.
Đại Tuyết Sơn mở ra ngày thứ hai mươi ba, tu vi của Sở Hoàng Thái Tử đột phá Trúc Cơ trung kỳ, sau đó chính thức tiến vào Ngộ Đạo Viện bế quan, nghe nói là muốn tu luyện một môn thần thông mà gần mấy trăm năm qua Sở Vương Đình không người tu thành, vạn người chú mục.
Ngày thứ hai mươi lăm, Đại sư tỷ Tiêu Tuyết của Tẩy Kiếm Viện bế quan, tu luyện Chí Tôn Kiếm đạo.
Ngày thứ hai mươi chín, Huyền Âm Viện truyền đến tin tức, Diệp Cô Âm thành công Trúc Cơ, sau đó không ra Ngộ Đạo Viện, tiếp tục lưu lại trong đó bế quan, tu luyện thần thông mà Hồ Cầm Lão Nhân truyền thụ, tục truyền nếu tu thành, sẽ siêu việt Hồ Cầm Lão Nhân khi còn trẻ.
Ngày thứ ba mươi mốt, Hầu Quỷ Môn lấy được cơ hội tiến vào Ngộ Đạo Viện lần nữa, chuẩn bị tu luyện Đại Diễn Quỷ Thần Quyết đến đại thành...
Mà các thiên kiêu ở trong Đại Tuyết Sơn cũng nhao nhao lựa chọn công pháp có thể tăng lên thực lực của mình, theo thứ tự tiến vào Ngộ Đạo Viện bế quan.
Thiên kiêu Linh Động cảnh không giống thiên kiêu Trúc Cơ cảnh, mỗi người chỉ có mười ngày bế quan, bởi vậy càng thêm quý trọng cơ hội này.
Mà thời điểm mọi người tiến vào Ngộ Đạo Viện, Phương Hành thì đang quét rác.
Vạn La lão quái nói không sai, tu luyện Âm Dương Đại Ma Bàn không phải sự tình đơn giản, nó đã vượt ra khỏi phạm trù Huyền quyết, có đạo lý của mình, công pháp như vậy đã xem như Thần cấp, cũng chính bởi vậy, mới có thể xưng là thần thông, muốn tu luyện thần thông, thì cần tĩnh hạ tâm lai, ngộ đạo lý, mà Phương Hành là người tính tình nhảy nhót, muốn ngộ đạo lý thì cần tĩnh tâm.
Muốn tĩnh tâm, làm sao tĩnh?
Phương Hành luôn thích đánh nhau gây chuyện, vừa gặp phải loại sự tình hưng phấn này, đương nhiên là tĩnh tâm không nổi.
Mà Vạn La lão quái cho hắn đề nghị, là quét rác.
Không ngừng quét rác, buồn tẻ không có gì, tâm người sẽ từ từ tĩnh lại, dễ dàng cho ngộ đạo lý.
Vì vậy...
Thời điểm thiên kiêu Trúc Cơ cảnh tiến vào Ngộ Đạo Viện bế quan, hắn lại quét rác.
Lúc thiên kiêu Linh Động cảnh tiến vào Ngộ Đạo Viện, hắn vẫn còn quét rác.
Thời điểm thiên kiêu Linh Động cảnh lần lượt ly khai Ngộ Đạo Viện, hắn vẫn đang quét rác...
Hơn nữa Vạn La Lão Tổ cũng không có giống như trước kia thường xuyên chỉ điểm hắn, tựa hồ quên lãng hắn rồi vậy.
Trong đoạn thời gian này, Vạn La Viện lại xảy ra một đại sự.
Băng Âm Cung cung chủ Tiêu Trường Thanh tự mình tiến vào Vạn La Viện cầu tình, đưa một đệ tử Trúc Cơ cảnh của Băng Âm Cung vào Vạn La Viện, người này tên Lãnh Tử Viêm, không phải truyền nhân nhất mạch của Hồ Cầm Lão Nhân, thời điểm hắn Trúc Cơ, tuy chỉ có 23 tuổi, xem như khó được, nhưng Đạo Cơ chỉ là Đạo Cơ màu xanh, bởi vậy không phù hợp yêu cầu của Kim Đan Ngũ Tổ, nên không được lựa chọn.
Chỉ là Kim Đan Ngũ Tổ có mười danh ngạch Linh Động cảnh, cộng thêm một Trúc Cơ cảnh, nhưng Vạn La Viện lại là một dị loại, người bên ngoài không biết chi tiết của Phương Hành, cho rằng trong Vạn La Viện chỉ có Linh Động cảnh, không có Trúc Cơ cảnh, bởi vậy Tiêu Trường Thanh muốn nắm chặt cơ hội này, dùng bí dược tăng lên Đạo Cơ cho Lãnh Tử Viêm, sau đó đưa vào Vạn La Viện.
Sau khi Lãnh Tử Viêm đến nơi này, Phương Hành càng dễ bị người quên lãng.
Mỗi một thiên kiêu Trúc Cơ cảnh, đều là đứng đầu một viện, trời sinh rất hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Cũng vào lúc này, trong Vạn La Viện dần dần có tin đồn truyền ra:
- Tục truyền Vạn La Lão Tổ vốn nhìn trúng thiên tư của hạ nhân Bách Thú Tông, muốn dạy dỗ hắn trở thành Trúc Cơ cảnh, sánh vai với bốn viện khác, chỉ là kẻ này quá mức bất hảo, cuối cùng bị Vạn La Lão Tổ buông tha, lần nữa từ trong Băng Âm Cung lựa chọn một thiên kiêu Trúc Cơ cảnh thu làm môn hạ...
- Ha ha, bất hảo? Ngươi không khỏi quá ngây thơ rồi! Người như Vạn La Lão Tổ, há sẽ để ý bất hảo hay không? Trên thực tế Vạn La Lão Tổ cho rằng người này thiên tư xuất chúng, nhưng sau khi trải qua khảo thí, lại phát hiện đây chẳng qua là ảo ảnh, thiên tư của hắn hoàn toàn không đạt tới lão nhân gia yêu cầu, lúc này mới bị buông tha, đã mất đi cơ hội, hắn cũng chỉ giống như chúng ta!
- Chúng ta? Ha ha, chúng ta đều tiến vào Ngộ Đạo Viện, hắn làm sao có thể giống như chúng ta?
Xì xào bàn tán như thế, cơ hồ mỗi ngày Phương Hành đều có thể nghe được.
Lúc đầu hắn ở trong mắt người ngoài là một truyền kỳ, xuất thân hèn mọn, thực lực lại vô địch ở Linh Động cảnh, to gan lớn mật, cùng tiểu công chúa của Bách Thú Tông thông qua Đại Tuyết Sơn thí luyện, được Vạn La Lão Tổ thu vào môn tường, sau đó nhiều lần giữ gìn hắn, tâm bảo vệ rất mạnh, có thể nói là một bước lên trời, cơ duyên to lớn.
Nhưng rất nhanh lại chuyển tiếp đột ngột, trở thành một người bị Vạn La Lão Tổ quên đi, thời điểm các thiên kiêu bề bộn tăng thực lực lên, hắn lại ở Vạn La Viện quét rác, quét một lần là hơn tháng, cả người giống như si ngốc, tựa hồ biến thành kẻ ngu, loại tình hình này, thoạt nhìn giống như người bị buông tha, gặp phải đả kích mà nản lòng thoái chí...
Thậm chí có một lần, có người nhớ lại sự tình lúc trước bị Phương Hành giáo huấn, hơn nữa mới từ Ngộ Đạo Viện trở về, tự nghĩ thực lực đại trướng, muốn tìm hắn báo thù, mấy người vây lại Phương Hành đang quét rác, chuẩn bị cho hắn giáo huấn.
Nhưng đột nhiên có một thanh niên mặc trường bào màu xanh ngọc đi ra giải cứu Phương Hành, hắn la rầy mấy thiên kiêu Linh Động cảnh kia, sau đó ánh mắt lãnh đạm nhìn Phương Hành nói:
- Cơ duyên theo mệnh mà định ra, ngươi mất đi cơ duyên lần này, cũng không cần thất vọng như thế, Đại Tuyết Sơn đã không có cơ duyên của ngươi, sao không ly khai, đến địa phương khác tiếp tục đi con đường của mình?
Nhưng Phương Hành chỉ giống như cười mà không phải cười nhìn nam tử kia nói:
- Ngươi cho rằng ta không biết những người này là ngươi sai tới kiếm chuyện?
Nam tử kia giật mình, ánh mắt lạnh lùng rơi vào trên mặt Phương Hành.
Phương Hành cầm cây chổi chuẩn bị trở về động phủ, trước khi đi lại quay đầu nhìn thanh niên áo xanh nói:
- Ngươi chính là Băng Âm Cung Lãnh Tử Viêm? Không cần lo lắng, ta không đoạt cơ duyên của ngươi, ngươi cũng đoạt không được cơ duyên của ta!