Chương 364: Long cung trưởng nữ
Hôm nay Phương Hành là Trúc Cơ cảnh, hơn nữa đang mặc pháp y, tránh được thủy hỏa, sau khi vào biển quần áo sẽ không ướt sũng, bế khí càng dài, không lo lắng sẽ bị chết đuối, chỉ có điều sau khi vào biển, xuống nước càng sâu, áp lực nước biển càng lớn, không dễ chịu cũng là sự thật, lặn xuống hơn mười trượng, cũng đã cần linh lực bảo vệ thân thể, không mở pháp nhãn thì cái gì cũng không nhìn thấy.
Bất quá sau khi hắn lấy ra hạt châu màu lam nhạt kia, tình hình lại lập tức chuyển biến tốt, hạt châu màu lam nhạt kia toả ra vầng sáng, lập tức trải rộng toàn thân, giống như có một đạo khí tức mát lạnh lưu chuyển ở quanh người, khiến cho cảm giác đè nén trong lồng ngực tan biến, giống như hành tẩu ở trên đất liền, cùng lúc đó, thậm chí còn có một loại cảm giác kỳ dị xuất hiện ở trong lòng Phương Hành, là có thể khống chế nước biển.
Hạt châu này, là lúc Phương Hành thoát khỏi Thanh Khâu Phần, thuận tay từ trên đầu một Quỳ Thi giật xuống.
Mơ hồ nhớ rõ, Quỳ Thi kia thân người đầu rồng, người mặc Hành Vân Bố Vũ Bào, hẳn là người Long tộc ở Thương Lan Hải, hạt châu vốn là vật khảm nạm trên vương miện, đã dùng Âm Dương Thần Ma Giám xem qua, hạt châu này tên là Nguyên Nguyên Tị Thủy Châu, chính là một loại chí bảo của Thủy Tộc, có thể hô hấp ở dưới nước, có thể khống chế nước biển, về phần những diệu dụng khác, thì còn chưa nghiên cứu ra.
Sau khi xuống nước, hắn thấy bầy cá vãng lai, là Quỷ Thủ Ngư mà Đại tiểu thư nói, bất quá đều là cá mái, loại Quỷ Thủ Ngư này cá trống ngon nhất, nhưng cá trống cần lặn xuống càng sâu mới có thể bắt được, lại tiếp tục lặn xuống trăm trượng, rốt cục thấy được một con Quỷ Thủ Ngư chậm chạp theo hải lưu bơi về phía trước, bộ dáng gầy trơ cả xương, nhưng lại là mỹ vị khó được của thế gian.
Loại cá trống này so với cá mái mà nói, số lượng ít đến làm cho người tức lộn ruột, chỉ cần Phương Hành bắt được mười con, thì có thể đổi được pháp môn bổ túc Tam Muội Chân Hỏa mà mình tha thiết ước mơ, tự nhiên không dám lãnh đạm, cong ngón búng ra, có một đạo thủy lưu hóa thành tấm lưới bao phủ tới, Quỷ Thủ Ngư cảnh giác, muốn chạy trốn, lại bị lưới bao phủ, lôi trở lại trước người Phương Hành.
- Một con...
Phương Hành đếm, lại không cất vào trong túi trữ vật, vừa để vào trong túi trữ vật, cá sẽ chết, hương vị mất ngon.
Bởi vậy hắn tiện tay giật một sợi rong biển chắc chắn, xâu cá lại cầm trong tay, sau đó tiếp tục tìm kiếm. Chỉ cần nhìn thấy có loại cá này tồn tại, tự nhiên có thể thoải mái bắt được, không tốn khí lực gì, chỉ là số lượng loại cá này quá ít, không dễ tìm kiếm mà thôi, nửa canh giờ trôi qua, cũng chỉ mới bắt được sáu con, còn thiếu bốn con.
Đang do dự có nên đi lên nghỉ ngơi một chút hay không, chợt thấy trong một lùm rong biển phía trước, chậm rãi bơi ra một con Quỷ Thủ Ngư to lớn, xem bộ dáng cũng là con trống. Phương Hành cảm thấy vui vẻ, nghĩ thầm bằng con Quỷ Thủ Ngư này, ít nhất cũng có thể bằng ba con Quỷ Thủ Ngư khác, bắt nó lại miễn cưỡng xem như đủ số.
Nghĩ tới đây, lập tức búng ra gợn nước, muốn bắt con cá kia, nhưng lúc này, phía trước đột nhiên lắc lư, hình như có cự vật gì đó đánh úp lại. Phương Hành nao nao, chỉ thấy hai quái ngư mặc thiết giáp nhanh chóng lao tới, một người tay cầm tam xoa kích, người khác cầm lưới bạc, hắn ném lưới về phía trước, liền bao phủ lấy Quỷ Thủ Ngư.
- Móa, vậy mà có người dám đoạt?
Phương Hành thấy thế, trong nội tâm giận không cần phải nói, xoắn tay áo, muốn trước giết chết hai quái vật kia rồi nói sau.
Lại không nghĩ tới, còn chưa kịp hét lớn, đã thấy hai quái vật kia ngừng lại, mắt ngoắc ngoắc nhìn mấy con Quỷ Thủ Ngư trong tay Phương Hành, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng, gia hỏa tay cầm tam xoa kích hét lớn, chỉ Phương Hành quát:
- Nhân tộc từ nơi nào đến, dám tới ngự hải của Vương Nữ đi săn, còn không mau mau chịu trói!
Thời điểm bọn hắn nói chuyện, thanh âm chấn động nước biển, lộ ra uy phong lẫm lẫm.
Thấy bọn họ nói chuyện, Phương Hành đang chuẩn bị động thủ ngừng lại, cực kỳ hứng thú đánh giá đối phương, chỉ thấy hai con quái vật kia, một con có vây lưng, miệng vừa lớn vừa rộng, răng nanh um tùm, mặc dù có hình người, nhưng thân thể lại giống như cá mập, chắc là một con Sa Ngư Tinh, mà một tên khác thì thân thể mềm mại, mặc áo bào trắng, sau lưng có hai cái vỏ lớn, rõ ràng là một con Bạng Tinh (*bạng là con trai biển).
Ở trên người chúng đều phủ thiết giáp, xem ra không phải tán tu, chắc là thuộc hạ của Đại Yêu nào đó.
Nhưng Phương Hành mặc kệ nhiều như vậy, ngày bình thường vô lý còn có tranh ba phần, huống chi lúc này hai quái vật kia muốn gây hắn? Sau khi đánh giá một cái, hắn cười hắc hắc, trực tiếp xông tới, tự nhiên là muốn cướp đoạt giỏ Quỷ Thủ Ngư ở sau lưng bọn hắn, hai Hải Yêu thấy thế, không khỏi giật mình, đồng thời thi triển pháp thuật Thủy hệ chống cự.
Con cá mập kia hoá thành nguyên hình, mở ra miệng lớn táp về phía Phương Hành, Bạng Tinh thì há miệng phun ra một hạt châu sáng óng ánh long lanh, dẫn động hải lưu cuốn về phía Phương Hành.
Hai tiểu yêu này, mặc dù chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng cực kỳ liều lĩnh, vì chúng là Hải Yêu, ở trong nước trời sinh có lợi, lực địch Trúc Cơ trung kỳ cũng không thành vấn đề, hơn nữa đang ở trên địa bàn của mình, lực lượng tự nhiên rất đủ, chỉ là bọn hắn không lường được, lại đụng phải tiểu ma đầu Phương Hành, tôm tép nhãi nhép như bọn hắn, há sẽ để vào mắt?
Oanh!
Phương Hành đánh ra một chưởng, chưởng lực kích động thủy lưu, quấy thành một viên đạn pháo, trực tiếp đánh Sa Ngư Tinh choáng váng, sau đó lăng không nhiếp một cái, thi triển Dẫn Lực Thuật bắt lấy hạt châu của Bạng Tinh, sau đó kích hoạt Khốn Tiên Tác quấn lấy hai con Hải Yêu rắn chắc.
Bản thân đã gần vô địch ở Trúc Cơ cảnh, hơn nữa có Nguyên Nguyên Tị Thủy Châu tương trợ, uy lực ở trong nước không thua Hải Yêu chút nào, thậm chí còn hơn lúc trước, đối phó hai Hải Yêu này thật quá dễ dàng.
Vốn định trực tiếp giết chết, lại nghĩ tới lượng cơm của Đại tiểu thư, mười con Quỷ Thủ Ngư chưa chắc nhét kẻ răng nàng, tự nhiên không có phần của mình và Kim Ô, hai gia hỏa này có thể lên dĩa a, vì vậy kéo lấy Khốn Tiên Tác bơi lên.
Đại tiểu thư trông mòn con mắt đang chờ Phương Hành trở về, vừa thấy hắn chui ra mặt nước, lập tức ném quả dừa trong tay, nhảy lên tưng tưng, hưng phấn chạy ra đón, thấy trên tay Phương Hành xách theo hai con Hải Yêu, nàng không để ý, lực chú ý ngưng ở trên xâu Quỷ Thủ Ngư, con mắt tỏa sáng, hận không thể trực tiếp đi lên cắn một miếng.
Phương Hành thì ném Sa Ngư Tinh và Bạng Tinh cho Kim Ô:
- Sa Ngư Tinh nấu canh cá, Bạng Tinh cắt nhỏ ướp gia vị, sau đó nướng!
Bộ dáng cực kỳ thuần thục bình tĩnh, lại dọa Bạng Tinh và Sa Ngư Tinh phát mộng, Sa Ngư Tinh ngoài mạnh trong yếu hét lớn:
- Thật to gan, ngươi dám ăn chúng ta sao? Đừng trách bản Tướng Quân không có cảnh cáo ngươi, Vương Nữ của chúng ta đang ở Lưu Ly Cung cách đây ba nghìn dặm mở tiệc chiêu đãi Tiên tử Đa Tình Đạo của Bắc Thần Sơn, tổ chức Hồng Hồng đại hội, lệnh hai người chúng ta đến đây bắt hải sản, chuẩn bị cho yến hội, tu sĩ Nhân tộc ngươi dám đụng đến bọn ta, không sợ Vương Nữ dẫn binh đến đây, đạp ngươi thành thịt nát sao?
- Tiên tử Đa Tình Đạo?
Phương Hành nghe vậy, không khỏi nao nao.
Hắn biết Bắc Thần Sơn Đa Tình Đạo, kỳ thật chính là đạo thống của Bắc Thần Sơn Tam Yêu, lúc ấy ở trong Huyền Vực, mọi người quen biết, chỉ có điều về sau kế hoạch có biến, mình trực tiếp dẫn người oanh phá Kiếm Trủng, không có kéo theo các nàng, các nàng coi như xui xẻo, một phen mưu đồ, cuối cùng cái gì cũng không có.
Vốn nghĩ mình đã ly khai Nam Chiêm Bộ Châu, ở trên đại dương mênh mông, chắc hẳn khó gặp cố nhân, không nghĩ tới sẽ ở chỗ này nghe được tin tức của các nàng, vậy mà cùng Vương Nữ gì kia trộn lẫn chung một chỗ, muốn tổ chức Hồng Hồng đại hội gì đó?
- Ngươi nói Vương Nữ, chẳng lẽ là Long gia nữ ăn người không nhả xương kia?
Kim Ô kiến thức rộng rãi, hiếu kỳ hỏi.
Sa Ngư Tinh thấy Kim Ô biết tên tuổi của Vương Nữ, không khỏi đại hỉ, ngạo nghễ nói:
- Còn phải nói sao? Vương Nữ là trưởng nữ của Thương Lan Hải Long Vương, tu vi công tham tạo hóa, đã đạt đến Kim Đan cảnh, phương viên 10 vạn dặm này, người nào không biết là địa bàn của nàng? Các ngươi không rõ lai lịch, không đi báo cáo thì thôi, còn dám làm thịt chúng ta?
Nghe Bạng Tinh nói, Kim Ô cũng không thèm để ý, cười hắc hắc nói:
- Hồng Hồng đại hội là cái gì?
Bạng Tinh khôn khéo, nhìn ra mấy người kia to gan lớn mật, sợ rằng danh tiếng của Vương Nữ dọa không được, ngược lại sẽ chọc giận bọn hắn, liền đoạt trước Sa Ngư Tinh nói:
- Mấy vị đạo hữu, Hồng Hồng đại hội là Vương Nữ nhà ta cùng ba vị tiên nữ của Đa Tình Đạo tổ chức đại hội kén rể, sớm đã phát thiệp khắp nơi, không biết hấp dẫn bao nhiêu thiên tài của tông môn đến, bất luận ngài có tài hay có mạo, chỉ cần có thể được mấy vị tiên tử vừa ý, thì đều có thể nhập màn chi tân, ta xem vị đạo hữu này tuổi không lớn, thực lực cường hoành, nếu như tham gia Hồng Hồng đại hội, thì rất có khả năng ôm mỹ nhân quy, không bằng do chúng ta dẫn đường, mang mấy vị đi qua xem thử...
Phương Hành nghe sửng sốt, Kim Ô thì trốn ở một bên cười xấu xa.
Cái gì nhập màn chi tân, ôm mỹ nhân quy, Hồng Hồng đại hội kia rốt cuộc là cái quái gì a?
Bạng Tinh thấy Phương Hành không có lập tức đáp ứng, hơi lo lắng, quay đầu thấy Đại tiểu thư đang nhìn xâu cá tươi cười, không khỏi nói:
- Xem ra mấy vị là chuyên tới bắt cá trống, có thể thấy được cũng là người hiểu mỹ thực, Hồng Hồng đại hội kia cái khác không dám nói, nhưng mỹ thực có thể nói nhiều vô số kể, Bắc Hải Quỷ Thủ Ngư, Nam Dương Hoa Bì Xà, Đông Hải Tam Tinh Giao, Tây Hải Bát Bảo Tặc, có thể nói mỹ thực vô tận, càng có tiên nhưỡng của Long cung, Thiên Lưu Hải của chúng ta là nơi hải lưu tụ tập, nên mang đến vô số mỹ vị, sao mấy vị không đi tham gia Hồng Hồng đại hội đánh giá một phen?
Nói đến chỗ này, ánh mắt chờ mong nhìn đám người Phương Hành.
Rầm rầm...
Phương Hành và Kim Ô còn chưa trả lời, Đại tiểu thư đã chảy nước miếng đầy đất.