Lược Thiên Ký

Chương 363: Đại tiểu thư thần bí

Chương 363: Đại tiểu thư thần bí

Đại tiểu thư thần bí thân phận lai lịch không rõ kia, thật là một quỷ thèm ăn, từ lúc nàng cưỡng bức Phương Hành và Kim Ô làm người hầu, miệng liền một khắc cũng không dừng qua, trên thuyền nhiều đồ ăn như vậy, lại vẫn không đủ nàng một người ăn, Bàn đạo nhân vốn giúp Phương Hành chuẩn bị gần một năm rượu và nguyên liệu nấu ăn, kết quả không tới một tháng đã triệt để trống rỗng.
Bất quá Đại tiểu thư này sẽ không để ý, nguyên liệu nấu ăn đã hết, vậy thì lấy tài liệu ngay tại chỗ, ở trên biển đương nhiên là ăn hải sản.
Vì vậy, cái gì bạch tuột, cá mập, yêu ngư, còn có tôm binh đã có 300 năm đạo hạnh cùng với Giải Tướng Quân (*con cua) chiếm đoạt một vùng biển, cướp bóc sinh linh qua lại, đều bị Phương Hành và Kim Ô bắt trở lại, hoặc hấp, hoặc hầm, hoặc nướng, làm Đại tiểu thư ăn không biết trời đâu đất đâu.
Đương nhiên, duy nhất có chút bất mãn, là Giải Tướng Quân tuy mập, nhưng là còn đực, không có gạch cua.
Sau khi ăn no, vị Đại tiểu thư này muốn tìm chỗ ngủ, nàng chọn trúng ngọc quan của Kim Ô, một lần ngủ là hai ba ngày, sau khi tỉnh còn chưa mở mắt, liền hô hào đói bụng muốn ăn.
Phương Hành đã động tâm tư vài lần, có nên thừa dịp nha đầu kia ngủ ném nàng vào đại dương, sau đó cùng Kim Ô tranh thủ thời gian chuồn mất hay không, bất quá Kim Ô không nỡ ngọc quan của mình, cũng không nỡ Huyết Liên Tử trong tay Liên Nữ, Phương Hành do dự một phen, cũng thấy vạn nhất trong tay nha đầu kia thực có phương pháp bổ túc Tam Muội Chân Hỏa, vậy thì đi quá đáng tiếc, đành phải nhẫn nại.
Hôm nay hắn tăng lên tu vi, trong cơ thể có Cửu Cửu Phản Thần Đan, chỉ cần tìm mấy linh mạch, là có thể tăng lên, mà ở chiến pháp, hắn chăm chỉ tu luyện công pháp vô danh mà Kiếm Thai màu đen cho, thực chiến tăng lên nhanh chóng, hơn nữa ngày bình thường tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Kinh, thần thức cũng tăng không chậm, duy chỉ có Tam Muội Chân Hỏa là không có biện pháp. Trước mắt con heo thoạt nhìn trừ ăn chính là ngủ kia, là hi vọng duy nhất để hắn bổ khuyết toàn bộ Tam Muội Chân Hỏa.
Ở bình thường, hắn cũng lưu lại thủ đoạn, thăm dò thân phận và lai lịch của Đại tiểu thư, chỉ tiếc gia hỏa kia một mực nói không rõ ràng. Lúc đầu Phương Hành còn tưởng nàng cố ý thoái thác, về sau lại phát hiện, nàng là thực không nhớ gì cả...
Nha đầu kia chỉ biết mình đi vào thế giới này là có mục đích, chỉ là hồn quang của nàng không được đầy đủ, trí nhớ tán loạn, bình thường nghĩ những chuyện kia, sẽ khó tránh khỏi đau đầu, bởi vậy yên tâm thoải mái thưởng thức mỹ thực của thế giới này. Về phần chức trách gì đó, đều bị nàng dứt khoát ném ra sau đầu, dùng lời của nàng nói, sớm muộn gì cũng sẽ nhớ rõ, lo gì.
Hai người một quạ, ở trên biển ung dung rảnh rỗi đi dạo hai tháng, bởi vì mang theo một thuyền phàm nhân không tiện, nên tìm một hải đảo, để những thuyền phu và hạ nhân xuống, ban thưởng tiền tài, xem như trả bọn hắn tự do. Bởi vậy khinh thân ra trận, khiến cho bọn hắn càng điên cuồng, các loại hiểm địa không nào không dám đi.
Đương nhiên, tuy hai người một quạ bản sự không nhỏ, nhưng ngẫu nhiên cũng khó tránh khỏi gặp phải phong hiểm.
Có một lần Đại tiểu thư này bắt cá, lại đụng phải một Hải Yêu chỉ sinh tồn ở đáy biển, bộ dáng bạch tuộc, thân dài gần ngàn trượng, càng đáng sợ là, dù cảnh giới của Hải Yêu kia chỉ có nửa bước Trúc Cơ, nhưng quá mức to lớn, cho nên đã không thể dùng cấp bậc bình thường đến cân nhắc, đơn thuần dùng lực lượng tính toán, chỉ sợ Kim Đan cảnh đối phó cũng sẽ có chút cố sức.
Phương Hành và Kim Ô cực kỳ bình tĩnh, chẳng hề để ý chờ Đại tiểu thư ra tay, thật không nghĩ đến, theo bạch tuộc càng ngày càng gần, Đại tiểu thư cũng không có ý ra tay, ngược lại rất bình tĩnh chờ hắn và Kim Ô ra tay...
- Còn nhìn cái gì? Làm thịt nó đi...
Mắt thấy Hải Yêu kẹp lấy sóng biển, phô thiên cái địa lao đến, Phương Hành rốt cục nhịn không được nói.
Đại tiểu thư kỳ quái nhìn hắn:
- Vậy ngươi lên đi.
Phương Hành nghe xong sắc mặt thay đổi:
- Gia hỏa này lớn như vậy, ngươi bảo ta lên?
Đại tiểu thư thản nhiên nói:
- Đương nhiên là ngươi lên, ngươi là người hầu của ta, chẳng phải trời sinh cần bảo hộ ta sao?
Phương Hành nổi giận kêu lên:
- Như vậy ta cũng phải đánh thắng nó mới được a, thực lực của ngươi mạnh như vậy, sao ngươi không ra tay?
Đại tiểu thư nói:
- Ta cũng không đánh lại nó, lúc này hồn quang của ta không đầy đủ, rất khó thi triển pháp thuật, hơn nữa hiện tại thân thể này của ta quá yếu, không thích hợp cận chiến...
Phương Hành triệt để ngây người, cùng Kim Ô hai mặt nhìn nhau, không phản bác được.
Qua nửa ngày mới rốt cục rống to:
- Chạy!
Hai người một quạ lập tức chuồn nhanh, Hải Yêu kia đuổi cũng không đuổi kịp.
Đến lúc này Phương Hành mới hiểu, cảm tình vị Đại tiểu thư này cũng không có lợi hại như trong tưởng tượng, hồn quang không được đầy đủ, chỉ có thể thi triển một ít pháp thuật nhỏ, thân thể yếu ớt không thể cận chiến, nói trắng ra là, mạnh thì mạnh thật, nhưng nhược điểm cũng quá nhiều, nói trắng ra kỳ thật chỉ là một phân thân, bất quá phương pháp luyện chế phân thân quá cao minh, mình không có nhìn thấu mà thôi.
Nàng lợi hại nhất, kỳ thật chỉ là quanh người quấn quanh một vầng sáng, như một loại chú thuật lợi hại hiển hóa, có thể bảo vệ nàng không tổn thương, thậm chí bất luận sinh linh gì tới gần, bất quá chú thuật kia cũng có cực hạn, không biết có thể ngăn cản Kim Đan cảnh không.
Phương Hành vốn cho rằng tìm được núi dựa lớn, đột nhiên cảm giác nha đầu này không đáng tin cậy.
Ngược lại Kim Ô làm người hầu cực kỳ hăng say, mỗi ngày nịnh hót dán ở bên người Liên Nữ, đã được thưởng ba bốn hạt sen, điều này làm cho nó càng nhiệt tình, vuốt mông ngựa quên cả trời đất, hết lần này tới lần khác đến bên Phương Hành, thủy chung không có chỗ tốt gì, Liên Nữ sớm đáp ứng dạy phương pháp bổ khuyết toàn bộ Tam Muội Chân Hỏa, nhưng một mực không nói cho hắn biết, chỉ bảo chơi chán nói sau.
Nhưng Phương Hành cảm thấy rất không đúng, trong miệng nha đầu kia nói chơi, kỳ thật chính là ăn khắp nơi, nhìn khẩu vị tựa hồ không có đáy của nàng, không biết năm nào tháng nào mới có thể tính toán đủ, Trúc Cơ cảnh 300 năm tuổi thọ có đủ nàng ăn hay không?
Trốn ra vài trăm dặm, thuyền đã chìm, đành phải tìm một đảo nhỏ đặt chân, Kim Ô ân cần vặt một buồng dừa cho Đại tiểu thư ăn, đổi lấy ban thưởng một hạt Huyết Liên Tử, Phương Hành trợn trắng mắt, nghĩ thầm hảo huynh đệ ngồi ở chỗ này, cổ họng khát khô, cũng không thấy tặc điểu kia cầm dừa tới, thật không có nhân tính!
Đại tiểu thư ôm cái dừa còn lớn hơn đầu của nàng, ăn đến mặt mũi dính đầy nước, vừa ăn vừa lắc lư, lại đang tìm xem có gì khác ăn ngon không, chứng kiến ven đường có cỏ dại, cũng rút ra nhai xem có ngọt không, Phương Hành trốn ở một bên, không khỏi oán thầm, nghĩ thầm bằng dáng vẻ thèm ăn của nha đầu kia, nhìn thấy phân chó có thể nhặt lên nếm thử hay không?
Tóm lại bởi vì nha đầu kia một mực không có nói cho mình pháp môn bổ khuyết toàn bộ Tam Muội Chân Hỏa, hắn càng xem nàng càng không vừa mắt, nếu không phải lo lắng chú thuật trên người nàng khó có thể chống cự, thì sớm đã liên hợp Kim Ô đánh cướp.
Đang ở một bên trợn mắt, chỉ thấy không biết khi nào Đại tiểu thư đã chạy tới mặt biển, hai mắt nhìn đại dương, thậm chí ngay cả quả dừa cũng quên ăn, qua nửa ngày mới quát to một tiếng:
- Phương tiểu đệ Phương tiểu đệ, mau tới mau tới...
Phương Hành vèo một tiếng chạy tới, hấp tấp cười nói:
- Đại tiểu thư có chuyện gì?
Ngón tay của Đại tiểu thư chỉ vào trong nước biển, lập tức có một con cá xấu xí bị nàng nhiếp lên, lưng đen bụng trắng, lúc này nó phình bụng khí lên trông rất đáng yêu (*sao giống cá nóc thế), Đại tiểu thư cầm con cá này, vẻ mặt mừng rỡ nói:
- Ngươi mau đến xem, đây là Quỷ Thủ Ngư a (*cá đầu quỷ), một trong mấy loại hải sản ngon nhất, chỉ sinh tồn ở Hàn Hải cực bắc, chắc là có một dòng hải lưu từ nam chí bắc, lúc này mới mang chúng qua, bất quá đây là cá mái, không ngon bằng cá trống, cá trống ở trong đáy biển, nhanh đi bắt...
Phương Hành nghe nàng nói đạo lý rõ ràng, không khỏi im lặng, lại nghe nàng nói loại cá mái Quỷ Thủ Ngư này thích nổi ở trên mặt biển, cá trống ở đáy biển, cần lặn xuống dưới mới có thể bắt, thì càng làm biếng, không thích xuống nước nói:
- Bảo Lão Kim xuống đi!
Kim Ô ở một bên nghe vậy kêu lên:
- Có lương tâm hay không, ta là phi cầm, ngươi để ta xuống nước?
Phương Hành trợn mắt nói:
- Lại chìm cũng không chết ngươi được!
Đang nói nhao nhao, Đại tiểu thư không hài lòng, bỉu môi nói:
- Ta muốn ăn loại cá này!
Phương Hành tràn đầy không muốn:
- Có gì ngon mà ăn, nhìn nó xấu như vậy, hương vị khẳng định không tốt!
Đại tiểu thư nói:
- Hương vị rất tốt, thời điểm ta ngủ say, một tia hồn quang chuyên môn du đãng ở các nhà bếp trong nhân gian, qua nhiều năm như vậy, món ăn quý và lạ trong thiên hạ không có ta không biết, loại Quỷ Thủ Ngư này có thể bài danh Top 10!
- Một tia hồn quang chuyên môn du đãng ở phòng bếp... coi mình là Ông Táo sao!
Phương Hành trực tiếp bó tay rồi, càng cảm giác Đại tiểu thư này hiếm thấy, nhưng vẫn lề mà lề mề, không nguyện xuống nước.
Đại tiểu thư không có biện pháp, chống nạnh nói:
- Ngươi giúp ta bắt mười con Quỷ Thủ Ngư đến, ta sẽ nói cho ngươi biết pháp môn bổ túc Chân Hỏa!
Phương Hành ngẩn ngơ, vui vẻ nói:
- Thật?
Đại tiểu thư nói:
- Đương nhiên là thật, bản tiểu thư nói lời giữ lời!
Phương Hành nói:
- Lần trước nói lưu cho ta nửa nồi canh cá, kết quả ăn ngay cả cặn cũng không thừa là ai làm?
Đại tiểu thư đỏ mặt, vung đôi bàn tay trắng như phấn đánh tới Phương Hành, Phương Hành hoảng sợ, biết nha đầu kia đánh rất đau, vội vàng bỏ chạy, chạy ra mấy trượng mới hô to:
- Nhớ kỹ lời ngươi nói!
Sau khi nói xong, cả người nhảy vào trong nước.
Lặn xuống dưới, dần dần cảm giác áp lực to lớn, trong lòng hắn bỗng nhiên hơi động, lấy ra một hạt châu màu lam nhạt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất