Chương 382: Long Chiến Bích Hải
Đang khi nam tử áo xanh nói chuyện, quyển trục trong tay rung động, đột nhiên mở ra, ở trên quyển trục bất ngờ phác hoạ ra một mỹ nhân dung nhan khuynh thành, theo quyển trục mở ra, trên bức họa, từng đạo linh quang lấp lóe, mỹ nhân trong họa bất ngờ sống lại, bước liên tục nhẹ nhàng, đi ra bức hoạ cuộn tròn, chỉ thấy đầu đầy châu sức, khuôn mặt lạnh lùng, rõ ràng là một phụ nhân cực kỳ cao quý.
- Mẫu hậu?
Long Nữ thấy người này, không khỏi thất kinh, vội vàng cúi đầu hành lễ.
- Ngân Châu nha đầu, ngươi ở bên ngoài thời gian cũng không ngắn, sao không trở về thăm ta?
Phu nhân kia nhìn Long Nữ, khẩu khí lành lạnh.
- Châu nhi... đang vì mẫu hậu tìm một thọ lễ, đợi tìm được, tự nhiên sẽ trở lại...
Long Nữ ngay cả đầu cũng không dám ngẫng lên, chần chờ nói.
- Thọ lễ? Hừ, Long cung chúng ta vật gì không có, còn cần ngươi khổ cực tìm thọ lễ?
Phu nhân kia nhìn Long Nữ, cười lạnh nói:
- Sợ là ngươi chơi thoải mái, dụng tâm kín đáo mới phải a? Tốt một cái Hồng Hồng đại hội, tốt một cái trưởng công chúa ai cũng có thể lấy làm chồng, thật là khổ ngươi, nếu không phải dị tượng xuất hiện, ta thật không biết, ngươi còn rất biết nhẫn nhịn, hừ, nếu ngươi quả thật làm việc này thì thôi, ta còn có thể mở một mắt, nhắm một mắt, mặc cho ngươi gả vào Viên gia, tốt xấu gì cũng có thể cẩu thả một đời, nhưng nếu ngươi lòng mang dã tâm, vậy thì về Long cung hiếu thuận ta đi!
- Mẫu hậu... Châu nhi thật không có rắp tâm hại người, chỉ muốn an ổn sống sót mà thôi, cầu mẫu hậu khai ân...
Long Nữ khẩn trương, giống như muốn khóc.
Phu nhân kia trên thực tế không ở chỗ này, chỉ là một hình chiếu, nhưng ở trước mặt nàng, Long Nữ tựa như không dám thở mạnh.
- Nói bậy, ở bên cạnh ta làm sao không thể sống?
Phu nhân âm hiểm cười:
- Ta sẽ hảo hảo yêu ngươi...
- Vũ Mị Nhi...
Long Nữ bị buộc đến tận đây, cũng không cách nào nhẫn nại nữa, ngẩng đầu, trong mắt lóe lên sát ý:
- Ngươi chớ khinh người quá đáng, ngươi mê hoặc phụ vương ta, hại mẫu hậu ta thì thôi, thậm chí ngay cả ấu đệ ấu muội của ta cũng ăn, dù như thế, Ngao Trinh ta nhịn, rời xa Thương Lan Hải, tham sống sợ chết, ngay cả việc báo thù cũng không hy vọng xa vời, vì sao ngươi vẫn không chịu buông tha ta?
- Oh, dám gọi thẳng tên ta, ngay cả mẫu hậu cũng không gọi...
Phu nhân kia cười lạnh:
- Ngươi không phải tên Ngao Ngân Châu sao, tại sao lại gọi về tên cũ?
Long Nữ đã phát hỏa, vậy thì không còn sợ, điềm nhiên nói:
- Ngân Châu, dâm châu, ngươi thật cho rằng lúc đầu ngươi ban tên cho ta, ta không giải thích được ý nghĩa sao? Vũ Mị, ngươi và huynh trưởng Yêu Chủ Cửu Đầu Trùng ham đạo thống của Long cung chúng ta, ta cho ngươi biết, đây là nằm mơ, ngươi đã đau khổ cưỡng bức, Ngao Trinh ta sẽ không dễ dàng tha thứ nữa, phàm là ta còn sống một ngày, các ngươi đừng nghĩ được như ý...
Trong tiếng quát to, nước biển phía dưới bỗng nhiên trở mình, giống như có quái vật lớn du động, mà ở phía xa, một đạo sóng lớn ngập trời dâng đến, sóng trong như ẩn như hiện, đúng là Hải Yêu Thủy quái của Lưu Ly Cung, sau lưng bọn họ, còn có một nhóm tu sĩ thần sắc khác nhau chạy đến, Viên Bích Chiên, Kim Ngao Đảo Thiếu đảo chủ, Bắc Thần Sơn Tam Yêu bất ngờ có mặt.
Nhìn trận thế này, những tân khách tham gia Hồng Hồng đại hội kia cũng bị động tĩnh bên này hấp dẫn qua.
Chỉ bất quá thấy một màn như vậy, bọn hắn đều kinh hãi, không dám xông lên tương trợ, mà ở xa xa bàng quan.
Lúc này quanh người Long Nữ có lôi quang lấp lóe, dần dần ngưng tụ, như một áo giáp bao trùm toàn thân nàng.
- Yêu, ta nói ngươi làm sao có kiên trì trò chuyện với ta nhiều như vậy, nguyên lai là chờ cứu binh tới...
Phu nhân kia thấy, trái lại nở nụ cười:
- Ah, ngươi nghĩ rằng ta nói chuyện với ngươi, là không biết ngươi nghĩ gì sao? Nếu không một lưới giết hết những thuộc hạ này của ngươi, ta làm sao an tâm ở Thương Lan Hải từng điểm từng điểm biến Long cung thành Trùng sào chứ?
Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt phát lạnh, quát lên:
- Lão Ngũ lão Lục, giết nữ nhân này, mang đầu nàng trở lại cho ta nấu canh!
- Hắc hắc, mẫu hậu nhớ kỹ phải lưu cho con một bát, mùi vị của Tiểu Long chưa tròn mười tuổi thật không tệ, con này thịt nhiều, ta đã thèm ăn chảy nước miếng...
Ngũ Vương Tử nở nụ cười, ánh mắt đã biến thành đỏ như máu.
Mà Lục Vương Tử thì tiếc hận nhìn Long Nữ, thở dài nói:
- Đáng tiếc...
- Từ khi tổ phụ truy tung Tiên Điện biến mất, Thương Lan Hải quả thật xuống dốc, lại bị những súc sinh các ngươi thừa dịp...
Long Nữ cúi đầu nhẹ nói, một lát sau, nàng chợt ngẩng đầu, quát lạnh:
- Bất quá các ngươi thật cho rằng ta Kết Đan không lâu, liền không phải đối thủ của các ngươi? Hôm nay, ta sẽ cho các ngươi thấy vương huyết Long tộc và đám tạp chủng các ngươi chênh lệch!
Trong tiếng quát, thân hình bỗng nhiên phóng lên cao, kim sa xen lẫn lôi quang phi đến trên người nàng, trong nháy mắt che đậy toàn thân, hào quang chói mắt, đợi cho tia sáng chói mắt giảm xuống, Long Nữ xinh đẹp không tỳ vết biến mất, không trung bất ngờ nhiều hơn một Chân Long dài chừng 10 trượng, cả người màu ngân bạch, ở trên không trung lắc người một cái, trên trời cao, nhất thời có lôi quang vô tận hạ xuống.
Cùng lúc đó, trong nước biển, "hô" một tiếng, có một cái xúc tu to như núi đảo loạn nước biển, cuốn về phía Lục Vương Tử, bất ngờ là một con Cự Yêu thân thể lớn đến khó có thể tưởng tượng.
- Ha hả, vương huyết tính cái gì, chúng ta tụ tập sở trường của hai loại huyết mạch, thì làm sao là ngươi có thể so sánh...
Ngũ Vương Tử nhìn thấy Long Nữ vọt tới, cũng quát to một tiếng, thân thể lay động, hóa thành một Cự Long, chỉ bất quá thân thể còn lớn hơn Long Nữ, cao gần 30 trượng, chính là gấp ba Long Nữ, dáng dấp cũng có chỗ bất đồng, tuy dáng dấp cơ bản là hình rồng, ở ngoài thân thể lại che lấp một tầng vảy màu đen thật dầy, phía trước, ngoài cái đầu rồng ở giữa, thì còn có tám cái đầu hình chim dữ tợn, cực kỳ kinh khủng.
Hóa thân nguyên hình, hắn cũng nhe nanh múa vuốt, chín cái đầu đồng thời gào thét, chặn đường Long Nữ, lôi quang đầy trời rớt xuống, hắn lại không sợ chút nào, đồng thời móng vuốt giống như lợi nhận, chụp vào cổ Long Nữ.
Cùng lúc đó, Lục Vương Tử cũng đã hóa ra nguyên hình, cùng Cự Yêu đánh nhau.
Mà thuộc hạ bọn hắn mang tới, thì tung ra pháp bảo binh khí, cùng các Hải Yêu khác đấu chung một chỗ.
- Ta muốn đi giúp công chúa thoát thân...
Hải Xà Tinh rất trung tâm, vừa thấy chiến cuộc nổi lên, lập tức muốn xông ra tương trợ.
Phương Hành lại kéo nàng lại nói:
- Ngươi đi ra ngoài đánh có tác dụng cái rắm, chịu chết sao?
Hải Xà Tinh cả giận nói:
- Mạng của tỷ muội chúng ta đều là công chúa cứu, dù vì nàng mà chết thì đã làm sao?
Phương Hành lạnh lùng nói:
- Ngươi chịu chết không sao cả, lại sẽ lộ ra hành tung của ta!
Hải Xà Tinh nhất thời giận dữ, hóa ra pháp tướng, răng nanh lành lạnh cắn về phía Phương Hành.
Đồng thời thần thức chấn động, phẫn nộ hét lớn:
- Vô sỉ, không nghĩ tới công chúa lại sẽ *** với người như ngươi...
- Muốn chết!
Phương Hành trở tay tát một cái, trực tiếp đánh Hải Xà Tinh trở về hình người, dán Định Thần Phù lên trán, miễn cho nàng gây phiền, sau đó chau mày, quan sát thế cục phía dưới, Long Nữ đụng phải nguy cơ quả nhiên là vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn, Ngũ Vương Tử và Lục Vương Tử bất ngờ đều là Kim Đan cảnh trung kỳ, hắn dĩ nhiên một cái cũng đánh không lại.
Mặc dù là Long Nữ, ứng phó cũng cực kỳ tốn sức, Ngũ Vương Tử cùng nàng đấu pháp, tập hợp ưu thế của Long tộc và Cửu Đầu Trùng, một thân tu vi cũng đã đạt đến Kim Đan cảnh trung kỳ, mà Long Nữ lại mới Kết Đan không lâu, ở dưới thế công của hắn điên cuồng áp chế, ngay cả pháp thuật cũng khó thi triển.
Mà Cự Yêu quấn lấy Lục Vương Tử cũng vậy, Cự Yêu kia chỉ là thân thể khổng lồ, cảnh giới lại thấp, ở dưới Lục Vương Tử độc ác du đấu, không bao lâu cả người là thương, xúc tu cắt đứt bảytám cái, máu nhuộm bích hải.
Hải Yêu của Lưu Ly Cung ở dưới nhân mã của Long cung xung phong liều chết, tử thương thảm trọng, không còn sức đánh trả.
Đám người Viên Bích Chiên thì hai mặt nhìn nhau, không người xuất thủ tương trợ.
- Hì hì hì hì...
Lục Vương Tử hóa thành Cự Long, vây quanh Long Nữ, tản mát ra tiếng cười bén nhọn kêu lên:
- Xem ra vương huyết Long tộc cũng bất quá như vậy thôi, đại tỷ, ta đối với mùi vị của huyết nhục Long tộc thuần huyết là tham luyến đã lâu, mẫu hậu chỉ thích hút não ăn tủy, như vậy thân thể ngươi, liền tiện nghi ta...
Trong tiếng kêu to, móng vuốt bén nhọn chộp tới Bạch Long, muốn kéo thịt của đối phương xuống.
- Chỉ là tạp chủng, cũng dám miệt thị vương huyết?
Bạch Long giận dữ, bỗng nhiên mở miệng phát ra tiếng, cùng lúc đó, nàng tựa hồ đã thi triển bí pháp nào đó, trên người dấy lên ngọn lửa màu vàng, sau đó trảo một cái, chộp tới hai trảo của Hắc Long, Lục Vương Tử đắc ý cười to, tựa hồ đã ăn chắc Bạch Long, móng vuốt không ngừng, cứng rắn bắt tới, uy thế vô tận.
Ngay thời điểm móng vuốt có vẻ nhỏ bé và yếu ớt của Bạch Long sắp chộp vào Hắc Long, trên Long trảo vốn chỉ có bốn trảo, cốt cách dĩ nhiên xông ra, hóa thành một trảo, Kim Long bốn trảo, đã hóa thành năm trảo, cũng trong nháy mắt đó, móng vuốt của Hắc Long và Bạch Long cứng rắn va chạm, trong giây lát, vòi rồng bắn lên, lôi đình từ trên trời giáng xuống.
- Ngũ Trảo Kim Long? Tiện nữ nhân này, lại thật có tướng Long Vương?
Hắc Long kinh hãi, liều mạng bỏ chạy, muốn chạy trốn ra phạm vi công kích của Bạch Long, nhưng thời gian đã không kịp, trảo của Bạch Long chộp tới, dĩ nhiên xé rách hai móng của hắn, Long Huyết rơi đầy hư không, Hắc Long liều mạng chạy trốn.
Cùng lúc đó, Bạch Long mở miệng phun ra nuốt vào, một viên Kim Đan nhanh như tia chớp đánh về phía Lục Vương Tử, tốc độ của Kim Đan cực nhanh, trong nháy mắt đã xông đến trước người Lục Vương Tử, Lục Vương Tử kêu rên, vội vàng bày ra đạo đạo phòng ngự, nhưng ở dưới Kim Đan trùng kích đều bị hủy diệt...
- Trời ạ, ta ngủ rốt cuộc là biến thái gì a?
Phương Hành trốn ở trong hư không quan chiến, vào giờ khắc này cũng bị Long Nữ hung hãn dọa đổ mồ hôi lạnh.