Chương 383: Phong Long (rồng điên)
Ngũ Vương Tử và Lục Vương Tử đều đã là Kim Đan cảnh trung kỳ, càng người mang huyết mạch của Chân Long và Đại Yêu Cửu Đầu Trùng, thực lực sâu không lường được, sợ là Kim Đan hậu kỳ bình thường tới trước mặt bọn họ, cũng không nhất định là đối thủ, nhưng không nghĩ rằng, bằng thực lực của hai người bọn họ, đụng phải Long Nữ thi triển bí pháp, lại bị Kim Đan sơ kỳ đè đánh.
Long Nữ nhất cử chiếm cứ ưu thế, giữa không trung gào thét, lại vọt thẳng về phía Lục Vương Tử.
Sau khi Ngũ Vương Tử ăn thiệt thòi, liền trực tiếp quay đầu chạy trốn, Long Nữ chỉ có thể trước giết Lục Vương Tử cách mình hơi gần, trong lòng nàng cũng minh bạch, lão ngũ và lão lục đều mang huyết mạch Cửu Đầu Trùng, mà Cửu Đầu Trùng lại xưng Cửu Đầu Điểu, tên là trùng, nhưng thật ra là phi cầm, thiện phi hành, so tốc độ mà nói, bản thân không chiếm ưu thế, chỉ muốn cứng rắn mở ra một đường máu.
Đã muốn liều mạng, vậy chỉ có thể trước tập trung tinh lực, tiêu diệt một cái lại nói.
Lúc này, ánh mắt Viên Bích Chiên lóe ra, thầm nghĩ:
- Đến lúc rồi!
Hắn bị Phương Hành đánh trọng thương, về tới hành cung cách Lưu Ly Cung không xa chữa thương, trong lòng tức giận vô hạn, quả thực hận Long Nữ và Phương Hành tới cực điểm, thẳng đến Hộ Đạo giả thấy được Long Nữ phóng ra dị tượng, nói cho hắn, hắn mới phản ứng lại, trong lúc nhất thời vừa mừng vừa sợ, trực giác nói thiên đại cơ duyên rơi vào trên đầu.
Long Nữ lại còn là nguyên âm thân!
Lúc trước nổi danh dâm tà, dĩ nhiên là giả!
Phần kinh hỉ này, làm Viên Bích Chiên mừng rỡ như điên, cũng ý thức được cơ hội của mình đến rồi.
Long Nữ phát ra dị tượng Thần Long Trục Nguyệt, so với lời gì càng có sức thuyết phục. Trước đó danh tiếng xấu, một đêm vợ chồng gì gì đó, tất cả đều là giả, lấy Long Nữ về nhà, Viên Bích Chiên không cần bị danh tiếng trước kia ô nhục, mà cưới một Long tộc thuần huyết còn nguyên âm, địa vị ở trong gia tộc sẽ tăng lên so với trước càng cao, dù sao cái này đã coi như là đám hỏi nghiêm chỉnh.
Long tộc trọng huyết thống, mấy vạn năm qua, Long Nữ gả ra bên ngoài có thể đếm được trên đầu ngón tay, bản thân lại cưới một vị, đây là vinh hạnh bực nào?
Đương nhiên, vinh hạnh là thứ yếu, quan trọng là ... nguyên âm của Long Nữ giúp ích cho tu vi cực kỳ to lớn.
Có thể nói, nếu sớm biết Long Nữ dâm tà là giả, chuyện tốt này căn bản không tới phiên hắn.
Trên thực tế, lấy thân phận cccLong Nữ, dù kết hôn với Viên gia Đạo Tử cũng dư dả. Hơn nữa nguyên âm thân của Long Nữ, cần tu sĩ Thuần Dương thân mới có thể hợp âm dương giao thái, sinh sôi không ngừng, có thể giúp tu vi tinh tiến, mà Viên Bích Chiên thì đã sớm phá đồng tử thân, Viên gia có vô số đệ tử ưu tú, có thể nói vô luận như thế nào, cũng không tới phiên hắn.
Viên Bích Chiên phát hiện cơ hội này, lập tức ý thức được, đây là cơ hội ngàn năm một thuở của mình.
Chỉ bất quá, lúc đầu Long Nữ thế yếu, bị Ngũ Vương Tử và Lục Vương Tử đè đánh, hắn không dám ra tay, lúc này nhìn thấy Long Nữ đã giành được ưu thế, lá gan mới lớn lên, đánh rắn giập đầu, đã không còn phong hiểm, có thể ở trước mặt Long Nữ ra vẻ, đạt được hảo cảm, cớ sao không làm? Lập tức đứng ra, hét lớn:
- Công chúa chớ hoảng sợ, đệ tử Viên gia đến đây giúp ngươi...
Theo Viên Bích Chiên xuất thủ, đám người Kim Ngao Đảo Thiếu đảo chủ cũng đồng thời lao ra.
Ngay cả những tân khách không có quan hệ gì với bọn họ, nhìn thấy một màn này cũng rục rịch, phải thừa dịp lúc này bán cho Long Nữ một cái nhân tình.
Trong tiếng ầm ầm, vô số tu sĩ cuồn cuộn như khói, phóng về phía nhân mã của Long cung, có vẻ bên Long Nữ đã chiếm ưu thế rõ ràng.
- Này, đại tỷ, ta vẫn không có ác ý với ngươi...
Lục Vương Tử bị Kim Đan của Long Nữ đánh một cái, cả bụng bị xé rách, máu chảy dầm dề, đang ra sức chạy trốn, thấy Long Nữ kẹp lấy lôi điện vọt tới, nhất thời sợ mất hồn quát.
- Tiểu tiện nhân, chết ở trước mắt, còn dám hành hung?
Trên không trung, mặc dù hình chiếu của phu nhân không thể ra tay, lại nhìn Long Nữ quát.
Long Nữ bỗng nhiên quay đầu, Long nhãn như điện, nhìn phu nhân kia quát:
- Vũ Mị Nhi, ngươi ăn ấu đệ ấu muội của ta, hại mẫu hậu ta, mê hoặc phụ vương ta, hôm nay còn muốn bức tử ta, hôm nay ta trước giết hai đứa con trai của ngươi, coi như lợi tức...
Trong tiếng rống thảm, một đạo lôi quang bắn nhanh về phía cuộn tranh, trong giây lát nhóm lửa nó.
- Ha ha...
Thời điểm bức tranh bốc cháy, thân hình của phu nhân kia bắt đầu trở nên mơ hồ, thanh âm gián đoạn truyền tới:
- Tiểu tiện nhân, thật nghĩ chút môn đạo ấy của ngươi giấu giếm được ta? Mẫu hậu còn chuẩn bị hậu lễ cho ngươi đây...
Long Nữ nghe tiếng cười âm lạnh kia, trong lòng không hiểu hoảng hốt, bất quá quyết định không nghĩ nữa, ánh mắt lạnh lẽo, muốn truy sát Lục Vương Tử, nhưng vừa lao ra không tới hai dặm, không khỏi ngừng lại, chỉ thấy ở trên mặt biển, bất ngờ có một cự quy chậm rãi bơi tới.
Ngũ Vương Tử và Lục Vương Tử vừa mới chạy trốn, đều ở trên lưng cự quy, cười nhạt nhìn Long Nữ.
Càng làm cho Long Nữ khiếp sợ là, trên lưng cự quy, bất ngờ có một lồng sắt dài 30 trượng, cao 10 trượng thật lớn, lồng sắt do huyền cương luyện thành, phía trên khắc phù chú dầy đặc, thỉnh thoảng có thể thấy lôi quang sáng lên, trong lồng nhốt một Chân Long đỏ ngầu.
Mà vừa thấy Chân Long này, ánh mắt của Long Nữ thay đổi, hít một hơi khí lạnh, kêu lên:
- Tam đệ?
Chân Long trong lồng không phản ứng chút nào, thân thể thỉnh thoảng phập phồng, biểu hiện hắn còn có chút khí tức.
Ngũ Vương Tử vung tay, đặt ở trên lồng sắt, điện quang chói mắt phóng thích ra, Xích Long trong lồng bị sét đánh, thân thể bỗng nhiên run lên, phát ra một tiếng bi ngâm, Ngũ Vương Tử thì cười phá lên, nhìn Long Nữ nói:
- Đại tỷ, ngươi rời cung nhiều năm như vậy, còn nhớ vị tam ca cùng ngươi quan hệ thân cận nhất này không? Mẫu hậu sợ ngươi nhớ hắn, cố ý sai ta mang hắn tới thăm ngươi!
Vành mắt của Long Nữ muốn nứt ra, thất thanh kêu lên:
- Tam đệ không có uy hiếp với các ngươi, vì sao phải dằn vặt hắn như vậy?
Lục Vương Tử cười hắc hắc, mắt lộ ra lạnh lùng nói:
- Có chó dữ nghe lời như thế, ai sẽ không nuôi chứ?
- Các ngươi mới là chó dữ! Tam đệ, đại tỷ cứu ngươi ra!
Trong lòng Long Nữ giận dữ, quả thực khó có thể hình dung, rống to một tiếng, vọt về phía lồng sắt, dù cho nàng biết mình cứng rắn xông lại, không phải đối thủ của Ngũ Vương Tử và Lục Vương Tử liên thủ, nhưng lúc này cái gì cũng không để ý tới, Long tộc là chủng tộc kiêu ngạo, vừa thấy tam đệ bị người đối đãi như vậy, lửa giận trong lòng Long Nữ quả thực khó có thể tưởng tượng.
Nhưng mắt thấy Long Nữ vọt tới, Lục Vương Tử và Ngũ Vương Tử lại không động thủ, Ngũ Vương Tử âm hiểm cười cười, bàn tay đặt ở trên lồng sắt, nói nhỏ cái gì, mà Tam Vương Tử ở trong lồng, thì cố sức ngấc đầu lên, cùng hắn đáp lại, mấy hơi thở qua đi, Ngũ Vương Tử cười lạnh, ý bảo Lục Vương Tử đã không sai biệt lắm, Lục Vương Tử mới mở lồng sắt ra.
Giờ khắc này Long Nữ vừa vọt tới, cách hai người bọn họ còn hơn mười dặm, mà sau lưng Long Nữ, một đoàn tân khách tham dự Hồng Hồng đại hội đã ở dưới Viên Bích Chiên hướng dẫn, theo qua đánh rắn giập đầu.
- Ngang...
Lồng sắt mở ra, Xích Long tựa như ngửi được mùi vị tự do, đột nhiên ngẩng đầu ngâm nga, thanh thế chấn trời, sóng biển tập cuốn.
Trong tiếng long ngâm nga này, bất ngờ tràn đầy điên cuồng và khát máu, Long Nữ tựa hồ đã nhận ra cái gì, thân hình đột nhiên ngừng một lát, thất thanh kêu lên:
- Tam đệ...
- Ha ha... Lão tam, ngươi thích ăn Long tộc thuần huyết nhất đang ở trước mắt, đi ăn no đi!
Lục Vương Tử cười phá lên, giơ tay chỉ chỉ, một đạo linh quang bắn về phía Long Nữ.
Vào giờ khắc này, Xích Long nhìn Long Nữ đang kinh ngạc dừng lại ở trên không trung, bạo hống một tiếng, đột nhiên từ trong lồng sắt bay ra, thân thể rung lên, phun ra nuốt vào khí tức, thân thể mềm nhũn lại vào giờ khắc này bành trướng lên, không còn chút suy yếu, cả người trở nên cứng rắn, thô bạo, khát máu, cường tráng, điên cuồng, uy thế khó ngăn cản.
- Sưu...
Xích Long xoay mình vọt ra, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã xé rách hư không, dẫn động hai dòng nước xiết.
- Tam đệ, ta là đại tỷ...
Long Nữ cảm giác được không đúng, một bên kêu to, một bên giơ trảo bày ra cấm chế.
Nhưng Xích Long lại hoàn toàn không biết nàng, trong tiếng gào thét, hai mắt khát máu, phong tỏa vị trí của nàng.
- Rống...
Lúc này ở giữa Long Nữ và Xích Long, nước biển đột nhiên chảy ngược, đáy biển lộ ra, bất ngờ là một con bạch tuộc thật lớn, nó cực kỳ trung thành với Long Nữ, lúc này phảng phất như đã nhận ra Long Nữ nguy hiểm, từ trong nước dâng lên, lấy thân thể cao lớn của mình ngăn ở giữa Xích Long và Long Nữ.
Khí lực như núi kia, so sánh với Xích Long, quả thực giống như cự nhân đối mặt với một con kiến hôi.
Nhưng Xích Long hung hãn, lại không yếu bớt chút nào, dĩ nhiên nửa bước không ngừng vọt tới, bạch tuộc vung xúc tu, cuốn về phía Xích Long, Xích Long nhìn cũng không nhìn, trực tiếp đánh tới, "phốc phốc", xúc tu cuốn đến trên người nó, nhưng bị cự lực dẫn động, bất ngờ xé thành hai nửa, rơi vào trong biển.
Xích Long vọt tới trước người Hải Yêu, bỗng dưng phát ra tiếng gào thét thô bạo, hai Long trảo lộ ra, chộp vào trên người Hải Yêu, xé ra hai bên, Long thân nho nhỏ dĩ nhiên dẫn động lực lượng cường đại, Hải Yêu phát ra tiếng rên thống khổ, dĩ nhiên bị xé thành hai nửa, giùng giằng rơi vào trong biển.
- Tam đệ, ngươi điên rồi sao...
Long Nữ kêu to, Long trảo dò xét, một đạo lôi điện bị nàng dẫn xuống, quấn về phía Xích Long.
Nàng cũng phát hiện Xích Long không thích hợp, đã không dám tới gần, chỉ có thể dẫn động lôi điện ngăn cản.