Lược Thiên Ký

Chương 431: Hận Thiên Thị hiện thân

Chương 431: Hận Thiên Thị hiện thân

Dù trong nội tâm không phục, Thiếu Tôn cũng cảm giác gia hỏa Hình Phương kia rất khó giải quyết, mình bố trí xuống lưới lớn, rõ ràng đã chiếm đủ tiên cơ, đổi lại là mình, cũng không thể nghĩ ra phương pháp phá cục, lại không ngờ gia hỏa kia liều mạng bắt cóc, cứng rắn hóa thành cái lưới lớn bao phủ mình, cơ hồ muốn đẩy mình vào góc chết.
- Gia hỏa này... Lá gan quá lớn...
Suy nghĩ nguyên do mình thua, Thiếu Tôn oán hận bình luận.
Hắn cho rằng mình thất bại, chỉ là bởi vì gia hỏa kia to gan lớn mật, vượt ra khỏi phán đoán của mình, chỉ có điều trong nội tâm lại không phục.
Một khi thất thủ, sự tình phát triển đã hoàn toàn vượt ra khống chế của hắn.
Hôm nay hắn và mấy người hầu của Tầm Long Thị, đều đã mất đi quyền lực tiến vào hành cung, Xích Long thực lực kinh người, vậy mà giống như con chó canh giữ ở cửa, một khi tới gần, sẽ tấn công cắn người, thậm chí hắn đã mất đi cơ hội âm thầm báo tin tức cho Ma Cô, chỉ có thể trốn ở bên cạnh, ra vẻ chất phác, thờ ơ nhìn trộm...
- Tầm Long Thị Chủ ngoài mềm trong cứng, dù bị tiểu quỷ này bắt được, cũng sẽ không dễ dàng khuất phục...
- Nếu ta là tiểu quỷ này, tất nhiên sẽ dùng nô bộc của Tầm Long Thị làm vật thế chấp uy hiếp, bức nàng đi vào quy củ!
- Ngươi muốn nắm chủ động, ta sẽ cho ngươi, chỉ tiếc, dù ngươi láu cá giống như quỷ, cũng không thể tưởng được, coi như ngươi giam giữ Tầm Long Thị Chủ cũng vô dụng, thời điểm ngươi gia nhập liên minh dò xét Quy Khư, cũng đã thua ta... mặc ngươi liều lĩnh mấy ngày... sau khi tiến vào hạch tâm của Quy Khư, bản tôn sẽ cho ngươi thấy thủ đoạn của ta...
Suy nghĩ thật lâu, ánh mắt Thiếu Tôn chớp động, hạ quyết định.
Màn đêm buông xuống, tựa hồ là mấy nô bộc của Ma Cô, lo lắng chủ nhân an nguy, thừa dịp Xích Long ngủ gật, đột nhiên cùng xông vào hành cung, kết quả Xích Long bừng tỉnh, từng bước từng bước nuốt hết, tất cả nô bộc của Tầm Long Thị không còn một mống, tử thi vô tồn.
Nghe được tin tức, tất cả tu sĩ đều kinh hãi, hiện thân đến xem. Chứng kiến bộ dáng thê thảm, tất cả đều lắc đầu, sai người thu nạp tàn thi mai táng, cũng có người cảm thán các nô bộc trung nghĩa, chỉ là ai cũng nhìn không ra, những tử thi kia dù chắp vá thế nào cũng không thu thập được đầy đủ, không cách nào phát hiện bên trong lặng yên thiếu đi một người.
Ngay cả Phương Hành, sau khi nghe được tin tức này cũng có chút ngoài ý muốn, còn cố ý liếc nhìn Ma Cô, chỉ thấy nàng một mực chữa thương, hơn nữa luyện hóa Thoát Cơ Hoán Cốt Đan, để dung nhan của mình biến hóa xinh đẹp như tiên, không có vì vậy mà lộ ra vẻ muốn cùng mình đồng quy vu tận, sau nửa ngày mới khẽ thở dài.
- Cần phải dùng kế ác như vậy thoát thân sao?
Trong đáy lòng Ma Cô lặng yên hiện lên một ý niệm, thật lâu mới dần dần nhạt đi.
Nàng tự nhiên biết rõ, Thiếu Tôn làm như vậy, một là thoát thân, hai là để Phương Hành không có vốn liếng uy hiếp mình. Chỉ là ngay cả tiểu hỗn đản kia cũng chỉ nói đùa muốn dùng nô bộc uy hiếp mình, nhưng chưa thực làm ra sự tình như vậy, ngược lại bởi vì Thiếu Tôn, mà chôn vùi mấy nô bộc vẫn trung thành và tận tâm với mình...
Phương Hành cũng ý thức được chuyện này có chút không đúng, hắn ôm hồ lô rượu, đứng ở cửa cung nửa ngày, có chút cân nhắc, vì sao lúc đầu mình mới uy hiếp, Ma Cô đã muốn liều mạng, bây giờ chết sạch, nàng lại không để ý?
Suy nghĩ cả buổi, hắn hơi khinh thường hừ lạnh, đi vào hành cung ngủ ngon.
Lúc này, liên minh của mấy thị tộc đã bắt đầu hợp lực tìm kiếm Chu Tước, đối với có thể ở trong một tháng tìm được Chu Tước hay không, bọn hắn thật không có bất kỳ nắm chắc, chỉ là bọn hắn đánh bạc không nổi, Phương Hành nắm giữ Ma Cô, giống như nắm giữ hi vọng duy nhất tiến vào hạch tâm Quy Khư, tiểu quỷ này kiên trì không lên đường, bọn hắn cũng thúc thủ vô sách.
Bởi vậy tuy trong nội tâm cực kỳ không vui, nhưng bọn hắn vẫn phái rất nhiều nhân thủ, dùng hết thủ đoạn sưu tầm Chu Tước, đồng thời mấy lão gia hỏa cũng cả ngày lẫn đêm tụ chung một chỗ, ý đồ thương lượng ra phương pháp hữu hiệu, chỉ tiếc không có thượng sách, hiện tại Phương Hành trốn ở trong hành cung cả ngày, Xích Long lại canh ở trước cửa, các tu sĩ muốn nói chuyện với hắn cũng phải lớn tiếng hô lên, ngay cả trong vòng ba mươi trượng cũng không tiếp cận được, càng không cần phải nói mưu đồ cái gì.
Thậm chí bọn hắn muốn dụng độc, Ngọc bà bà phối chế một loại độc không màu không vị, mặt ngoài lại ngụy trang thành thuốc trị thương đưa cho Ma Cô chữa thương, chỉ cần Phương Hành ngửi được mùi, sẽ bị vô tri vô giác mê đảo, chỉ tiếc tiểu quỷ kia lại khám phá ra thuốc trị thương có độc, trực tiếp rút kiếm giết người đưa thuốc...
Trong lúc nhất thời, mấy lão gia hỏa cũng bó tay toàn tập!
Trong khoảng thời gian này, lại chậm trễ bảy tám ngày, thủy chung không có tin tức truyền đến, cái này cũng là sự tình trong dự liệu, ai cũng không gấp được, Phương Hành đã sớm tâm lý nắm chắc, không chút nóng nảy, mỗi ngày tìm Ma Cô nói chuyện, tựa như một hài tử đáng ghét hỏi không ngừng, Ma Cô muốn không để ý tới hắn, nhưng lại động tâm với Thoát Cơ Hoán Cốt Họa Tiên Hoàn trong tay hắn, chỉ có thể trả lời hắn vài câu, đương nhiên nàng cũng cảnh giác, sự tình hạch tâm là không bao giờ nói.
Thời gian cứ một ngày một ngày trôi qua, Phương Hành lại bỗng nhiên gặp một việc lạ, trong túi trữ vật, một lệnh bài màu vàng phát sáng lên, cái này là khi hắn mới vào Quy Khư, làm cung phụng của Hận Thiên Thị, được tặng lệnh bài thân phận, về sau dẫn động thú triều diệt Hận Thiên Thị, lệnh bài này cũng quên ném, một mực ở trong túi trữ vật, hôm nay lại có phản ứng dị thường.
Phương Hành biết lệnh bài này có khả năng truyền tin, kinh ngạc lấy ra, thần niệm đi vào xem xét.
Sau khi nghe qua, Phương Hành suy nghĩ một lúc, liền bê vạc lớn, ngồi ở trên đầu Xích Long, bay về phía một phương hướng, thời điểm hắn ly khai hành cung, bốn năm đạo thần thức lập tức vây qua, chăm chú nhìn chằm chằm, Phương Hành cũng không để ý, biết rõ hôm nay nhất cử nhất động của mình đều bị người giám thị, đã sớm quen, cứ như vậy ngênh ngang rời khỏi Thăng Tiên Đài, tới một ngọn núi cách trăm dặm.
Trên ngọn núi chỉ có một thân ảnh nhỏ gầy, trên người hất lên áo choàng che phủ đầu.
Phương Hành không nói hai lời, ném ra Khổn Tiên Tác trói lại, sau đó xách trở về hành cung.
Cử động của hắn đột ngột như vậy, lại khiến cho mấy lão tu sĩ giám thị hắn hồ nghi, trầm thấp thương nghị một phen, cuối cùng lão gia hỏa khẩu phật tâm xà cười ha ha hỏi:
- Aha, khí trời tốt a, Hình đạo hữu đây là đi nơi nào? Trên tay cầm là ai vậy?
Phương Hành trợn mắt nói:
- Liên quan gì đến ngươi...
Nụ cười trên mặt đối phương nhất thời cứng ngắc, có loại xúc động muốn bóp chết tiểu hỗn đản kia...
Về tới hành cung, Phương Hành ném đối phương xuống, người kia chậm rãi đứng dậy, tháo áo choàng ra, không ngờ lại là Nhị tiểu thư Hận Thiên Ninh.
- Cha ngươi truyền tin cho ta, bảo ta đón ngươi tới Thăng Tiên Đài, bảo ngươi có việc muốn nói!
Phương Hành lười biếng hỏi.
Hận Thiên Ninh đã không có bộ dáng điêu ngoa như lúc trước, ngược lại lộ ra điềm đạm nho nhã, nàng đứng trên mặt đất, con mắt nhìn chằm chằm Phương Hành, nhìn nửa ngày, Phương Hành đã không kiên nhẫn được nữa, nàng mới cúi đầu nói:
- Ta là tới truyền tin thay Hận Thiên Thị, các lão tổ trong tộc đã chết sạch, phụ thân muốn tới, lại sợ ngươi kiêng kị, thay đổi người khác lại không đủ phân lượng, cho nên ta đến!
- Toàn bộ chết sạch?
Phương Hành nao nao:
- Không phải còn có hai lão đầu sao?
Hận Thiên Ninh cúi đầu nói:
- Nhị tổ gia ở sau khi thú triều qua đi, sáng sớm ngày hôm sau thì chết, khi chết vừa khóc vừa cười, nghe phụ thân nói là rối loạn đạo tâm, dầu hết đèn tắt mà chết, lúc ấy Đại cung phụng còn không có chết, nhưng về sau lại bị người đánh lén, thương thế tăng thêm, cuối cùng vẫn lạc, trước khi chết cùng phụ thân thương lượng vài ngày, bảo ta qua đưa tin cho ngươi, cùng ngươi bàn vài điều kiện!
- Điều kiện?
Ánh mắt Phương Hành chớp động, hồ nghi nói:
- Lão nhân này sẽ không ở lúc sắp chết còn muốn bịp ta chứ?
Hận Thiên Ninh ngẩng đầu nhìn Phương Hành nói:
- Phụ thân nói, bảo ta sau khi nhìn thấy ngươi, trước tiên chuyển cáo ngươi một câu, Đại cung phụng thật rất thưởng thức ngươi, ngoại trừ lúc Hận Thiên Thị chúng ta muốn đoạt Xích Long không có ngăn cản, sự tình khác hắn đều một mực giữ gìn ngươi, thậm chí lúc ấy khi muốn đoạt Xích Long, các trưởng lão khác là muốn trực tiếp giết ngươi, nhưng Đại cung phụng chủ động mở miệng nói muốn khuyên ngươi, cho nên ở trong Hận Thiên Thị, nếu nói còn có một người đáng giá ngươi tín nhiệm, người kia chính là Đại cung phụng!
Phương Hành nghe lời này, cũng có chút trầm mặc, sau đó ngẩng đầu lên nói:
- Lão nhân kia muốn nói cái gì?
Hận Thiên Ninh lấy ra một miếng ngọc giản, đưa tới nói:
- Đều ở bên trong!
Phương Hành nhìn qua, biết đây là một loại Pháp khí có thể gởi lại thần hồn, trong nội tâm nao nao, cười lạnh một tiếng, nghĩ thầm nếu Đại cung phụng muốn công kích thần hồn của mình, vậy thì tìm sai người rồi, thức hải của hắn có Tam Muội Chân Hỏa thủ hộ, lúc ở Linh Động cảnh cũng không sợ Kim Đan cảnh Đại Bằng Tà Vương đoạt xác, huống chi hiện tại Tam Muội Chân Hỏa đã bổ khuyết toàn bộ?
Phương Hành cười lạnh nhận lấy, đang muốn điều tra nội dung bên trong, Hận Thiên Ninh lại nhẹ nhàng nức nở, Phương Hành nhìn nàng, chỉ thấy Hận Thiên Ninh bỗng nhiên quỳ trên mặt đất, thấp giọng nói:
- Ngươi cứu chúng ta được không?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất