Lược Thiên Ký

Chương 441: Hận Thiên lão tổ

Chương 441: Hận Thiên lão tổ

Bắt được Chu Tước, trong tâm các tu sĩ đều đại định, thương nghị sẽ cắm trại ở dưới Tam Giới Sơn, dự định ngày mai sẽ lên đường xuyên qua Tam Giới Sơn đến Hoàng Tuyền Hải, cửa ải cuối cùng trước Thái Thượng Đạo Cung, sau đó ở trước Tứ Hung chi môn chờ đợi dị tượng Cửu Nguyệt Thăng Thiên đến, thời điểm đại trận của Thái Thượng Đạo Cung ngừng lại, sẽ chém Chu Tước hiến tế, sau đó chính thức tiến vào Đạo Cung, tìm kiếm cơ duyên của Thái Thượng Đạo.
Đối với Chu Tước kia, thủ lĩnh của mấy đại thị tộc cũng có chút không yên lòng, suốt đêm thẩm vấn, thậm chí còn dò xét huyết mạch của nó, kết quả phát hiện, huyết mạch của Chu Tước này cực kỳ thuần khiết, chỉ là vô luận hỏi nó cái gì, cũng không nói một lời, ngẫu nhiên nhìn về phía mọi người, ánh mắt lạnh lùng xen lẫn khinh thường, làm bọn hắn rất bực bội, nhưng hết lần này tới lần khác các tu sĩ lại không dám tổn thương nó.
Đối với việc này, kỳ thật Phương Hành cũng thấy quá dễ dàng, tuy giao thủ với Chu Tước mấy lần, hắn đều chiếm tiện nghi, lại không thể không thừa nhận, gia hỏa kia rất thông minh, bố cục vừa âm vừa ác, mấy lần suýt nữa lừa được mình, hôm nay lại dễ dàng bị bắt như thế, chẳng lẽ thật là một bước sai, từng bước sai, cảm thấy đã mất đại thế, chuẩn bị nhận mệnh sao?
Trong nội tâm hắn không yên lòng, chuẩn bị kéo Ma Cô ra ép hỏi thử xem.
Tam Giới Sơn là địa phương năm đó Thái Thượng Đạo tiếp đãi khách quý, trên núi có rất nhiều ốc xá cung điện, chỉ là hôm nay đều rách nát không chịu nổi, càng có sớm đã hóa thành ngói cát đá sỏi, bất quá đối với người tu hành mà thôi, ăn gió nằm sương là chuyện bình thường, tự nhiên không tồn tại việc khổ cực gì, tùy tiện tìm tảng đá ngồi xuống cũng có thể nghỉ ngơi, ngược lại có vẻ cực kỳ thuận tiện.
Còn Phương Hành, tuy bình thường cũng chịu khó, nhưng dưới tình huống có điều kiện, lại không nguyện bạc đãi mình.
Từ trong túi trữ vật lấy ra hành cung của Ma Cô, ném lên không trung, một cung điện hoa lệ lơ lửng giữa trời, sau đó Phương Hành chui vào hành cung, lệnh tám thủ hạ Kim Đan thủ vệ, lại bảo Xích Long phun Ma Cô ra... Trước đó Hận Thiên Ninh giả mạo Ma Cô, Ma Cô chính thức bị hắn dán Định Thần Phù, sau đó nhét vào trong bụng Xích Long.
Đây cũng là sự tình không có biện pháp, sinh linh không cách nào trực tiếp cất vào túi trữ vật, chỉ có ăn qua Quy Tức Đan mới được, mà sau khi tu sĩ kết thành Kim Đan, thần thức cường đại, nhục thân hung hãn, Quy Tức Đan không thể tạo ra tác dụng với bọn họ, không cách nào mượn dược lực của Quy Tức Đan thu lại tất cả khí tức, thì không cách nào nhét vào trong túi trữ vật, nếu không nhục thân của tu sĩ sẽ nứt vỡ.
Cũng may Xích Long khá lớn, thời khắc khẩn cấp, Phương Hành coi nó như túi trữ vật.
- Ngươi... Ngươi làm cái gì?
Lấy Định Thần Phù ra, Ma Cô khẩn trương nhìn Phương Hành hỏi, hình như dự liệu được cái gì.
Thời điểm Phương Hành cưỡng ép dán Định Thần Phù, nàng đã đoán được sự tình sẽ phát triển ngoài ý muốn.
- Cũng không có gì, con Chu Tước kia bỗng nhiên xuất hiện, muốn đoạt bảo kính của ta, kết quả bị đại cẩu tử xé nát thân thể, sau đó bị chúng ta bắt giữ, đại mỹ nhân, lúc này ngươi không cần lo lắng ta sẽ giết ngươi, ha ha, Chu Tước chủ động đưa tới cửa, không phải có sẵn tế phẩm sao? Ngươi có thể yên tâm tế tự Tứ Hung chi môn, ta ở trong Đạo Cung được chỗ tốt, sẽ không quên ngươi!
Phương Hành cười ha ha, vừa nói vừa dò xét biểu lộ của Ma Cô.
Mặt mũi Ma Cô tràn đầy khiếp sợ, hoàn toàn không tin, lẩm bẩm nói:
- Không có khả năng, hắn không có khả năng vào lúc đó tranh bảo kính của ngươi, hắn căn bản không cần... Ngươi đang gạt ta, có phải ngươi đang gạt ta hay không? Hắn nhất định không có bị ngươi bắt giữ có đúng hay không?
- Xem ra ngươi không định phủ nhận sự tình nhận thức con quái điểu kia...
Phương Hành nhìn Ma Cô, thấy nàng thương tâm không giống như giả, vừa cười vừa nói.
Mấy tu sĩ thị tộc khác không biết quan hệ giữa Chu Tước và Ma Cô, nhưng hắn lại sớm đoán được, hôm nay là chứng thực.
Ma Cô cũng ý thức được vừa rồi mình phản ứng đã nói rõ vấn đề, cả người có chút ngẩn ngơ.
- Nói!
Phương Hành vỗ lan can, nhìn Ma Cô quát.
Kỳ thật hắn rất ghét cảm giác bị người tính toán, giống như bị độc xà theo dõi, toàn bộ cục diện đều bị người khác khống chế.
Cũng bởi vì vậy, hắn đối với người thiết kế hãm hại hắn, thường thường ra tay sẽ cực kỳ hung ác.
Hôm nay đến Tam Giới Sơn, tác dụng dẫn đường của Ma Cô đã rất nhỏ, nếu như nàng không nói thật, hắn không ngại giết người.
- Còn có cái gì để nói?
Ma Cô đường đường Kim Đan cảnh, lại bị sát khí trên người Phương Hành dọa sợ, thần sắc phức tạp nhìn Phương Hành, biểu lộ trên mặt biến ảo bất định, khi thì đau thương, khi thì thống khổ, khi thì tuyệt vọng...
Qua thật lâu, nàng mới bình phục lại tâm tình, khẽ thở dài một hơi, mở miệng nói:
- Nếu Thiếu Tôn thật sự rơi vào trong tay ngươi, xử trí như thế nào đều theo ngươi. Ta xác thực nhận thức hắn, trên thực tế hắn là ta nuôi lớn, một mực ở bên cạnh ta, là người thân cận nhất của ta. Kỳ thật trước khi tiến vào đầm lầy, ta đã cảm thấy khí tức của hắn, ngươi nói hắn tranh gương đồng của ngươi, ta không tin, có lẽ hắn chỉ muốn cứu ta ly khai mà thôi, chỉ là không biết trúng kế của ngươi, bị ngươi bắt được...
- Ngươi nuôi lớn?
Phương Hành không để ý Ma Cô nói nhảm, ngược lại có chút giật mình với vấn đề kia.
Ma Cô thở dài, như nhớ lại chuyện cũ, sau nửa ngày mới nói:
- Trước đó ta nói với những người khác, cha ta ở bốn mươi năm trước đi dò xét Quy Khư không trở về, cái này kỳ thật là nói dối, lần kia, tất cả người Tầm Long Thị tiến vào hạch tâm Quy Khư đều chết, nhưng cha ta lại cường chống trở về, hơn nữa mang về một quả trứng, là trứng của hung cầm Chu Tước...
- Sau khi phụ thân trở về mấy ngày, thọ nguyên hao hết mà chết, bất quá trước khi hắn chết, lại dạy ta sử dụng bí pháp ấp trứng, hắn nói bọn hắn trải qua thiên tân vạn khổ, xông vào tầng Đạo Cung thứ nhất, không có thu hoạch khác, lại trong lúc vô tình tìm được trứng Chu Tước, tương lai nếu như có cơ hội từ Tứ Hung chi môn tiến vào Đạo Cung, trứng Chu Tước chính là hi vọng duy nhất!
- Ta dùng bí pháp ấp trứng Chu Tước, thấy được Chu Tước sinh ra đời, sau đó ta nuôi lớn hắn, thậm chí dạy hắn tu hành, ngoại trừ bổn mạng thần thông, thì tất cả đều là ta dạy cho hắn, hắn rất thông minh, phát triển cực nhanh, không đến bốn mươi tuổi đã đột phá Kim Đan cảnh, tu vi còn hơn cả ta...
- Tộc nhân Tầm Long Thị chết sạch, ta đối với dò xét Quy Khư đã không ôm hi vọng gì, càng không đành lòng dùng hắn hiến tế Tứ Hung chi môn, bởi vậy kỳ thật ta đã tuyệt ý nghĩ này, bất quá hắn thấy ta thường nhìn linh vị tổ tông than nhẹ, lại muốn thay ta phân ưu, quyết giúp ta tiến vào Đạo Cung tìm tòi, đồng thời cũng muốn làm rõ ràng thân thế của mình, còn để bụng chuyện này hơn ta!
- Vì giúp ta tiến vào Đạo Cung, hắn không chỉ nghiên cứu tất cả bí điển mà Tầm Long Thị ta lưu lại, cũng từng lẻn vào Hận Thiên Thị, muốn trộm bảo kính mà Hận Thiên lão tổ truyền thừa, chỉ là kết quả ngươi cũng biết... Ai, kỳ thật ta chỉ muốn nói cho hắn biết, cách làm của hắn, kỳ thật là đang tự tìm đường chết, dù đạt được gương đồng, ta cũng đâu nhẫn tâm dùng hắn hiến tế?
Ma Cô nói đến chỗ này, nhìn qua Xích Long, nhẹ nhàng thở dài nói:
- Ai cũng chưa từng nghĩ đến, dị tượng Cửu Nguyệt Thăng Thiên lại thật sự xuất hiện, cơ hội mấy ngàn năm mới có một lần đặt ở trước mặt ta, bảo ta làm sao thật sự yên lòng? Không có cách nào, đành phải mượn danh tiếng Xích Long, bức các tu sĩ khác ra tay tìm kiếm ngươi, bất quá kết quả...
Nói đến đây, Phương Hành đã rõ ràng không sai biệt lắm.
Trong Quy Khư xuất hiện Chân Long, Ma Cô tự nhiên sẽ không cần dùng Chu Tước hiến tế, chẳng qua lúc ấy mình đã rời Hận Thiên Thị, hơn nữa lấy thực lực của nàng và Chu Tước, thật đúng là không đối phó được Xích Long, vì vậy mới hiện thân ở trên Thăng Tiên Đài, tụ tập các thị tộc của Quy Khư, dùng lý do cộng đồng tìm kiếm Đạo Cung, mượn tay các thị tộc đối phó mình, đã tranh Chân Long, lại đoạt bảo kính.
Trầm mặc nửa ngày, hắn nhìn về phía Ma Cô, nghiêm mặt nói:
- Nói, các ngươi biết bí mật gì của bảo kính?
Ma Cô giật mình, ngẩng đầu nhìn hắn:
- Đến bây giờ ngươi còn không biết?
Phương Hành nói:
- Ta đương nhiên biết rõ, chính là kiểm tra ngươi mà thôi!
Cái đồ vật này có gì để kiểm tra?
Ma Cô có chút im lặng, qua nửa ngày mới nói khẽ:
- Sự tình Hận Thiên Thị có bí các, bên trong chứa bí mật của Quy Khư, rất nhiều người đều biết, cũng không coi là kỳ lạ quý hiếm, chỉ có điều tu sĩ khác biết, là trong bí các cất địa đồ ngọc giản do Hận Thiên lão tổ lưu lại, miêu tả con đường tiến vào hạch tâm Quy Khư, nhưng vì thời gian quá lâu, nên không còn quý giá!
Phương Hành nhẹ gật đầu, có chút minh bạch, lúc này đây, các tu sĩ dựa theo địa đồ của Tầm Long Thị ở vài thập niên trước chỉ dẫn tiến vào hạch tâm Quy Khư, còn bởi vì vài chục năm nay địa hình biến hóa, Hung Thú di dời, xuất hiện nhiều hung hiểm ngoài ý liệu như vậy, cơ hồ hao tổn hơn nửa tu sĩ, mà Hận Thiên lão tổ lưu lại địa đồ là mấy ngàn năm trước, lại có thể có tác dụng quái gì?
- Chuyện này rất nhiều người đều biết, chính bởi vậy, bí các của Hận Thiên Thị mới không có bị thám tử thị tộc khác chú ý.
Ma Cô nhẹ nhàng nói xong, khẩu khí dần dần trịnh trọng:
- Chỉ có điều, Tầm Long Thị chúng ta tìm kiếm bí mật Quy Khư mấy ngàn năm, không riêng gì một lần một lần mạo hiểm tiến vào hạch tâm Quy Khư tìm tòi nghiên cứu, cũng lưu ý thu thập tất cả tin tức có quan hệ tới bí mật Quy Khư, phát hiện Hận Thiên lão tổ rất có thể là người duy nhất đã từng tiến vào Thái Thượng Đạo Cung...
Phương Hành nhẹ gật đầu, chăm chú lắng nghe.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất