Chương 523: Đồ sát đại ngục
Thanh sắc Cự Ưng cao mười trượng, nháy mắt xuất hiện liền chấn kinh tất cả yêu ma. Đối với đám yêu ma thân thể cao nhất cũng chỉ ba bốn trượng như chúng, thanh sắc Cự Ưng này giống như một quả cân từ trên trời giáng thẳng vào trong lòng họ, trong lúc nhất thời, tiếng kêu la giết, tiếng hô to gọi nhỏ muốn lấy “đầu tu sĩ Nhân tộc” chung quanh Bạch Cốt sơn đều yên ắng.
Chỉ có thanh sắc Cự Ưng từ trong chiến trường bay lượn về phía bắc, vỗ một cánh liền tạo ra một trận cuồng phong bên dưới, thổi loạn chiến cục.
Nhưng như thế vẫn chưa kết thúc, ở phía bắc hẻo lánh, Phương Hành lại vung tay, phía trên bức tranh lại hiện ra bạch quang, nếu thả chậm thời gian có thể nhìn thấy một tia bạch quang từ trên bức tranh đánh xuống mặt đất, lại tạo thành một cái mắt trận trong tám trận đạo, ở giữa mắt trận, quang mang linh động, trong phút chốc lại tạo thành một cái Truyền Tống pháp trận…
Một chỗ khác trong Truyền Tống pháp trận mờ mờ ảo ảo vang lên một tiếng gào thét chấn thiên nhiếp địa, sau đó ở giữa pháp trận xuất hiện một điểm đen, trong nháy mắt lớn dần, cuối cùng cao tới chừng hai mươi trượng, giống như một ngọn núi nhỏ, hung uy trên người giống như trở nên chân thực khiến lòng người lạnh lẽo, rõ ràng là một con Ma Viên.
- Thứ hai…
Sau khi triệu hoán ra con Ma Viên này, Phương Hành không ngừng khắc nào, trong chốc lát đã khống chế thanh sắc Cự Ưng bay về một góc khác.
- Thứ ba…
Hắn lại lần nữa kết ấn ở chỗ này, một con Ác Quy dữ tợn xuất hiện ở phía tây.
- Thứ tư…
- Thứ năm…
- Thứ sáu…
…
- Thứ chín…
Một hơi kết pháp ấn, Phương Hành trực tiếp triệu hoán ra chín hung thú to lớn vây Bạch Cốt sơn ở giữa. Chín hung thú này thân thể to lớn, sát khí bức người, đám yêu ma bị chúng vây vào giữa nhìn giống như trẻ sơ sinh đứng giữa những người trưởng thành, đừng nói tới khí tức trên thân, chỉ dựa vào huyết nhục trên người đã không cùng một cấp bậc.
Hung thú!
Chín con cự thú này đương nhiên là chủng tộc đặc thù bên trong Quy Khư, là hung thú chỉ tồn tại trong truyền thuyết cùng thời kỳ thượng cổ.
Mà lúc này, Phương Hành vụng trộm Thái Thượng Đạo Cung Di Bảo Bách Hung Đồ mang vào Hắc Uyên đại ngục, triệu hoán chúng nó tới, bộ hung đồ này thời điểm hắn chưa kết đan, cho dù dùng hết toàn lực cũng chỉ có thể luyện hóa hai ba cái pháp ấn trong đó, nói cách khác chỉ có thể triệu hoán hai, ba con. Nhưng sau khi hắn kết thành Kim Đan, tu vi phóng đại đã đủ triệu hoán chín con trong đó.
Quan trọng hơn là, sau khi hắn luyện hóa pháp ấn bên trên hung đồ ở bên ngoài, hung đồ này liền có liên hệ cùng thần hồn và tương liên với huyết mạch của hắn, nói cách khác, khi tiến hành triệu hoán, tiêu hao chính là lực thần hồn mà không phải linh lực. Hắc Uyên đại ngục áp chế toàn bộ pháp lực của sinh linh, cũng chính là linh lực, lại không có cách ngăn chặn lực thần hồn của hắn, đây cũng là lý do hắn có thể triệu hoán ở trong Hắc Uyên đại ngục.
Triệu hoán xong chín con hung thú, Phương Hành đứng trên lưng thanh sắc Cự Ưng bay tới trên không trung, phất tay lên.
- Graoooo…
Chín con hung thú cũng ngửa mặt lên trời thét dài, tiếng gầm to lớn dường như tạo thành từng cơn sóng cuộn ép vào giữa.
- Phụt, phụt, phụt, bịch…
Trong một chốc lại có gần trăm con tiểu yêu nhỏ bé bị tiếng gầm này làm chấn động tới tai mắt phun máu, ầm ầm ngã xuống.
Ngay cả đám Yêu Vương hung hãn ngang ngược, vào thời điểm chín con hung thú vây quanh cũng đều mang sắc mặt chấn kinh, không hiểu vì sao.
- Ha ha… là các ngươi chọc vào ta trước, cũng đừng trách ta đồ sát các ngươi. Giết, giết tới khi đại ngục mở cửa!
Phương Hành quát lạnh một tiếng, mắt lộ ra hung quang, hét lớn ra lệnh.
Chín con hung thú nghe được mệnh lệnh lập tức ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, vọt về phía đám yêu bên trong Bạch Cốt sơn, vung trảo đập một đám tiểu yêu thành thịt nát. Những tiểu yêu kia bên ngoài đều có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, lúc này lại không chịu nổi một vuốt của chúng, mà đám Ma Vương thân thể cường hoành xưng hùng một phương ở Hắc Uyên đại ngục, dưới khí tức hung hãn của bọn chúng đều phải run rẩy chân tay, thậm chí không thể sinh ra một chút ý phản kháng nào.
Hung thú là chủng tộc được trời ưu ái cũng giống như Yêu tộc, nhưng cuối cùng lại đi lên con đường tu hành khác biệt. Trên thực tế, con đường tu hành của Yêu tộc đã tham khảo Nhân tộc quá nhiều, một thân thực lực quá cậy vào pháp lực thần thông, lực chém giết của thân thể càng ngày càng yếu. Mà bọn hung thú này tuy thần trí không cao, thiếu thần thông nhưng thân thể lại cường hoành tới khó có thể tưởng tượng.
Đám hung thú Phương Hành triệu hoán tới đều là hung thú cấp bốn, được xem là loại yếu nhất ở Quy Khư, nếu chính diện đọ sức, Yêu tu Kim Đan trung kỳ có thể toàn lực đánh một trận với chúng. Nhưng bây giờ đang ở trong Hắc Uyên đại ngục, Yêu tu Kim Đan trung kỳ không thể thi triển ra pháp lực thần thông, không khác gì Trúc Cơ trung kỳ, dưới loại tình huống này đám hung thú có thể được gọi là vô địch, tung hoành tới lui, không con yêu ma nào có thể chống đỡ.
- Cứu mạng…
- Xong đời, từ đâu xuất hiện đám quái vật như thế chứ?
- Đây là yêu thú sao? Yêu thú sao lại cường đại như thế? Sao lại mạnh như thế?
Trong giây lát, toàn bộ chiến trường hóa thành một trận đồ sát, đây mới thật sự là máu chảy thành sông, thịt ép thành tương.
Vài Yêu Vương thấy tình hình như vậy làm gì còn chút ý niệm phản kháng nào, mỗi con đều thu hồi bản tướng, hóa thành nhân tướng linh hoạt, muốn tìm chỗ trống chạy trốn. Lại không nghĩ tới, Phương Hành lúc trước bị bọn họ vây giết, lúc này đang ở giữa không trung lạnh lùng nhìn chằm chằm phía dưới, sử dụng thần hồn điều động mấy con hung thú nhào tới giết mấy người bọn chúng.
Con Ác Hổ kia trước có Hung Viên, sau có Ác Quy liền kêu to một tiếng phóng về phía Hung Viên, sau đó bị Hung Viên vung tay đánh tới ngã về phía sau, lại bị Ác Quy vung trảo nhấn một cái, gắt gao ấn bên dưới móng vuốt, vô cùng hung hãn. Hung Viên thấy thế liền quay đầu đi, vừa lúc thấy Yêu Viên đang cầm đại bổng chạy trốn, trực tiếp túm vào trong tay, đưa tới trước mặt nhìn kỹ.
Cùng một tộc Viên, một thuộc Yêu, một thuộc hung thú, dáng vẻ như nhau nhưng thân thế cùng sức mạnh lại như đất và trời.
- Đại…Đại…Đại nhân, hai ta đều là một chủng tộc… tha cho ta…
Yêu Viên bị hù tới run rẩy không thôi, vứt bỏ thạch bổng trong tay, nhìn Hung Viên kêu to.
- Răng rắc…
Xem ra Hung Viên kia cũng không xem nó là đồng loại, ngửi ngửi trên người nó rồi liền trực tiếp bỏ vào trong miệng nhai.
Còn Huyết Bức thì trực tiếp bị Phương Hành ngự thanh sắc Cự Ưng đuổi bắt, không ngừng kêu khổ.
Hắc Hùng Tinh cùng Cự Xà bán nhân tới tương trợ Phương Hành lại gấp gáp thu hồi đội ngũ dưới trướng mình, đứng ở bên trong sườn núi Bạch Cốt sơn nhìn chiến trường giết chóc phía dưới, nỗi khiếp sợ khiến sâu trong linh hồn cũng phải run rẩy. Nếu bọn họ vẫn còn pháp lực thần thông, lúc này sẽ không quá sợ hãi, nhưng giờ chỉ còn sức mạnh nhục thân, thật có chút không chịu nổi uy áp của đám hung thú này.
- Xong rồi, sao lại làm lớn chuyện như thế chứ, lời hắn vừa nói rốt cục có đáng tin cậy không…
Hắc Hùng Tinh bị hù tới một thân thịt mỡ đều đang run rẩy, trong dạ dày dường như muốn phun ra nước chua.
- Lão tổ Cô Nhận sơn từng có đại ân với ta, muốn ta bảo vệ tu sĩ Nhân tộc này, nhưng không ngờ, với bản lãnh này, ta cần bảo vệ hắn sao?
Cự Xà bán nhân cũng âm thầm suy nghĩ, bản thân còn đang phụng mệnh tới bảo hộ tu sĩ Nhân tộc, lúc này lại trở thành một phần tử bị đuổi giết, đám yêu tù bị áp chế linh lực như bọn họ thật không phải đối thủ của đám hung thú kia.
- Yêu thú? Đó là yêu thú sao? Bên trong Hắc Uyên đại ngục từ đâu lại xuất hiện nhiều quái vật như thế?
Lúc này phía trên Hắc Uyên đại ngục, bên trong đại điện Hắc Uyên, Hỏa Tê Yêu tướng nhìn hình chiếu trên vách đá cũng kêu lớn lên, hoảng sợ đổ một thân mồ hôi lạnh. Đám Yêu tướng bọn họ đang làm nhiệm vụ vốn có trách nhiệm giám thị nhà ngục, phòng ngừa nội bộ xuất hiện chém giết cùng bạo hành quy mô lớn, nó cũng là nghĩ muốn xem Phương Hành bị giết mới một mực đứng ngoài quan sát. Ai có thể ngờ tới, ngay vừa rồi, đang lúc nhìn tu sĩ Nhân tộc muôn vàn khó khăn chạy trốn, đột nhiên hình chiếu trên vách đá bị hỗn loạn, giống như phải chịu sức mạnh Truyền Tống cường đại quấy nhiễu, tới lúc hình ảnh khôi phục lại bình thường, một vùng Bạch Cốt sơn lại xuất hiện biết bao nhiêu hung thú lợi hại như thế?
- Không xong, việc lớn không ổn rồi, mau chóng bẩm báo ngục chủ…
Hỏa Tê Yêu tướng không thể đứng im nhìn, run giọng kêu lớn, đồng thời vội vã bóp nát ngọc phù cảnh báo.
Thấy hung thú trong ngục mãnh liệt như thế, nó thật sự lo mình chậm chút nữa thì yêu tù bên trong đều sẽ bị giết sạch.
Tuy lúc này bẩm báo ngục chủ cũng sẽ chịu một lỗi rất lớn, nhưng vô luận thế nào cũng không thể tiếp tục trì hoãn nữa.
- Oành…
Bên trong một ngọn núi màu đen cách đại điện Hắc Uyên ba trăm dặm, trong một động phủ tinh xảo, sau một tiếng vang nhỏ vang lên, khối ngọc giản nhất thời hiện ra sắc màu dị dạng, lão giả tóc trắng ngồi ngay ngắn bên trong động phủ tu hành lập tức mở mắt, mở tay ra, ngọc giản kia liền bay tới trong lòng bàn tay ông ta, sau khi thần niệm đảo qua bên trong, lão giả đột nhiên hiện sát khí, xuất quan.
Ầm ầm!
Một thân tu vi Kim Đan Đại thừa phóng thích hoàn toàn, hóa thành tia chớp màu đen phóng về phía đại điện Hắc Uyên.
Cùng lúc đó, một đội Yêu binh Yêu tướng vốn không phải đang trực cũng nhanh chóng tập hợp, lao về phía đại điện Hắc Uyên.
- Xảy ra chuyện gì?
Lão già tóc trắng đi tới bên trong đại điện Hắc Uyên, ánh mắt lạnh lùng quét về phía hình ảnh đại loạn trong ngục đang hiển hóa trên vách đá.
- Bẩm… Bẩm ngục chủ, có chín con yêu thú to lớn đột nhiên xuất hiện ở trong ngục, đang trắng trợn đồ sát yêu tù….
Hỏa Tê Yêu tướng bị hù tới chân mềm nhũn, nhưng vẫn chỉ có thể cắn răng bẩm báo.
- Yêu thú? Yêu thú nào lại mạnh như thế? Vào từ bao giờ? Vì sao lúc này mới báo với ta?
- Tiểu… tiểu yêu không biết…
Hỏa Tê Yêu tướng dưới uy nghiêm của ngục chủ đã bị dọa tới nói cũng không lưu loát.
- Ngươi đương chức ở đây mà lại không biết?
Ngục chủ Hắc Uyên giận tím mặt, ánh mát lãnh lệ nhìn về phía Hỏa Tê Yêu tướng, khiến đối phương bị dọa tới quỳ xuống.
- Hừ, trước tạm triệu tập Yêu binh Yêu tướng trấn áp bạo loạn trong ngục, sau sẽ hỏi tội ngươi!
Ngục chủ cũng biết tình thế nghiêm trọng, không rảnh nhiều lời, hừ lạnh một tiếng liền phát ra pháp lệnh, triệu tập tất cả Yêu binh Yêu tướng…