Chương 556: Cửu tử phạt ma
- Cửu tử phạt ma là cái gì?
Phương Hành, Kim Ô, Ô Tang Nhi nghe, cũng có chút không hiểu.
Trong nội tâm Tiểu Bằng Vương bất mãn, trừng Ô Nhất Điển đang khóc sướt mướt, làm hắn không dám nói tiếp nữa, Tiểu Bằng Vương lại mở miệng nói:
- Cửu tử phạt ma, là có người muốn đối phó chúng ta, nếu nói chúng ta ăn cướp khắp nơi, rước lấy ba thành cường địch, thì thân phận của ngươi tiết lộ, lại cơ hồ làm tất cả người tiến vào Yêu Đế Các đều chuẩn bị đối địch với chúng ta, con chuột gian xảo ở Vô Ảnh Sơn, con mọt sách của Thái Thạch gia, Thương Lan Hải Cửu Vương Tử, thậm chí thằng ngốc ở Đại Thánh Sơn và mấy vị sứ giả của Thần Châu, tổng cộng chín người, đều là thiên tài tu vi đỉnh phong trong các tu sĩ tiến vào Yêu Đế Các, bọn hắn nói muốn tìm ngươi đánh một trận!
- Nhiều người như vậy?
Kim Ô bị hù nhảy dựng, hắn sớm biết kế hoạch của Phương Hành, nhưng đưa tới nhiều đối thủ như vậy, vẫn cảm giác có chút ngoài ý muốn, sau khi ngẩn ngơ thì vội vàng hỏi:
- Bọn hắn không đến mức như thế chứ, năm đó Hoàng Phủ gia làm ra vô số ác sự với Yêu tộc chúng ta, chính là đại địch của Yêu tộc, mà tiểu thổ phỉ ở Nam Chiêm Bộ Châu đả thương nặng Hoàng Phủ gia, về tình về lý, đối với Yêu tộc chúng ta mà nói đều xem như có ân, dù không muốn báo đáp, cũng không nên liên thủ đối địch hắn chứ?
Phương Hành nghe vậy, mặt không chút gợn sóng, nhẹ nhàng cười nói:
- Năm đó ta ở Huyền Vực đoạt không ít bảo bối nha!
Kim Ô nhất thời hiểu ra.
Thất phu vô tội, mang ngọc có tội, Phương Hành người mang vô số dị bảo, việc này chỉ sợ không chỉ Yêu địa, ngay cả Thần Châu và Ma địa cũng có nghe thấy, tự nhiên sẽ rước lấy vô số phiền toái.
- Đây chỉ là một, còn có một nguyên nhân khác!
Tiểu Bằng Vương nói:
- Thanh danh của ngươi vang dội như thế, không biết có bao nhiêu người muốn thông qua chém ngươi thành danh! Dù sao sau khi Yêu Đế Các chấm dứt, các thiên tài Yêu địa đều sẽ tiến về Thần Châu, có vô số cơ duyên và kỳ ngộ, mà đối với bọn người sắp tiến về Thần Châu này, thanh danh chính là vốn liếng của mình, có thể sẽ rước lấy một chút phiền toái, nhưng càng nhiều nữa là đại năng ở Thần Châu chú ý, mà cái chú ý này, không hề nghi ngờ là đại biểu kỳ ngộ và cơ duyên, thử hỏi ai có thể không động tâm?
Mọi người nghe vậy, tất cả đều im lặng, biết hắn nói có lý, đổi lại lập trường, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.
Ô Tang Nhi có chút lo lắng nhìn Phương Hành nói:
- Vậy làm sao bây giờ?
- Để cho bọn họ tới nha...
Phương Hành trả lời:
- Xem là bọn hắn phạt ta, hay tiểu gia phạt bọn hắn!
Tiểu Bằng Vương và Ô Tang Nhi thấy hắn thong dong như vậy, không khỏi nao nao.
Mà ánh mắt của Kim Ô thì hưng phấn lên, cùng tiểu thổ phỉ pha trộn lâu như vậy, đã sớm hiểu thấu rồi.
Mặc kệ sự tình gây lớn cỡ nào, chỉ cần tiểu thổ phỉ lộ ra biểu lộ như vậy, thì khẳng định đã tính trước.
Về phần Ô Nhất Điển, tuy trong nội tâm sợ hãi, nhưng đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Cùng nhau đi tới, theo tiểu thổ phỉ đánh cướp mấy lần, ở dưới vô số bảo bối kích thích, lá gan của hắn cũng hơn mập không ít.
Cửu tử phạt ma!
Cũng không biết là ai lấy cái tên này, ở trong thời gian ngắn lặng yên truyền khắp Yêu Đế Các.
Đối mặt chín thiên tài đỉnh phong nhằm vào, Yêu tu bình thường đều coi tu sĩ Nhân tộc kia thành người chết.
Nam Chiêm Bộ Châu đệ nhất tiểu ma đầu, xác thực rất tốt!
Yêu tộc công nhận hắn rất tốt, nhưng không có người cho rằng hắn có thể dùng lực lượng một người, chống cự chín cao thủ đỉnh phong.
Coi như tu vi của ngươi cao tuyệt, thực lực siêu quần, có thể thắng một người, nhưng há có thể thắng lông tóc không thương?
Mà sau khi bị thương thế, đối mặt người thứ hai khiêu chiến, sẽ phải như thế nào?
Hoặc là, cửu tử thực lực mạnh mẽ liên thủ, dùng hai ba người liên thủ đánh ngươi, ngươi làm sao ứng đối?
Ở dưới loại cục diện này, vô luận xem như thế nào, đám người Phương Hành cũng lâm vào tuyệt cảnh.
- Gia hỏa kia sẽ đào tẩu hay nhận thua?
Trong tâm Yêu tộc bình thường, đã bắt đầu suy đoán vấn đề này.
Chỉ có điều chẳng ai ngờ tới, đối mặt cục diện cửu tử phạt ma cơ hồ tuyệt vọng, tu sĩ Nhân tộc kia rõ ràng tiếp tục ăn cướp, không chỉ không thu tay, ngược lại làm trầm trọng thêm... Nữ tu ngay cả cái yếm cũng không chịu lưu lại!
Vừa đi vừa cưới, thấy cơ duyên đoạt cơ duyên, thấy yêu quái cướp yêu quái.
Từng yêu quái gặp phải Ngũ Tổ Minh, trên người đều giống như mới tắm xong...
Mà Ngũ Tổ Minh đã thành cái đích cho mọi người chỉ trích, cứ như vậy một đường ăn cướp một đường bay vào hạch tâm của Yêu Đế Các, giống như nạn châu chấu, những nơi đi qua không một ngọn cỏ, làm các tu sĩ trong Yêu Đế Các oán khí bộc phát, vung tay vung chân, thề muốn chém hắn...
Trên thực tế, dọc theo con đường này, ngay cả Ô Tang Nhi và Tiểu Bằng Vương cũng lo lắng, bọn hắn biết rõ, càng vào hạch tâm của Yêu Đế Các, thì khả năng chạm mặt các cao thủ khác càng cao, đến lúc đó không thể tránh khỏi, thậm chí có thể sẽ bị vây công, năm người bọn hắn lại thần thông quảng đại, sợ là cũng không thể lực địch chúng yêu, đến lúc đó làm sao ngăn cản?
Chỉ có điều trong nội tâm lo lắng, cũng khuyên vài lần, nhưng Phương Hành lại khư khư cố chấp, như không để ở trong lòng.
Rơi vào đường cùng, bọn hắn đành phải đến hỏi Kim Ô, Kim Ô lại bảo hoàn toàn không cần phải lo lắng, tiểu thổ phỉ am hiểu nhất là đục nước béo cò, cục diện càng loạn, càng dễ dàng lừa người, chúng ta chỉ để ý xem kịch vui là được.
Tiểu Bằng Vương và Ô Tang Nhi cũng nghĩ đến Phương Hành quỷ kế đa đoan, khắp nơi làm việc ngoài dự đoán của mọi người, lúc này mới thoảng yên lòng, tiếp tục đi về phía trước.
Hôm nay bọn hắn tiến vào Yêu Đế Các thu hoạch được không ít, Phương Hành, Kim Ô, Ô Tang Nhi vì tìm đạo quyết mà đến, hôm nay ba đạo quyết đã có hai, về phần Tiểu Bằng Vương, thì không có mục đích gì, chỉ vì cơ duyên mà đến, đoạn đường này đi theo Phương Hành, ven đường ăn cướp, cướp đoạt, đắc thủ cơ duyên chất đầy hơn nửa pháp thuyền, có thể nói là được mùa, vượt xa tưởng tượng, dù sao phàm là thiên tài Yêu tộc tiến vào Yêu Đế Các, trên người mang theo Pháp khí không có chỗ nào mà không phải cực phẩm, bản thân cái này chính là một số tài phú to lớn.
Bất quá cần giúp Ô Nhất Điển tìm linh dược, nhưng tìm mấy chỗ vẫn chưa phát hiện, bất quá Ô Nhất Điển không thèm để ý, mỗi ngày ngồi ở trên pháp thuyền nhìn đống Pháp khí kia cười hắc hắc, làm đám người Ô Tang Nhi cảm thấy hắn điên lợi hại hơn.
Về phần đạo quyết còn lại, cũng chính là loại Căn Bá truyền thụ cho Phương Hành, lại còn không biết ở nơi nào.
Nhưng nhìn Phương Hành không vội đi về phía hạch tâm của Yêu Đế Các, Kim Ô và Ô Tang Nhi đều đoán được có lẽ đạo quyết kia ở trong Yêu điện, chỗ đó là trung tâm của Yêu Đế Các, tế đàn ly khai Yêu Đế Các cũng ở bên trong, hơn nữa có truyền thuyết, cơ duyên lớn nhất trong Yêu Đế Các, chính là giấu ở trong Yêu điện quỷ dị kia.
- Lại có người xa xa theo dõi, ta lại đi chém mấy người a!
Pháp thuyền trầm ổn đi về phía trước, đột nhiên Tiểu Bằng Vương mở hai mắt, lộ ra sát khí.
Mấy ngày nay, trên đường thường xuyên sẽ có một ít Yêu tu xuất hiện ở phụ cận, nhưng không dám tới gần, chỉ xa xa theo dõi, tựa hồ bị thế lực lớn nào đó phái qua nhìn chằm chằm đám người Phương Hành, sợ bọn họ đào tẩu, hoặc thi triển quỷ kế gì, mà Tiểu Bằng Vương tính nóng như lửa, cộng thêm biết được thân phận của Phương Hành, ẩn ẩn sinh ra ý giữ gìn, một khi phát hiện có người theo dõi, sẽ tức giận đuổi theo giết chết, tính đến hôm nay đã giết bốn năm người.
- Lại đi giết người, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Ô Tang Nhi đứng ở trên mạn thuyền, xa xa ngắm nhìn, có chút bận tâm hỏi.
Kim Ô ôm bình rượu vừa uống vừa nói:
- Tiểu Bá Vương là mấy lão bất tử ở Cô Nhận Sơn toàn lực bồi dưỡng, ở trên người hắn tiêu hao tài nguyên có thể nuôi ra bảy cái như muội hay mười cái như Ô Nhất Điển, cho nên muội đừng lo lắng, tuy chỉ là Trúc Cơ, nhưng ngay cả thực lực của ta bây giờ cũng chưa chắc có thể thắng hắn dễ dàng, hơn nữa ở trên người hắn, pháp bảo bảo vệ tính mạng, chạy trốn, công kích... quả thực vô số, gặp phải đối thủ mạnh hơn nữa cũng có thể ngạnh chiến một trận, huống chi là mấy cái theo dõi?
Ô Tang Nhi hơi yên tâm, đang muốn nói cái gì, lại thấy Phương Hành đột nhiên mở mắt ra.
Ngay lúc này, Tiểu Bằng Vương vừa rồi như tia chớp bay đi, đột nhiên thân hình như điện rút lui trở lại, còn nhanh hơn thời điểm lao ra, cơ hồ đâm vào trên pháp thuyền, tiêu hao hết linh lực, mới khó khăn lắm ổn định thân hình, chỉ thấy sắc mặt hắn tái nhợt, bàn tay run run, như sắp cầm không được đại kích trong tay, hai mắt bắn ra lửa giận, nhìn về phía hư không.
- Sau khi kết đan, ngươi có lực đánh với ta một trận, hiện tại, kém quá xa rồi!
Trong hư không, một thanh âm lạnh lùng truyền ra, chỉ thấy trong hư không, có một Ma ảnh thân hình cao lớn đi tới, cao chừng ba trượng, tựa như một ngọn núi nhỏ, đợi cho đến gần, mới phát hiện cái kia dĩ nhiên là một Yêu Ma toàn thân lông đen, trạng thái nửa vượn nửa người, trong tay nắm một cây Thủy Hỏa Côn, hai mắt tối tăm như quỷ.
- Đại Thánh Sơn Không Không Nhi Đạo Tử?
Chứng kiến thân ảnh ấy, hai huynh muội Ô Tang Nhi và Kim Ô hít một hơi khí lạnh, sắc mặt kiêng kị.
Ngay cả Phương Hành, cũng nhíu mày, có thể một gậy đánh Tiểu Bằng Vương trở về, tất nhiên không phải nhân vật bình thường.