Lược Thiên Ký

Chương 558: Cửu tử liên minh

Chương 558: Cửu tử liên minh

Hiển nhiên bằng được không một trợ lực, đám người Ô Tang Nhi đều vui vẻ, trong bọn hắn, Ô Tang Nhi, Ô Nhất Điển tu vi khá thấp, chiến lực cũng yếu, mà Tiểu Bằng Vương tuy nội tình hùng hậu, chiến lực siêu quần, nhưng bị cảnh giới hạn chế, có thể phát huy ra thực lực không cao, có thể cùng cao thủ hàng đầu của các tộc chiến một trận, chỉ có Phương Hành và Kim Ô mà thôi.
Đã có Không Không Nhi này tương trợ, không khác như hổ thêm cánh, dù không thắng, cũng đủ làm cho cao thủ các tộc kiêng kị vài phần.
Chỉ có điều, bọn hắn còn chưa kịp vui vẻ, đã nghe Phương Hành trả lời.
- Đứng ở một bên xem cuộc vui đi.
Một đại cao thủ chỉ có thể ngộ nhưng không có thể cầu như vậy, lại bảo hắn đứng ở một bên xem cuộc vui?
Kim Ô và Ô Tang Nhi nghe vậy, con mắt đều co rút.
Ngay cả Tiểu Bằng Vương cũng có chút khó hiểu nhìn Phương Hành, vừa rồi hắn ăn một gậy của Không Không Nhi, biết rõ gia hỏa này rất mạnh!
Duy nhất bình tĩnh là Ô Nhất Điển, từ khi có một pháp thuyền bảo bối, Ô Nhất Điển đã không điên rồi, mỗi ngày ngồi ở trước mặt pháp bảo nhìn, như trời sập cũng không lo lắng...
Tóm lại ở trong lòng mọi người, đều nghĩ dù Phương Hành đã có tính trước, cũng không nên đẩy đại cao thủ như vậy ra bên ngoài nha?
- Hôm nay ngươi đã trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, cơ hồ xem như đối địch với tất cả mọi người trong Yêu Đế Các, thực không dám giấu diếm, trước khi tới tìm ngươi, ta đã thu được vài ngọc giản, đại ý là mời cao thủ các tộc, tới trước Yêu điện chặn giết ngươi, dưới loại tình huống này, đừng nói bảo vệ cơ duyên, chỉ sợ ngay cả an ổn ly khai Yêu Đế Các cũng khó, như vậy ngươi còn không cần ta tương trợ?
Ngay cả Không Không Nhi cũng có chút không hiểu, ngồi ở trong hư không, nhíu mày hỏi.
- Không có bổn sự, ta dám trêu ra nhiễu loạn lớn như vậy sao?
Phương Hành chẳng hề để ý, nhìn Không Không Nhi nói:
- Ngươi là một con khỉ thẳng tính, ta không muốn ức hiếp ngươi, nên đừng nhúng tay vào!
Bầu không khí lập tức yên tĩnh lại, chúng Yêu đều có chút khó hiểu dụng ý của Phương Hành.
Không Không Nhi trầm mặc một lát, cũng không nói nhiều, chỉ nói khẽ:
- Hôm trước con cá chép ở Tử Vụ Hồ hiện thân, nói sự tình ngươi ở bên ngoài Yêu Đế Các một kiếm trảm pháp thuyền, xác thực là một diệu chiêu, chỉ tiếc còn chưa đủ, hơn nữa bọn hắn đã biết thân phận chính thức của ngươi, ngàn phòng vạn phòng, ngươi còn muốn dùng quỷ kế gì, sợ là không dễ dàng như vậy!
Sau khi dứt lời, hắn duỗi một ngón tay ra:
- Ta có thể giúp ngươi một việc, nhớ kỹ!
Nói xong đứng dậy, cầm Thủy Hỏa Côn chậm rãi đi về hư không, thân hình dần dần biến mất.
- Tiểu thổ phỉ... Đừng làm quá mức, dù sao bên ngoài còn có một đám lão gia hỏa, quá mức sẽ không dễ thoát thân!
Nhìn thấy Không Không Nhi ly khai, Ô Tang Nhi và Tiểu Bằng Vương đều cảm giác trong nội tâm có chút không được tự nhiên, thủy chung cảm giác đuổi một cường viện chủ động đưa tới cửa đi như vậy, là khó có thể lý giải, Kim Ô thì có chút trịnh trọng, thần sắc nghiêm túc thấp giọng khuyên bảo, dùng hắn lý giải tính tình có tiện nghi không chiếm chính là hỗn đản của Phương Hành, lúc này tinh tế suy nghĩ, cũng cảm thấy có chút khủng hoảng.
Ngay cả giúp đỡ cũng không cần, đây là ý định lừa người thảm như thế nào đây...
Phương Hành chỉ cười ha ha, chỉ hắc kiếm về phía trước:
- Đi thôi!
Đi về phía trước xa hơn, trên đường thông qua hạch tâm của Yêu Đế Các, trong bình tĩnh ẩn chứa sát khí mãnh liệt. Ở trong nhận thức của Phương Hành, một đường có mấy đạo khí tức hùng hậu rình mò mình, chỉ có điều thấy mình nhắm về phía Yêu điện, cho nên đều kiềm chế không hiện thân, loại cảm giác này, thật giống như hắn một mực ăn cướp, đã trở thành dê béo trong mắt người khác.
Bầu không khí ngột ngạt khiến cho Ô Tang Nhi không dám nói chuyện lớn tiếng, nhìn về phía Kim Ô, Kim Ô không để ý, một bộ cao thâm mạt trắc, đang cân nhắc Phương Hành sẽ dùng phương pháp gì phá giải nguy cơ lần này, nhìn về phía Tiểu Bằng Vương, Tiểu Bằng Vương thì sắc mặt trang nghiêm, nhìn về phía trước, như tùy thời chuẩn bị đại chiến một trận, nhìn về phía Ô Nhất Điển... Gia hỏa kia vẫn còn xem bảo bối.
- Hắn đến cùng đang suy nghĩ cái gì?
Ô Tang Nhi nhìn về phía Phương Hành sắc mặt bình tĩnh, khoanh chân ngồi đó, thậm chí khóe môi nhếch lên nụ cười.
- Hắn đến cùng đang suy nghĩ cái gì?
Lúc này ở hạch tâm Yêu Đế Các, có một đại điện rộng lớn phiêu phù ở trên hư không, điện này do Hắc Nham xây thành, kiểu dáng không giống tiên cung của Đạo gia, đỉnh nhọn mái cong, khắp nơi điêu khắc dị thú, vừa nhìn đã cảm thấy tà dị khó nói lên lời, ở trong đại điện là ba pho tượng to lớn, chia làm ba góc, đơn chưởng đẩy ra, chỉ hướng ba điểm, mà ở trước điện, thì có vài chục khối vẫn thạch to lớn lẳng lặng chìm nổi.
Ở giữa nhất, cũng là vị trí cao nhất, ngồi xếp bằng chín thân ảnh khí tức cường hoành thần bí.
Chín người này, chính là cửu tử trong chiến dịch phạt ma!
Chín người này, cơ hồ có thể đại biểu hàng đệ tử trẻ tuổi của Yêu tộc trong trăm năm tới, lúc này mượn danh xưng Cửu Tử Minh của Thương Lan Hải, ở đây chuẩn bị phạt ma!
Mà trong chín người, hận ý sâu nhất chính là Hồ Tiên Cơ, lúc này ánh mắt của nàng nhìn Lưu Ly Kính trước người Cửu Vương Tử Ngao Bại, trên kính hiển hóa, là hình ảnh lúc này Phương Hành xếp bằng ở trên pháp thuyền, lặng im không nói gì, xuất phát về phía Yêu điện.
Hồ Tiên Cơ ở trên tay Phương Hành đã ăn mấy lần thiệt lớn, trong nội tâm quả thực không hiểu, nhịn không được mở miệng:
- Kẻ này đã từng ở Thiên Phong Uyển cưỡng ép chạy trốn, từng dễ dàng đánh bại Cô Nhận Sơn Tiểu Bằng Vương, cũng đã từng một cước đạp chết Kim Đan cảnh Lam Sa Tướng Quân, tuy chiến tích bực này, đối với chúng ta mà nói không coi vào đâu, nhưng từ phương diện khác đã chứng minh thực lực của hắn không hề đơn giản giống như bề ngoài, còn nữa, thời điểm người này ở Nam Chiêm Bộ Châu, lợi hại nhất không phải tu vi, mà là quỷ kế tầng tầng lớp lớp, lần này ở Yêu địa ta cũng nhiều lần thi triển quỷ kế, mượn nhờ pháp bảo, làm ra vô số cử động ngoài dự đoán của mọi người, chư vị đạo hữu, không phải Tiên Cơ lải nhải, nhưng chúng ta đối mặt kẻ này, dù ổn nắm phần thắng, cũng không thể chủ quan, tốt nhất vừa thấy mặt liền khống chế hắn, miễn cho đêm dài lắm mộng!
- Khặc khặc...
Trên bệ đá thứ hai, Đạo Tử Vô Ảnh Sơn mặc áo tang, dáng người thấp bé cười rộ lên:
- Hồ tiên tử là bị tiểu quỷ kia đánh sợ rồi sao? Con đường ly khai Yêu Đế Các chỉ có một, chỉ cần tiểu ma đầu kia không muốn bị vây ở chỗ này trăm năm, thì sẽ tới Yêu điện, mà hôm nay, chúng ta một mực giữ vững vị trí cửa điện, hắn còn có thể chạy hướng nào? Hắc hắc, trên thực tế, chúng ta không có nóng vội ra ngoài vây công hắn, mà ôm cây đợi thỏ, không phải là vì phòng ngừa tiểu quỷ kia thi triển quỷ kế điệu hổ ly sơn loại sao? Biện pháp ôm cây đợi thỏ rất đần, nhưng lại ít có sai lầm nhất!
Trên bệ đá thứ nhất từ trái qua, Tử Vụ Hồ Đạo Tử sau khi tiến vào Yêu Đế Các, liền tìm địa phương bế quan chữa thương, cũng ở mấy ngày nay xuất quan, điềm nhiên nói:
- Trước khi tiến vào Yêu Đế Các, hỗn đản kia thi triển quỷ kế, hại ta suýt nữa mất cơ hội tiến vào Yêu Đế Các, cho dù vào được, ta cũng phải dùng bốn ngày bế quan chữa thương, bỏ qua rất nhiều cơ hội tìm kiếm cơ duyên, chư vị, lần này bản Đạo Tử không có sở cầu, một là muốn trảm Phương Hành kia, tiết oán khí trong nội tâm, hai là đoạt cơ duyên của hắn, bồi thường ta thất thoát cơ duyên!
Đạo Tử Vô Ảnh Sơn nhìn qua, cười nói:
- Ngươi chỉ cần cơ duyên của tiểu quỷ này ở trong Yêu Đế Các? Cái này đơn giản, dù sao bản Đạo Tử vừa ý là cơ duyên hắn đạt được từ Huyền Vực... Hắc hắc, nghe nói tiểu hỗn đản này được xưng một người đoạt đi ba phần cơ duyên, đây chính là một khoản bảo bối rất lớn...
Nghe hai người dẫn dắt rời đi câu chuyện, chúng Yêu có chút suy ngẫm, đều mở miệng chiếm trước lợi ích.
- Đạo Tử Vô Ảnh Sơn, ngươi muốn độc chiếm cơ duyên Huyền Vực? Bằng thực lực của Vô Ảnh Sơn các ngươi, nuốt nổi sao? Không sợ Cô Nhận Sơn tìm các ngươi gây phiền toái? Ha ha, vẫn là chia chín phần, mọi người một phần, dù chia làm chín phần, trong đó còn có phần là của Cô Nhận Sơn, để bọn hắn không tới tìm chúng ta trả thù, dù sao đám Đại Bằng Điểu cao cao tại thượng kia, tuy cuồng vọng lại hung hăng càn quấy, nhưng không phải kẻ đần!
Các tu sĩ nghị luận nhao nhao, liên lụy đến lợi ích, ai cũng không chịu nhường ai.
Cuối cùng tạm thời đạt thành hiệp nghị, Hồ Tiên Cơ muốn Thanh Hồ Quỷ Diện, việc này không thể hoài nghi, vì thế nàng đáp ứng phân ít cơ duyên của hắn, Cửu Vương Tử Ngao Bại được chia một phần lớn nhất, ngoài ra còn có Đại Thánh Sơn Không Không Nhi tương đối đặc thù, một mực không có mở miệng, sứ giả Thần Châu cũng chỉ cười mà không nói, đối với chúng Yêu chia tài nguyên chưa từng xen vào, cũng không phản đối cái gì.
Kỳ thật Hồ Tiên Cơ vẫn âm thầm quan sát phản ứng của mấy người kia, phát hiện bọn hắn không có ý bảo hộ Phương Hành, thì có chút yên tâm.
- Báo...
Thời điểm mọi người thương thảo ra phương pháp phân phối, có yêu quái theo dõi nhanh chóng lướt vào, nhìn về phía Cửu Vương Tử Ngao Bại quỳ xuống nói:
- Nam Chiêm Bộ Châu tiểu ma đầu Phương Hành đã đi tới Yêu điện, lúc này cách nơi đây bất quá trăm dặm...
Chúng Yêu nghe vậy, mắt đều lộ ra sát khí, nhìn về phía hư không.
Trăm dặm, đối với bọn hắn mà nói, xem như gần trong gang tấc, đại chiến đã tới trước mắt.
- Hỗn đản, ta cũng muốn nhìn ngươi làm sao thoát ra lớp lớp vòng vây!
Hồ Tiên Cơ nghe nói Phương Hành đến rồi, không có thi triển quỷ kế gì, trong nội tâm oán hận nghĩ.
Nói thật, nàng thuở nhỏ thông minh, thiên tư hơn người, lại có dung nhan kiều kỵ, có thể nói trời sinh phú quý, từ nhỏ đến lớn, làm chuyện gì cũng cực kỳ thuận lợi, nhưng từ khi đụng phải hỗn đản Nhân tộc kia, nhiều lần thất thủ, nhiều lần bị khinh miệt, nhiều lần bị hắn trêu đùa hí lộng, tinh tế tính ra lại chưa chiếm thượng phong một lần, trong nội tâm không khỏi rất uất ức.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất