Chương 571: Thân người Ma Tướng
Ba đầu sáu tay, chân linh hiển hóa nhục thân.
Lúc này Phương Hành thi triển, chính là đại thuật thứ ba trong Tam Sinh Đạo Quyết mà Căn Bá truyền thụ, Sát Sinh đại thuật.
Căn Bá sống thời gian quá lâu, cũng quá thần bí, hiện nay Phù Tang sơn không ai biết hắn là sinh lúc nào, nhưng không thể nghi ngờ, già kẻ điếc mơ hồ kia rất bất phàm, từ hắn có thể dạy Kim Ô và Ô Tang Nhi bói toán tạo nghệ phi phàm là có thể thấy được lốm đốm, bởi vì nghiêm ngặt mà nói, Kim Ô và Ô Tang Nhi thiên phú thật không tính siêu tuyệt, có thể đi tới hôm nay đã rất bất phàm, ngược lại là Ô Nhất Điển đã từng thiên phú siêu tuyệt, bởi vì lúc đó Ô Cổ Mộc một lòng muốn hắn nhất phi trùng thiên, đi theo Ô Cổ Mộc liều mạng tu hành, không có học những thứ "vô dụng" của Căn Bá.
Mà sau khi Phương Hành cứu Kim Ô ra, Căn Bá quyết định truyền cho ba người bọn họ đạo quyết riêng biệt , theo Căn Bá nói, ba đạo quyết này, lúc đầu có một đạo của Ô Nhất Điển. Chỉ tiếc Ô Nhất Điển tẩu hỏa nhập ma, tổn thương đạo cơ, liền tiện nghi Phương Hành...
Đương nhiên, nói là nói như vậy, kỳ thật trong lòng mỗi người đều hiểu, nguyên nhân chủ yếu nhất là bởi vì Phương Hành không tiếc xâm nhập Hắc Uyên Ngục cứu Kim Ô, hoặc nhiều hoặc ít cũng lưu lại chút ấn tượng tốt ở trong lòng lão nhân này.
Ba tháng tu hành, Kim Ô được truyền Trường Sinh đại thuật, thần thông cụ thể còn không biết.
Ô Tang Nhi được truyền Chúng Sinh đại thuật, chỉ biết là một pháp môn suy diễn thiên cơ, cũng chưa từng lộ ra chỗ huyền bí của nó.
Mà Phương Hành đoạt được, chính là Sát Sinh đại thuật.
Nghiêm ngặt nói ra, Sát Sinh đại thuật cũng không phải pháp quyết hoặc thần thông cụ thể, mà là một loại công pháp kích phát tiềm lực chiến đấu, thời điểm Căn Bá truyền cho Phương Hành, cũng là vì nhìn ra căn cơ của Phương Hành kiên cố, tiềm lực vô tận. Tiểu quỷ đầu này, sau khi tu hành Sát Sinh đại thuật kích phát toàn bộ tiềm lực, sẽ bộc phát ra thực lực cực kỳ đáng sợ, cụ thể sẽ như thế nào, ngay cả hắn cũng nói không rõ ràng, bởi vì mỗi người tu hành đại thuật này, kết quả đều không giống nhau, không phải ai cũng có thể tiếp nhận được đại thuật phản phệ.
Ngay cả Ô Nhất Điển, hắn là vì tiềm lực cả người hao hết, căn cơ phù phiếm, nếu như tu hành thuật này, sẽ chết càng nhanh.
Tu hành Sát Sinh đại thuật, cần thỏa mãn một điều kiện, là sinh tử một đường, phải ở dưới sát cơ to lớn, khơi gợi khí huyết, cảm ngộ huyền cơ, đại thuật tự nhiên thành, chỉ là nói đơn giản, nhưng chân chính sinh tử một đường, ở đâu dễ gặp như vậy? Nhất là hỗn đản như Phương Hành, thì càng khó đụng phải.
Chọc đối thủ bình thường, thì không cách nào để hắn lâm vào khốn cảnh như vậy, mà chọc tới đối thủ lợi hại, vậy thì không phải sinh tử một đường, mà là bị bóp chết, còn tu đại thuật cái rắm? Vì vậy Phương Hành nghĩ ra một cơ hội tuyệt diệu, chính là Yêu Đế Các, tụ kỳ tài của yêu, nhân, long, rất thích hợp tu hành đại thuật này.
Mấu chốt nhất là, nơi này không có cao thủ Nguyên Anh cảnh tọa trấn, sẽ tránh được kết cục mình bị người bóp chết.
Chính vì đánh cái chủ ý này, hắn mới không ngừng gây tai hoạ, tất cả đều vì trận đại chiến này.
Mà kết quả sau cùng, hắn thành công!
Trong sinh tử một đường, cảm ngộ huyền cơ, khơi gợi khí huyết, Sát Sinh đại thuật nước chảy thành sông.
Chỉ bất quá ngay cả hắn cũng không nghĩ tới, mình tu thành Sát Sinh đại thuật, lại hiển hóa ra ba đầu sáu tay.
Cần biết chân linh của hắn chính là ngoài ma trong thánh, bởi vì đã từng có sát linh ký sinh, về sau hoàn toàn tiêu hóa hết lực lượng của sát linh, cho nên bản tướng của chân linh vẫn luôn là bộ dáng ba đầu sáu tay, thần hồn hắn cường đại, sau khi ngưng tụ lực lượng thần hồn nhìn về phía kẻ tu vi yếu hơn mình, thậm chí sẽ ở trong đầu đối phương hiển hóa ra Ma Tướng ba đầu sáu tay...
Ma Tướng quy Ma Tướng, dù sao cũng là huyễn ảnh phù phiếm do thần hồn hiển hóa, không có gì ngạc nhiên, nhưng khi hắn lấy Sát Sinh đại thuật khơi gợi khí huyết, lại ở trên nhục thân biến hóa ra Ma Tướng ba đầu sáu tay, thì ai không khiếp sợ...
- Sao lại thế... Làm sao lại biến thành bộ dáng quỷ quái này? Tiểu quỷ này... Hắn cũng là yêu sao?
Sát Sinh đại thuật huyền diệu, chúng yêu không người biết được, nhưng Ma Tướng của Phương Hành, lại thật hù dọa bọn hắn.
- Pháp tướng? Đây là pháp tướng?
Cũng có người kêu to.
Tu hành đến Nguyên Anh cảnh, tu sĩ hoặc yêu tu có thể tu thành pháp tướng, có vĩ lực cường đại, nói thí dụ như Thanh Khâu Sơn Cửu Vĩ Yêu Hồ Tướng, U Minh sơn Cửu Đầu Sư Tử Tướng cùng Linh Sơn Tự Kim Thân La Hán… loại pháp tướng này, thoát thai từ nhục thân và chân linh của tu sĩ, nhưng bản tướng khác biệt, ẩn chứa thần lực khác biệt, bộ dáng cũng thiên kì bách quái, ẩn hàm cơ duyên.
Có người thấy bộ dạng này của Phương Hành, liền nhịn không được liên tưởng đến pháp tướng.
- Không có khả năng, pháp tướng chính là thần hồn hiển thánh, nhưng hắn lại là nhục thân biến hóa, không thể nào là pháp tướng...
Chúng yêu kinh hãi, dù là ở thời khắc nguy cấp này, cũng nhao nhao kêu to, khó nén khiếp sợ trong lòng.
Trong lúc bối rối, chỉ có Hạc sư huynh sau khi thấy được bộ dáng của Phương Hành, lông mi khóa chặt, trong mắt hiện lên hận ý, cùng lúc đó, sát ý khó mà che giấu lộ ra, giống như chạm đến hồi ức thống khổ gì.
- Hạc sư huynh... Tiểu quỷ này.. . dùng thần thông gì?
Chu Tiên Giác thất kinh, nghẹn ngào nhìn Hạc sư huynh hỏi.
- Là tà pháp của Ma chủng...
Hạc sư huynh sâm nhiên mở miệng, lại khiến cho Chu Tiên Giác nao nao.
Hạc sư huynh thì khẽ vuốt mi tâm của mình, hai mắt ửng đỏ, lạnh giọng nói:
- Đây là thân người Ma Tướng, bản chất giống như yêu tu nhân tướng, đều là bí pháp thôi động khí huyết biến hóa... Ha ha, đây vốn là thượng cổ bí pháp mà bầy quái vật trong Ma Uyên tu hành, toàn bộ Thần Châu khó gặp, ta sống tam thế, cũng chỉ gặp một lần mà thôi, lại không nghĩ rằng ở chỗ này...
- Ma Uyên?
Chu Tiên Giác nghe cái tên này, sắc mặt trở nên hoảng sợ.
Hạc sư huynh thì thâm trầm thở dài nói:
- Không sai, là bầy quái vật kia, ngươi hẳn nghe nói qua, kiếp trước thời điểm tu vi ta mạnh nhất bỗng nhiên vẫn lạc, trong Thuần Dương Môn trừ sư tôn, thì không ai biết là nguyên nhân gì, ngươi không phải còn hỏi qua ta sao? Nói cho ngươi biết, kiếp trước ta là bị một Ma Tướng giết chết, gia hoả kia đến từ Ma Uyên...
- Cái kia... Vậy hắn chẳng phải vô địch?
Chu Tiên Giác kinh hoảng.
- Vô địch? Trò cười!
Hạc sư huynh nổi giận, nghiêm nghị trách mắng:
- Năm đó ta bị Ma Tể Tử chém giết, chính là ta tu hành không đủ, thực lực không đủ, Thần Châu ta cũng có rất nhiều thiên kiêu thần tử, phất tay có thể đánh nát Ma Tướng, nếu không ngươi cho rằng làm sao áp chế Ma Uyên, bức Ma chủng không dám vượt biển? Mặt khác... kiếp trước ta bị người thân có Ma Tướng chém giết, kiếp này, ta sẽ chém Ma Tướng tái hiện nhân gian...
Trong lời nói, sát khí bùng cháy, hoàn toàn khác biệt lạnh nhạt bình thường.
- Bớt tin hắn giả thần giả quỷ, ba đầu sáu tay lại như thế nào? U Minh sơn Đạo Tử hóa ra bản tướng, không phải cũng là Cửu Đầu Hao Thiên sao? Dù sao tiểu ma đầu này chỉ là Kim Đan tầng một, tập hợp lực lượng của chúng ta, không tin trảm không được hắn, mọi người cùng nhau xuất thủ...
Cách đó không xa, có một yêu ma quát to, chính là Tử Vụ Hồ Đạo Tử.
- Đúng đúng đúng, hắn mới Kim Đan tầng một...
Thần sắc chúng yêu sợ hãi nhao nhao kêu to, thật là bị một màn quỷ dị kia dọa sợ, tựa hồ muốn nhờ vào đó tăng thêm lòng dũng cảm cho mình.
- Kim Đan tầng một...
Nghe người chung quanh trong lúc vô tình nói tới chuyện này, đám người Hồ Tiên Cơ, Thái Thạch Si Nhi đều lộ ra cười khổ.
- Kẻ này đan thành tứ pháp, lại có thần thông cổ quái như vậy, chỗ nào tính là Kim Đan tầng một, rõ ràng là sau khi kết đan, không có thừa cơ bế quan tìm hiểu đạo thuật, tăng cao tu vi a... Nếu hắn chịu bế quan tiềm tu, há chỉ là Kim Đan tầng một?
- Quản hắn dùng pháp môn cổ quái gì, ta cũng không tin dựa vào lực lượng của chín người chúng ta, còn giết không được Kim Đan tầng một!
Lại có người rống lên, là Chu Tiên Giác, lúc này hắn đã đứng dậy, nghiêm nghị hét lớn, trong thanh âm ẩn chứa thần thông, chấn đến chúng yêu như tỉnh mộng, lúc này mới phát hiện vừa rồi mình bị ma ý trên người Phương Hành chấn nhiếp, mất đi dũng khí tái chiến, thẳng đến bị tiếng quát này chấn động tâm thần, mới thanh tỉnh lại, tâm tư lần nữa hiện lên sát ý ngút trời.
Đúng vậy, sợ cái gì!
Vừa rồi tiểu ma đầu này rất hung, còn không phải bị bọn hắn liên thủ giết không hề có lực hoàn thủ?
Hiện tại coi như hắn ba đầu sáu tay thì thế nào?
Dù sao chỉ là Kim Đan tầng một, cảnh giới ở đó, còn có thể lật trời?
Có Cửu Vương Tử và Hạc sư huynh trấn tràng, không tin trảm không được hắn!
Cho nên nháy mắt, bọn hắn lại đằng đằng sát khí, chuẩn bị ra tay trấn áp Phương Hành.
Nhưng lúc này, tựa hồ Phương Hành đã quen thuộc bộ dáng của mình bây giờ, sáu cánh tay, phân biệt huy vũ binh khí mấy lần, sau đó cười hắc hắc, ngẩng đầu nhìn chúng yêu.
- Các ngươi thật nghĩ... tiểu gia chỉ là Kim Đan tầng một?
Đang khi nói chuyện, hắn lại chủ động từ trên trời giáng xuống, xông về phía chúng yêu đang chuẩn bị xuất thủ, kình phong kịch liệt cào đến yêu quái tu vi yếu không mở mắt được, sát khí trên người ma ảnh kia càng làm bọn hắn sinh lòng sợ hãi, cưỡng ép mình không bị khí thế kia chấn nhiếp, nhao nhao xuất thủ, giống như phản xạ có điều kiện đánh ra rất nhiều thần quang.
Ầm ầm!
Cửu Vương Tử đâm ra một thương, đằng đằng sát khí.
Cùng lúc đó, Hạc sư huynh bắt chỉ quyết, không trung biến ảo ra một con hỏa mãng, lắc đầu vẫy đuôi xoắn về phía Phương Hành.
Thái Thạch Si Nhi thì đỏ bừng mắt, điều khiển Nhan Như Ngọc và Thiên Chung Túc xoắn tới.
Hồ Tiên Cơ, Vô Ảnh Sơn Đạo Tử, Tử Vụ Hồ Đạo Tử, Chu Tiên Giác… cũng nhao nhao xuất thủ.
Ở dưới cửu tử không hề lưu lực công kích, các loại thần quang, pháp bảo, phù triện như mưa rơi, trực tiếp bao phủ Phương Hành, dưới thế công bàng bạc như vậy, chỉ sợ Kim Đan đỉnh phong cũng bị trấn áp, khí thế của Phương Hành hoàn toàn bị bao phủ, tựa hồ lại như lúc trước.
Bất quá lịch sử hiển nhiên sẽ không tái diễn, đối mặt công kích cuồng bạo, Phương Hành lại cười phá lên.
Tiếng cười cuồng, kiếm kích hung!
Một tiếng rống to vang lên:
- Hôm nay để cho các ngươi nhìn xem tiểu gia làm sao tăng cao tu vi!