Lược Thiên Ký

Chương 572: Giết một người, thăng một cảnh

Chương 572: Giết một người, thăng một cảnh

- Bành bành...
Phương Hành từ không trung lao xuống, giống như Ma thần, sáu tay vung vẩy, như nhe răng, như múa vuốt, hắc kiếm đập bay trường thương của Cửu Vương Tử, sau đó Thủy Hỏa Côn đập mạnh, thủy hỏa băng hãm, lực lượng to lớn ngợp trời, đánh tan hỏa mãng của Hạc sư huynh...
Cánh tay thứ ba cầm Huyết Ẩm Cuồng Đao, cái này là bán thần khí lúc trước được từ Huyền Vực, chạm máu mà cuồng, có thể dẫn ra trăm ngàn huyết quang, cực kỳ thị huyết lạnh lùng, nhiễm huyết khí càng nhiều, uy lực của nó càng mạnh, rất thích hợp dùng cho đánh nhau, chỉ là Phương Hành tu luyện Vô Danh Quyết do hắc kiếm truyền lại, một mực sử dụng hắc kiếm làm binh khí, Huyết Ẩm Cuồng Đao liền bị lạnh nhạt mà thôi.
Đao vung qua, đánh bay hai thanh cổ kiếm của Thái Thạch Si Nhi, đồng thời chấn Xà Vương Nữ và Vô Ảnh Sơn Đạo Tử lui ra mấy trượng, sau đó cánh tay thứ tư cầm Hoàng Kim Kích của Tiểu Bằng Vương, bạo hống một tiếng, đâm xuyên hư không, xoắn nát nửa người dưới của Tử Vụ Hồ Đạo Tử, mưa máu tung bay.
Cái này còn chưa tính, bốn kiện binh khí múa như bánh xe, trấn áp bốn phương, vẫn còn lưu lại hai cánh tay kết ấn.
- Âm Dương Đại Ma Bàn!
Trong ám lôi phun trào, âm dương nhị khí nghịch chuyển, lần nữa tạo thành Âm Dương Đại Ma Bàn.
Oanh! Ầm ầm!
Phảng phất như bầu trời bị đánh nát, lấy ma ảnh làm trung tâm, một vết lõm không gian mà mắt trần có thể thấy hình thành, sau đó nhanh chóng chôn vùi, khuếch tán chung quanh, bão tố mãnh liệt đến có thể phá nát vẫn thạch càn quét ra, như thần quang khó mà chống cự, tu vi thấp thì bị thương, thậm chí cần vận chuyển pháp thuật mới có thể khó khăn lắm ngăn cản.
Trong lúc nhất thời, quanh người Phương Hành không người, cũng không còn vẫn thạch, bị hắn quét ngang ra một phiến hư không.
Yêu tu chung quanh bị hắn chấn lảo đảo lui lại, ngoại trừ một người.
Chu Tiên Giác, Thần khí Thiết Liên Hoa của hắn đã hủy, thực lực tống táng hơn phân nửa, ở trong trận vây công này, hắn chỉ có thể tay cầm đơn đao, thỉnh thoảng chém ra một đạo sát khí, tạo cho Phương Hành chút áp lực mà thôi, chỉ là không hề nghi ngờ, đạo sát khí kia trực tiếp bị Âm Dương Đại Ma Bàn của Phương Hành ma diệt, sau đó thần quang phản kích, hắn như diều bay ra...
Nhưng vừa mới bay ra không đến ba trượng, hắn liền ngừng lại.
Bởi vì ở thời khắc này, Phương Hành đã trực tiếp vọt lên, trong đó một cánh tay nắm chặt vạt áo của hắn.
- Đầu trọc, vừa rồi ngươi kêu rất hung nha... Lần này ngươi dùng thế thân nữa cho ta xem?
Phương Hành nắm lấy hắn, ba con mắt không có hảo ý nhìn chằm chằm.
- Không... Hạc sư huynh cứu ta...
Lúc trước Chu Tiên Giác bị Phương Hành chặt đầu, thực tế đã sợ vỡ mật, cũng chính bởi vì sợ vỡ mật, ở lúc sau vây công mới lộ ra ngang ngược hung ác, cái này không thể nghi ngờ là vì che giấu sợ hãi trong lòng, mà lúc này, bị Phương Hành nắm chặt, khoảng cách gần như vậy, dọa đến nội tâm hắn mát lạnh.
Cái gì tôn nghiêm, cái gì mặt mũi, nào có trọng yếu bằng mạng nhỏ?
Chu Tiên Giác theo bản năng há miệng kêu cứu.
Mà Hạc sư huynh ở cách đó không xa cũng biến sắc, thân là sứ giả Thần Châu, lại là sư huynh của Chu Tiên Giác, hắn đương nhiên sẽ không nhìn Chu Tiên Giác bị giết, chỉ là loại huyết phù thế thân kia không phải nói muốn dùng là dùng, lần thứ nhất là hắn đã sớm chuẩn bị, tự nhiên kịp thời, nhưng lần này Phương Hành xuất thủ quá nhanh, ở thời điểm hắn còn chưa kịp phản ứng bắt lấy Chu Tiên Giác, sau đó liền thấy tiểu ma đầu kia vung hắc kiếm lên, Hạc sư huynh hét lớn một tiếng, vội vàng thi pháp xông ra.
- Ầm ầm!
Hai tay của hắn bắt ấn, đầu ngón tay hiển hóa ra cự kiếm màu vàng, chém thẳng vào cánh tay của Phương Hành.
Hắn muốn một kiếm tách Phương Hành và Chu Tiên Giác ra!
Chỉ tiếc lúc này Phương Hành có tới sáu cánh tay, Hoàng Kim Kích và Thủy Hỏa Côn đồng thời vung lên, ngăn cản pháp thuật công kích của Hạc sư huynh, hắc kiếm thì không dừng lại chém xuống, "Phốc" một tiếng, một cái đầu trọc bay lên, không giống lần trước, lần này máu như suối phun.
Sưu...
Một cánh tay khác của Phương Hành thò ra, nắm lấy đầu của Chu Tiên Giác.
- Đừng... Đừng giết ta... Ta thật chỉ là... thăm dò ngươi... Không có ác... ác ý...
Đầu một nơi thân một nẻo, nhưng Kim Đan cảnh không có dễ dàng chết như vậy, Chu Tiên Giác gian nan truyền âm.
- Tốt, nếu có thể tiếp một quyền này, ta tin ngươi!
Phương Hành rất dứt khoát, tay oanh một quyền, dễ dàng như nện nổ một quả dưa hấu.
Dưới loại tình huống này, Chu Tiên Giác làm sao còn thoát được?
Nhục thân và thần hồn, tất cả đều bị Phương Hành ma diệt.
Đến chết hắn cũng không tin được, cho nên trước khi chết, thình lình ngay cả cơ hội tự bạo cũng không có.
- Tiểu ma đầu, ngươi dám giết tu sĩ Thần Châu, ta muốn trấn áp thần hồn của ngươi!
Hạc sư huynh giận dữ, muốn rách cả mí mắt, lần nữa gào thét xông về phía trước, thần thông hiển thị rõ, gào thét như núi.
- Ghét nhất những gia hỏa chủ động tới trêu chọc ta như các ngươi, tới một tên ta giết một tên!
Phương Hành cười to, đá thân thể không đầu của Chu Tiên Giác về phía Hạc sư huynh, hai cánh cuốn một cái, thân hình lần nữa xông về một phương hướng khác, cùng lúc đó, hắn giết Chu Tiên Giác, Kim Đan ở trong thức giới đột nhiên dị biến, lúc trước thời điểm hắn bị cửu tử vây công, trên Kim Đan có chín đạo sát khí quấn quanh, mà sau khi giết Chu Tiên Giác, sát khí quay chung quanh Kim Đan giảm đi một đạo, đối với hắn lúc này mà nói, thật giống như trên người thiếu đi một đạo xiềng xích, trong cơ thể linh quang tỏa sáng...
Hưu!
Trên đỉnh đầu, thình lình có một viên Kim Đan như mặt trời chói chang xuất hiện.
- Kim Đan tầng hai... Hắn đột phá?
Có người nghẹn ngào kêu lớn, cơ hồ khó có thể tưởng tượng một màn trước mắt.
Mặc dù chỉ là Kim Đan tầng một hóa thành tầng hai, mà không phải Kim Đan sơ kỳ đi vào trung kỳ, nhưng vẫn rất kinh người.
- Ha ha ha ha...
Phương Hành cũng phát hiện mình trực tiếp tiến vào Kim Đan tầng hai, cười phá lên:
- Lão Phù Tang quả nhiên không có gạt ta, trúc cơ tu nhục thân, Kim Đan luyện thần hồn, lĩnh hội đạo pháp, tấn cảnh giống như trảm người...
Trong tiếng cười, ngẩng đầu nhìn về phía mấy người xung quanh:
- Lúc Sát Sinh đại thuật sơ thành, thần hồn nhục thân đều tự tại, trảm một người, thăng một cảnh... trảm cửu tử, tiểu gia ta hóa Nguyên Anh!
Giết một người, thăng một cảnh, trảm cửu tử, hóa Nguyên Anh!
Tiếng quát chói tai này, trực tiếp hù chúng yêu biến sắc, ngay cả nhân vật như Cửu Vương Tử và Thần Châu Hạc sư huynh cũng khiếp sợ không thôi.
Kim Đan tăng lên, nói khó không khó, nửa là tích lũy, nửa là lĩnh ngộ, tích lũy đến, cảm ngộ hiện ra, tự nhiên sẽ nhanh chóng tăng lên, nhưng cảm ngộ không thông, hoặc tích lũy không đủ, sẽ kẹt ở một cảnh giới nào đó.
Nhân tu hoặc yêu tu bước vào Kim Đan cảnh, chỉ cần Đan phẩm không kém, sẽ rất ít có tình huống Kim Đan tầng một thậm chí tầng ba xuất hiện, bởi vì dưới tình huống bình thường, sau khi kết thành Kim Đan, rèn sắt khi còn nóng, sẽ bế quan mấy năm, cảm ngộ đạo lý, thường thường sẽ ở trong mấy năm đột nhiên tăng mạnh, liên tục tăng lên mấy cấp, thậm chí bước vào trung kỳ.
Tỉ như Hồ Tiên Cơ và Tử Vụ Hồ Đạo Tử, sau khi kết thành Kim Đan, đều từng bế quan thời gian dài, nhờ vào đó tu luyện Thần Thuật, tăng cao tu vi.
Hồ Tiên Cơ mười năm trước kết đan, bế quan ba năm, thời điểm xuất quan đã là Kim Đan tầng năm, về sau bắt đầu tiếp nhận sự vụ của Thanh Khâu Sơn, học tập cách quản lý, nên liên tục bảy năm chưa từng đột phá, mà Tử Vụ Hồ Đạo Tử, thì bảy năm trước kết đan, trước đây không lâu mới xuất quan, vừa xuất quan đã là Kim Đan tầng sáu đỉnh phong, nửa bước hậu kỳ.
Nguyên nhân rất đơn giản, Đan phẩm cao, đều là vì lúc trúc cơ tích lũy rất nhiều, sau khi kết đan, chỉ cần cảm ngộ thuật pháp trong nội đan, những tích lũy kia tự nhiên sẽ để bọn hắn nhanh chóng tăng lên, chỉ có loại ở thời điểm trúc cơ tích lũy phù phiếm, miễn miễn cưỡng cưỡng kết Đan, tích lũy không đủ, mới có thể làm từng bước, chậm rãi tăng lên.
Mà Phương Hành, mặt ngoài nhìn là thuộc về cái sau.
Theo người khác, hắn ngoại trừ nhục thân cường hoành, thì cơ hồ không còn gì khác, Đan phẩm thấp kém, cảnh giới cũng thấp, giống như loại miễn cưỡng kết đan, không thể tiếp tục bế quan tăng lên cảnh giới, chỉ bất quá trên thực tế, hắn tích lũy vượt xa tất cả mọi người, chỉ bất quá hắn tu Đan Vô Pháp, đã chú định hắn khác với tất cả mọi người.
Đối với Phương Hành mà nói, cảnh giới cao thấp ảnh hưởng thực lực, đối với hắn đã không phải rất lớn.
Tối thiểu nhất, hắn ở Kim Đan tầng một hay Kim Đan tầng ba, trên thực lực đã không có tăng lên nghiêng trời lệch đất.
Hắn tích lũy, lúc này còn chưa phát huy ra hết tiềm lực.
Nếu lựa chọn con đường bế quan, không có mười mấy hai mươi năm, đoán chừng hắn ra không được, đây là dưới tình huống ngộ tính cực cao.
Hơn nữa xem như ngộ tính cao, bế quan cũng chưa chắc có thể đào hết tất cả tiềm lực.
Cũng chính vì nguyên nhân này, Căn Bá mới chỉ cho Phương Hành một con đường sáng, chính là lấy chiến nuôi thân.
Trận chiến này, hắn tu hành Sát Sinh đại thuật, trong quá trình phát huy tiềm lực, cũng là hành trình bế quan của hắn.
Trong trận chiến này, hắn cửu tử nhất sinh, mỗi một cử động đều dẫn dắt khí vận của mình, cũng chính vì nguyên nhân này, sát ý và sát khí trên người cửu tử, cùng khí vận của hắn tương liên, lẫn nhau dây dưa, tựa như đạo đạo gông xiềng, ghìm chặt thần hồn của Phương Hành, mà hắn tu thành Sát Sinh đại thuật, mỗi trảm một người, gông xiềng trên người sẽ đứt một đạo, lực lượng thần hồn bắn ngược, tu vi tăng lên một cảnh, nếu hắn thật có bản lĩnh liên trảm cửu tử, thần hồn đại tự tại, tiềm lực ra hết, thật có khả năng vận chuyển như ý, thẳng hóa Nguyên Anh.
Nghiêm ngặt nói ra, đây là một cơ duyên còn lớn hơn Sát Sinh đại thuật, chỉ là cơ duyên như vậy ngàn năm một thuở, nhưng hung hiểm vạn phần, có thể nói lợi ích và phong hiểm có quan hệ trực tiếp, trong đó rất nhiều khớp nối, đều ở trong một tháng thời gian kia cẩn thận cân nhắc, cũng bởi vì quá mức huyền dị nguy hiểm, nên ngay cả Phương Hành cũng không có dũng khí đi tin.
Bất quá cũng may Phương Hành không ngu ngốc, biết Căn Bá bất phàm, bởi vậy sau khi suy nghĩ, cuối cùng quyết định làm.
Sau khi giết Chu Tiên Giác, hắn phát hiện đây là thực.
Đã như vậy, vậy còn khách khí cái gì, giết giết giết, giết hết con mẹ nó!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất