Lược Thiên Ký

Chương 580: Từng đoạn lối vào, lại đoạn đường ra

Chương 580: Từng đoạn lối vào, lại đoạn đường ra

Lệ Hồng Y là người gan lớn, nhưng cũng bị ý nghĩ của tiểu ma đầu này dọa biến sắc, phương pháp này ngược lại khá đơn giản, nhưng coi như bọn hắn nghĩ đến, cũng không dám tùy tiện sử dụng, nàng cũng coi là lĩnh giáo gan chó của Nam Chiêm Bộ Châu đệ nhất tiểu ma đầu, cuối cùng chỉ nói một vấn đề:
- Dù làm như vậy, cũng rất phiền phức!
Phương Hành chỉ chỉ Đạo Tử Vô Ảnh Sơn:
- Đây không phải còn có hắn sao?
Mọi người nhất thời hiếu kỳ nhìn sang, ngay cả Đạo Tử Vô Ảnh Sơn cũng mờ mịt ngẩng đầu.
Trong mắt Phương Hành hiện ra ý cười, hắc kiếm gác trên cổ Đạo Tử Vô Ảnh Sơn, cười hắc hắc nói:
- Chuột chết, biết vì sao vừa rồi tiểu gia không buông tha người khác chỉ tha cho ngươi không? Bởi vì tiểu gia vừa thấy ngươi đã biết, ngươi là loại hỗn đản trừ mình ra, thì ngay cả vợ con cha mẹ cũng có thể không cần, cho nên... tiểu gia rất thích loại yêu quái như ngươi!
Đạo Tử Vô Ảnh Sơn ngây người, cầm Ngọc Thư mà Phương Hành đưa cho hắn, khóc cũng không phải, cười cũng không được.
- Còn không đưa thần niệm vào?
Phương Hành cầm hắc kiếm gõ hắn một cái.
Đạo Tử Vô Ảnh Sơn khó xử:
- Tiểu nhân làm việc cho Phương gia gia, nhất định tận tâm tận lực... không ký có được hay không?
Hắc kiếm của Phương Hành cứa cứa cổ hắn:
- Ta làm thịt ngươi được không?
Đạo Tử Vô Ảnh Sơn không biết nói gì, ngẩng đầu lên, ánh mắt điềm đạm đáng yêu nhìn Phương Hành.
Phương Hành ngẩn ngơ, bỗng nhiên bay lên đạp hắn té xuống đất:
- Bộ dạng xấu như thế còn giả ngây thơ ở trước mặt tiểu gia?
Đạo Tử Vô Ảnh Sơn không ký không được a, không nói nó không hoài nghi tiểu ma đầu này sẽ tiện tay chặt đầu nó xuống, xem như hắn không dùng kiếm giết mình, Đan phù quỷ dị kia cũng một mực khắc ở trong thức hải, không thoát khỏi được, cuối cùng vẫn đánh một đạo thần niệm vào Ngọc Thư, trong lòng đã nhận mệnh, trời đất bao la, không có gì lớn bằng cái mạng nhỏ của mình!
Phương Hành thấy vậy cười nói:
- Tiếp tục chuyển, tất cả cơ duyên, toàn bộ chuyển không!
Mọi người liếc nhau một cái, tâm tư do dự nửa ngày, cuối cùng thầm nghĩ một tiếng:
- Liều mạng!
Tiểu ma đầu đã quyết định, vậy thì phối hợp với hắn!
Không có đối thủ cạnh tranh, đối mặt các bảo vật trong Yêu điện, mọi người đồng tâm hiệp lực, còn có cái gì phải khách khí?
Các loại cổ thư, tất cả nhét vào pháp thuyền, các loại tàn binh, có thể thu vào túi trữ vật thì thu vào túi trữ vật, thu không vào cũng nhét vào pháp thuyền, Tiên Tinh trên vách tường Yêu điện càng không chút khách khí, toàn bộ gõ xuống, về phần những cơ duyên thực sự mang không đi, vậy thì trực tiếp hủy, dù sao mang không đi thì không phải đồ vật của mình, không phải đồ vật của mình thì sẽ không đau lòng.
Bọn hắn khí thế ngất trời, làm Yêu điện giống như gặp nạn châu chấu, có thể xưng hạo kiếp lớn nhất vạn năm qua...
Cuối cùng ngay cả Lệ Hồng Y cũng hiến Thiên La Cẩm của mình ra ngoài làm túi, trên pháp thuyền thì nhét tràn đầy, tất cả đều là thứ đáng giá nhất, những thứ còn lại không đáng tiền, trực tiếp lôi ra hủy, hóa thành từng mảnh từng mảnh tàn phiến nổi bồng bềnh giữa không trung, đau lòng đến Ô Nhất Điển khóc không ra nước mắt, một bộ như cha mẹ chết...
Đương nhiên, mặc dù đau lòng, thế nhưng không có ngăn cản, mặc dù người ta ngốc, cũng phân rõ cái gì đáng tiền cái gì không đáng tiền nha!
- Tiểu ma đầu, nạp mạng đi...
Đợi cho đám người Cửu Vương Tử và Hạc sư huynh đằng đằng sát khí từ bên ngoài giết trở về, toàn bộ Yêu điện thình lình đã nhìn không ra bất luận thứ đáng giá gì, hoặc nói tất cả đồ vật đã tràn ra ngoài pháp thuyền, vác ở trên lưng Kim Ô, còn có một chuỗi túi trữ vật ở trên người Phương Hành...
- Ha ha, các ngươi tới chậm, tiểu gia muốn đi, hữu duyên gặp lại...
Phương Hành cười ha ha, nhìn bọn hắn phất phất tay.
- Lại muốn đào tẩu?
Đám người Cửu Vương Tử cảm giác có chút ngoài ý muốn, đối với bọn hắn mà nói, đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, kỳ thật là lo lắng Phương Hành đi quá nhanh, mất đi cơ hội chiến một trận mà thôi, dù sao hắn và Hạc Linh Tử cũng cảm thấy, tiểu ma đầu kia vừa ra Yêu Đế Các, chỉ sợ sẽ khó thoát vận mệnh bị Nguyên Anh lão tổ khống chế, không tới phiên mình động thủ.
Hai người bọn họ tâm cao khí ngạo, không cam tâm trận thất bại này.
- Bọn hắn... Bọn hắn lấy sạch cơ duyên trong Yêu điện...
Có người chú ý tới biến hóa trong Yêu điện, nghẹn ngào kêu lớn.
- Vậy mà... còn hủy không ít...
Càng có người phát hiện vô số pháp bảo bị đánh nát, đau lòng kêu lớn.
- Đi, chúng ta cũng đi, coi như không cách nào tự tay trảm hắn, nhìn hắn chết cũng có thể hả giận!
Có người thúc giục, chuẩn bị theo sát phía sau rời Yêu Đế Các, muốn nhìn tiểu ma đầu kia bị trấn áp.
- Không tốt...
Ở một rất nhiều tiếng kêu, Hạc Linh Tử tâm tư cẩn thận chợt quát to một tiếng, ánh mắt tập trung vào tế đàn đã khởi động.
- Sưu!
Hắn trực tiếp vọt tới, biểu lộ giống như gặp quỷ.
Lúc này chung quanh tế đàn kia, trong mấy lỗ khảm đều khảm vào Tiên Tinh lớn chừng quả đấm, làm lực lượng để kích hoạt tế đàn truyền tống, mà lúc này trên tế đài, phù văn hiển hóa lưu chuyển, một chùm sáng to tới ba mươi trượng che đậy, trong chùm sáng có kinh văn màu vàng óng lưu chuyển, điều này đại biểu tế đàn đã mở ra lực lượng truyền tống, thời điểm chùm sáng thịnh nhất, chính là thời điểm bọn hắn truyền tống rời đi.
Nhưng quỷ dị chính là, ở chung quanh tế đàn, ngoại trừ mấy viên Tiên Tinh, còn thêm rất nhiều vật khác.
Những phù triện kia hoặc là khí tức không tầm thường, hoặc là pháp bảo lực lượng cường đại, hoặc là một số bình bình lọ lọ, cứ như vậy để ở chung quanh tế đàn, cùng tế đàn thần thánh hoa lệ lộ ra rất chướng mắt, rõ ràng là có người lâm thời để lên, người khác nhìn những vật kia, cũng không thấy có cái gì, nhưng ở trong mắt Hạc Linh Tử lại bị dọa sợ.
- Sưu!
Hạc Linh Tử đã sắp vọt tới phụ cận tế đàn, vẻ mặt cực kỳ hoảng sợ.
Ngay lúc này, quang hoa trên tế đàn lóe lên vài cái, sáng tỏ tới cực điểm, sau khi cực thịnh thì đột nhiên thu liễm, cuối cùng trở nên không có vật gì, trên tế đàn đã không thấy bóng dáng đám người tiểu ma đầu, có người tinh mắt, thấy được thời điểm tiểu ma đầu biến mất, cười xấu xa đưa tay bóp pháp ấn, vận chuyển linh lực.
Oanh!
Cũng trong nháy mắt đám người Phương Hành truyền tống rời đi, Hạc Linh Tử mới khó khăn lắm vọt tới bên cạnh tế đàn, chung quanh tế đàn lại bỗng nhiên lóe lên hào quang chói sáng, là những phù triện và pháp khí kia, ở lúc này đồng thời bạo nổ, pháp nguyên và ấn ký tự hủy, phát ra lực lượng cường đại, lẫn nhau đan xen, cấp độ tăng gấp bội, hóa thành lực lượng cực kỳ kinh khủng.
- Không...
Hạc Linh Tử kêu to, tâm lạnh muốn chết, nhưng đã không thể ngăn cản, chỉ có thể liều mạng phòng ngự.
Dù như thế, hắn cũng bị lực lượng kinh khủng đẩy bay ra sau, đụng vào vách tường Yêu điện.
Chúng yêu khác, vào lúc này cũng kinh hãi, khó có thể tin nhìn về phía tế đàn.
Nhất thời không người nói chuyện, đều bị biến hóa bất thình lình sợ ngây người.
Vừa rồi xuất hiện tình huống gì?
Vì sao tế đàn nổ?
Có người nghĩ đến vấn đề càng nghiêm trọng:
- Tế đàn hủy, chúng ta làm sao rời đi?
Sau khi Hạc sư huynh đụng vào vách tường, cơ hồ một khắc cũng không ngừng, lần nữa lướt tới tế đàn, hoảng sợ dò xét, lúc này lực lượng bạo tạc đã tán, lộ ra tế đàn tàn phá, chỉ thấy tế đàn thần thánh lúc này đã rất tàn tạ, bất quá trên đại thể vẫn còn duy trì dáng dấp ban đầu, dù sao tế đàn này là từ Huyền Ngọc hiếm thấy chế tạo, không có dễ dàng bị hủy như vậy, nhưng để người đau đầu là, lúc này trên tế đài đang có từng mảnh từng mảnh chất lỏng hiển hiện, hủy đi phù văn.
Những chất lỏng trong bình bình lọ lọ kia, chính là một loại hóa phù tán, người tu luyện phù văn thích vật này nhất, bởi vì thời điểm bọn hắn tập khắc phù văn, nếu xuất hiện sai lầm, có thể xóa đi phù văn, khắc họa lần nữa, nhưng lúc này phù văn trên tế đài lại bị loại chất lỏng này hủy bảy tám phần, có hơn phân nửa phù văn bị ma diệt.
Ngay cả ngọc đài cũng thiếu mấy góc, vuông không ra vuông, tròn không ra tròn, đã mất đi cảm ứng với thiên địa.
Đơn giản mà nói, tế đàn đã hủy, hủy sạch.
Tế đàn truyền tống bực này, chính là pháp bảo huyền ảo nhất, có thể xé mở không gian, thực hiện truyền tống khoảng cách xa.
Nhưng chính bởi vì công năng của nó huyền ảo như thế, dẫn đến loại pháp bảo này yếu ớt, tu sĩ chuyên phù văn đều biết, tế đàn truyền tống bực này, có tới một vạn lẻ một phù văn, hơn nữa hình dạng lớn nhỏ đều có yêu cầu nghiêm khắc, tuyệt đối không thể phạm sai lầm, nếu không nhẹ thì tế đàn không cách nào thôi động, nghiêm trọng thì trong quá trình truyền tống phạm sai lầm...
Mà đồ chơi người đưa vào đường hầm hư không xảy ra sai lầm, kết quả không cần nói nhiều.
- Hắn... Hắn hủy tế đàn...
Hạc Linh Tử càng xem càng tuyệt vọng, đột nhiên ngửa mặt lên trời kêu lớn:
- Hắn muốn vây chết chúng ta ở chỗ này sao?
Hoa...
Chúng yêu vốn cảm thấy không ổn, lúc này đồng thời hiện lên hoảng sợ vô tận.
Tế đàn bị hủy rồi?
Vậy làm sao ra ngoài?
Bây giờ là đang ở trong Yêu Đế Các, mặc dù nơi này có cơ duyên vô tận, nhưng hoang vu đến cực điểm, ngoại trừ rải rác vài cọng linh dược, thì không có đồ vật chứa sinh cơ, nếu bị vây ở địa phương quỷ quái này, thì làm sao sống sót...
Tiểu ma đầu kia hung ác như vậy?
Trước khi nhập các, một kiếm hủy con đường cơ duyên của đám người U Minh sơn Đạo Tử!
Thời điểm rời các, lại hủy tế đàn rời đi của chúng yêu?
Trong lúc nhất thời, nghĩ đến đủ loại hậu quả đáng sợ, tâm tư chúng yêu đều tuyệt vọng.
Ngay cả Cửu Vương Tử Ngao Bại một mực kiêu ngạo, lúc này sắc mặt cũng cực kỳ khó coi.
Mà cái này, cũng chính là câu trả lời của Phương Hành cho Lệ Hồng Y.
Nhiều người nhìn thấy ta giết người thì đã sao?
Những này người đều sẽ lưu lại trong Yêu Đế Các...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất