Chương 596: Nam nhân của ngươi tới rồi!
- Đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi, trong Thiên Nhất Cung ngư long hỗn tạp, tám bước một cấm, trăm bước một trận, minh thị ám vệ tầng tầng lớp lớp, thân phận như ngươi đi ra, một câu nói không rõ ràng sẽ bịngười làm thịt, vì mạng nhỏ, vẫn là ngoan ngoãn ở lại dưới lầu đi, không có việc gì không nên quấy rầy ta, càng không thể lên lầu, dám lên lầu một bước, ta đánh gãy chân của ngươi, lên lầu hai bước, ta lấy mạng của ngươi!
Ngày hôm đó ở dưới Tô Quân dẫn đường, Khâu Tiểu Ngọc, Phương Hành và Kim Ô đi tới trước một tiểu lâu phía tây Thiên Nhất Cung, vô luận là vị trí hay trình độ tinh xảo, đều kém xa tít tắp những lầu các trong Thiên Nhất Cung, bất quá Khâu Tiểu Ngọc cũng minh bạch thân phận của mình, có thể được Tô Quân tự mình đến tiếp, còn dọn một gian lầu nhỏ cho mình, là nhìn sư môn của mình và mặt mũi của người phụ lòng kia, nên yên lặng vào ở, không nói thêm gì.
Lầu nhỏ có tất cả hai tầng, tầng phía trên tự nhiên là của nàng, trước khi đi lên liền xụ mặt dặn dò Phương Hành vài câu, giống như không nói Phương Hành sẽ ở trong đêm lẻn vào cửa sổ phòng nàng vậy, cái này khiến Phương Hành cảm giác cực kỳ khó chịu, không tin được nhân phẩm của tiểu gia sao, có mấy thanh niên lớn lên tuấn tú giống như tiểu gia sẽ tùy tiện lẻn vào cửa sổ phòng người khác?
Khâu Tiểu Ngọc tự nhiên lười nhiều lời với Phương Hành, sau khi cảnh cáo liền lên lầu, ngay cả Tô Quân phái tới hai nữ đệ tử ngoại môn hầu hạ nàng cũng bị lưu ở dưới lầu, đối xử như nhau, hai thị nữ cũng bị cảnh cáo không thể tùy tiện lên lầu.
Phương Hành nhịn xuống, không phải tính tình tốt, mà là cảm giác không biết nói cái gì cho phải!
Đụng phải mặt hàng đầu óc toàn cơ bắp, hắn cũng lười động thủ.
Ở trong cảm ứng của hắn, rõ ràng phát hiện Khâu Tiểu Ngọc ở thời điểm lên lâu, ngón tay điểm nhẹ, đã ở giữa lầu một và lầu hai bày ra một trận pháp nhỏ không thể biết, lại giống như phong tỏa toàn bộ lầu hai, nàng thân ở lầu hai, có thể tùy ý xem xét động tĩnh lầu một, nhưng ở lầu một, nếu có người nhìn trộm động tĩnh lầu hai, sẽ lập tức bị nàng phát giác, có thể thấy được cẩn thận đến cực điểm.
Bất quá nàng bày ra trận pháp này nhìn như cao minh, nhưng ở trong mắt Phương Hành lại không tính là gì.
Thời điểm nàng bố trí xuống, ngón tay của Phương Hành điểm nhẹ, trận pháp đã bị hắn động tay chân.
Nói đơn giản, là Phương Hành để nàng thấy cái gì, nàng mới có thể thấy cái đó.
- Người phụ tình... Vô sỉ...
- Mười năm thề non hẹn biển, lại không sánh bằng một đạo pháp chỉ sao?
- Cũng bởi vì có hi vọng cưới Long Nữ... Ngươi liền quên lời hứa với ta sao?
- Nghĩ Khâu Tiểu Ngọc ta như hoa như ngọc, dung nhan động lòng người, chỗ nào kém Long Nữ không nhà để về kia?
Khâu Tiểu Ngọc lên lầu, dựa vào bên tường ngồi xuống, từ trong túi trữ vật lấy ra bình rượu, uống say như chết, nàng là quá mức tự tin với trận pháp của mình, nên uống một trận, mắng một trận, nghiến răng nghiến lợi đằng đằng sát khí chú Long Nữ một trận, lại buồn bã hối tiếc oán Lữ sư huynh một trận, giống như thành đào kép, khóc khóc cười cười, điên điên khùng khùng.
- Nữ nhân này bị điên sao...
Phương Hành cũng nhìn nàng một lúc, liền bị hù rùng mình, cảm giác nữ nhân này là người bị bệnh thần kinh.
Dứt khoát không để ý tới nàng, cười hì hì tới trước hai nữ đệ tử Thiên Nhất Cung, chuẩn bị tìm hiểu chút tin tức.
- Hắc hắc, muội muội, ngươi làm sao lớn lên nha, sao giống như vẽ ra vậy...
Cố gắng để cho mình cả người lẫn vật vô hại, nhắm một người dùng ra tuyệt chiêu năm đó Cửu thúc thúc dạy.
Kết quả Cung nữ đệ tử dáng người nở nang kia tự kiềm chế thân phận, vậy mà không để ý tới hắn, hừ lạnh một tiếng, cũng không ngẩng đầu lên.
Phương Hành lập tức liếc mắt, lại tiến tới trước người nữ đệ tử vóc dáng gầy gò khác, lôi kéo làm quen.
- Tỷ tỷ, tỷ làm sao lớn lên a, điệu bộ còn xinh đẹp hơn người trên kia!
- Xùy...
Nữ tử này tính tính tốt chút, không chịu được trêu đùa, bật cười lên.
Nữ đệ tử khác thì nhịn không được hung hăng liếc hắn, đây là dã tu nơi nào tới, quá đáng ghét.
- Hắc hắc, cười một tiếng càng đẹp mắt!
Phương Hành thừa dịp còn nóng rèn sắt, chợt nhớ tới một chuyện nói:
- Hình như vừa rồi tỷ làm rơi đồ vật?
Nữ đệ tử kia giật mình, nhìn hắn một cái.
Phương Hành từ trong túi trữ vật lấy ra một dây chuyền trong suốt sáng long lanh:
- Vừa rồi đệ nhặt được!
- Đây là... mặt dây chuyền Linh Tinh?
Nữ đệ tử kia giật mình che cái miệng nhỏ nhắn, trong mắt tản ra thần thái kích động.
Linh Tinh chính là từ Linh Thạch cực phẩm tinh luyện thành, đã là một loại tài nguyên, lại bởi vì đẹp mắt, trong suốt sáng long lanh, nên cũng có người làm thành trang sức, cái này giống như lúc trước Phương Hành từ trong bảo khố của Long Nữ vơ vét ra Linh Tinh điêu bảo mã vậy, rơi vào trong mắt đệ tử ngoại môn tu vi không cao, thì giống như phàm nhân nghèo khổ thấy trang sức hoàng kim.
- Lúc đầu ta định giữ lại, nhưng nhìn tỷ xinh đẹp như vậy, liền cho tỷ a!
Phương Hành cười hắc hắc, kéo bàn tay nữ đệ tử kia, bỏ vào trong tay nàng.
Nữ đệ tử kia tự nhiên minh bạch đây là cho mình chỗ tốt, vốn muốn cự tuyệt, lại hơi do dự, nói không nên lời.
Đệ tử Thiên Nhất Cung các nàng ở sau khi các tiên gia chạy đến Thiên Nhất Cung chọn rể, nước lên thì thuyền lên, các loại chỗ tốt xác thực đến không ít, ngay cả nàng cũng không phải lần thứ nhất được ban thưởng, chỉ không nghĩ tới Phương Hành mới nhìn giống như nô bộc của đệ tử chân truyền Âm Linh Đạo, cũng sẽ cho mình chỗ tốt, thậm chí ra tay còn hào phóng như thế mà thôi.
Nữ đệ tử lúc trước không thèm để ý Phương Hành thì càng con mắt tỏa sáng, có chút hối hận.
- Người Âm Linh Đạo Ccác ngươi đều hào phóng như vậy?
Nữ tử gầy gò không có trả lại, khóe miệng mỉm cười nhẹ giọng hỏi.
- Ta không phải đệ tử Âm Linh Đạo, trong các nàng không phải đều là nữ sao? Cái gì Lệ Hồng Y cái gì Khâu Tiểu Ngọc, tiểu gia ta là đến chọn rể, bất quá không vào được, nên cho nàng chút chỗ tốt để nàng mang ta vào mà thôi...
Phương Hành thuận miệng nói bậy, kéo nữ tử gầy gò đến bên người thấp giọng hỏi thăm tin tức.
Lấy tiền của người thì phải giúp người làm việc, nữ tử gầy gò cầm dây chuyền giá trị không nhỏ, nên theo Phương Hành hỏi thăm, một năm qua trên người Long Nữ phát sinh sự tình ì đều nói, đương nhiên, thân phận nàng thấp, sẽ không tiếp xúc đến sự tình cơ mật gì, chỉ có thể nói một vài tin tức lưu truyền ra mà thôi.
- Thời điểm trưởng công chúa được cung chủ thu làm nghĩa nữ ta xa xa gặp qua một lần, thật đúng là xinh đẹp không tưởng nổi, chưa bao giờ nghĩ tới có nữ nhân có thể đẹp giống như nàng, lúc ấy cung chủ nói, thương nàng hiện tại có nhà không về được, liền thay nàng làm chủ, giúp nàng chiêu một vị hôn phu, pháp chỉ phát ra, lập tức tới thật nhiều người, còn có nhiều người hơn bởi vì đường xá xa xôi, nhất thời không đuổi kịp đến, bởi vậy cung chủ định thời gian ở năm thứ hai, bây giờ còn có mười ngày nữa!
- Trưởng công chúa rất ít lộ diện, một mực ở trong Di Tình Viện của Tiểu Kính Hồ, rất nhiều thiếu gia thân phận không tầm thường tới, muốn sớm gặp nàng, nhưng nàng thủy chung chưa từng đồng ý, có một ít người thân phận đặc thù, ngay cả thiếu cung chủ cũng đi cầu tình, nhưng nàng vẫn không đáp ứng, về sau có lẽ vì quá phiền, nên ở trên Tiểu Kính Hồ bày ra chín mươi chín cấm chế, bảy tầng trận pháp, nói ai có thể một đường phá trận tiến vào Di Tình Viện, không chạm bất kỳ cấm chế nào, nàng sẽ sớm gặp một lần, chỉ tiếc mặc dù rất nhiều người đến chọn rể, nhưng từ đầu đến cuối không ai có thể phá giải được đại trận nàng bày ra, cho đến bây giờ không một người thành công...
- Cái này còn tạm được...
Phương Hành nghe vậy cười hắc hắc, tựa hồ cảm thấy cực kỳ hài lòng.
- Công tử, ngươi cũng vì chọn rể mà đến, chuẩn bị bái lễ gì chưa?
Nữ tử gầy gò cầm một kiện dây chuyền Linh Tinh, ngay cả xưng hô cũng thay đổi.
- Bái lễ? Ta không cần!
Phương Hành liên tục lắc đầu.
- Vì cái gì?
- Bởi vì cô nương kia vốn là lão bà của ta, ai... trốn nam nhân của mình đi chọn rể, gia môn bất hạnh a...
Phương Hành thở dài.
Ngó ngó bên ngoài sắc trời đã tối, liền thở dài lắc đầu, quay người đi ra ngoài.
- Ngươi muốn làm gì?
- Ngươi đi nơi nào?
Hai nữ đệ tử ngoại môn cùng kêu lên, nhưng Phương Hành quay đầu cười một tiếng, hai ngón tay bắn ra.
Thân thể hai nữ nhất thời mềm nhũn, lặng yên không tiếng động ngã trên mặt đất.
- Ta đi cạy cửa sổ lão bà của ta...
Phương Hành cười hắc hắc, như khói xanh đi ra lầu nhỏ.
Lấy tu vi của hắn bây giờ, tới lui tự nhiên, làm chuyện gì cũng sẽ không bị Khâu Tiểu Ngọc phát giác.
- Đi, Lão Kim, mang ta đi tìm vợ...
Gọi Kim Ô đang uể oải nằm ở nơi đó ngắm sao, một người một quạ phóng lên trời, biến mất trong bóng đêm.
Trong Thiên Nhất Cung, xác thực phòng ngự sâm nghiêm, các loại cấm chế, trận pháp giống như hóa thành một tòa thành có thiên quân vạn mã phòng ngự, chỉ tiếc Phương Hành và Kim Ô hành động ở bên trong như chỗ không người.
Lặng yên không một tiếng động, đến trước Tiểu Kính Hồ, nhìn vào trong Di Tình Viện.
- Bảy tầng trận pháp, chín mươi chín đạo cấm chế, nữ nhân kia quả nhiên không có tùy tiện gặp mặt nam nhân... Tha thứ ngươi!
Nhìn về phía Di Tình Viện, Phương Hành cười hắc hắc, bắt đầu cùng Kim Ô phối hợp phá trận.
Có Âm Dương Thần Ma Giám, các cấm chế có thể nói vừa xem hiểu ngay, không động một chút, mà trận pháp thì nhìn Kim Ô.
Tính toán chi thuật của hắn học được từ Căn Bá, phối hợp Phương Hành cho ra tám cửa, suy diễn ra thật quá đơn giản.
Bất quá sau khi cho ra kết quả suy tính, Phương Hành lại suy nghĩ một chút, không có trực tiếp đi vào, mà ngồi xổm ở bên hồ, sửa lại tóc mai, sau đó từ trong túi trữ vật lấy ra áo choàng đen mang lên, soi mình dưới hồ, nhếch miệng làm cái mặt quỷ, lúc này mới hài lòng nhẹ gật đầu.
Tốt một mỹ nam tử ngọc thụ lâm phong!
- Đi!
Mỹ nam tử nhảy lên không trung, chân đạp Kim Ô, áo choàng bị kình phong kéo dài, bay về phía Di Tình Viện.
- Là ai?
Trong nháy mắt chân đạp lên cầu thang, một thanh âm cảnh giác vang lên.
- Ha ha, là nam nhân của ngươi tới rồi!
Phương Hành nghe ra thanh âm kia chính là của Long Nữ Ngao Trinh, cười lớn, một cước đạp cửa.