Lược Thiên Ký

Chương 724: Hắc Thủy Hồ loạn

Chương 724: Hắc Thủy Hồ loạn

- Hắc Thủy Hồ Linh, nghe ta hiệu lệnh, theo cờ trảm ma, dùng để chuộc tội...
Hoàng Phủ Kính Đoan tung cờ ba lần, bốn sư tử đá trấn áp ngàn vạn yêu linh ở trong Hắc Thủy Hồ bị gọi ra, sau đó lệnh một con sư tử đá trong đó nhắm mắt lại, tương đương với một trấn chủ mất đi thần lực, thượng cổ cấm chế trên Hắc Thủy Hồ suy yếu gần ba thành, chừng ba ngàn yêu linh ngày đêm không ngừng nghỉ xông phá cấm chế nhất thời gào thét, tản ra khí tức thường nhân nghe không được, nhưng người tu hành lại cảm giác được, giãy dụa vọt ra.
- Ha ha, kéo tiểu quỷ kia vào thế giới của các ngươi, giam đủ một vạn năm...
Hoàng Phủ Kính Đoan phát ra tiếng cười to làm người ta lạnh mình, cầm đại kỳ chỉ hướng Phương Hành.
Sau một khắc, yêu linh lít nha lít nhít trong khói đen tranh nhau chen lấn lao về phía Phương Hành, ánh mắt nhìn Phương Hành như quỷ đói đang nhìn thịt mỡ.
Lúc trước Yêu tộc ở Nam Chiêm Bộ Châu cực kỳ thịnh vượng, Nguyên Anh gần trăm, Kim Đan vô số, ngay cả Độ Kiếp cũng có mấy người, nhưng sau trục yêu chi chiến, cao thủ Yêu tộc chết thì chết, trốn thì trốn, cuối cùng chỉ còn lại vài con trốn về Bắc Câu Yêu Địa, mà những cường giả Yêu tộc chết đi kia, chí ít có hơn nửa bị Hoàng Phủ gia bắt, trấn áp ở dưới Hắc Thủy Hồ, trở thành nội tình để Hoàng Phủ gia ở Nam Chiêm Bộ Châu tĩnh dưỡng vạn năm, mà không cần phải lo lắng bị Thần Châu hất ra quá nhiều.
Âm dương huyễn sinh, mới có thể liên miên vĩnh cửu.
Nếu nói tổ địa của Hoàng Phủ gia hội tụ hơn nửa linh mạch của Nam Chiêm Bộ Châu, có thể so với một phương tiên cảnh, như vậy Hắc Thủy Hồ là hoàn toàn trái lại, giống như âm dương, không ngừng chuyển đổi, sinh ra thần lực.
Trong hồ ngưng kết ra Hắc Thủy Tinh, coi như ở Thần Châu cũng là chí bảo khó được.
Giờ khắc này, Hoàng Phủ Kính Đoan thấy Phương Hành quá hung, bị buộc bất đắc dĩ, chỉ có thể mở ra ba thành phong cấm.
Trước đây Hoàng Phủ gia một mực có nghiêm lệnh, nếu muốn mở ra phong cấm của Hắc Thủy Hồ ngăn địch, chí ít cũng phải có ba vị Nguyên Anh lão tổ trở lên, hoặc Hoàng Phủ Thần Thông tu vi cao nhất ở đây mới được, bất quá lúc này Hoàng Phủ Kính Đoan lại không nghĩ nhiều như vậy.
Trực tiếp dẫn động yêu linh trong hồ, dùng Vạn Linh Kỳ khống chế, chỉ hướng Phương Hành.
Oanh!
Phương Hành bị đại quân yêu linh đánh trúng, cả người bị chấn ra xa mấy trăm trượng, khó khăn lắm mới dừng được, yêu linh lại phô thiên cái địa ép xuống, ngay cả hắn cũng chỉ có thể liều mạng vận chuyển Kiếm Ma đại thuật, đạo đạo kiếm quang giao thoa tung hoành, tạo thành một kiếm vực phương viên mười trượng, không ngừng cắt đứt hư không chung quanh, để cho mình ở vào một khu vực an toàn, yêu linh vừa nhích lại gần, sẽ bị kiếm vực xoắn nát, kêu gào sụp đổ, hóa thành hư vô.
Loại thủ đoạn lợi dụng hư không vỡ nát này, chỉ có người nổi bật trong Kim Đan cảnh mới có thể lĩnh ngộ.
Thế gian không có bất kỳ lực lượng phòng ngự nào vượt qua hư không vỡ nát.
Mà hư không không ngừng vỡ nát như thế, hóa thành một phương lĩnh vực, độ khó càng là hàng trăm hàng ngàn lần, trong tu sĩ Kim Đan, có năng lực đánh nát hư không như thế số lượng cũng không ít, phàm là nhục thân có thành tựu, thì hoặc nhiều hoặc ít đều có thể đánh ra vài chiêu, nhưng giống như Phương Hành, tùy ý huy sái kiếm quang, hư không không ngừng theo tâm ý của mình băng liệt, hóa thành lĩnh vực đến thủ hộ mình như thế thì tuyệt đối không nhiều.
Ngay cả Phương Hành, trước đó lĩnh ngộ Kiếm Ma đại thuật không đủ, cũng thi triển không ra loại thủ đoạn này.
Nhưng bây giờ, gặp phải nguy hiểm, lại tự nhiên vận chuyển ra, thậm chí có loại cảm giác thuận buồm xuôi gió.
- Ha ha, có thể lấy kiếm thuật vỡ nát hư không, hóa thành kiếm vực, bản lĩnh của tiểu ma đầu ngươi xác thực bất phàm, dù ở Thần Châu, tu sĩ Kim Đan có thể làm đến bước này sợ rằng cũng không quá một bàn tay, ngươi có thể thi triển ra kiếm vực phạm vi như thế, quả thực là bất thế kỳ tài...
Hoàng Phủ Kính Đoan nhìn Phương Hành, trên mặt mang nụ cười lạnh lùng:
- Chỉ tiếc, ở dưới yêu linh trùng kích, ngươi chỉ là tốn công vô ích!
Trong tiếng hô, đại kỳ lay động, yêu linh phóng tới Phương Hành càng thêm điên cuồng, khí thế gấp đôi.
- Lão già chết tiệt này thật tiện...
Phương Hành cắn răng, trong lòng cũng lạnh lẽo.
Hắn biết Hoàng Phủ Kính Đoan nói không sai, kiếm vực cố nhiên là thủ đoạn phòng ngự lợi hại nhất, nhưng loại phương pháp này rất tiêu hao lực lượng, căn bản không thể bền bỉ, mà lực lượng yêu linh trong Hắc Thủy Hồ quá mạnh, lại không sợ chết, một đám một đám lao đến, vòng quanh mình điên cuồng cắn xé, cho mình áp lực cực lớn, linh lực đang điên cuồng trôi qua.
Mà kiếm vực mười trượng kia, cũng đang bị bọn chúng đè ép nhanh chóng thu nhỏ, mấy hơi sau, chỉ còn không đến năm trượng.
- Hắc hắc...
Hoàng Phủ Kính Đoan gằn giọng cười nhẹ, đáy mắt lóe lên ngoan ý:
- Tiểu ma đầu, ba ngàn năm nay Hoàng Phủ gia ta cũng có không ít đối thủ, ngay cả Nguyên Anh cũng chém qua, nhưng ngươi là người thứ nhất may mắn được yêu linh trong Hắc Thủy Hồ trực tiếp trấn áp, tư vị này như thế nào?
Lúc này kiếm vực năm trượng của Phương Hành đã bị khói đen cuồn cuộn đè ép chỉ còn ba trượng, tức hổn hển quát:
- Con mẹ ngươi đi thử một chút chẳng phải sẽ biết?
- Ha ha, tư vị này lão phu không có hứng thú, do ngươi thuật lại thì hay hơn!
Hoàng Phủ Kính Đoan cười ha ha, đại kỳ huy động mấy lần, càng nhiều yêu linh vọt ra, dũng mãnh lao về phía Phương Hành.
- Ta lại muốn để ngươi nếm thử...
Kiếm vực bị đè ép không ngừng thu nhỏ, Phương Hành cũng lo lắng, nhìn nhiều yêu linh liều mạng vọt tới như thế, bị ô quang trong kiếm vực chém chết, lại có cái mới vọt lên, đơn giản là chủ động tìm chết, giết không dứt, trong lòng của hắn cũng run rẩy, biết bị bọn yêu linh này xích lại gần, là một kết cục vạn quỷ phệ thân, lại nghe Hoàng Phủ Kính Đoan ở bên ngoài cười lớn nói châm chọc, trong đầu hiện lên một ý nghĩ to gan.
- Ta để ngươi ngồi nói châm chọc, hôm nay cho ngươi nếm thử thủ đoạn của tiểu gia...
Phương Hành hung ác, nhìn kiếm vực đang thu nhỏ lại, sắp bị áp súc đến một trượng, vực không thành vực, liền dứt khoát hét lớn một tiếng, thu Kiếm Ma đại thuật, đồng thời hai tay nắm lại, vận chuyển Tam Muội Chân Hỏa, thân thể chớp mắt hóa thành hỏa nhân, yêu linh chen chúc tới đều sợ hãi lực lượng chí dương chí cường, huống chi Tam Muội Chân Hỏa tập hợp đủ Nguyện, Dục, Nộ tam hỏa? Dù nội tâm tràn đầy ngoan lệ oán độc, hơn nữa chỉ bằng bản năng làm việc, nhưng bọn chúng vẫn vội vàng tản ra.
Mà mượn khe hở này, Phương Hành đã vèo một tiếng xông ra ngoài.
- A? Tiểu ma đầu tu luyện Hỏa chủng gì?
Hoàng Phủ Kính Đoan nao nao, sau đó vung vẩy Vạn Linh Kỳ càng thêm mãnh liệt.
- Yêu linh các ngươi lên cho ta, coi như hắn khống chế là tiên hỏa, cũng phải dập tắt hắn cho ta...
Hắn một bên hét lớn, một bên bứt ra, để phòng tiểu ma đầu vọt lên liều mạng.
Trải qua trận chiến vừa rồi, hắn quyết định không cùng Phương Hành cận thân bác đấu.
Nhưng không ngờ, Phương Hành từ trong vòng vây yêu linh vọt ra, vậy mà không có xông về phía mình, mà oa oa kêu to, trực tiếp vọt về phía mặt hồ, đao kiếm vung vẩy thành một bánh xe uy lực kinh người, yêu linh chặn đường đều bị xua tán, vút qua chính là khoảng cách trên dưới trăm trượng, vọt tới một chỗ nào đó trên không, sau đó lực lượng cực kỳ cương mãnh chém xuống.
Chỗ đao kiếm nhằm vào, chính là một thạch sư trấn áp Hắc Thủy Hồ.
Chuyện này vượt ra khỏi Hoàng Phủ Kính Đoan tưởng tượng, còn chưa kịp phản ứng, Phương Hành đã rắc rắc trảm lên đầu thạch sư, cần biết dùng lực lượng của Phương Hành bây giờ, ngay cả Hoàng Phủ Kính Đoan cũng không dám đón đỡ, sư tử đá kia cũng không biết dùng chất liệu gì điêu thành, cứng rắn hơn huyền thiết, nhưng dưới một đao này, vẫn bị chém ra đạo đạo khe nứt, giống như băng điêu.
- Ai nha đậu phộng, còn rất rắn chắc, lại đến một đao!
Phương Hành hùng hùng hổ hổ, thấy một đao không thành, lại một đao rơi xuống.
Ầm ầm!
Lần này không có ngoài ý muốn, sư tử đá vang lên thanh âm vỡ vụn, sau đó chậm rãi tản ra.
- Ngươi... Ngươi dám hủy Tứ Phương Sư Cấm của Hoàng Phủ gia ta?
Hoàng Phủ Kính Đoan sợ ngây người, lắp bắp kêu một câu, sau đó vọt tới Phương Hành.
- Phá hủy thì sao?
Phương Hành cười ha ha, quay đầu vọt về phía một thạch sư khác.
Hoàng Phủ Kính Đoan đang muốn đuổi theo Phương Hành, đã thấy dưới thạch sư bị Phương Hành trảm nát ầm vang, một làn sóng cao hơn trăm trượng dâng lên, trên không Hắc Thủy Hồ, khí tức ngang ngược âm lãnh nhất thời cường thịnh gấp đôi, làm hắn kinh hãi vung cờ, thạch sư vừa rồi nhắm mắt lại lần nữa mở mắt, sau đó mình thì không muốn sống lao về phía Phương Hành.
- Tiểu ma đầu nhanh chóng dừng tay, ngươi trảm phá phong cấm, ngàn vạn yêu linh xuất thế, chính ngươi cũng trốn không thoát...
Trong thanh âm hoảng loạn của Hoàng Phủ Kính Đoan, thậm chí đã mang theo sợ hãi và cầu xin tha thứ.
- Oa ha ha, tiểu gia ta ngay cả mạng cũng không cần, ai sợ ai?
Đáng tiếc hắn đụng phải Phương Hành, nghe xong càng vui vẻ hơn, cười lớn chém tới thạch sư thứ hai, lúc này thời gian một chén trà đã sắp đến, hắn cảm giác được thương tổn trong cơ thể nghiêm trọng khó mà hình dung, trong lòng biết đây là cơ hội cuối cùng của mình, trong tiếng cười lớn, không hề cố kỵ chém xuống, rầm rầm… thạch sư thứ hai sụp đổ, hắn lại xông về con thứ ba.
Hoàng Phủ Kính Đoan tay cầm đại kỳ vọt tới, xa xa một đạo thần quang kinh khủng quét về phía Phương Hành.
Phương Hành cười ha ha, hai cánh tay thôi động Hỗn Độn Đại Ma Bàn, ngạnh sanh chống đỡ, đồng thời chém thạch sư.
Hoàng Phủ gia các ngươi không phải phong ấn ngàn vạn yêu linh trong Hắc Thủy Hồ sao?
Chúng bị các ngươi nhốt ba ngàn năm, cũng không tin không có oán hận với các ngươi!
Dù bây giờ chúng chỉ còn lại bản năng, loại cừu hận kia cũng sẽ in dấu thật sâu ở trong linh hồn..
Các ngươi đã muốn thả ra yêu linh đối phó ta, vậy thì tốt, chúng ta dứt khoát thả tất cả ra đi!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất