Lược Thiên Ký

Chương 727: Độ ma kiếp

Chương 727: Độ ma kiếp

- Hắn có thể chống đỡ nổi không?
Thời điểm Phương Hành mơ mơ màng màng, nghe được có người đang đối thoại, một người tự nhiên là Bạch Thiên Trượng, một thanh âm khác hùng hồn nặng nề, trang nghiêm túc mục, một cái tựa hồ không tin tưởng, một cái lại cực kỳ có lòng tin:
- Mười năm thất vọng, minh tâm lập chí, rất nhiều thời điểm ngã rẽ bày ở trước mặt, nhưng kẻ này đã chứng minh mặc dù hành vi của mình giống như Ma, nhưng tuyệt đối sẽ không nhập ma, cũng chỉ có tâm chí như hắn, mới có thể chịu được Vạn Linh Đan, được xưng ma chủng chí tà từ thượng cổ đến nay...
- Không có đơn giản như vậy, viên thuốc này chính là đạo nguyên của vạn yêu, ngươi muốn dùng đan này giúp hắn chữa trị đạo cơ tổn hại, phương pháp là đi thông, nhưng không dễ thuận lợi, một là viên thuốc này nguồn gốc từ vạn yêu đạo nguyên, cực kỳ linh tính, cần phong ấn cực mạnh mới có thể lưu ở trong cơ thể hắn, đây là một khó khăn, thứ hai sau khi ăn vào cũng chưa xong, hắn cần lĩnh ngộ vạn pháp tự tại, mới có thể chuyển hóa đạo nguyên này thành đạo nguyên của mình, hóa sinh cơ của vạn yêu thành sinh cơ của mình, đây là khó thứ hai, thứ ba, kỳ thật Vạn Linh Đan ở trên bản chất giống như Sinh Linh Đan, thậm chí Vạn Linh Đan còn dùng đạo nguyên của hơn vạn thượng cổ đại yêu, xa xa không phải Sinh Linh Đan chỉ luyện hóa hàng trăm phàm nhân có thể so sánh, giải cứu vạn yêu là công đức, nhưng đồ thán sinh linh lại là tội nghiệt, bản thân tâm ý không kiên, đồng dạng có khả năng nhập ma đạo, đây là ba khó khăn, nếu không giải quyết được, mạo hiểm chữa trị đạo cơ, không bằng ở phàm trần qua hết đời này!
- Trầm luân thế gian như vậy, hắn sẽ không cam lòng, ta cũng không cam tâm!
- Kẻ này đã thấy rõ, là ngươi không buông tay được!
- Ha ha, ta dạy hắn ba năm, nhìn hắn hai mươi năm, quá hiểu tâm tính của hắn, thấy rõ là một chuyện, cam tâm lại là chuyện khác!
- ...
Trong lúc ngủ mơ Phương Hành đã không nhịn được muốn kêu to lên:
- Thập nhất thúc ngươi quá tốt rồi, nói quá đúng, nếu không phải không có cách nào chữa trị, ta có thể bình thản sao, lão hòa thượng huyên thuyên nhanh im miệng, ngươi mới thấy rõ, cả nhà ngươi đều thấy rõ...
Một thanh âm khác trầm mặc thật lâu, giống như làm xuống quyết định cuối cùng:
- Được, ngươi đã tâm chí kiên định, vậy Linh Sơn Tự chúng ta theo ngươi đánh cược ở trên người hắn một lần thì đã sao? Ngươi phong ấn ở trên người hắn, hoàn toàn không đủ để áp chế Vạn Linh Đan, ta lại dùng 108 La Hán đại trận giúp hắn trấn áp đạo nguyên, sau đó dẫn độ hắn vào Linh Sơn Tự ta, truyền cho hắn Như Lai Chân Kinh, trợ giúp hắn lĩnh ngộ chân ý tự tại, chuyển hóa đạo nguyên, nếu việc này có thể thành, một năm sau hành trình Ma Uyên, hắn và Thần Tú liên thủ, nắm chắc sẽ lớn hơn một chút...
Sau đó Phương Hành lại lâm vào trong ngủ say, cũng không biết ngủ bao lâu, chỉ cảm thấy ác mộng liên tục, lúc thì mình hóa thân thượng cổ đại yêu, chinh chiến sa trường, tàn sát địch thủ, lúc thì biến thành tu sĩ bạch y, thôi diễn thiên địa khí vận, lúc thì biến thành yêu thú ở trong thâm sơn đau khổ tu hành, ngàn năm không xuất thế, thời điểm xuất thế lại bị cuốn vào trận chiến càn quét cả Nam Chiêm Bộ Châu, ngay cả thời gian lĩnh hội tư vị hồng trần cũng không có, liền bị người bắt, rút ra đạo nguyên phong ấn...
Trong vô số giấc mộng, hắn hóa thân vô số người, lĩnh lội ngàn vạn nhân sinh.
Lại không biết qua bao lâu, ở trong đầu hắn vang lên vô số thanh âm.
- Tạo hóa, tạo hóa, ta muốn mượn kẻ này trùng sinh, lần nữa chinh chiến thế gian...
- Vận khí, vận khí, có thể xác này, ta cần gì phải lại vào luân hồi, tu hành lần nữa?
- Đây là thể xác của ta!
- Là của ta...
Đủ loại thanh âm hỗn loạn ùn ùn kéo đến ở trong đầu Phương Hành, loạn thành một đoàn, tựa như có vô số người cãi nhau, Phương Hành bị phiền không chịu nổi, đột nhiên bạo hống:
- Đều con mẹ nó chớ ồn ào, đây là của ta...
Vô số thanh âm ngừng lại, sau đó ầm vang đại loạn, liều mạng nói chuyện với Phương Hành.
- Tiểu tử, ngươi thần phục ta, ta giúp ngươi chữa trị đạo cơ, để ngươi lần nữa bao trùm tất cả chúng sinh...
Có lão giả bộ dáng thân thiện hiển hóa ở trong thức hải của Phương Hành nói.
Phương Hành chẳng thèm ngó tới:
- Tiểu gia muốn bao trùm tất cả chúng sinh, còn cần tìm ngươi?
- Tiểu tử, ngươi thần phục ta, trước đây ta lưu tam đại bí tàng ở trên thế gian toàn bộ cho ngươi!
Còn một người khác biến ảo ra, mặc kim bào, giống như đế vương.
Phương Hành càng khinh thường:
- Còn cần ngươi cho, tiểu gia không biết đoạt sao?
- Hì hì, tiểu huynh đệ, ta chính là tiên tử Yêu tộc, dung mạo có một không hai, nếu ngươi thần phục ta...
Có một nữ tử đẹp đến khó hình dung xuất hiện, thiên kiều bá mị, tiêu hồn phệ xương.
Phương Hành trực tiếp ôm hai tay, cực kỳ khinh bỉ nhìn nàng:
- Tiểu gia ngay cả Long Nữ cũng ngủ, còn để ý ngươi?
- Ha ha ha ha ha ha... nếu như ngươi không chịu thần phục, chỉ có thể làm phế nhân cả đời, sau khi chết hôi phi yên diệt...
Có ngàn vạn thanh âm mỉa mai cười to, cực kỳ chói tai.
Phương Hành chóng eo cùng bọn hắn mắng nhau:
- Làm phế nhân cũng mạnh hơn các ngươi, nếu không chúng ta cởi quần so tài một chút?
- Oa nha nha tức chết ta. Tiểu nhi nhanh im miệng, thể xác của ngươi ta chắc chắn phải lấy được...
- Ngươi ngưu bức như vậy, sao thành ra thế kia?
...
...
Bên ngoài thức hải, trong một sơn cốc mây mù lượn lờ, trên vách đá dựng đứng, từng tăng nhân ngồi xếp bằng, miệng tụng chân kinh, những tăng nhân này có tất cả 108 vị, tu vi đều là Kim Đan cảnh, ở giữa sơn cốc, Phương Hành khoanh chân ngồi trong một đầm nước, chỉ thấy đầm nước bên cạnh hắn lúc thì đỏ như máu, lúc thì đen kịt, lúc thì trắng sữa, thay đổi không ngừng.
Mà ở trên sơn cốc, một tăng nhân mập lùn, người khoác áo cà sa màu tím cùng một nam tử mặc bạch y sóng vai ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, trước người để một quyển kinh văn, phía trên hiển hóa ra hết thảy huyễn ảnh trong thức hải của Phương Hành.
Khi thấy Phương Hành đối mặt rất nhiều ma niệm trong Vạn Linh Đan, mắng uy phong lẫm liệt, làm đám ma ảnh kia không mở miệng được, tăng nhân mập lùn và nam tử tóc trắng đều trầm mặc, sắc mặt cổ quái, thật lâu không nói, qua nửa ngày, tăng nhân mập lùn mới ho nhẹ một tiếng, chần chờ mở miệng nói:
- Hắn đây là đạo tâm kiên định, vạn tà bất xâm sao?
Nam tử tóc trắng bật cười nói:
- Không cần phải nói dễ nghe như vậy, hắn là mắng chửi người lợi hại!
Tăng nhân mập lùn nhịn không được cười lên, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Là bần tăng tính sai, hắn có thể nhập ma sao? Ha ha, trên con đường tu hành, sớm muộn cũng sẽ có ma chướng xuất hiện, kẻ này là ba ngàn năm qua, người khó nhập ma nhất mà ta thấy qua...
Lúc này Phương Hành cũng không biết, mình ở trong huyễn tượng chống cự ma niệm, đều bị người nhìn trong mắt, Bạch Thiên Trượng đặt vào trong cơ thể hắn viên Vạn Linh Đan kia, chính là đạo nguyên của ngàn vạn đại yêu khi còn sống, cũng đại biểu ngàn vạn ý thức, đặt viên thuốc này vào trong cơ thể, giống như đối mặt ngàn vạn đại yêu đoạt xá, đủ loại suy nghĩ, chính là đạo đạo tâm ma, dùng hết thảy biện pháp cũng muốn dẫn dụ Phương Hành mất đi bản tâm, từ đó luân hãm, nhưng ngay cả thủ tọa Linh Sơn Tự và Bạch Thiên Trượng đều không nghĩ tới, những tâm ma này... đều bị Phương Hành mắng nói không ra lời!
Cho tới bây giờ, nữ tiên tử khi còn sống đã từng là Yêu tộc đệ nhất mỹ nhân biến thành ma ảnh, còn ngồi xổm ở trong thức hải của Phương Hành vẽ vòng nguyền rủa...
- Hắn lại nói ta không xinh đẹp bằng Long Nữ, loại thằn lằn trên đầu mọc sừng kia có gì đáng xem...
Gặp qua rất nhiều độ ma kiếp, nhưng chưa thấy qua ma kiếp bị mắng đến ủy khuất...
Bất quá ở trong quá trình này, theo Phương Hành càng mắng càng hung, càng mắng càng thoải mái, màu sắc đầm nước quanh người hắn biến hóa cũng càng ngày càng chậm chạp, từ các loại màu sắc khác biệt liên tục thay đổi, sau đó nhạt dần, càng về sau nước dần dần thanh tịnh, cuối cùng ổn định lại, trọn vẹn nửa canh giờ, suối nước thanh tịnh trong vắt, không còn một chút tạp sắc.
Lúc này, ở vị trí ngực bụng của Phương Hành, một đoàn quang hoa bảo quang mờ mịt dần dần hiện ra, tựa hồ nóng lòng đào tẩu, nhưng có mấy phù văn ngăn cản, khiến cho nó không cách nào xông phá thân thể của Phương Hành.
Mà 108 Kim Thân La Hán ở chung quanh, thanh âm tụng kinh càng lớn hơn, bọn họ lấy tu vi niệm tụng chân kinh, kinh văn xuất hiện, thậm chí hóa thành phù văn hết cái này đến cái khác, phô thiên cái địa, lít nha lít nhít bao phủ, bày khắp mặt ngoài thân thể của Phương Hành, ngoại trừ diện mạo, toàn thân không một chỗ không có, giống như hình xăm.
Kinh văn vô hạn, phong ấn chặt đoàn quang hoa vẫn muốn xông phá thân thể của Phương Hành, khiến cho nó từ từ ổn định lại.
Ánh sáng dần dần nhu hòa, cuối cùng thu lại, thành thành thật thật lưu ở trong cơ thể Phương Hành, không còn xuất hiện nữa.
- Việc lớn định rồi!
Tăng nhân mập lùn nhẹ nhàng thở một hơi, quay đầu nhìn Bạch Thiên Trượng:
- Chỉ cần đáp ứng nhập Linh Sơn Tự ta, làm Linh Sơn phật tử, ta sẽ truyền cho hắn Đại Nhật Như Lai Chân Kinh, thậm chí trợ giúp hắn lĩnh ngộ chân ý ngã phật tự tại, khi đó liền có thể hóa Vạn Linh Đan thành đạo cơ của mình, không chỉ tu vi khôi phục, còn có thể tiến thêm một bước, đạt tới nửa bước Nguyên Anh, đến lúc đó, hắn hoàn toàn có năng lực đối kháng mấy vị Thần Tử ở Trung Vực và Ma Uyên, hắn là đệ tử của ngươi, nên do ngươi tới khuyên đi, ta muốn đi thăm nữ tử kia, Tửu Nhục chuẩn bị dùng thủ đoạn bồi dưỡng ma đầu của Ma Uyên dạy bảo ra Chân Tiên, biện pháp này còn hung hiểm hơn rất nhiều!
- Thủ tọa cứ tự nhiên!
Bạch Thiên Trượng chắp tay, đưa Linh Sơn thủ tọa rời đi, sau đó nhìn một dốc đá:
- Thần Tú, tới đây!
Đằng sau dốc đá, lại cất giấu một tiểu hòa thượng mặc tăng bào màu trắng, bộ dáng tuấn mỹ, khí chất xuất trần, lúc này giấu ở đằng sau một tảng đá lén lén lút lút nhìn vào, bị thập nhất thúc nói phá, lúc này mới co đầu rụt cổ đi tới.
Bạch Thiên Trượng cười cười chỉ phía dưới sơn cốc nói:
- Đó là sư huynh của ngươi, giúp hắn cạo đầu đi!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất