Lược Thiên Ký

Chương 833: Đoạt lại Tiểu Man của ta!

Chương 833: Đoạt lại Tiểu Man của ta!

Người khác đều cảm thấy hắn bởi vì địa thế hai đầu bị đánh mà lo lắng, nhưng tiểu ma đầu lại còn chờ mong?
Hồng Anh tướng quân có chút không hiểu ý nghĩ của Phương Hành, bất quá hắn không có mở miệng hỏi lại, mời Phương Hành tiến vào hành cung, tiếp tục tiệc rượu, lúc này đồ ăn đều đã lạnh, sai người đưa món mới, lại lệnh người mời đám tu sĩ lúc trước qua, vẫn là ăn uống tiệc rượu, nhưng bầu không khí lại khác biệt rất lớn, vừa rồi các tu sĩ Thần Châu còn thương lượng muốn đánh tiểu ma đầu, để tránh hắn quá mức tùy tiện, nhưng bây giờ chỉ có thể buồn bực ngồi trên ghế, trầm mặc không nói, rất có cảm giác giống như mưa gió sắp nổi lên...
Phương Hành lại giống như không biết, cười to ăn uống, nâng chén cụng ly, cùng Hồng Anh tướng quân uống thống khoái.
Qua ba lần rượu, các tu sĩ đã cáo từ không sai biệt lắm, bởi vì Phương Hành chém con cháu Mạnh gia và Hàn gia, bọn họ đều không muốn quấy vào trong nước đục lần này, mặc dù căn cứ Phương Hành tặng Hồng Anh tướng quân bốn ngọn núi, cho nên ở trên công trạng của Trấn Uyên Bộ, thậm chí ở trong mắt Thánh Nhân, hắn đối với Thần Châu có công to lớn, nhưng các tu sĩ lại ẩn ẩn không dám kết giao.
Bất quá Hồng Anh tướng quân lại nhiệt tình mời rượu, không thèm để ý thâm cừu của Phương Hành và Mạnh gia, Hàn gia, hơn nữa sau khi các tu sĩ đi không sai biệt lắm, bầu không khí yên tĩnh, hắn mới nhàn nhạt mở miệng, nói đến chính sự:
- Phương đạo hữu, ngươi tặng ta bốn ngọn núi, Hồng Anh vô công không dám thụ lộc, liền giúp ngươi ba việc, chuyện thứ nhất, ta sẽ như thực ghi chép công trạng, báo lên Thánh Nhân, vô luận là bốn ngọn núi này, hay bảo vệ bờ bên này Thái Âm Hà không mất, công huân đều đủ xếp thứ nhất!
- Ừm?
Phương Hành cũng có chút ngoài ý muốn, sau đó cười vui vẻ, hắn vốn không muốn cầm công trạng này, nhưng đã đưa tới cửa, tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
Sau đó Hồng Anh tướng quân lại nói:
- Sự tình thứ hai, là ta sẽ công khai chuyện ngươi và chúng ta ước định, thậm chí tử đệ hai tộc Mạnh, Hàn đoạt lãnh địa của ngươi, công đạo ở trong lòng người, dù là hai tộc cũng không dám công khai trả thù ngươi...
Ba!
Phương Hành ném bát rượu xuống đất, cười toe toét nói:
- Để cho bọn họ tới, tiểu gia còn sợ bọn họ sao...
Hồng Anh tướng quân nhìn ly rượu trên mặt đất, trầm mặc không nói.
Thần sắc của Phương Hành cổ quái nói:
- Ta thực không sợ bọn họ...
Hồng Anh tướng quân thật lâu mới thở dài, nói:
- Đó là dụng cụ pha rượu trân quý của ta, giá ngàn viên Linh Tinh...
- Ách...
Phương Hành không biết nói cái gì, thận trọng gom mảnh vỡ lại để ở bên cạnh đối phương, ra vẻ ta không biết gì cả...
Hồng Anh tướng quân thở dài, hồi lâu mới nói:
- Thứ ba, ta khuyên ngươi tốt nhất từ bỏ mười ngọn núi kia đi!
Phương Hành không nghĩ tới hắn sẽ nói cái này, không khỏi nhíu mày.
- Ngươi không thủ được!
Hồng Anh tướng quân nhàn nhạt mở miệng nói:
- Phòng thủ một lãnh địa, không có đơn giản như ngươi nghĩ, tuy ngươi có Phong Thiện Đỉnh, lại không đủ nhân thủ và tài nguyên, đến lúc đó đồng thời chống cự Thần Tử Trung Vực và tu sĩ Ma Châu, sẽ cực kỳ mệt mỏi, ta giúp ngươi chỉ một con đường sáng, giao mười ngọn núi lớn cho ta, ghi lại công trạng giao cho Thánh Nhân, ngươi sẽ trở thành một danh tự bọn họ nhớ mãi. Thậm chí trực tiếp được một danh ngạch tiến vào Chư Tử đạo tràng...
Nói đến chỗ này, hắn bỗng nhiên cười khẽ nói:
- Tin tưởng ta, tặng mười ngọn núi cho Thánh Nhân, so với ngươi trông coi, ngồi đợi cơ duyên trên trời rơi xuống thì tốt hơn rất nhiều...
Con mắt Phương Hành có chút sáng lên, nhìn chằm chằm hắn.
Nhưng người này lại cười một tiếng, không giải thích gì thêm.
Nhìn bộ dáng này, hắn rõ ràng đã biết bí ẩn gì, nhưng không chịu nói tỉ mỉ mà thôi.
Phương Hành trầm mặc nửa ngày, cuối cùng lắc đầu.
Hồng Anh tướng quân nhẹ giọng cười một tiếng nói:
- Không tin ta sao? Nếu không phải nể mặt mũi của người kia, tin tức này ta sẽ không nói cho ngươi!
- Người nào?
Phương Hành ngẩn ngơ, ngẩng đầu nhìn Hồng Anh tướng quân.
Hồng Anh tướng quân mỉm cười nói:
- Có lẽ ngươi đã không nhớ rõ nàng, nhưng nàng luôn đề cập tới sự tình ngươi ở Huyền Vực giúp nàng!
- Đến tột cùng là ai nha?
Phương Hành cũng có chút hiếu kỳ, chân mày nhíu chặt, moi ruột gan nghĩ.
Từ lần thứ nhất gặp mặt, hắn đã cảm thấy khí tức trên người Hồng Anh tướng quân này có chút quen thuộc, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại rất xác định mình chưa gặp qua người này, hơn nữa từ sự tình phía sau, hắn cũng có thể phát hiện, hình như vị Hồng Anh tướng quân này hơi nhìn mình với con mắt khác, thời điểm đối mặt lợi ích, cũng không giống người khác cấp bách như vậy, trừ công phu dưỡng khí hơn người ra, tất nhiên là có ẩn tình khác...
- Còn nhớ mười mấy năm trước ở Huyền Vực, cùng một cố nhân chặn đường cướp đoạt không?
Đáy mắt Hồng Anh tướng quân như có nụ cười thản nhiên, thấp giọng nói.
- Chặn đường cướp đoạt?
Phương Hành suy nghĩ, nửa ngày sau, con mắt tỏa sáng, thấp giọng kêu lên:
- Tặc phỉ áo xanh?
Đối phương nói cũng móc ra trí nhớ của hắn, ban đầu ở Huyền Vực Nam Chiêm Bộ Châu, xác thực từng có một nữ tử đến từ Thần Châu, đi tìm mấy loại linh dược hiếm thấy về luyện chế đan phương thượng cổ, hai người hợp tác, cướp đoạt không ít, càng mấu chốt là, nữ tử kia còn quen biết Tiểu Man, Phương Hành đã từng nhờ nàng mang hộ một thanh Kiếm Thai cho Tiểu Man, cũng thay mang Hứa Linh Vân Hứa sư tỷ về Thần Châu...
Mà nhớ tới người này, hắn rốt cục xác nhận cảm giác quen thuộc với Hồng Anh tướng quân đến từ nơi nào.
Hắn và tặc phỉ áo xanh kia, khí tức trên người hơi có chút tương tự, rõ ràng là tu luyện pháp môn giống nhau...
Thấy hắn nhớ ra, Hồng Anh tướng quân cũng mỉm cười nói:
- Tặc phỉ áo xanh kia, chính là xá muội!
Con mắt Phương Hành nhất thời có chút tỏa sáng, không nghĩ tới sẽ cùng Hồng Anh tướng quân có tầng quan hệ như vậy, cũng khó trách người này vừa thấy mình liền không giống người khác, xem ra đã sớm từ trong miệng muội muội hiểu được mình...
- Hiện tại có thể tin ta chưa?
Hồng Anh tướng quân thấp giọng cười nói:
- Có thể nói cho ta biết nguyên nhân ngươi lưu lại mười ngọn núi không?
- Cái này...
Phương Hành do dự nửa ngày, bỗng nhiên mở miệng nói:
- Ngươi là ca ca của nàng, vậy ngươi hẳn phải biết, trong Phù Diêu Cung có người của ta!
Hồng Anh tướng quân trầm mặc, sau một hồi lâu, mới khẽ gật đầu.
Hiển nhiên, hắn nghe muội muội của mình nói qua chuyện này.
Phương Hành thì dứt khoát nói:
- Ta muốn cướp nàng về!
Mặc dù Hồng Anh tướng quân sớm nghĩ đến, nhưng nghe vậy vẫn rất giật mình, ánh mắt có chút ngưng trọng nhìn Phương Hành, sau một hồi lâu mới lắc đầu nói:
- Nghĩ cùng đừng nghĩ, Phương đạo hữu, ta và ngươi quen biết không lâu, nhưng nghe qua không ít sự tích, càng gặp được thần uy đại sát bốn phương của ngươi, bây giờ hung danh của ngươi ngày càng hưng thịnh, sợ là đạo thống Thần Châu cũng không dám trêu chọc ngươi, nhưng nếu nói đến Phù Diêu Cung, ta khuyên ngươi nên nhượng bộ ba phần, không ở Thần Châu, căn bản không biết Phù Diêu Cung đáng sợ, ngươi... không chọc nổi...
- Ta cũng biết không dễ gây!
Phương Hành thở dài nói:
- Thế nhưng tiểu nha đầu kia và ta sống nương tựa lẫn nhau, bị bọn họ mang đi, lúc ấy ta muốn liều mạng với bọn hắn, kết quả sư phụ nói ta đừng có gấp, chỉ cần trong trăm năm có thể tu luyện đến Nguyên Anh, thì có hi vọng mang nàng về, bây giờ nhìn lại, căn bản chính là lừa ta, ở trước mặt Phù Diêu Cung, Nguyên Anh tính là cái gì, con mẹ nó, đoán chừng coi như tiểu gia tu luyện đến Nguyên Anh, cũng chỉ có tư cách tiến vào Phù Diêu Cung nhìn nha hoàn của ta thành thị thiếp của người khác...
- Lời ấy cũng không sai!
Hồng Anh tướng quân cười nhẹ, thấp giọng mở miệng:
- Nữ đệ tử vào Phù Diêu Cung, chính là đạo lữ của Tư Đồ, trừ khi có thể trở thành Thần Nữ, nhưng trở thành Thần Nữ, lại cần một thế cung phụng Phù Diêu chi chủ, ngươi lại càng không thể nào nhận người trở về, ở Thần Châu chúng ta luôn luôn lưu truyền một thuyết pháp, tiên tử Phù Diêu Cung, ngọc phù Viên gia, chính đạo Phụng Thiên Đạo và thần toán Thiên Cơ Cung, là tứ đại cấm kỵ không thể trêu chọc, hơn nữa ở trong bốn loại cấm kỵ, tiên tử Phù Diêu Cung còn sắp xếp ở đầu tiên...
- Hắc hắc, muốn nói trước kia không có cơ hội, bây giờ lại chưa chắc!
Phương Hành thấp giọng cười lạnh, lấy ra một cẩm nang, con mắt tỏa sáng, cười nói:
- Trước đó ta ở trong Linh Sơn Tự dưỡng thương, sau khi khỏi hẳn thì định dạo chơi bốn phía, kết quả thúc thúc ta sai người mang cho ta cẩm nang này, ta xem qua, lập tức quyết định đến Bạch Ngọc Kinh, ha ha, đây là cơ hội ngàn năm một thuở, ngươi đoán trong cẩm nang này nói cái gì?
Hồng Anh tướng quân không chút nghĩ ngợi, nói khẽ:
- Nói cố nhân kia của ngươi sẽ tới?
- Không sai!
Phương Hành vỗ tay, lại nhìn cẩm nang, cười nói:
- Ở Thần Châu, Phù Diêu Cung rất không bình thường, nghe nói ngay cả Thánh Nhân cũng không muốn trêu chọc bọn hắn, nhưng đến nơi này lại không như vậy nữa, ta không tin bọn họ có thể kéo tất cả cao thủ qua, trước khi đệ tử Phù Diêu Cung tu luyện có thành tựu, ít khi lộ diện, đây chính là cơ hội khó được! Ta cũng không muốn đợi mấy ngàn mấy vạn năm, tu luyện thành tinh mới đi đoạt tiểu nha đầu của mình về, trên thực tế một ngày cũng không chờ được, lần này là muốn nhân cơ hội này đoạt người lại...
Hắn thấy ánh mắt của Hồng Anh tướng quân nhìn mình có chút quái dị, liền cười nói:
- Đừng lo lắng, sau khi đoạt lại ta sẽ ngủ với nàng ngay, cũng không tin Phù Diêu Cung có thể có biện pháp nào, thật có dũng khí truy sát ta, ta liền chạy, sinh ra mười nhi tử, lại mang theo một đám tiểu thổ phỉ trở về giày vò Phù Diêu Cung bọn họ, hừ hừ, thiên hạ to lớn, chí ít có hai địa phương có thể để cho ta an toàn trốn tránh, ta cũng không tin bản sự của Phù Diêu Cung lớn như vậy, có thể từ chỗ kia kéo ta ra...
- Ta không phải lo lắng cái này...
Hồng Anh tướng quân có chút bất đắc dĩ cười khổ nói:
- Ta chỉ là muốn nói...
Ánh mắt của hắn càng ngưng trọng, nói:
- Cho dù ở trong Ma Uyên, ngươi cũng đoạt không được người của Phù Diêu Cung!
- Ừm?
Ánh mắt Phương Hành có chút cổ quái nhìn hắn.
- Nể mặt xá muội, ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi một câu mà thôi...
Hồng Anh tướng quân cười nói:
- Không cần có ý đồ đi tranh với người thiên tư hơn mình gấp mười lần, tài nguyên hơn mình gấp mười lần ah!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất