Chương 916: Một trận đánh chết mười anh
- Vấn đề lớn nhất của các ngươi, là không nên mang theo nhục thân đến phân cao thấp với ta...
Thân hình như ảnh như huyễn, xuyên qua đám người và thần quang vô tận, Long Văn Hung Đao tiện tay lướt qua, liền chém xuống một cái đầu, mà Phương Hành trong nháy mắt lao đến, lại trong nháy mắt rời đi, một tay cầm đầu, một tay nhấc Long Văn Hung Đao, phía sau Kiếm Ma Đại Dực hiển hóa, chậm rãi trôi nổi ở trong không khí, trong mắt bắn ra hung mang, ánh mắt quét qua Quảng Lăng Thập Tiên bi thống mà kinh ngạc, thần sắc có chút khinh miệt, thanh âm trầm thấp chìm nói, ẩn chứa sát ý vô tận.
- Thất đệ...
Trong Quảng Lăng Thập Tiên, mấy người cùng nhau kêu lên, thần sắc bi thống đến cực điểm.
Bọn họ kết nghĩa huynh đệ, lại không nghĩ tới hôm nay mới vừa giao thủ, liền chết ở trong tay Phương Hành một cái.
Thần sắc của công tử áo trắng càng kinh ngạc, hình như không nghĩ tới một màn này.
- Người tu hành tu Kim Đan đến cực hạn, có thể dung nhập vào trong thần hồn, hóa thành Nguyên Anh, dù bỏ nhục thân, cũng có thể tiếp tục sinh tồn thậm chí tu hành, càng có rất nhiều dị năng, nhưng đám người các ngươi, trình độ rất bình thường nha, mặc dù Kim Đan tan vào trong thần hồn, cũng tu ra Nguyên Anh, nhưng ngay cả liên hệ giữa Nguyên Anh và nhục thân cũng không có chặt đứt, xa xa không đạt tới cảnh giới Nguyên Anh tùy ý thần du vạn dặm, trảm diệt nhục thể của các ngươi, thì có thể trọng thương Nguyên Anh, đối với các ngươi mà nói, nhục thân lại trở thành nhược điểm lớn nhất, thật không biết các ngươi ở dưới loại tình huống này, từ đâu tới lá gan mang nhục thân đến đây đối nghịch với tiểu gia, là xem thường ta sao?
Phương Hành gầm nhẹ, năm ngón tay dùng sức, "Phốc" một tiếng, cái đầu trong tay hắn hóa thành khói bụi, hơn nữa trong cái đầu kia, Nguyên Anh ngay cả cơ hội trốn cũng không có, liền theo cái đầu tiêu tán khỏi thiên địa.
Lời ấy của hắn không sai, Nguyên Anh cảnh, đã dung hợp Kim Đan và thần hồn, bước vào một cảnh giới mới, thực lực tự nhiên tăng lên rất nhiều. Nhưng cũng xuất hiện rất nhiều vấn đề, trừ khi ở Kim Đan cảnh, đã bắt đầu tu luyện nhục thân, tu luyện lực lượng nhục thân đến cực hạn, có thể bổ sung với lực lượng của Nguyên Anh, khi cùng người đấu pháp, mang theo nhục thân đến đây còn không bằng trực tiếp dùng pháp tướng phủ xuống, dù sao mặc dù nhục thân đến, thực lực sẽ mạnh hơn một chút, nhưng cũng có một nhược điểm to lớn.
Dùng tu vi hiện tại của Phương Hành, nếu đả thương pháp tướng của bọn họ, thậm chí đánh tan, nhục thân của bọn họ không có ở đây, có thể trốn qua một kiếp, nhưng nhục thân tới, ngược lại cho Phương Hành một nhược điểm kích giết bọn hắn, thật sự là quá không sáng suốt.
Đương nhiên Quảng Lăng Thập Tiên cũng không phải không rõ đạo lý này, bọn họ cũng có nỗi khổ không nói được, dù sao thân là tùy tùng bị người hàng phục, tính mạng của bọn hắn không trọng yếu như chủ thượng, không có chủ thượng nào sẽ tin tưởng một tùy tùng chỉ cho pháp tướng phủ xuống, nhục thân nhất định phải đến mới có thể yên tâm.
- Ngươi... Ngươi lại đánh Thất đệ của chúng ta hồn phi yên diệt... Ma đầu, chúng ta liều mạng với ngươi!
Chín người còn lại của Quảng Lăng Thập Tiên, đều đã gấp đến đỏ mắt, trong tiếng gầm gừ, đều thi triển thần quang đánh tới.
- Mới nói sẽ chết người đấy!
Phương Hành cũng rống to, phi thân xông về đám Quảng Lăng Cửu Tiên, phía sau hiển hóa ra một vùng chiến trường đỏ ngòm.
Thái Thượng Phá Trận Kinh!
Trong nháy mắt triệu hoán ra sát khí của chiến trường thời viễn cổ, cả người hắn tựa hồ hóa thành một pháp tướng to lớn.
Oanh!
Lão Bát trong Quảng Lăng Cửu Tiên, tay nắm pháp ấn, từ trên trời giáng xuống, bao phủ Phương Hành, ở trong pháp ấn, thình lình hiển hóa ra một ngọn núi, tuy là huyễn ảnh, lại cực kỳ chân thực, trong tay hắn giống như vung vẩy một nhánh cây nhẹ nhõm, nhưng đối với Phương Hành mà nói, lại giống như một đại sơn chân chính đụng vào, mà đối mặt một kích này, Phương Hành múa hung đao, đạo đạo lực lượng nổ ra, thẳng đón ngọn núi kia, nửa hơi sau, đại sơn băng liệt, khói lửa vô tận tràn ngập không trung.
- Ngay cả đại sơn thật ta cũng có thể chém rách, huống chi là pháp thuật biến ảo?
Trong khói lửa, Phương Hành rống giận như sấm, một ánh đao từ dưới chém lên, trong chớp mắt biến mất.
Xùy...
Lão Bát giật mình, sau nửa ngày, thân thể bỗng nhiên nứt ra, Nguyên Anh kêu khóc chạy trốn.
- Nhục thân kẻ này lợi hại, hiển hóa pháp tướng trảm hắn!
Lão đại nghiêm nghị rống to, cùng bảy người khác thối lui, nắn pháp ấn, trên đỉnh đầu đồng thời có đạo đạo Nguyên Anh bay ra, trên không trung biến lớn, giống như bảy đạo thần chỉ, bao bọc vây quanh Phương Hành, sau đó thi triển thần thuật, phô thiên cái địa đánh về phía Phương Hành.
- Cuối cùng cũng ra chút chủ ý thông minh, bất quá chẳng lẽ ngươi không biết tiểu gia tu qua Lôi thuật của Long tộc sao?
Phương Hành bị vây vào giữa, thanh âm lại không sợ chút nào, ngược lại sát khí càng đậm.
- Ngự Lôi đại thuật!
Trong nháy mắt, tay hắn nắm pháp ấn, quanh người đạo đạo pháp lực hóa thành gợn sóng, dũng mãnh lao tới, cùng lúc đó, không trung mây đen dày đặc, đạo đạo lôi xà to như thùng nước từ không trung hạ xuống, khiến cho vùng thế giới này, cơ hồ hóa thành một mảnh lôi trạch.
Oanh! Oanh! Oanh!
Lôi thuật thế gian, không có ai diện tích che phủ càng rộng hơn Lôi Thần của Long tộc, uy lực tiếp cận với Thiên Lôi, dù hiện tại Phương Hành không chuyên tu Lôi thuật, thôi diễn nó tới cực hạn, nhưng theo cảnh giới của hắn tăng lên, sử dụng càng ngày càng nhiều, uy lực thẳng tắp lên cao, lôi xà giáng lâm xuống, khiến cho các pháp tướng sắc mặt đại biến, tựa như chuột bị mèo hù dọa đồng thời chui vào nhục thân, nhưng ở trong lôi xà dày đặc như vậy, vẫn có ba bốn người bị chém trúng.
Rắc rắc rắc...
Tất cả Nguyên Anh pháp tướng bị sét đánh trúng, đều giống như đồ sứ bị đập mạnh, xuất hiện vết rạn, mấy hơi sau, thậm chí trực tiếp tan vỡ, sau đó biến mất ở giữa hư không, nhục thể của bọn hắn cũng lập tức ngã xuống.
Không chịu nổi một kích!
Quảng Lăng Thập Tiên đã sớm tu thành Nguyên Anh, vào lúc này ở trong tay Phương Hành, thình lình không chịu nổi một kích.
Dùng nhục thân đến đây, bọn họ liền có nhược điểm của nhục thân, bởi vì ở Kim Đan cảnh không chuyên môn tu nhục thân, cho nên thời điểm cận chiến nhục thân rất dễ thụ thương, mà một khi nhục thân thụ thương, Nguyên Anh cũng sẽ bị thương nặng, thậm chí ngay cả cơ hội chạy trối chết cũng không có, còn nếu trực tiếp dùng Nguyên Anh lột xác đến cùng Phương Hành đấu pháp, vậy Nguyên Anh cũng giống như một hài nhi chân chính không có chút phòng hộ nào, đối mặt thuật pháp khác còn tốt, nhưng gặp Lôi thuật, kia đơn giản là không có chút năng lực chống cự nào...
Nguyên Anh lột xác, sợ nhất chính là lôi lực!
Nếu không như thế, vượt qua chín đạo lôi kiếp, cũng sẽ không trở thành chín ngọn núi trên con đường tu hành Nguyên Anh cảnh!
- Ta cũng coi như minh bạch, vì cái gì quái thai kia ở Kim Đan cảnh ngạnh sanh thôi diễn ra Trảm Ngã cảnh, đó là bởi vì những Nguyên Anh các ngươi, căn bản không phải là tu hành nước chảy thành sông, mà là đi đường tắt mới để Kim Đan và thần hồn dung hợp, mặc dù cảnh giới nâng lên, nhưng tu vi cũng xuất hiện nhược điểm cơ hồ vĩnh viễn không thể bù đắp, các ngươi căn bản không phải Nguyên Anh chân chính, chỉ là một đám ngụy anh, vĩnh viễn không có khả năng tới Độ Kiếp cảnh, con đường thành tiên của các ngươi, ở thời điểm Kết Anh cũng đã gãy mất!
Trong khoảng thời gian này Phương Hành vì tu luyện Thái Thượng Nhất Khí Kinh, núp ở trong núi sâu khổ khổ suy tư con đường tu hành, có thể nói chính là thời điểm phong phạm học thuật dày đặc nhất, lúc này cùng Quảng Lăng Thập Tiên đấu pháp, trong lòng bùi ngùi mãi thôi, nhịn không được hét lớn.
- Năm đó quái thai kia, một kiếm tru thất anh, uy phong như vậy, hôm nay tiểu gia một trận chiến diệt mười anh, nhìn xem còn có ai dám chọc ta!
Oanh!
Kiếm Ma Đại Dực triển khai, ầm ầm vọt về phía Quảng Lăng Thập Tiên!
Ngụy anh, chính là Nguyên Anh cảnh có nhược điểm to lớn, nói đơn giản, Kim Đan và thần hồn của bọn họ tan hợp lại với nhau, đúng là tu sĩ Nguyên Anh cảnh, nhưng nếu đấu pháp với người, sẽ xuất hiện nhược điểm trí mạng, bây giờ Quảng Lăng Thập Tiên chính là như thế, bọn họ dùng nhục thân chiến Phương Hành, sẽ bị Phương Hành am hiểu lực lượng nhục thân chém chết nhục thể, đối với Nguyên Anh hình thành tổn thương cực kỳ đáng sợ, còn nếu Nguyên Anh lột xác, đối mặt với Phương Hành nắm giữ Ngự Lôi đại thuật của Long tộc, sẽ tuỳ tiện bị kích thương thần hồn, hai đầu không lấy lòng.
Tu hành vốn là cân bằng chi đạo, sau khi bọn họ tu thành Nguyên Anh, đã không còn thăng bằng, nhược điểm càng rõ ràng hơn lúc ở Kim Đan cảnh, một khi bị người nhằm vào, vậy trong mười thành bản lĩnh, ngay cả một thành cũng không phát huy ra được, sẽ phải vẫn lạc!
Tựa như Quảng Lăng Thập Tiên, bọn họ thậm chí còn không có cùng Phương Hành chân chính đấu pháp qua, đã hao tổn mấy người...
Không có cách nào, nhược điểm quá rõ ràng, giống như một người trưởng thành bại lộ bụng của mình ở trước mặt một hài tử cầm dao, như vậy đứa bé kia căn bản không cần đọ sức lực lượng với người trưởng thành, chỉ cần đâm dao vào là được.
Quái thai kia thôi diễn ra con đường Trảm Ngã cảnh, là một loại đền bù những nhược điểm này, thậm chí đạt tới con đường cân bằng hoàn mỹ nhất.
Con đường này, kỳ thật một mực tồn tại ở trong giới tu hành, chỉ bất quá chưa từng công khai, chỉ có một ít người tu hành thiên phú cực giai, hoặc nội tình hùng hậu, mới có thể thuận lý thành chương bước vào loại cảnh giới này, nhưng không có hình thành hệ thống...
Quái thai kia, chỉ là dùng đạo lý của mình, minh xác con đường này, cũng cho cảnh giới một cái tên tương xứng mà thôi!
- Các ngươi lũ ngu ngốc này, nhanh lui lại, hắn thực sẽ giết các ngươi...
Thấy Phương Hành như gió cuốn mây tan đuổi giết Quảng Lăng Thập Tiên, ngay cả công tử áo trắng kia cũng ngồi không yên, hắn đầu tiên là lộ ra biểu tình khiếp sợ, sau đó trên mặt dâng lên vẻ phẫn hận khó nói nên lời, trước nhìn về phía Quảng Lăng Thập Tiên hét lớn, để bọn hắn thối lui, mình thì hít sâu một hơi, lấy ra một mặt nạ màu xanh đeo ở trên mặt mình...
Chỗ mi tâm, một điểm tiên tinh thăm thẳm tỏa sáng, dần dần tán phát ra hung diễm đáng sợ!
- Ngươi cái cẩu tặc giết người như điên này, hôm nay ta muốn giết ngươi vệ đạo!
Trong tiếng gầm nhẹ, công tử áo trắng xông ra ngoài, trong chớp mắt đến trước người Phương Hành, tố thủ thon dài đập thẳng xuống.