Lược Thiên Ký

Chương 936: Sứ giả Tiểu Tiên Giới

Chương 936: Sứ giả Tiểu Tiên Giới

Huyền Quan rơi xuống, Tiểu Tiên Giới cũng lần lượt trở về, Thiên Nguyên Đại Lục nhất thời trở nên náo nhiệt.
Bởi vì tranh địa vực, tranh danh phận, tranh cơ duyên, nên thời thời khắc khắc tiến hành chém giết kịch liệt, khiến cho toàn bộ Thiên Nguyên Đại Lục như liệt hỏa nấu dầu, phát sinh biến hóa khó nói lên lời, bốn châu giống như sắp gặp phải biến hóa cực lớn, sóng ngầm cuồn cuộn, bất quá còn tốt, Tiểu Tiên Giới riêng phần mình phân bố ở trong Ngoại Vực Tinh Không, cách Thiên Nguyên Đại Lục có xa có gần, hơn nữa dù sao cũng mất tin tức vạn năm, ngay cả các tu sĩ của Nguyên Đại Lục, cũng không biết còn có tồn tại này, hay là sớm đã tiêu vong ở trong tinh vực mênh mông, bây giờ trở về mấy thế lực, còn không thể dao động cục diện sớm đã ổn định của Thiên Nguyên Đại Lục, mà những người trở về kia cũng cực kỳ thần bí, chỉ gặp Thánh Nhân và các lão quái vài lần, tất cả xác định cấm khu, nơi bọn họ phủ xuống không cho người tùy ý ra vào, mà người Tiểu Tiên Giới bọn họ cũng hiếm có ai xuất thế, cũng không có lập tức dẫn phát họa loạn như trong dự đoán.
Kết quả này, làm cho các đạo thống mừng rỡ, nắm chặt thời gian đoạt tạo hóa ở Bách Đoạn Sơn.
Huyền Quan phủ xuống, vô số dị bảo tiên điển, làm cho người ta thèm nhỏ dãi, tự nhiên cũng nương theo vô số chém giết và tranh đoạt, bất quá còn tốt, các lão quái vật tận lực duy trì cục diện cân bằng, loại chém giết và tranh đoạt này bị khống chế ở trong một phạm vi có thể tiếp nhận, bởi vì Tiểu Tiên Giới thần bí phủ xuống, những người được xưng là "chìa khoá" như Đại Tuyết Sơn Ngũ Tử và Thái Cổ Yêu Đạo Ngũ Tiểu Thánh, đều được bảo vệ nghiêm ngặt, phong hỏa lớn hơn nữa cũng không đốt tới trên người bọn họ, ngược lại theo cơ duyên được lấy ra, thân phận nước lên thì thuyền lên.
Huyền Quan phủ xuống một tháng, giai đoạn thứ nhất cơ duyên mở ra đã kết thúc, mà một sự kiện khác chấn động cả Thiên Nguyên Đại Lục cũng xuất hiện, mà sự kiện này, chính là Thánh Nhân tự mình truyền đạo thụ nghiệp, chỉ điểm tiểu bối tu hành, Chư Tử Đạo Tràng mở ra.
Chư Tử Đạo Tràng, ở trước khi Ma Uyên mở ra đã có tin tức, lại nửa đường trì hoãn, mãi cho đến các tu sĩ Tiểu Tiên Giới trở về mới được Thánh Nhân đưa ra lần nữa, mục đích xuất hiện rất đơn giản, là bồi dưỡng người kế tục có hi vọng thành tựu "Tiên Anh".
Trải qua một phen tranh đoạt và đấu đá ở trong Ma Uyên, sẽ có một trăm thiên chi kiêu tử vào Chư Tử Đạo Tràng, được coi là có hi vọng thành tựu Tiên Anh, cũng là tồn tại chống cự Thiên Nguyên đại kiếp, trong lúc nhất thời, Thiên Nguyên bốn châu vô số tuấn kiệt phá vỡ đầu, muốn đoạt được một danh ngạch của Chư Tử Đạo Tràng, không nói trong Chư Tử Đạo Tràng có thể được Thánh Nhân tự mình chỉ điểm, vẻn vẹn chỉ là tài nguyên và cơ duyên Huyền Quan do các đạo thống cung cấp, cũng đã khiến cho những danh ngạch này thành tồn tại để cho người đỏ mắt.
Càng quan trọng hơn chính là… danh!
Một thế này bị cơ duyên Huyền Quan ảnh hưởng, vốn chính là một đời hoàng kim nhất trong mười vạn năm của giới tu hành, mà Chư Tử Đạo Tràng, không thể nghi ngờ là địa phương ngọa hổ tàng long, vừa vào đạo tràng, thì nhất định danh truyền vạn cổ!
Trong quá trình Chư Tử Đạo Tràng mở ra, không ai để mắt đến Phương Hành, mặc dù hắn đã từng là người trẻ tuổi xuất sắc nhất của thế hệ này, nhưng so với người khác đi sớm một bước, đã mất đi khí vận, dù hiện tại hắn là Nguyên Anh đệ nhất nhân trong vòng trăm năm, hơn nữa là Đế Anh hiếm thấy thế gian, cũng bị người tận lực xem nhẹ, Chư Tử Đạo Tràng không có vị trí của hắn.
Không biết có bao nhiêu đối thủ đã từng bị hắn khi dễ hoặc chẳng thèm ngó tới, đều tiến vào Chư Tử Đạo Tràng, nhưng hắn lại bị người quên lãng!
Mỗi khi nghe nói Chư Tử Đạo Tràng thống nhất chỉnh lý tất cả tạo hóa lấy được ở trong Bách Đoạn Sơn, do Thánh Nhân tham ngộ, sau đó truyền thụ cho các tiểu bối, để bọn họ càng tiến một bước đột phá, biểu lộ của Phương Hành rất lạnh nhạt, mỗi khi nghe nói Thánh Nhân dẫn tu sĩ của Chư Tử Đạo Tràng tiến về ngoại vực, tìm kiếm ngoại vực tiên tinh, để cho bọn họ ở trên Trảm Ngã cảnh đi càng xa, Phương Hành vẫn không để ý.
Một loại tâm tình kỳ diệu sinh sôi ở dưới đáy lòng, Phương Hành lạnh nhạt cười cười, sau đó phảng phất như hết thảy đều không liên quan đến mình.
Hắn bây giờ sinh hoạt, là cực kỳ bình tĩnh!
Hậu sơn Viên gia, vốn là chỗ tu hành thanh tĩnh nhất, trừ một chút trưởng lão Viên gia, thì phần lớn là người bế tử quan, bình thường không hỏi thế sự, mà tuổi tác của những người này, cơ hồ là gấp trăm lần Phương Hành, nhưng lúc này Phương Hành lại có vẻ còn nhẫn nại hơn bọn hắn, mỗi ngày lẳng lặng đọc kinh, ngộ pháp, đối với thế cục bên ngoài không có chút quan tâm nào, phảng phất như thoái ẩn.
Trong lúc này, Kim Ô và Đại Tuyết Sơn thậm chí chư tiểu thánh của Thái Cổ Yêu Đạo, nhiều lần tới bái phỏng, tất cả đều thở dài.
Bọn họ đều cảm thấy, Phương Hành sớm kết anh, thật sự là quá đáng tiếc.
Bây giờ, chính là thời kỳ vàng son của tu sĩ, vô số tạo hóa cơ duyên, vạn năm khó gặp!
Nhưng ở trong loại thời cơ này, Phương Hành lại sớm kết anh, chém đi thành tựu tương lai, thực quá không đáng, không đáng nhất chính là, lúc ấy hắn vì Thiên Nguyên Đại Lục mà chém cảnh giới hoàn mỹ của mình, kết quả Tiểu Tiên Giới vẫn ở sau khi cơ duyên Huyền Quan phủ xuống lần lượt trở về, càng lộ ra hắn hi sinh không có giá trị, càng đáng giận là, công lao lúc trước ngăn trở Tiểu Tiên Giới trở về, đều trút hết cho Dao Trì tiểu công chúa, người đời biết được là Phương Hành sớm phát hiện và thông tri các lão tổ chỉ rải rác.
Hoặc là nói, dù biết cũng tận lực quên lãng.
Đám người Kim Ô rất phẫn uất, mỗi lần đến, đều mang hậu lễ long trọng, có đoạt được trong cơ duyên Huyền Quan, cũng có một bộ phận là các đạo thống vì lôi kéo bọn họ mà đưa tặng bảo khí, có thể nói đều là bảo vật ngày bình thường người tu hành khó gặp, bất quá bọn hắn cảm niệm ân đức của Phương Hành, tự nguyện giao ra mà thôi, ngược lại để Phương Hành ở Thần Châu có thanh danh người mang trọng bảo.
- Phương tiểu tổ, con ta tu hành đến Kim Đan trung kỳ, rất là chăm chỉ, chỉ thiếu một loại linh đan liền có thể siêu thoát, mong tiểu tổ thành toàn.
- Thần Tử ở trên, tiểu chất hữu lễ, nghe nói Thần Tử có một quyển kinh, chuyên tu Đan pháp, nhưng tiểu tổ đã kết anh không cần dùng nữa!
- Tiểu tổ, con ta là huyết mạch đời thứ ba của Viên gia, nhưng tài nguyên không đủ, không thể siêu thoát, mong tiểu tổ nhìn lấy xử lý.
Trong khoảng thời gian Phương Hành bế quan ẩn cư, Viên gia luôn có người tới bái phỏng, hoặc mang theo tiếu dung đạt được kết quả tốt, hoặc mang theo ánh mắt kính sợ, hoặc mang theo kiêu hoành không ai bì nổi lui tới, kéo đông kéo tây, đơn giản là muốn đòi hỏi những tài nguyên ở trên tay Phương Hành mà thôi, mà đối với những mục đích này, Phương Hành rất rõ ràng, nhưng lại không nói toạc, phàm là trên tay mình có thì đều đáp ứng, như nước chảy đưa ra ngoài, vốn cho rằng có thể giao hảo mấy bằng hữu, lại không nghĩ tới thanh danh của mình càng kém.
- Ma đầu kia một lòng muốn quy về Viên gia ta, để chống cự cừu nhân trước đây, hiện tại nhu nhược giống như một con rùa đen!
- Dù sao hắn đã kết anh, lưu nhiều tạo hóa như vậy làm gì, chẳng bằng lấy ra cho chúng ta sử dụng!
- Ha ha, cứ việc đi lấy, bây giờ ma đầu kia một lời oán giận cũng không dám có, chỉ cần mở miệng, không có không đáp ứng!
- Hắn thật là sợ vỡ mật, nào có phong thái ma đầu trước đây, rõ ràng là con trùng đáng thương.
- Dù sao người ta cũng là Đế Anh, còn có mấy vị bằng hữu làm ăn cũng không tệ, đừng trêu chọc hắn quá mức.
- Ha ha, trước kia Đế Anh, chính là người kế tục Đạo Chủ, bây giờ Đế Anh, lại có thể tính được cái gì?
- Phù Tô công tử đã vào Chư Tử Đạo Tràng, tương lai tất nhiên thành tựu Tiên Anh, thù hận giữa hắn và ma đầu kia, người người thấy rõ ràng, mọi người đoán xem, đợi Tô thiếu chủ thành tựu Tiên Anh trở lại, kẻ này còn có thể sống được bao lâu?
Trong đủ loại nghị luận, Phương Hành giống như chưa tỉnh, cả ngày mắt điếc tai ngơ, bất cứ người nào nhìn hắn, đều sẽ cảm giác hắn giống như biến thành người khác, trầm mặc, bình tĩnh, tụng kinh, tu hành, phảng phất như một lão tu sĩ qua ngàn tuổi, trung thực tới cực điểm, tính tình cũng tốt tới cực điểm, hình như thật tu tâm dưỡng tính, không còn có một chút hỏa tính.
Loại cục diện này, thẳng đến một năm sau, cuối cùng bị người đánh vỡ.
Một tu sĩ áo đỏ tay cầm pháp chỉ, dẫn đầu hơn mười tu sĩ khí cơ không tục phủ xuống Viên gia.
Viên gia vì nghênh đón nhóm quý khách này, bày ra hương án, thiết hạ lễ tiết long trọng nhất, do gia chủ tự mình rời núi đón tiếp.
Bởi vì đám quý khách này, rõ ràng là người của Tiểu Tiên Giới tới.
- Tiên sứ phủ xuống, may mắn quá thay, mời vào trong nói chuyện.
Viên gia gia chủ biểu hiện rất khách khí, cung cung kính kính, mời sứ giả Nguyên Anh cảnh vào trong sảnh.
Sau nửa canh giờ, Văn tổng quản mặt mũi tràn đầy mồ hôi, thần sắc kéo căng xông vào động phủ của Phương Hành.
- Thần Tử, gia chủ cho mời.
Mặc dù một mực không có bị tước đoạt danh hiệu Thần Tử Viên gia, nhưng Phương Hành lại bị người Viên gia tận lực quên lãng gần một năm nghe được lời này, lại có chút hiếu kỳ mở mắt, nhìn về phía Văn tổng quản, biểu lộ rõ ràng là có vẻ hơi nghi hoặc.
Thần sắc của Văn tổng quản cực kỳ phức tạp, thấp giọng nói:
- Vừa rồi có tiên sứ tới Viên gia, chính là bọn họ chỉ tên muốn gặp ngươi!
Phương Hành nao nao, cười nói:
- Tiên sứ, là chỉ sứ giả Tiểu Tiên Giới sao?
Văn tổng quản hơi có vẻ do dự, giống như đã quyết tâm cực lớn, tiến lên mấy bước, thấp giọng nói:
- Không sai, hơn nữa có quan hệ tới Ly Hận Thiên!
Tiểu Tiên Giới lần lượt trở về, phủ xuống các nơi của Thiên Nguyên, phần lớn là chiếm địa vực làm căn cơ, vạch ra cấm khu, ngoại trừ lúc trước liên hệ các đạo thống và Thánh Nhân một chút, thì cùng ngoại giới cơ hồ không có gặp nhau, một mực lộ ra thần bí, thế mà chủ động sai sứ giả ra ngoài câu thông, vốn đã có chút cổ quái, mà sứ giả Tiểu Tiên Giới đi tới Viên gia, lại chỉ tên muốn gặp Phương Hành, thì sự tình càng thú vị.
Mà nghe Tiểu Tiên Giới có quan hệ tới Ly Hận Thiên, Phương Hành càng cười nhạt.
Văn tổng quản nhíu mày, thần sắc phức tạp, hiển nhiên cảm giác việc này rất khó giải quyết.
Ngược lại là Phương Hành, lẳng lặng trầm mặc nửa ngày, bỗng nhiên cười nói:
- Rốt cục có người nhớ tới ta rồi!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất