Lược Thiên Ký

Chương 951: Toàn quân bị diệt

Chương 951: Toàn quân bị diệt

Một chuỗi người, dùng Phương Hành làm trận nhãn, thình lình cùng nhau vọt về phía Huyền Vực.
Thông qua thiên địa đại trận, bọn họ không cần tốn nhiều sức liền trấn áp Phương Hành, một mực vây hắn ở tại chỗ, bất quá bọn hắn dù sao chỉ có bảy người, vẫn còn dư lại một Tử môn không có chiếm cứ, đương nhiên, dù có người thứ tám, cũng tuyệt đối sẽ không chạy đến vị trí này tìm chết, bất quá cũng chính là nguyên nhân này, lại lưu cho Phương Hành đường lui cuối cùng, kia chính là Tử môn, thất môn khác đều bị trấn áp, hắn không đi được, cũng không thể động đậy, chỉ có nhảy về phía Tử môn mới có thể di động, dẫn động đại trận cải biến phương hướng.
Một màn này, khiến cho bảy cao thủ Thần Châu kinh hãi, ra sức tranh thoát!
Chỉ bất quá thời điểm bọn họ đinh trụ Phương Hành, Phương Hành cũng kéo bọn hắn lại, muốn thoát ra căn bản không có khả năng, cho nên bọn họ chỉ có thể liều mạng, định trụ thân hình, kéo lấy thân hình Phương Hành, không cho hắn nhảy vào Huyền Vực...
Nhưng lúc này, Phương Hành lại lần nữa thi triển ra nửa bước đại đạo pháp!
Vừa rồi hai phiên ác chiến, mọi người đều lưu ý, không cho hắn cơ hội dẫn động lực lượng của mình đến đối kháng lẫn nhau, nhưng đến lúc này, bởi vì tình thế nguy cấp, lần nữa phạm vào sai lầm, bảy đạo lực lượng đồng thời phát huy ra, rơi vào trong khống chế của Phương Hành, nửa bước đạo pháp dẫn dắt lẫn nhau, dẫn đến bảy đạo lực lượng này đụng tới, triệt tiêu lẫn nhau...
Trong bảy đại cao thủ, bất luận hai người nào cũng có đầy đủ lực lượng kéo lấy Phương Hành, không cho hắn phóng tới Huyền Vực, nhưng lúc này bọn họ đồng thời phát lực, tựa như vây công Phương Hành sau đó bị thiệt lớn, ngược lại cho Phương Hành cơ hội!
Lực lượng triệt tiêu lẫn nhau, cơ hồ không có lực lượng nào rơi vào trên người Phương Hành, mà Phương Hành thì thừa cơ hội này, một cái chớp mắt không ngừng, trực tiếp nhảy vào Huyền Vực, thân hình tùy ý bảo quang của Huyền Vực bao phủ...
Viên Thiểu Mặc, Hàn Kiếm Khiếu, Mạnh Vân Triết, Phù Khí Đạo Chủ, cao thủ Tiểu Tiên Giới, Bặc Ky Tử, Huyên Tứ Nương đều kinh hãi, thân bất do kỷ, ngã vào trong Huyền Vực theo, ngay lúc này, lực lượng của bọn hắn bị triệt tiêu lẫn nhau, thân hình lại thông qua thiên địa đại trận trói chặt với nhau, thật đúng là thúc thủ vô sách. Tiên pháp hùng hậu đến đâu, cũng không có biện pháp ngăn cản Phương Hành phóng ra một bước này!
Mà cái này, cũng chính là Phương Hành sau khi đạt được Ma Tổ ám chỉ, thương lượng ra bước thứ hai của kế hoạch!
Từ vừa mới bắt đầu bị bảy cao thủ vây quanh, hắn và Ma Tổ đều ý thức được một vấn đề!
Bằng thực lực cá nhân của hắn, muốn đối phó bảy đại cao thủ, căn bản không có khả năng!
Đừng nói chiến thắng, ngay cả đào tẩu cũng không có một chút hi vọng!
Chỉ có thể mượn nhờ lực lượng khác!
Cũng chính là nguyên nhân này, hắn gan to bằng trời liền chế định hạ một kế hoạch.
Kế hoạch hết thảy có ba bước!
Bước đầu tiên, là suy yếu lực lượng của bảy đại cao thủ, đồng thời chấn nhiếp bọn họ, để bọn hắn sinh ra kiêng kị!
Mà bước thứ hai, là kéo bảy đại cao thủ vào Huyền Vực, mượn lực lượng Huyền Vực kích giết bọn hắn!
Bất quá sau bước đầu tiên, hắn nhìn thấy bảy cao thủ bị hù dọa, ngược lại muốn nửa đường bỏ chạy. Dù sao kế hoạch này với hắn mà nói cũng cực kỳ hung hiểm, nếu không vạn bất đắc dĩ, hắn thật không muốn đi như thế, nhưng kết quả Thiên Cơ Cung Bặc Ky Tử khám phá hư thực, đẩy hắn vào khốn cảnh, ngược lại khiến cho hắn không thể không chấp hành kế hoạch tới cùng...
Còn phải dựa vào kế hoạch nguyên lại, giết chết đám người này mới được, ở giữa không có chỗ để thỏa hiệp!
Đương nhiên, kế hoạch vẫn ra một chút ngoài ý muốn!
Nguyên bản kế hoạch của Phương Hành là, trước đả thương bảy đại cao thủ vây công hắn, tối thiểu nhất suy yếu lực lượng của bọn hắn, sau đó lại thi triển Thiên Địa Đại Ma Bàn dẫn dắt bọn hắn, đồng thời mình thiêu đốt tu vi, lại mượn bộ phận lực lượng còn sót lại của Ma Tổ, ngạnh sanh lôi kéo những người này cùng nhau nhảy vào Huyền Vực, căn bản không nghĩ tới để bọn hắn gặp xui xẻo hết, bất quá là có thể kéo mấy cái tính mấy cái mà thôi...
Bất quá gặp xui xẻo lâu như vậy, cuối cùng phát sinh một chuyện may mắn, Thiên Cơ Cung Bặc Ky Tử còn lợi hại hơn hắn tưởng tượng, nhìn tu vi không cao, nhưng kiến thức rộng rãi, nhãn lực siêu quần, vậy mà thôi diễn ra kế hoạch đinh trụ trận nhãn, sau đó khóa hắn lại, cái này liền bớt đi rất nhiều sức lực, không cần phí hết tâm tư kéo bọn hắn vào Huyền Vực.
Là những người đó chủ động nhảy vào cái bẫy của hắn!
Đến cuối cùng, hắn thật rất muốn cảm tạ lão đầu Thiên Cơ Cung!
Bước kế hoạch thứ hai hoàn mỹ như vậy, thật đúng là may mắn mà có lão đầu kia “chỉ điểm” nha!
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Tăng thêm Phương Hành, tám người cùng nhau nhảy vào Huyền Vực, lập tức đưa tới quy tắc của Huyền Vực phủ xuống!
Vô số gợn sóng mà mắt trần có thể thấy giáng lâm, giống như thần lôi đánh xuống người bảy đại cao thủ, tính cả Phương Hành, giống như Chân Tiên xuất thủ, thần quang hộ thể vỡ nát, sau đó là nhục thể, cuối cùng là thần hồn...
- Không thể... Không thể... Không thể...
Viên Thiểu Mặc muốn rách cả mí mắt, liều mạng tru lên, cực lực giãy dụa, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn nhục thân của mình hóa thành bột mịn...
- Làm sao có thể, sao ngươi dám như thế?
Hàn Kiếm Khiếu liều mạng hét lớn, nâng thiết thương đánh tới, như muốn đối kháng pháp tắc của Huyền Vực.
Chỉ tiếc, pháp tắc ầm vang đánh lên thiết thương, sau đó lan tràn đến toàn thân của hắn...
Nửa ngày sau, trên mặt đất chỉ còn lại một cây thiết thương, cùng thanh âm rống giận không cam lòng của Hàn Kiếm Khiếu còn phiêu đãng trên không trung...
- Tiểu ma đầu, ngươi thực muốn đồng quy vu tận với chúng ta?
Mạnh gia Mạnh Vân Triết vội vã chui xuống đất, như muốn lần nữa dùng đại địa làm thuẫn bài bảo vệ mình, chỉ tiếc trong Huyền Vực, lôi phạt ở khắp mọi nơi, cho dù hắn trốn vào lòng đất, cũng chỉ thấy pháp tắc vô tận bổ tới, nửa ngày sau, mặt đất tuôn ra huyết thủy, một thần hồn tùy theo chui ra, bất lực mở to hai mắt, bi thương mà vô lực tiêu tán...
- Ta không cam lòng...
Phù Khí Đạo Chủ rống giận, ngay cả một câu cũng không kịp nói xong, liền tiêu tán vô hình.
- Tiểu ma đầu ngươi dám...
Cao thủ Tiểu Tiên Giới vung vẩy lợi kiếm chém về phía mình, thình lình chém đứt liên hệ giữa mình và Phương Hành, liều mạng tu vi giảm nhiều cũng phải chạy ra Huyền Vực, nhưng lại nghe bên tai truyền đến một tiếng mắng to:
- Ngươi còn muốn trốn?
Vội quay đầu, lại thấy tay Phương Hành nắm đến, dắt hắn bay thẳng vào trong Huyền Vực!
- Ta giết ngươi...
Cao thủ Tiểu Tiên Giới giận dữ, liều mạng huy kiếm chém tới Phương Hành.
Chỉ tiếc, thời điểm hắn giơ cánh tay lên, nhục thân đã bắt đầu vỡ nát, hóa thành một mảnh huyết vụ...
- Ai, tại sao lại như vậy?
Trong các tu sĩ, ngược lại chỉ có Thiên Cơ Cung Bặc Ky Tử ánh mắt yên tĩnh, nhưng trầm thấp thở dài, nhìn về phía Phương Hành, đáy mắt có bất đắc dĩ và không giải thích được:
- Rơi vào tử địa bực này, chúng ta không có sinh lộ, vì sao ngươi lại...
- Bởi vì thủ đoạn của tiểu gia nhiều hơn các ngươi!
Phương Hành hung hăng kêu to, hung dữ chém về phía Bặc Ky Tử một kiếm, một cái đầu bay lên giữa không trung.
- Cần gì như thế, ngươi làm như vậy, mình không phải cũng khó thoát khỏi cái chết sao?
Cách đó không xa, Huyên Tứ Nương kinh hoàng kêu to, ánh mắt nhìn Phương Hành đã tràn đầy hoảng sợ và không hiểu.
- Ta đã nói qua, lại chọc ta ta sẽ đại khai sát giới, là các ngươi nhất định muốn đến trêu chọc ta...
Phương Hành rút kiếm hung hăng vọt tới nàng, bất quá vừa mới xông ra chưa được hai bước, liền có lôi phạt vô tận lao qua, bao phủ hắn ở trong đó, sau đó trong nháy mắt, khí tức của hắn hoàn toàn không có, Huyên Tứ Nương buông lỏng, chỉ cảm thấy lực lượng liên hệ giữa nàng và Phương Hành đột nhiên biến mất, thân hình vừa được tự do, vội vàng vọt ra ngoài Huyền Vực...
Oanh!
Nhưng nàng chỉ vừa mới trốn ra hai bước, một tia lôi phạt rơi xuống, đánh vào nhục thân của nàng.
Một sát na sau, nhục thân vỡ nát, thần hồn không nơi nương tựa, thê thảm bay ra Huyền Vực...
Thế cục đại biến, chấn kinh khắp nơi!
Người ở bên ngoài nhìn, Phương Hành và bảy đại cao thủ vọt vào Huyền Vực, tựa như chủ động nghênh đón lôi kiếp, một đoàn mây đen từ bốn phương tám hướng vọt tới, bao phủ bọn họ, dẫn phát phản ứng dây chuyền liên tiếp, trong lúc đó, chỉ có một đạo hồn quang bay ra, hơn nữa thoạt nhìn thương thế cực nặng, thuộc về loại lúc nào cũng có thể sẽ tiêu tán, mà những người khác, thì toàn bộ bị mây đen bao phủ, thần quang loá mắt băng liệt, trong Huyền Vực sạch sẽ, không còn gì cả...
- Tại sao có thể như vậy...
Tia thần hồn kia nỗ lực ngẩng đầu nhìn về phía Huyền Vực, thần sắc giật mình, thần niệm ba động, im ắng khóc thảm.
Pháp tướng của người này bị hao tổn, tu vi mười không còn một, hình như lúc nào cũng có thể tiêu tán, chật vật đến cực điểm, chính là Phù Diêu Cung Huyên Tứ Nương, cũng là nàng gặp may, trong bảy người, nàng chiếm Sinh môn, hơn nữa Phương Hành ở trước khi trảm nàng, đã bị lôi phạt nuốt hết, cho nên nàng mới thoát được một mạng, mặc dù nhục thân tổn hại mất, nhưng thần hồn may mắn trốn thoát khỏi Huyền Vực.
Nhưng những người khác không có vận khí tốt như nàng, tất cả đều bị ma đầu kia mang vào Huyền Vực, hài cốt không còn!
- Ngươi... Vậy mà đến chết, cũng phải kéo những người khác chôn cùng?
Huyên Tứ Nương thần hồn phiêu đãng, sợ vỡ mật, cơ hồ khó có thể tin:
- Cần gì phải như thế...
Mà ở dưới chiến trường, những tán tu vây xem cũng chấn kinh nói không nên lời.
Huyên Tứ Nương chỉ còn lại một tia tàn hồn, bị bảo quang của Huyền Vực che đậy, nhất thời không có bị bọn họ phát giác, cho nên bọn họ càng khiếp sợ hơn!
Vậy mà đồng quy vu tận?
Bảy đại cao thủ Thần Châu liên thủ bắt tiểu ma đầu, vậy mà rơi vào kết quả bi thảm như vậy?
Đó đều là cao thủ thành danh của Thần Châu ah!
Lúc đầu nhìn thấy bọn họ áp chế tiểu ma đầu kia, nắm chắc phần thắng, nhưng ai nghĩ đến tình cảnh cuối cùng này?
Huyền Vực, Nguyên Anh cấm địa, đi vào hẳn phải chết!
Chẳng ai ngờ tới tiểu ma đầu sẽ ác như vậy, vậy mà ở cuối cùng mang theo mọi người xông vào Huyền Vực...
Mà kết quả, bảy đại cao thủ, thình lình không có người nào trốn ra!
Chẳng lẽ nói, Thần Châu và tiểu ma đầu chiến tranh, cuối cùng thành kết cục lưỡng bại câu thương sao?
Hư không vắng vẻ, trận chiến kết thúc, trong tử khí trầm lắng, chỉ còn lại thần hồn của Huyên Tứ Nương thê thảm buồn khóc...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất