Chương 963: Chư Thiên chi minh
Căn cứ Dao Trì Vương Mẫu xuất hiện, một trận đại chiến liên lụy Thần Châu, Yêu Địa, Nam Chiêm Bộ Châu cuối cùng hóa giải mất.
Một đêm này, sóng ngầm cuồn cuộn, làm cho Dao Trì Tiên Hội xưa nay yên tĩnh an lành bịt kín một tầng huyết khí, không biết có bao nhiêu thế lực cả đêm không ngủ, phân tích thế cuộc trước mắt, phán đoán ý đồ và hướng đi của thế lực khắp nơi, trong đó có một điểm không hề nghi ngờ, là Nam Chiêm Bộ Châu và Yêu Địa quật khởi đã không thể ngăn cản, lần này đối lập, nói là vì đệ tử Phương Hành an nguy, không bằng nói là Nam Chiêm Bộ Châu và Yêu Địa cố ý biểu hiện ra thực lực và thái độ, Yêu Địa nội tình ra hết không nói, Linh Sơn Tự cũng thay đổi điệu thấp và ẩn nhẫn như dĩ vãng, trong lúc đối đầu biểu lộ thái độ của mình, thực lực song phương điệp gia, làm Thần Châu không thể không coi trọng, cần thận trọng đối đãi.
Cũng chính là nguyên nhân này, làm các gia chủ vội vàng gặp mặt thương nghị.
Nam Chiêm Bộ Châu và Yêu Địa muốn thoát khỏi bóng tối Thần Châu bao phủ ở trên đỉnh đầu, đứng ở trước sân khấu, mà Thần Châu thì tâm tư khó hiểu.
Muốn trấn áp, Thần Châu có lẽ có nội tình như vậy, nhưng nhất định sẽ trả giá rất lớn.
Muốn không để ý tới, khí vận Thần Châu trôi đi, người cầm đầu chấp chưởng Thiên Nguyên sẽ trở thành chuyện cũ.
- Lật trời rồi!
Trong cung điện, một nam tử áo bảo đen đập bàn, lạnh giọng quát:
- Thần Châu ta chấp chưởng Thiên Nguyên mấy vạn năm, chẳng lẽ lần này phải để mặc cho bọn hắn tự lập môn hộ sao? Bây giờ đại kiếp sắp tới, nên do Thần Châu ta thống lĩnh Thiên Nguyên, đối kháng đại kiếp, vào lúc này bọn họ lại lộ ra dã tâm, đó là không để ý đại cục, lần này, ta đề nghị bát đại cổ thế gia lấy ra tất cả lực lượng ẩn tàng, cũng phải để bọn hắn hiểu được Thần Châu lợi hại, biết hậu quả khi vuốt râu hùm.
- Lời ấy sai rồi!
Một lão giả người mặc cổ bào đỏ nhạt thấp giọng mở miệng:
- Tiểu Tiên Giới trở về, lại đóng cửa không ra, thái độ không rõ, không thể không đề phòng, Tịnh Thổ nhìn như bình tĩnh, kì thực sóng ngầm cuồn cuộn, Thương Lan Hải xé bỏ minh ước với Thần Châu chúng ta, không rõ hướng đi của Vương tộc, chỉ lưu lại một đám binh tôm tướng cua để cho chúng ta xuất khí, ở trong tình hình này, nếu chúng ta thật khai chiến với Nam Chiêm Bộ Châu và Yêu Địa, không trả giá đắt là không trấn áp được bọn hắn, nhưng kể từ đó, không nghi ngờ sẽ cho các thế lực khác cơ hội xuất thủ. Hơn nữa nói cho cùng Nam Chiêm Bộ Châu vốn là đồng nguyên với Thần Châu chúng ta, từ trước tới nay không thấy có dã tâm quá lớn, chỉ hi vọng chân chính nhận tổ quy tông mà thôi, Yêu Địa thì chỉ hi vọng Trục Yêu Minh rút khỏi Yêu Địa, giảm bớt áp lực, như vậy tính ra, tính uy hiếp của bọn họ lại nhỏ nhất!
- Không sai, lúc này các thế lực nhìn chằm chằm, tuy Thần Châu ta mạnh, nhưng nếu muốn lấy một địch bốn, kia chính là muốn chết, ở loại cục diện này, Nam Chiêm Bộ Châu trời sinh thân cận Thần Châu và Yêu Địa chỉ cầu một nơi sống yên ổn, ngược lại thành đối tượng đáng giá liên minh, bây giờ, nếu chúng ta thực khai chiến, ngược lại làm cho Tiểu Tiên Giới, Tịnh Thổ và Thương Lan Hải chui chỗ trống, quả thực đáng lo, chẳng bằng dùng bất biến ứng vạn biến, dựa theo kế hoạch lúc đầu, Dao Trì Tiên Hội tổ chức bình thường, ký kết Chư Thiên chi minh cũng như thường lệ, dù sao đại kiếp trước mắt, Nam Chiêm Bộ Châu và Yêu Địa có thể co đầu rúc cổ sao? Sau khi Thần Châu ta biểu lộ thái độ, nếu như bọn họ vẫn nhất ý đi một mình, đối địch Thần Châu, đó chính là không để ý đại cục, chắc chắn bị người trong thiên hạ chỉ trích, trên danh phận đã không còn chính nghĩa nữa.
- Chư Thiên chi minh tự nhiên là phải ký kết.
Hàn gia gia chủ cau mày, thấp giọng quát lạnh:
- Nhưng bọn hắn đánh cờ hiệu, là muốn đòi công đạo cho ma đầu kia, ha ha, phần công đạo này, các ngươi bỏ được cho bọn hắn sao? Chẳng lẽ thật muốn cổ thế gia chúng ta liên hợp lại, thừa nhận lúc trước chúng ta bắt tiểu ma đầu kia làm dê thế tội sao? Ha ha, cái mặt mũi này, các ngươi bỏ được sao? Còn nữa, huyền tôn của ta bị súc sinh kia đá trọng thương, gân cốt đứt gãy, tu vi mất hết, toàn bộ nhờ tiên đan linh dược kéo dài mệnh, phần đại thù này, các ngươi muốn để Hàn gia chúng ta từ bỏ sao?
- Đối với chuyện này, tự nhiên không thể để cho người khác nắm đuôi!
Nghe Hàn gia gia chủ nói, Mạnh gia gia chủ nhàn nhạt mở miệng:
- Ký kết Chư Thiên chi minh, cùng chống cự đại kiếp, chính là ý tứ của Thánh Nhân, cũng là cam đoan để chúng ta cùng vượt qua đại kiếp, việc này không thể sơ thất, mà sau khi ký kết, Thần Châu ta tự nhiên là minh chủ, thống lĩnh các thế lực, vào lúc này, Thần Châu chi uy không thể xâm, ma đầu kia chính là ma đầu, lại đã là người chết, vậy hắn hi sinh liền để hắn tiếp tục hi sinh đi, dù sao hắn xác thực không phải vật gì tốt, về phần thù của tôn nhi ngươi, tạm thời chớ có nói ra, việc đã đến nước này, dù làm thịt súc sinh kia cũng vu sự vô bổ, trái lại súc sinh kia chắc là đã thức tỉnh huyết mạch Kỳ Lân, tương lai ngược lại có tác dụng lớn, ha ha, Kỳ Lân chính là điềm lành, nếu có thể tranh thủ, sẽ càng lộ ra Thần Châu ta thống lĩnh thiên hạ danh chính ngôn thuận!
- Ha ha, nói đơn giản đi, ngươi có biện pháp gì để bọn hắn ngoan ngoãn nghe lời?
Hàn gia gia chủ nghe Mạnh gia gia chủ nói, có ý tứ hi sinh huyền tôn nhi của mình, thanh âm nhất thời âm lệ.
Bất quá lúc này, Viên gia gia chủ Viên Linh Tiêu nhàn nhạt mở miệng nói:
- Nếu muốn bọn hắn nghe lời, lại có gì khó?
Các tu sĩ giật mình, ánh mắt khó hiểu nhìn sang.
Viên Linh Tiêu cười nhạt, mở miệng nói:
- Nếu muốn để bọn hắn nghe lời, hoặc là chỗ tốt, thỏa mãn khẩu vị của bọn hắn, một biện pháp khác đơn giản hơn, chính là đánh tới bọn họ không dám có dị nghị, chỉ có thể nghe theo hiệu lệnh của Thần Châu!
- Đây không phải tương đương với không nói sao?
Hàn gia gia chủ mỉa mai, lạnh giọng trào phúng.
Viên Linh Tiêu lơ đễnh, cười nhạt nói:
- Ta biết ý của các ngươi, chia lợi ích, vậy trả giá không khỏi quá lớn, nếu muốn dùng vũ lực áp chế, Thần Châu chúng ta cũng song quyền nan địch tứ thủ, bất quá ta không có nói nhất định phải là chúng ta tự mình xuất thủ, ha ha, từ thái độ của Thánh Nhân liền nhìn ra được, tương lai trận đại kiếp kia, căn bản không phải những người như chúng ta có thể gánh vác, cho nên ngay cả Thánh Nhân cũng tự mình bồi dưỡng Tiên chủng, ở tương lai, bọn họ mới có thể là hi vọng chống đại kiếp, đã như vậy, lần quyền thế chi tranh này, cần gì phải do chúng ta tự mình xuất thủ? Cứ để bọn tiểu bối tranh đi, chúng ta án lấy cước bộ của bọn hắn đi là được!
Nghe được lời này, các gia chủ đều trầm mặc lại.
Nếu bàn về thế lực và nội tình chân chính, Thần Châu bây giờ đối mặt với Tiểu Tiên Giới, Tịnh Thổ, Nam Chiêm Bộ Châu, Yêu Địa, xác thực không có năng lực trở tay trấn áp, nhưng nếu chỉ luận bản lĩnh của bọn tiểu bối, vậy Viên gia gia chủ nói không phải không có lý.
Dù sao bây giờ Thần Châu tiểu bối đã có một vị Tiên Anh xuất thế, hơn nữa cái thứ hai cũng sắp xuất thế.
Hai Tiên Anh làm sao không thể trấn áp tiểu bối của những thế lực khác?
Điểm này sớm đã có người nghĩ đến, nhưng kể từ đó, không chỉ các thế lực bái phục, ngay cả Trung Vực cổ thế gia bọn họ bình khởi bình tọa, đại khái cũng phải dùng Viên gia và Phù Diêu Cung cầm đầu, đây mới là nguyên nhân bọn họ không nhắc tới!
- Các vị đạo hữu, đại kiếp trước mắt, tư tâm cần tạm thời buông xuống, nếu các ngươi có biện pháp tốt hơn, Viên mỗ rửa tai lắng nghe!
Viên Linh Tiêu tự nhiên minh bạch tâm tư của mấy thế gia khác, lúc này mới cười nhạt một tiếng mở miệng.
Trong lúc nhất thời, các tộc đều trầm mặc, thật lâu không người mở miệng.
- Chư vị, còn có một chuyện cần nói cho các vị biết.
Sau khi trầm mặc nửa ngày, Dao Trì Vương Mẫu một mực không nói gì bỗng nhiên nhẹ giọng cười cười, mở miệng nói:
- Dao Trì ta và Viên gia, vốn có một hôn ước, chỉ tiếc bởi vì ma đầu kia làm loạn, hai tài tuấn kia đều chết, bất quá đại thế trước mắt, cũng nên có một việc vui hòa tan bầu không khí ngột ngạt, cho nên ta đã cùng Viên gia gia chủ thương nghị, cũng nói với Viên lão thần tiên, sẽ gả tiểu nha đầu Tiêu Thanh cho Viên gia Phù Tô, cũng coi như kế thừa nhân duyên của Huyên nha đầu và Thiếu Mặc, thời điểm thiên kiêu diễn võ, Phù Tô lực áp quần hùng, thu hoạch được khôi thủ, chính là thời điểm Dao Trì ta tuyên bố hôn ước, đến lúc đó, Viên lão thần tiên sẽ tới chứng kiến!
- Thông gia?
Nghe được lời này, mới chính thức để các thế gia chấn kinh.
Nguyên bản, các thế gia bọn họ trợ giúp Phù Tô thức tỉnh hạt giống trong cơ thể, vốn là vì để hắn kết thành Tiên Anh, ẩn ẩn đối kháng Thiếu Tư Đồ của Phù Diêu Cung, địa vị ngang nhau, tranh đoạt khí vận, mà sự thật cũng đúng như này, sau khi Phù Tô kết thành Tiên Anh, thế gian đã có tin đồn, nói Phù Tô và Thiếu Tư Đồ chính là địch nhân thiên định, trong vòng trăm năm, hai người nhất định có một trận chiến.
Thời điểm hai người bọn họ tranh phong, chính là cơ hội để Thần Tử các tộc khác trưởng thành!
Nhưng chẳng ai ngờ tới, không có dấu hiệu nào, lặng yên không tiếng động, Dao Trì và Viên gia lại muốn thông gia?
Đây chẳng phải là không cho các tộc khác một cơ hội nhỏ nhoi?
Mặc dù không biết trong bọn họ đến tột cùng đã đạt thành thỏa thuận gì, nhưng xem ra, ý nghĩ của các thế gia, bọn họ đã rõ ràng tại ngực.
- Đương nhiên, cũng chính là thời điểm dùng bọn tiểu bối làm cờ, ký kết Chư Thiên chi minh, nhất thống Thiên Nguyên bốn châu.
Viên Linh Tiêu mỉm cười bổ sung, Vương Mẫu nghe cũng nhẹ nhàng gật đầu, hiển nhiên, đối với những vấn đề này, bọn họ đã sớm thương nghị qua rồi.
- Tiểu Phù Tô thực có nắm chắc quét ngang chư địch, chấn nhiếp cùng thế hệ?
Sau một hồi lâu, mới có người hơi lộ ra nghi ngờ mở miệng, lại là Trưởng Tôn gia gia chủ.
Nghe lời này, Viên Linh Tiêu mỉm cười, cũng không trả lời, mà sai người gọi Phù Tô công tử đến, chờ hắn hành lễ xong, Viên Linh Tiêu nhẹ giọng cười hỏi:
- Ta đã cùng chư vị gia chủ thương nghị, ngày mai thiên kiêu diễn võ, tu sĩ thọ nguyên tam giáp trở lên đều sẽ không xuất thủ, dùng bản lĩnh của ngươi bây giờ, có chắc chắn ở trên diễn võ, dùng sức một mình đánh bại cao thủ của Tịnh Thổ, Nam Chiêm Bộ Châu, Yêu Địa thậm chí Tiểu Tiên Giới bồi dưỡng ra, đoạt được khôi thủ, giúp Chư Thiên chi minh định ra căn cơ hay không?
- Việc lớn thành rồi.
Đáy mắt Phù Tô công tử lóe lên vui mừng, nhưng rất nhanh liền thu lại, thần sắc tự tin mà trầm ổn, không chút hoang mang thi lễ, lúc này mới ngẩng đầu lên, mỉm cười nói:
- Trọng trách trên vai, không dám từ chối, mặc dù Phù Tô bất tài, cũng nguyện dùng đại đạo thuật quét ngang tứ phương, chấn nhiếp người trong thiên hạ, không phụ chư vị tiền bối hậu ái và kỳ vọng.