Chương 151: Cũng đừng nghĩ thật tốt ăn tết
Thi cuối kỳ không phải qua loa. Lý Khâm Tái rất lười, chính là bởi vì lười, nên hắn tốn hao mỗi một phần khí lực vào việc lao động đều phải đặc biệt quý trọng. Hoa nửa đêm, Lý Khâm Tái biên soạn ba bộ đề thi. Đề mục phân theo độ tuổi, mười mấy đứa học trò, tám tuổi trở lên làm một bộ, tám tuổi trở xuống làm một bộ khác, còn bộ thứ ba là riêng cho Kiều nhi. Kiều nhi học hành đã sớm vượt xa Lý Tố Tiết bọn chúng, cơ bản đạt tới trình độ tiểu học năm thứ tư, làm đề toán tổng hợp đã không thành vấn đề, còn mấy tên hoàn khố kia vẫn đang nghiến răng nghiến lợi giải quyết phép chia hai chữ số. Tuy nói thường ngày miệng lưỡi không công bằng, nhưng khi thi cử, Lý Khâm Tái vẫn rất công bằng đối đãi mỗi người. Mỗi độ tuổi, đầu óc phát triển khác nhau, năng lực phân tích cũng khác nhau, cho nên Lý Khâm Tái chuẩn bị đề thi cho chúng nó có độ khó khác nhau.
Buổi chiều giờ Mùi khắc, thi chính thức bắt đầu. Lý Tố Tiết đám người mỗi đứa ngồi trên ghế, mỗi đứa được phát một bộ bài thi, Lý Khâm Tái hai chân khoanh lại, thần thái nhàn nhã xem chúng nó vò đầu bứt tai làm bài. Hai đời đầu tiên làm thầy chấm thi, Lý Khâm Tái chợt hiểu thêm về nghề dạy học. Hắn phát hiện kỳ thực không cần nhìn kết quả cuối cùng, chỉ cần nhìn thần thái bọn học trò lúc thi là có thể biết đại khái điểm trung bình của lớp. So với lúc này, Lý Tố Tiết cau mày, bút lông trong tay lơ lửng trên giấy, thật lâu không hạ bút. Lý Hiển đổ mồ hôi trán, sắc mặt tái nhợt, nhìn chằm chằm bài thi như thể nhìn thấy kẻ thù. Khế Bật Trinh nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt căm hận, chấp bút như đao, xem đề thi như kẻ thù giết cha. Thượng Quan Côn Nhi lựa chọn nằm sấp, lúc thì cắn ngón tay, lúc thì ngửa đầu nhìn xà nhà ngẩn ngơ, tóm lại là không nhìn bài thi, bộ dạng đứa bé ngốc nghếch thật là đáng yêu chết đi được. Chỉ có Kiều nhi hạ bút như rồng bay phượng múa, vẻ mặt khinh thường, tựa hồ những đề thi này của Lý Khâm Tái còn chưa chạm tới giới hạn kiến thức của hắn, đúng là hình tượng học bá.
Lý Khâm Tái không khỏi liếc nhìn Kiều nhi đầy tán thưởng. Không thể trách hắn thương con ruột, thực tế con ruột không làm hắn thất vọng, cho dù không có quan hệ cha con, thầy cũng sẽ cưng chiều học bá hơn, đó là bản năng loài người ghi khắc trong gen. Ưu tú thì được yêu thương hơn, phế vật thì bị loại bỏ, khôn sống mống chết, đó là quy luật tự nhiên.
Một lúc lâu sau, Lý Khâm Tái gõ bàn một cái, tuyên bố nộp bài. Trong lớp học nhất thời vang lên một loạt tiếng kêu rên. Mỗi người đều tranh thủ viết linh tinh, điển hình là chó cùng dứt giậu. Thượng Quan Côn Nhi đang nằm sấp cũng cuối cùng sốt ruột, nhưng hắn không viết, mà là nhếch mép khóc lớn. Kiều nhi khí định thần nhàn đóng bài thi lại, vẻ mặt tràn đầy tự tin, thậm chí hắn còn chẳng buồn nhìn bài thi, mà là nhỏ giọng dặn dò: "Cha, pháo hoa, làm pháo hoa..." Lý Khâm Tái bất đắc dĩ nói: "Tối nay làm..." Kiều nhi vui mừng chạy ra ngoài.
Xem cảnh tượng trong lớp học hỗn loạn, Lý Khâm Tái hừ hừ cười lạnh, quyết định cho đám hoàn khố này thêm một đòn, năm mới này ai cũng đừng nghĩ tốt hơn. "Nói trước cho xấu, thằng cuối cùng sẽ bị đuổi học, sang năm xuân sau đừng đến nữa, bảo người nhà tìm thầy khác đi. À, kết quả thi sẽ được phái người cưỡi ngựa nhanh chóng đưa đến phủ các vị trước Tết Nguyên đán." Không ngoài dự liệu, vẻ mặt mọi người đều hiện lên vẻ sợ hãi, vẻ mặt háo hức về nhà trong phút chốc biến thành sợ hãi.
Truyện "Lý Trị Đừng Nhu Nhược Chương 151: Cũng đừng nghĩ thật tốt ăn tết" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!