Chương 236: Hiện Tại Cùng Tương Lai
Cùng lắm trong thời gian ngắn sẽ xuất hiện một vài vấn đề, nhưng rất nhanh được giải quyết.
Con cóc ba chân khó tìm, nhưng người hai chân muốn làm quan… Đầy đường!
Cái gì dao động nền tảng lập quốc, cái gì căn cơ bại hoại, cái gì trị đại quốc như nấu tôm tươi, có điều bởi ngay lúc đó Hoàng Đế và người nắm quyền vừa muốn tu bổ cái ghế của mình, vừa phải ngồi lên nó, cho nên cẩn thận từng ly tí.
Nhưng Yến Quốc đồng thời đứng chung một chỗ.
Trịnh Phàm nghĩ đến Tần Thủy Hoàng, Tần Thủy Hoàng diệt sáu quốc gia về sau, nhưng không nghỉ ngơi, tiếp tục kiếm chuyện, đốt sách chôn văn nhân người tài các loại, từng việc từng việc từng chuyện đều tùy hứng.
Nhưng chỉ Tần Thủy Hoàng còn tại vị một ngày, những gia hỏa có dã tâm kia và nhóm di dân Lục quốc kia không dám lỗ mãng, có thể làm cho chỗ có dị động tuyệt vọng.
Như hiện tại, Trấn Bắc hầu, Yến Hoàng và Tĩnh Nam hầu, khi bọn họ đứng chung một chỗ, tất cả sức mạnh phản đối bên trong Yến Quốc đều là hổ giấy rồi!
Nhưng một khi họ chết…
- Đang suy nghĩ gì đấy?
Tiểu lục tử mở miệng hỏi.
- Vừa nghĩ tới ngày mai phải đi về, thời gian dài nữa sẽ không gặp ngươi, trong lòng hơi khó chịu.
". . ." Lục hoàng tử.
- Có điều cũng tốt, làm lính chiến đấu với ngoại bang mới thú vị.
Tiếp tục làm đao đi nhổ cỏ môn phiệt, Trịnh Phàm mất hứng, cũng không phù hợp thẩm mỹ của hắn, đây là điểm lập dị hắn còn sót lại trên thế giới này rồi.
- Kỳ thực ta cũng ước ao như ngươi, chờ ngươi về Thúy Liễu bảo, ngươi tự do rồi.
- Đừng ước ao, vạn nhất xuất sư bất lợi, trực tiếp bị Càn quân bao diệt thì sao? Đừng tưởng rằng đánh trận là chuyện dễ dàng.
Lục hoàng tử đưa tay chỉ ngoài cửa sổ, trời hơi âm trầm, lại ho khan vài tiếng.
Hiển nhiên, ngay hôm nay hắn đi ra ngoài diễn kịch, hơi cảm lạnh rồi.
Đương nhiên, trong phần diễn trò này có bao nhiên phần biểu lộ chân tình, vậy chỉ có Lục hoàng tử mới rõ ràng mà thôi.
Nói thì rất hào hiệp, nhưng miếu thổ địa bị san bằng thành đất ruộng, trong lòng hắn, chẳng lẽ sẽ rất vui sao?
- Trịnh Phàm.
Lục hoàng tử giơ lên chén trà, tiếp tục nói:
- Bọn họ nắm giữ, chính là hiện tại!
Trịnh Phàm cầm lấy chén trà, cùng Lục hoàng tử đụng một cái, thầm nghĩ tiểu Lục tử này chờ mình bắt đầu nói câu hay, hắn tiếp lời:
- Chúng ta nắm giữ, chính là tương lai!
…
Trên đường tùy ý thấy được đội ngũ áp giải hình đồ, Trịnh Phàm cưỡi ngựa, bên người hắn còn có Tứ Nương và A Minh.
Tĩnh Nam hầu xác thực coi Trịnh Phàm là người mình, hậu sự người nhà của hắn đều giao cho Trịnh Phàm xử lý, Trịnh Phàm tốn không ít thời gian mới giải quyết hết đống việc này.
Tứ Nương và A Minh lần này theo Trịnh Phàm đồng thời vào kinh, có điều lúc xuất phát Trịnh Phàm đi xe ngựa của Tĩnh Nam hầu, cho nên hai người bọn họ vẫn theo sát đằng xa.
Chờ Trịnh Phàm trải qua kích thích không gì sánh được trong hai mươi tư tiếng tại kinh thành, A Minh và Tứ Nương mới được Trịnh Phàm đưa tới hỗ trợ nhặt xác.
Tuy nói mình không tự thân tham dự việc càn quét môn phiệt thế gia, nhưng có điều nhìn mười ngày nửa tháng, từ trên người một đội tiếp một đội tội phạm đi, đại khái có thể rõ ràng biết quy mô lần đại thanh tẩy này, rốt cuộc lớn thế nào rồi.
Người bị áp giải, cơ bản đều là tráng niên, coi như già hơn một chút bị đưa đến tiền tuyến đi làm dân phu cũng không thành vấn đề.
Yến Hoàng muốn quét dọn Đại Yến môn phiệt, nhưng không tàn sát toàn bộ, đương nhiên khẳng định phải kiên quyết xóa đi những đại môn phiệt đỉnh tiêm kia, nhưng môn phiệt Đại Yến nhiều thế nào, những tộc nhân này bị mạnh mẽ dán nhãn mác “Tội phạm” trờ thành Hình Đồ, dưới ý chí của Yến Hoàng, hướng phía nam Ngân Lãng quận tiến lên.
Nơi đó chính là tuyến đầu tiên công Càn, mà chiến tranh sẽ tiêu hao rất nhiều vật tư, tiền tài cùng với lương thảo.
Nhưng chiến tranh trực tiếp tiêu hao nhiều nhất, vẫn là mạng người!
Trịnh Phàm không rõ ràng năm đó Tần Thủy Hoàng trưng tập phạm nhân cùng dân phu lúc phải chăng, cũng giống cảnh tượng như vậy, nhưng khi mình thấy tận mắt về sau, vẫn bị từng hình ảnh trên đường chấn động.
Quân đội lo liệu ý chí Quân chủ, bắt đầu vung vẩy lưỡi đao, toàn bộ Yến Quốc bắt đầu dưới mệnh lệnh của Yến Quốc, bắt đầu tổng động viên chiến tranh tàn nhẫn nhất.
Môn phiệt nắm giữ điền sản không lồ, tự nhiên bị sung công, nguyên bản quần thể dân hộ thuộc về môn phiệt mà không thuộc về quốc gia, bị triều đình một lần nữa thống kê tạo danh sách, phần lớn bọn họ đều tiếp tục được trồng trọt sản xuất trên đất đai nguyên bản, chỉ riêng chủ ban đầu của bọn hắn từ môn phiệt biến thành quốc gia.
Thời cổ đại, quá trinh trung ương tập quyền vốn là việc trung ương và địa phương tranh cướp và giằng co "Thổ địa" cùng "Nhân khẩu".
Bên trong quá trình lịch sử mà Trịnh Phàm quen thuộc, mỗi Vương Triều cổ đại từng huy hoàng, thì trước đó phải tiến hành tập quyền, như vậy mới có thể tập trung lực lượng làm đại sự.
Chỉ là, lúc Trịnh Phàm đi ngang qua đội ngũ phạm nhân này, Trịnh Phàm có thể cảm nhận được lệ khí trên người những tên này.
Nguyên bản con cháu môn phiệt cao cao tại thượng, lúc này lại biến thành tù nhân.
Bên trên thể chế chính trị của Đại Yến, vẫn do Cơ gia cùng thế gia cộng trị thiên hạ, những con cháu thế gia này, xét nghiêm ngặt về ý nghĩa mà nói, họ cũng là chủ nhân của Đại Yến này.
Kỳ thực, cân bằng giữa Hoàng quyền và thế gia môn phiệt vẫn không bị đánh vỡ.
Hoàng quyền càng bởi Tiên Hoàng dựa vào Trấn Bắc hầu phủ chống đỡ mới kế vị, cộng thêm lúc tại vị, Tiên Hoàng kiêu xa hưởng thụ.
Các thế gia môn phiệt, kỳ thực chưa bao giờ thư giãn, luôn đề phòng Hoàng quyến, nhưng đề phòng hơn nữa, túc trí đa mưu hơn nữa, đều đánh không lại hai chữ: Ngây thơ.
Yến Hoàng ngây thơ tin tưởng bạn thân thời còn bé từng cướp đùi gà của mình, thời khắc sở hữu Trọng binh sẽ không mưu phản, tiếp nhận Trấn Bắc hầu.
Trấn Bắc hầu ngây thơ tin tưởng Yến Hoàng không thăm dò mình, đem ba mươi vạn Trấn Bắc quân giao cho Bệ Hạ mình, bản thân tự mình làm cày, cam tâm tình nguyện bêu danh trên lưng mình, để cày một lần các thế gia môn phiệt tồn tại mấy trăm năm của Đại Yến.
Tĩnh Nam hầu ngây thơ gia nhập trận tuyến giữa Bệ Hạ và Trấn Bắc hầu, không tiếc trước tiên đồ diệt của nhà mình, tỏ rõ mình cắt đứt với quá khứ.
Đế Vương nghi kỵ, quân thần giới hạn, không được thể hiện bất kỳ điểm nào trên ba người bọn họ, ba gia hỏa ngây thơ nay, mạnh mẽ hợp lực đem bầu trời Đại Yến này lật lên.
Một đời xuất hiện ba kiêu hùng, mà ba kiêu hùng này còn đứng cùng nhau.
Ngày hôm đó, kỵ binh sau lưng Yến Hoàng cuồn cuộn đến, làm nhóm bách quan và các môn phiệt trong lòng đồng loạt "Lộp bộp" một hồi.
Bọn họ rõ ràng… Trời Đại Yến… Thay đổi rồi!
Trong một đêm, của cải và địa vị thuộc về họ, sự tôn nghiêm của bọn họ đã bị triệt để cướp đoạt, bọn họ bị Yến Hoàng đưa đến tiền tuyến Nam cương, khiến bản thân bọn hắn phải mang "Tội nghiệt" đi chuộc tội.
Theo Trịnh Phàm, bọn họ rất giống nhóm thuộc hạ Man binh kia, Man binh dưới tay Trịnh Phàm đều xuất thân từ Hình Đồ bộ lạc, thân nhân bọn họ đều bị đại bộ lạc khống chế, mà bọn họ thì lại trờ thành bia đỡ đạn cho các đại bộ lạc.
Trang 119# 2