Chương 320. Bế Quan
Người dịch: Whistle
Công dục thiện kỳ sự, tất tiên lợi kỳ khí!
(Người thợ muốn hoàn thành tốt công việc của mình thì trước tiên phải mài công cụ sắc bén.)
Mài đao không sợ lầm công đốn củi.
(Chuẩn bị trước thì không bao giờ thừa!)
Trong dân gian lưu truyền rất nhiều những câu ngạn ngữ giống như vậy, Mạc Cầu cũng hiểu rất rõ ý nghĩa của những câu nói này.
Hành Sơn phường thị nằm cách Thương Vũ phong không đủ ba mươi dặm, nói là phường thị nhưng trên thực tế cũng chắc khác gì một tòa thành nhỏ.
Nơi này là phường thị lớn nhất nằm trong phạm vi thế lực của Thương Vũ phái, không chỉ có đệ tử trong tông môn, mà rất nhiều ngoại nhân cũng bị hấp dẫn đến đây.
Trong phường thị mỗi ngày đều là người đến người đi, nối liền không dứt.
Nói là nơi náo nhiệt nhất ở Lăng Vân sơn mạch thì cũng không đủ.
Thiên Nhai các là nơi chuyên bán các loại Pháp khí ở trong phường thị, là sản nghiệm thuộc quyền quản lý của Xích Hỏa phong Thương Vũ phái.
"Mạc sư huynh."
Tôn Du Nhạc đang chờ ở trong phòng nhiệt tình phất tay:
"Ta đã chào hỏi với Hàn lão rồi, hôm nay vừa đúng lúc đến phiên Hàn lão tọa điếm, ta lập tức mang huynh qua đó."
"Được." Mạc Cầu cười gật đầu:
"Tu vi của ngươi thế nào rồi?"
"Luyện khí bốn tầng, sắp tầng năm. . ." Tôn Du Nhạc nói ra tiến triển của mình như một thói quen, nhưng mà ánh mắt của y lại lập tức trì trệ:
"Mạc sư huynh, Huynh. . . Tu thành pháp lực rồi?"
Dưới Vọng Khí thuật, trên người đối phương xuất hiện một tầng Linh quang mà dĩ vãng không có, hiển nhiên đã không phải là phàm nhân nữa.
"Không sai!" Mạc Cầu gật đầu:
"Ta mới từ Tàng Pháp điện ra , chờ lát nữa còn muốn hỏi ngươi một chút, bình thường thì Tu Tiên giả sẽ tu hành những môn pháp thuật nào?"
"Ta nghe nói ở trong phường thị cũng có bán những môn Pháp thuật bình thường?"
"Chúc mừng, chúc mừng, ta biết Mạc sư huynh nhất định có thể tu thành Pháp lực mà." Tôn Du Nhạc lộ vẻ hưng phấn, trên mặt vui mừng không giống như làm bộ, gật đầu nói:
"Đúng vậy, nhưng loại như Vọng Khí thuật, Ngự Phong thuật, Ngũ Hành Pháp Chú hay thậm chí là một vài Phù lục cơ bản đều có bán, đệ tử Ngoại môn tới cửa hàng thuộc tông môn của chúng ta mua còn được chiết khấu."
"Vậy là tốt rồi."
Mạc Cầu hiểu rõ.
"Sư huynh, chúng ta từ mặt sau lên lầu." Tôn Du Nhạc xoa xoa tay, kiềm chế sự kinh hỉ trong lòng, dặn dò:
"Hàn lão là sư phụ có nhãn lực cao nhất ở Thiên Nhai các, ngay cả Đạo cơ tiền bối cũng sẽ nhờ ngài ấy giám định vật phẩm, chỉ là tính tình của Hàn lão cổ quái, vả lại cũng không phải là người của tông môn, cho nên lát nữa khi gặp ngài ấy thì sư huynh nhất định phải cẩn thận một chút."
"Ta biết rồi."
Hai người bước lên lầu, Tôn Du Nhạc đứng trước cửa cẩn thận từng li từng tí xin chỉ thị một câu rồi mới mở cửa phòng ra.
Sau đó bèn ra hiệu với Mạc Cầu một chút rồi khom người rời khỏi.
Cách bài trí trong phòng khá bình thường, một lão giả có bộ râu trắng, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, dáng vẻ nghiêm túc thận trọng đang ngồi thưởng trà một mình.
"Ngồi đi!" Lão giả vươn tay ra hiệu.
"Tạ Hàn lão." Mạc Cầu chắp tay rồi ngồi xuống đối diện, sau đó lấy Hỏa Long bội ra, đưa tới:
"Mời tiền bối xem qua."
"Ừm." Hàn lão gật đầu tiếp nhận, híp mắt lại, một vầng sáng mịt mờ lập tức rọi xuống.
"Ngô. . ."
"Hả?"
Ông lão chần chờ một chút rồi từ trên người lấy ra một món Pháp khí giống như tấm gương rồi rọi Linh quang bao phủ Hỏa Long bội.
"Có ý tứ. . ."
Một hồi lâu, Hàn lão gật đầu thu hồi tấm gương, ngẩng đầu nhìn về phía Mạc Cầu:
"Vật này không sai, chỉ là đáng tiếc."
"Nói thế nào." Hai mắt Mạc Cầu khẽ nhúc nhích.
"Giữa thiên địa có rất nhiều kỳ vật, bảo châu, Linh dược, kỳ tài, cương sát khí, còn có đủ loại linh hỏa." Hàn lão cũng không trực tiếp trả lời mà là chậm rãi kể lại từ đầu:
"Linh hỏa có loại Tiên Thiên mà sinh, cũng có Hậu Thiên mà thành, không phân chia cao thấp, nhưng lại có mạnh có yếu."
"Những thứ như Anh hỏa, Đan hỏa, Chân hỏa thì không đề cập tới, chỉ tính riêng Tiên Thiên linh hỏa thì lão phu cũng biết được hết thảy mười bảy loại."
"Trong đó có một loại tên là Thiên Tuyền Linh hỏa."
Nói xong ông lão liền chỉ tay về phía Hỏa Long bội.
"Thiên Tuyền Linh hỏa." Trên mặt Mạc Cầu lộ vẻ nghiêm túc:
"Ý của tiền bối là ngọn lửa trong món pháp khí này chính là một loại Tiên Thiên linh hỏa, Thiên Tuyền Linh hỏa?"
Tiên Thiên linh hỏa, nghe vào liền rất lợi hại.
"Chỉ có một sợi, hoặc là nói, có một tia khí tức của Thiên Tuyền Linh hỏa." Hàn lão mở miệng:
"Bởi vì nó quá yếu ớt, cho nên nếu không nhìn kỹ thì ngay cả ta cũng không thể phát hiện được."
Lời này khiến cho Mạc Cầu có hơi thất vọng.
"A. . ." Hàn lão nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói:
"Nếu như thứ này thật sự là Thiên Tuyền Linh hỏa thì sợ rằng cũng sẽ không ở trên người ngươi."
"Vâng." Mạc Cầu gượng cười:
"Thỉnh Hàn lão nói tiếp."
"Mặc dù chỉ là một sợi Thiên Tuyền Linh hỏa cực kỳ yếu ớt, nhưng cũng có được uy năng mà phàm hỏa không có." Hàn lão thu hồi ánh mắt, tiếp tục nói:
"Ví dụ như có thể tự động thu nạp lực lượng hệ Hỏa để tăng cường bản thân, chẳng qua là có cực hạn."
Cực hạn thì hẳn là uy năng mà khi Hỏa Long bội toàn lực bộc phát.
"Người trước đó lấy được Thiên Tuyền Linh hỏa này chắc chắn là tu vi không cao, bên cạnh cũng chẳng có tài liệu gì tốt, cho nên pháp khí này mới thấp kém như vậy, dẫn đến phẩm giai cũng không cao."
"Ngược lại là Pháp thuật bên trong cũng coi như không tệ."
Nói xong Hàn lão liền đặt Hỏa Long bội xuống, rồi nói tiếp:
"Nếu như ngươi nguyện ý bán thì ta có thể ra giá một ngàn Linh thạch, giá này cũng đã không thấp."
Một ngàn Linh thạch!
Đây là một con số mà ngay cả đệ tử Chân Truyền cũng phải động tâm.
Nhưng mà Mạc Cầu suy nghĩ một chút rồi lắc đầu từ chối, chậm rãi thu hồi Hỏa Long bội.
"Ngươi phải nghĩ cho kĩ." Hàn lão cũng không ép buộc, chỉ là nói:
"Theo lão hủ quan sát, trừ phi lại tế luyện vật này, thay đổi linh tài, nếu không thì nó còn không bằng một kiện Pháp Khí Trung Phẩm."
"Vả lại muốn tế luyện cũng không phải là chuyện dễ."
Hỏa Long bội toàn lực bộc phát uy lực mạnh thì có mạnh, nhưng lại quá phân tán, kì thực cũng không tốt lắm.
Lại thêm mỗi lần sử dụng còn cần chờ nó bổ sung năng lượng, xác thực không bằng Pháp Khí Trung Phẩm.
Nếu không phải có một sợi khí tức của Tiên Thiên linh hỏa thì đối phương cũng không có khả năng ra giá một ngàn Linh thạch để mua sắm.
"Ta minh bạch." Mạc Cầu gật đầu:
"Vãn bối sẽ suy nghĩ một chút."
"Tùy ngươi!"
"Tiền bối, vãn bối còn định mua một món Pháp khí, tốt nhất là Pháp khí có tính công kích giống như phi kiếm."
Trên người hắn có không ít đồ tốt, chỉ là không có vũ khí tiện tay.
Vạn Quỷ phiên thì không cần nhiều lời, rất khó luyện hóa, lấy tu vi trước mắt của hắn thì càng không có khả năng ngự sử.
Hắc Huyền bổng thì cũng không sai biệt lắm.
Còn có một thanh phi đao và đoản trùy là do hắn lấy được trên người của bọn cướp khi chạy nạn khỏi Đông An phủ vào mấy năm trước.
Nhưng mà phẩm chất của hai món đồ này đều không cao, cũng chỉ được xem như loại bình thường trong Hạ phẩm, cũng không hợp ý của hắn.
Những thứ còn lại đều không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
"Phi kiếm?" Hàn lão khẽ vuốt râu, quan sát Mạc Cầu một chút:
"Luyện Khí tầng sáu, muốn Pháp khí cỡ nào?"
"Cái này. . ."
Mạc Cầu chần chờ một chút, nói:
" Pháp Khí Trung Phẩm có giá như thế nào?"
"Pháp Khí Trung Phẩm?" Ánh mắt Hàn lão khẽ nhúc nhích, có chút kinh ngạc:
"Khó trách không nguyện ý bán Linh hỏa, thì ra thân gia của các hạ cũng không ít."
Rồi lại lập tức nói:
"Pháp khí Hạ phẩm thì chỉ cần mấy chục Linh thạch, đại đa số Pháp Khí Trung Phẩm cần trăm Linh thạch, phẩm chất khác nhau thì giá bán cũng không giống nhau."
"Pháp khí Phi kiếm thì tương đối phổ biến, Thiên Nhai các cũng có mấy món, ngươi xem thử có món nào phù hợp với tâm ý mình không."
Nói xong lão liền đưa cho Mạc Cầu một miếng ngọc giản.
Trong ngọc giản có ghi tên và giới thiệu kỹ càng về Pháp khí, chẳng qua đa phần đều là Pháp khí Hạ phẩm.
Trung phẩm đã ít càng thêm ít.
Mạc Cầu xem kỹ một lát, ngẩng đầu mở miệng: "Long Ảnh kiếm, Tam Lăng Linh Độc Thứ, Âm Phong Vô Ảnh kiếm, vãn bối muốn xem ba món này."
"Có thể!" Hàn lão gật đầu, vỗ nhẹ hai tay.
Cũng không biết là Hàn lão đã truyền tin hồi nào, không bao lâu sau liền có một vị nữ tử tuổi trẻ cầm theo ba cái hộp ngọc bước vào phòng.
"Long Ảnh kiếm, lấy gân của Giao long dung hợp Ngũ hành chi chúc luyện chế mà thành, có thể phát ra uy thế của Giao long, còn có thể chấn nhiếp sinh linh."
"Kiếm ra, vạn thú tin phục, Luyện Khí tầng tám trở xuống, không có Thần hồn cường đại thì cũng không thể đỡ được, chí ít sẽ bị thất thần trong một sát na, đến lúc đó mặc người chém giết."
"Tam Lăng Linh Độc Thứ, bao hàm kịch độc, chạm vào hẳn phải chết, còn thiện về phá giáp, chính là chí bảo hại người."
"Âm Phong Vô Ảnh kiếm, vô ảnh vô hình, tới lui im ắng, tuy là uy lực hơi yếu, nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh."
Trong ba món Pháp khí này thì Long Ảnh kiếm là nhất, giá tiền cũng quý nhất, nhưng mà Mạc Cầu cũng đã chọn được rồi.
Âm Phong Vô Ảnh kiếm!
Sáu trăm Linh thạch.
. . .
Trong mật thất.
Mạc Cầu bắt đầu sắp xếp những thứ ở trước mặt.
Công pháp Thần hồn: Vạn Tượng Phù Đồ.
Bí kỹ Thần hồn: Thần Ngục.
Ngự kiếm pháp quyết: Bôn Lôi Kiếm quyết, Vân Vụ Ngự Kiếm Chân quyết, Âm Sát Thập Nhị kiếm, Thiên Vân Kiếm quyết.
Công pháp Luyện Khí: Huyền Thanh pháp quyết, Vân Thanh Luyện Khí thuật.
Pháp thuật Luyện thể: U Minh Huyền Thể.
Những công pháp khác: Ngũ Quỷ Hỗn Thiên Đại chú, Dung Hỏa quyết, Luyện Sát chi thuật, Vọng Khí thuật, Ngự Phong thuật, Khu Hỏa thuật. . .
Đa số những tạp thuật này đều đến từ phường thị.
Ngoài ra còn có một môn Pháp thuật chỉ có đệ tử Nội môn mới học được, hắn lấy từ Chu Lâu Vân, tên là:
Linh Quan Pháp nhãn!
Tu vi, Luyện Khí tầng sáu.
Pháp khí: Vạn Quỷ phiên (chưa luyện hóa), Hắc Huyền bổng, Hỏa Long bội, Âm Phong Vô Ảnh kiếm, Tiên Vân chướng (bị hao tổn), Nhiếp Hồn linh (bị hao tổn nghiêm trọng). . .
Còn những món Pháp khí mà hắn lấy được từ trên thân của đám người Du Đức, Bạch Lãng thì đã được hắn lén lút bán đi.
Chỉ có Ly Hỏa kiếm Pháp khí Hạ phẩm đỉnh tiêm của Trương Thanh là Mạc Cầu để lại, sau khi tế luyện để ngày thường sử dụng.
"Ông. . ."
Thức hải run rẩy, một bộ quan tưởng đồ mới tinh quỷ dị xuất hiện, chính là bản vẽ thứ năm của Vạn Tượng Phù đồ.
Môn công này có 10 bức họa, tổng cộng là Ngũ trọng, hai bức một trọng.
Đệ tứ trọng liền có thể sánh ngang với tu sĩ Đạo cơ, có thể phân thần hóa niệm, lực lượng Thần hồn viễn siêu cùng giai, chỉ là tu luyện rất chậm, lại còn cần thêm ngoại vật phụ trợ, cho nên có ít người lựa chọn.
Trước đây Mạc Cầu đã tu tới bức thứ ba, đệ nhị trọng, hiện giờ đã lấy được pháp môn hoàn chỉnh, hắn liền trực tiếp lướt qua đệ tứ đồ, tu thành bức thứ năm, đạt tới đệ tam trọng.
Lực lượng Thần hồn đã không kém kém gì tu sĩ Luyện Khí đỉnh tiêm.
Chuyện này cũng không hề kỳ quái.
Thức hải của hắn vốn không giống với những người khác, Thần hồn cường đại cũng là chuyện đương nhiên.
Mạc Cầu mở mắt ra, thân thể run nhẹ, Hỏa Sát Chân cương ly thể bay ra, lơ lửng giữa không trung.
Luyện Sát thuật, Dung Hỏa quyết, Tiên Thiên linh hỏa, thiên phú khống hỏa. . .
Những loại đặc chất này kết hợp với nhau làm cho hắn nảy sinh một chút ý tưởng đặc biệt.
"Thiên Địa Huyền Hoàng, Vũ Trụ Hồng Hoang; tâm huyết tương liên, Thần hồn chung tàng."
"Tật!"
Mạc Cầu quát khẽ một tiếng, Hỏa Long bội khẽ run lên, một sợi Linh hỏa đến từ bản nguyên chậm rãi bay ra.
Trên đó có những hoa văn phức tạp, đại biểu cho Pháp thuật mà tiền nhân đã khắc họa trên đó, Huyền Hỏa Đằng long.
"Vạn hỏa đồng nguyên, dung!"
"Luyện Sát thuật, tật!"
Dung Hỏa quyết, Luyện Sát thuật.
Trong huyết mạch của Mạc Cầu ẩn chứa thiên phú khống hỏa cường đại, khiến cho một sợi bao hàm khí tức của Tiên Thiên linh hỏa đang lặng yên biến hóa.
Hỏa Sát Chân cương thì đột nhiên tăng vọt, giống như hung thú đang giương răng nhào về phía Linh hỏa.
Một thứ thì khí thế hùng hổ, một thứ lại dường như có thể dập tắt bất kỳ lúc nào, vừa tiếp xúc, Hỏa Sát Chân cương vốn có uy thế hung mãnh đã nhanh chóng tan rã.
May mà bản nguyên của nó rất lớn, dưới sự điều khiển của Mạc Cầu, nó vẫn có thể chậm rãi dung hợp Linh hỏa, phát huy uy năng của Dung Hỏa quyết.
Không sai!
Hắn đang muốn cho Hỏa Sát Chân cương dung nhập vào Thiên Tuyền Linh hỏa, nhờ đó để tăng cường uy năng của môn công này.
Còn chuyện có thể thành công hay không thì còn phải từ từ thử nghiệm.
Về phần Luyện thể.
Tiên Thiên chân khí đối với việc rèn luyện nhục thân cũng có cực hạn, gần như không có khả năng ngạnh kháng Pháp khí, nhục thể phàm thai đã đặt đến cảnh giới hiện giờ của hắn thì cũng đã đủ lực bộc phát rồi, chỉ là lực phòng ngự có chút không đủ.
Pháp lực thì lại khác.
Dù cho U Minh Huyền thể không chú trọng phòng ngự, nhưng sau khi đại thành thì lại có thể ngạnh kháng Pháp khí Hạ phẩm.
Sở dĩ hắn lựa chọn môn công pháp này là vì ở trong Ngũ Quỷ Hỗn Thiên Đại chú có một môn Đoán thể pháp nhờ vào Âm hồn Lệ quỷ.
Tên là: Vạn Quỷ Pháp Thể.
Tuy là tên này rất dọa người, nhưng uy lực cũng không mạnh lắm, chỉ là quan khiếu trong đó có thể trợ giúp cho U Minh Huyền thể rất nhiều.
Hắn cũng cần phải tập luyện Ngự Kiếm pháp nữa.
Những này đều cần thời gian.
Ngày qua ngày, năm qua năm.
Mới thoáng cái.
Hai năm đã qua.