Chương 33: Gương Mặt Dễ Bắt Nạt
Đang suy nghĩ thì đại khái Tư Ninh Ninh đã có chủ ý, đúng lúc này bụng lại biểu tình, cô mới nhớ mục đích cô đến đây.
Nấu cơm
Lúc trước cô mua mười đầu heo, mỗi đầu heo được ông chủ trang trại chia thành hai nửa, cho vào sọt nhựa.
Bởi vì mùi máu hơi tanh, Tư Ninh Ninh không mang chúng vào biệt thự, cô đem chúng nó để chung với chỗ nguồn vật tư.
Vào bếp lấy ra một con dao phay, cô ngẫu nhiên chọn lấy một mảng, cắt lấy một khối thịt nạc bằng lòng bàn tay.
Trở lại bếp, băm thật nhỏ thịt heo, nêm nếm gia vị, nước tương, nửa muỗng rượu, hành tỏi, trộn đều.
Đáng lẽ phải ướp một lúc, nhưng mà cô đói quá rồi, đun thêm một nồi nước sôi, bỏ một nắm mì vào, rồi đổi thịt vào, đập nắp và chờ đợi.
Ngấu nghiến ăn hết một tô mì lớn, ợ lên hai cái. Ăn no xong rồi thì lại mơ màng buồn ngủ.
Tư Ninh Ninh vỗ vỗ mặt, lên tinh thần, cầm nước rửa chén rửa sạch rồi cất cái tô vào trong tủ. Lại đi ra ngoài mang theo hai rươnG chocolate với mấy món đồ ăn vặt.
Sáng đi cả đoạn đường cô quá đói bụng, tính lấy mấy miếng đồ ăn vặt trong không gian ra, nhưng bởi vì không tiện mở túi ra, cho nên đành phải từ bỏ.
Tư Ninh Ninh đem toàn bộ hủy đi túi bên ngoài, chia nhỏ ra để phòng cho bất cứ tình huống nào.
Ăn no xong xuôi thì làm việc thôi, cô cầm hạt giống cùng nông cụ ra bên ngoài biệt thự.
Trăm túi hạt giống, cô tiện tay cầm lấy mấy túi hạt giống.
Đất trồng trong không gian đều là luống, đất phì nhiêu, tơi xốp, hạt giống rau mịn, không giống loại rau giống cần đào hố sâu.
Cô dùng cuốc để đào rãnh cạn, gieo hạt giống rau xuống rãnh cạn rồi lấp đất nhẹ lên trên.
Mới vừa có được không gian bao lâu, Tư Ninh Ninh không rõ liệu không gian có chức năng hay tác dụng đặc biệt nào khác hay không, nên chỉ có thể tự mình khám phá.
Một túi hạt là đủ rồi, cô gieo hai luống nhỏ, một luống cô tưới nước, một luống thì không.
Cứ như vậy, đợi kết quả. Tư Ninh Ninh đi ra phía trước cầm ra hai tấm gỗ.
Ở mỗi luống rau cô cắm một tấm gỗ xuống, để phân biệt hai bên tiện cho việc xem xét kết quả.
Chờ lần sau vào không gian rồi so sánh.
Bận rộn mướt mồ hôi, Tư Ninh Ninh đi vào biệt thự để tắm nước nóng, vô tình lướt qua gương, cô thấy rõ ràng gương mặt hiện tại của cô.
Khuôn mặt này của nguyên chủ gần giống với khuôn mặt của cô, nhưng vẫn có một số chi tiết không giống.
Khuôn mặt của cô thiên về trái xoan, còn nguyên chủ gương mặt nhỏ, thon dài, đẹp thì đẹp đó nhưng mang thêm nhiều phần vô tội, yếu đuối mỏng manh.
Bỏ qua cái tính cách cừu non của nguyên chủ, chỉ cần nhìn cái khuôn mặt này khó trách Tưởng Nguyệt luôn tìm cô làm phiền toái.
Tháo hai bím tóc ra, mở vòi hoa sen, Tư Ninh Ninh đóng rèm phòng tắm lại.
Cô ở trong không gian bận rộn một hồi, thời gian bên ngoài cũng đang chạy không ngừng.
5 giờ 30 chiều, ở đội sản xuất thứ ba, một nhóm thanh niên đi trên sườn núi, bên hông mang theo súng.
Nghiêm túc cả một đoạn đường, có người hỏi: "Lãng ca, bây giờ chúng ta không về nhà sao? Bây giờ chúng ta đi chỗ nào?
Theo như trước đây, sau khi đi tuần chân núi phía nam là có thể về nhà, hành trình hôm nay có vẻ khác hơn một chút.
Đội trưởng không có dẫn bọn họ trở về đội, mà là đi về sườn núi phía đông.
"..." Người đàn ông đang đi tuốt ở đằng trước lên tiếng: "Về sau tuần tra nhiều hơn một điểm, đi tuần thêm chỗ Lạc gia bên kia."
Giọng nói khàn trầm ấm êm dịu.