Mang Theo Max Cấp Vật Tư Đi Chạy Nạn

Chương 39: Hạnh phúc

Chương 39: Hạnh phúc
"Tiểu Khưu, đây không phải là nơi ngươi nên đến." Lục Cẩn Niên chẳng mảy may để ý tới đứa trẻ còn nhỏ, thẳng thừng đánh tan giấc mộng của nó.
Bây giờ binh đao loạn lạc, làm sao có thể để nó đến cái nơi như thế? Về sau cũng tuyệt đối không được.
"Vì sao? !" Lục Cẩn Khưu không hiểu.
Nhị ca không thể không đi đọc sách, cớ gì giấc mộng của mình lại không thể thực hiện?
Lục Cẩn Niên thở dài, nghiêm túc nói: "Tiểu Khưu, không phải đại ca không cho ngươi đi, ngươi phải biết rõ chúng ta bốn tỷ đệ nương tựa vào nhau mà sống."
"Ngươi có thể đọc sách, cũng có thể làm ăn, còn có thể làm những việc khác, duy chỉ có đến nơi đó là không được."
Nghe vậy, Lục Cẩn Tân cũng khuyên nhủ: "Đúng vậy a, đệ đệ, nếu ngươi đi, tỷ tỷ cũng không đồng ý đâu."
Cha mẹ đều đã qua đời, bọn họ còn phải sống những ngày lo lắng đề phòng, nếu không thì làm sao sống nổi.
Vì còn nhỏ tuổi, Lục Cẩn Khưu cũng không nói thêm gì, chỉ là có chút không vui mà thôi.
Trong đêm tối, mấy tỷ đệ mỗi người một tâm tư chìm vào giấc ngủ.
Chẳng mấy chốc mà đến Tết, Lục Cẩn Niên đem mỡ lá heo đã sớm thắng ra.
Việc còn lại là dọn dẹp một chút, làm chút món ngon.
Bọn họ hiện tại không có quần áo mới, cho dù là nhà giàu có may y phục, cũng chẳng được bao nhiêu, cho nên bọn họ đối với y phục căn bản không có hy vọng xa vời.
"Đại ca, sao lại phải ăn sủi cảo?" Lục Cẩn Khưu nhìn mâm sủi cảo trước mặt, thứ nó muốn ăn hơn cả là mì sợi.
Bọn họ vốn là người phương nam, đối với mì sợi yêu thích không rời, chỉ có ngày Tết mới ăn sủi cảo.
Nghe vậy, Lục Cẩn Niên đáp: "Sủi cảo là phong tục ở đây, sau này chúng ta cũng phải nhập gia tùy tục."
Chủ yếu vẫn là nàng cảm thấy, ăn Tết ăn sủi cảo mới có không khí năm mới.
Mọi người đối với món này vẫn là vô cùng mới lạ, củ cải phối thịt heo làm nhân bánh sủi cảo, ăn vào vô cùng thơm ngon.
"Ngon quá đi, hôm nay là ngày hạnh phúc nhất của ta!" Lục Cẩn Khưu ôm bát, vừa ăn thịt gà vừa ăn sủi cảo.
Hôm nay bởi vì là Tết, mọi người ăn cơm tối muộn hơn, trong phòng đốt đèn.
Mượn ánh sáng yếu ớt, thức ăn trên bàn bốc lên hơi nước nóng hổi.
"Quá xa xỉ." Lục Cẩn Tân nhìn cá kho, lại nhìn thịt gà hầm nấm, hai món này bình thường đâu dám nghĩ tới.
Trong nhà chỉ có hai con cá ướp muối, còn một con gà, thế mà đều đem ra ăn hết.
Nghe vậy Lục Cẩn Niên cười cười: "Các ngươi cứ yên tâm ăn đi, đừng nghĩ nhiều như vậy, có ta ở đây, sau này các ngươi sẽ không đói bụng, những thứ này đều là chuyện thường ngày thôi."
"Tốt" một cái chuyện thường ngày.
Đệ đệ muội muội từng người trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc, luôn cảm thấy cuộc sống ngày càng có hy vọng.
Chỉ cần tiếp tục cố gắng, sau này xây một căn nhà lớn hơn một chút, thật tốt biết bao.
Cứ như vậy qua vài ngày.
Lục Cẩn Niên lại lần nữa vác trên lưng cái sọt, hướng phía thành đi đến.
Lần này nàng muốn hỏi thăm một chút chuyện học hành, nội thành hẳn là có học đường.
Bất quá nàng không hề biết việc đến đó đọc sách có những yêu cầu gì, ví dụ như hộ khẩu trong thành, hoặc là những yêu cầu khác.
Về vấn đề tiền bạc thì rất dễ giải quyết, cho dù trên người không đủ bạc, nàng có thể dùng đồ trang sức bằng bạc trong không gian để đổi tiền.
Công nghệ chế tác so với hiện tại đẹp mắt hơn nhiều, đem đi cầm đồ bán cũng sẽ được giá cao.
Ôm ý nghĩ như vậy, nàng từng bước một hướng nội thành đi đến.
"Giá!"
Vừa mới đi tới đường lớn, Lục Cẩn Niên liền nghe phía sau có tiếng xe ngựa đang chạy tới.
Nàng vội tránh sang một bên nhường đường, không ngờ bỗng nhiên bên cạnh xông tới mấy người áo đen, tay cầm trường kiếm lao về phía xe ngựa.
Thấy cảnh này, Lục Cẩn Niên trực tiếp sững sờ một chút, lập tức kịp phản ứng vội vàng bỏ chạy.
Loại tình huống này nàng mà không đi, bất luận bên nào thắng, đoán chừng đều sẽ liên lụy đến nàng.
Lúc này không chạy thì chờ đến khi nào!
Một chữ thôi, chạy mau!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất