Chương 42: Thích hợp nhất mới là tối thượng
"Nếu như vậy, tự nhiên không thành vấn đề."
Nghe Snape trả lời, George không chút do dự gật đầu.
Hắn vòng vo một hồi, chẳng phải vì mục đích này sao.
Ở chỗ Lockhart cũng chỉ học được vài bùa Lú lẫn lộn, còn Hắc Ma Pháp thì phải tìm đến Snape.
Hơn nữa mỗi tuần được học riêng một buổi, chẳng khác nào hắn là đệ tử chân truyền của Snape. Thời gian dài, vị trí sinh tình cảm, trực tiếp bái làm nghĩa phụ cũng không phải không thể.
Mặt dày vô địch thiên hạ, vì tăng thực lực, bái một ông bố nuôi cũng chẳng sao.
Thấy George đáp ứng dứt khoát vậy, Snape ngẩn người, không hiểu sao trong lòng hơi rờn rợn, nhưng thấy ánh mắt chân thành của George, lại cho là mình nghĩ nhiều.
Báo cho Snape xong, bà Hooch dẫn George trở lại bãi cỏ ngoài lâu đài.
George vừa về đến đã bị đám phù thủy nhỏ vây quanh, hỏi bị bà Hooch đưa đi đâu.
Cậu không hề giấu giếm, nói thẳng là đã gặp Viện trưởng Snape, được đặc cách vào đội Quidditch nhà Slytherin, chỉ không kể chuyện học thêm.
Câu trả lời này khiến đám phù thủy nhỏ ồ lên, đám Slytherin thì dương dương tự đắc, còn đám Gryffindor thì ỉu xìu.
"Cứ tưởng là có thể thắng hắn ở môn bay, ai ngờ ngay cả khoản này cũng thua."
Ginny nhìn George bị vây quanh, bực bội nói.
Colin thì không hề ủ dột, mà giơ máy ảnh lên chụp lia lịa.
"Chịu thôi, cậu ấy là George mà, lại còn rất nỗ lực nữa. Nghe nói tối nào cậu ấy cũng là người cuối cùng rời khỏi phòng sinh hoạt chung, lại là bạn của chúng ta."
"Cậu nói phải, ít nhất thì cậu ấy là George, chứ không phải ai khác."
Ginny cũng tươi tỉnh trở lại.
George không chỉ hơn họ một chút, mà là nghiền ép toàn diện, lại còn cố gắng như vậy, thật khó khiến người ta ghen ghét.
Sau giờ học bay, nhìn bóng lưng George cùng các phù thủy nhỏ khác đi về phía đại sảnh, bà Hooch dùng đũa phép thu hết chổi bay, lẩm bẩm:
"Không được, chuyện này ta phải nói với Bagman mới được, biết đâu lại thay đổi được vị thế của chúng ta ở các giải Quidditch quốc tế."
Ludo Bagman, hiện là trưởng ban Thể thao và Trò chơi Pháp thuật thuộc Bộ Pháp thuật Anh Quốc, cũng là tiền bối của bà ở đội Quidditch trước khi bà giải nghệ và đến Hogwarts dạy học.
Mấy năm nay đội Quidditch Anh Quốc thua liểng xiểng, suýt soát đội sổ ở các giải quốc tế.
Nếu có một tuyển thủ thiên tài ngàn năm có một như George gia nhập, biết đâu lại thay đổi được tình hình hiện tại.
Còn chuyện tuổi tác của George còn nhỏ và vẫn đang đi học thì sao?
Gần đây Học viện Durmstrang có Viktor Krum, học sinh năm thứ năm, nhờ tài năng bắt Snitch thiên bẩm mà được đặc cách vào đội tuyển Quidditch Bulgaria. George cũng có thể như vậy.
Bà cảm thấy tài năng Quidditch của George còn hơn cả Viktor Krum kia.
"George vào đội Slytherin, vừa hay để Bagman đến xem trận đấu Quidditch của Hogwarts năm nay."
Chiều tối, chuyện George được đặc cách vào đội Slytherin lan khắp trường, cả những động tác khó cậu đã thể hiện trong giờ bay cũng được đồn thổi.
Không ít phù thủy nhỏ mê Quidditch đều biết rõ những động tác ấy.
Chuyện này giúp George nâng cao danh vọng trong nhà Slytherin và toàn trường.
Các học sinh Slytherin lớn tuổi hơn nói chuyện với cậu cũng khách khí hơn.
Dĩ nhiên, không phải ai nhà Slytherin cũng mừng vì chuyện này, ví dụ như Malfoy, kẻ vừa phải nhờ bố dùng tiền mới khó khăn lắm chen chân được vào đội.
Nhưng rõ ràng ngoài hờn dỗi ra, hắn chẳng làm gì được.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, đã đến thứ Bảy. Sáng sớm hôm ấy, George đã bị Snape gọi đến để học bù.
Mỗi sáng thứ Bảy học bù, đó là điều ông đã hứa với George.
"Ta sẽ dạy con bùa Đánh Lui. Thần chú là cơ bản, nhưng đừng xem thường, dùng tốt thì bùa cơ bản cũng có uy lực hơn bùa cao cấp.
Như bùa Đánh Lui này, nếu dùng khéo thì còn đánh lui được cả Hỏa Long..."
Dưới sự chỉ bảo nghiêm khắc mà tường tận của Snape, George mới thực sự hiểu sâu hơn về Hắc Ma Pháp và chiến đấu phép thuật.
Trước đây cậu cứ nghĩ Avada Kedavra và Lửa Quỷ là lợi hại nhất, một thứ trúng là chết, một thứ phạm vi lớn, đốt được cả thành phố. Nhưng qua lời Snape, cậu mới hiểu không phải vậy. Gặp cảnh khác nhau, đối mặt địch khác nhau thì bùa phù hợp nhất mới là mạnh nhất.
Đôi khi Avada Kedavra và Lửa Quỷ còn không bằng một bùa cơ bản.
Đối mặt địch nhỏ và linh hoạt, lời nguyền chết chóc chẳng thể trúng, mà cần bùa Đóng Băng phạm vi rộng hơn nhưng uy lực nhỏ hơn.
Còn với những sinh vật huyền bí có sức kháng phép cao như Hỏa Long, trúng phải Avada Kedavra hay Lửa Quỷ cũng chẳng hề gì, ngược lại bùa Chói Mắt nhắm vào mắt lại có tác dụng tốt hơn.
Bùa Đánh Lui cũng vậy, vì nó dùng sức mạnh phép thuật tạo ra một luồng áp khí vật lý tấn công phía trước, nên dù kháng phép cao cũng không miễn dịch được.
Người giỏi như Dumbledore dùng bùa Đánh Lui có thể bắn Hỏa Long bay ra ngoài.
Buổi chiều, Snape đích thân dẫn George ra sân Quidditch ngoài lâu đài.
Nhưng trên sân lúc này không chỉ có đội Slytherin, mà còn có đội Gryffindor, hơn nữa tình hình có vẻ không ổn lắm.
Các thành viên đội Slytherin cười bò cười lăn, đội trưởng Flint cười đến không đứng thẳng được, phải chống bằng cây chổi mới. Malfoy thì bò rạp, hai tay đấm thùm thụp xuống đất.
Bên kia, các thành viên đội Gryffindor vây quanh Ron, còn có Hermione và Colin đang cầm máy ảnh chụp. Ron thì đang không ngừng phun ra những con sên to tướng, sáng bóng.
"Chuyện gì xảy ra?"
Snape mặt mày đen lại, hỏi.
Thấy Snape xuất hiện, các thành viên đội Slytherin lập tức sợ hãi đứng thẳng dậy. Đội trưởng Flint vội nói:
"Thưa Viện trưởng, tôi đã xin phép thầy cho dùng sân, nhưng Wood không chịu, rồi Ron Weasley năm hai bên kia thừa cơ tấn công Malfoy, ai ngờ dùng bùa không chuẩn, phản lại vào mình."
"Hôm nay sân Quidditch thuộc về đội Slytherin. Ron Weasley dùng phép tấn công bạn học trong trường, Gryffindor bị trừ mười điểm."
Snape mặt không biểu cảm tuyên án trừng phạt, rồi khi thấy Harry đang đỡ Ron, ông lập tức ghét bỏ nói thêm:
"Potter, con ở ngay cạnh Weasley, sao không ngăn cản cậu ta? Con cho rằng cậu ta phạm lỗi thì con sẽ nổi bật lên chắc? Gryffindor bị trừ thêm mười điểm!"
Vốn đã không cam lòng vì Gryffindor bị trừ điểm, Harry nghe Snape nói thì ngây người.
George thấy vậy cũng không khỏi giật giật khóe miệng. Thật lòng mà nói, cậu thấy hơi thương Harry.
Nhưng biết làm sao, ai bảo cậu không phải Harley cơ chứ?