Mạt Thế: Bắt Đầu Trước Độn 10 Ức Vật Tư

Chương 52: Người này thật đáng thương

Chương 52: Người này thật đáng thương
Buổi chiều, Trần Lạc đem Phương Vũ, Dương Huyền và bốn người khác, cùng Tô Đại Trụ, Mễ Linh, Mễ Lạp mấy người triệu tập tại cửa biệt thự.
"Đại gia chia làm hai tổ, tranh thủ một buổi chiều đem trong cư xá một trăm căn biệt thự toàn bộ thanh lý một lần, những nơi nào có người thì tạm thời đừng động đến."
Trong cư xá khẳng định vẫn còn người sống sót, Trần Lạc tạm thời sẽ không đuổi bọn hắn đi.
Một mặt là tạm thời không cần thiết phải làm vậy, mặt khác cũng quá thất đức, đuổi bọn hắn đi gần như tương đương với giết bọn hắn.
Trần Lạc còn chưa hỏng đến mức đó, ra tay với những người không oán không cừu với mình.
Thứ hai, người bên cạnh sẽ nghĩ về bản thân như thế nào? Một người lãnh khốc vô tình như vậy, phàm là người có tam quan tương đối chính trực, nhìn vào đều sẽ thất vọng đau khổ.
Không cần Trần Lạc đuổi, bọn họ dùng hết vật tư sẽ tự động đi ra ngoài tìm kiếm, muốn thì chết trong tay Zombie, muốn thì sống sót một cách chật vật.
Sống sót một cách chật vật, đại biểu cho năng lực không tệ, nếu phù hợp ý mình thì Trần Lạc cũng không ngại nhận lấy họ.
Đột nhiên, Trần Lạc với thính giác cực tốt, nghe được tiếng xe chạy, có người lái xe tiến vào khu biệt thự.
Chiếc xe này trọng tải còn không nhỏ.
Trần Lạc bước nhanh mấy bước, hướng về phía âm thanh truyền đến nhìn lại, chỉ thấy hai chiếc xe bus lớn màu trắng tiến vào trong cư xá.
Một đám người từ trên xe bước xuống.
Trông thấy bóng dáng dẫn đầu, Trần Lạc tự lẩm bẩm: "Ta xxx, sao mình lại quên mất con liếm chó lớn này cơ chứ."
Trần Lạc kiếp trước vùng vẫy trong mạt thế 12 năm, tương đương với người bình thường hồi ức lại chuyện xảy ra năm 9 tuổi, chuyện quan trọng cùng những người quen biết thì vẫn nhớ kỹ.
Nhưng có một số việc cần phải gặp lại mới có thể nhớ ra.
Nhóm người này, người đứng đầu là một nữ, giống như gọi Mộ Thiên Ca, dáng vẻ xác thực rất xinh đẹp, nhưng Trần Lạc đối với nàng lại vô cảm, bởi vì nàng là một người có tâm lý biến thái.
Mộ Thiên Ca tại Thần Đô có tiếng tăm nhất định, là lão tổng kiêm nhà thiết kế thủ tịch của một công ty thiết kế thời trang.
Quy mô không phải quá lớn, nổi tiếng cũng không phải là vì xinh đẹp.
Mà là do công ty của nàng chỉ tuyển nữ giới, hơn nữa còn chỉ tuyển những người chưa có bạn trai, kết hôn thì càng không.
Tất cả mọi người suy đoán nàng mắc bệnh tâm lý thích sạch sẽ, chán ghét đàn ông.
Sau mạt thế, Mộ Thiên Ca mang theo nhân viên dưới trướng thành lập một căn cứ chỉ thu nhận người sống sót là nữ giới, mặc dù về sau đã có cải biến.
Vì sao nói nàng là người có tâm lý biến thái?
Đến thời mạt thế rồi, nàng vẫn kiên quyết không cho phép nhân viên dưới trướng nói chuyện yêu đương, bắt được sẽ bị trọng phạt.
Ai mà chẳng có thất tình lục dục? Đến cả gia súc còn có thời kỳ động dục mà.
Thân phận quan trọng nhất của nàng là "liếm chó" số một của Mễ Linh.
Không ngờ tới a.
Bởi vì sự thuyết phục của Mễ Linh và sự bất mãn mãnh liệt của đội ngũ dưới tay, Mộ Thiên Ca mới miễn cưỡng chiêu nạp thêm một chút người sống sót là nam giới.
"Liếm chó" Mễ Linh thì có rất nhiều, nhưng Mộ Thiên Ca "liếm" một cách vô cùng tàn nhẫn nhất, nghe nói về sau vì cứu Mễ Linh mà chết, Mễ Linh thay thế vị trí của nàng.
Ngay cả là "liếm chó", cũng có rất ít người nguyện ý đánh đổi cả mạng sống vì đối phương, "liếm chó" số một quả là xứng danh.
Chính bởi vì có Mộ Thiên Ca, nếu không thì dù Mễ Linh có thiên phú cao hơn, thực lực mạnh hơn nữa, cũng rất khó mang theo Mễ Lạp sinh tồn trong mạt thế.
Trần Lạc nhớ lại, Mộ Thiên Ca hẳn là dẫn theo thủ hạ đến thu thập vật tư, lúc ấy còn tìm đến tận nhà của Trần Lạc, nhưng thấy có người nên đã từ bỏ.
Ờ, ngại quá, Trần Lạc nhìn thấy một căn cứ toàn là các em gái, hỏi ngươi có muốn gia nhập hay không hả?
Mộ Thiên Ca lúc đó căn bản không thu nam, đương nhiên là không chút lưu tình từ chối Trần Lạc.
Trần Lạc sờ lên cằm, có mình con bướm này, Mễ Linh e là sẽ gặp Mộ Thiên Ca sớm hơn một chút a?
Mình có nên giấu Mễ Linh đi, không cho Mộ Thiên Ca nhìn thấy không?
Không đúng, đây là một con "liếm chó" mà, "liếm chó" tốt.
Mễ Linh thì vẫn rất bình thường.
Không phải là đang thiếu thủ hạ sao?
Đám em gái này tuy không mạnh bằng đám con trai, nhưng mình đang cần thủ hạ, có còn hơn không.
Trần Lạc nhớ kỹ, trừ Mộ Thiên Ca ra, trong đội ngũ này còn có một dị năng giả rất mạnh.
Nếu như không chết sớm, về sau trong số những "Vương cấp đại lão" hẳn là cũng có người này.
Vậy thì có tất yếu phải tiếp xúc với các nàng một chút.
Mộ Thiên Ca và đoàn người lần lượt tìm kiếm vật tư trong các căn biệt thự, nhưng hiển nhiên, vật tư trong biệt thự dường như đã bị ai đó tìm kiếm qua một lần rồi.
Rất nhanh, Mộ Thiên Ca và những người khác đã đến gần chỗ Trần Lạc.
Trần Lạc không nhìn Mộ Thiên Ca, mặc dù nàng xác thực rất xinh đẹp, một vẻ đẹp tinh tế, khí chất xuất chúng.
Nhưng Trần Lạc thật sự không có hứng thú với nàng.
Trần Lạc ngược lại hướng ánh mắt về phía một cô gái không phải là quá xinh đẹp nhưng lại rất hào sảng trong đám người, chừng hai mươi tuổi.
Sau khi Mễ Linh gia nhập Mộ Thiên Ca, đây là một cô gái có thực lực gần như chỉ đứng sau Mễ Linh, một dị năng giả hệ Băng rất mạnh.
Hình như gọi là Thư Vân thì phải, đáng tiếc lại chết sớm.
Mộ Thiên Ca và những người khác cũng nhìn thấy Trần Lạc, dường như cũng thấy Mễ Linh, đi thẳng tới.
Những người bên phía Trần Lạc cũng vô cùng tò mò nhìn đội ngũ toàn bộ là nữ giới này, hơn hai mươi người.
Khi Mộ Thiên Ca nhìn thấy Mễ Linh, toàn thân chấn động, một loại khát khao khác thường trỗi dậy trong lòng.
Hắc, nói sao nhỉ, có lẽ giống như đàn ông nhìn thấy tiên nữ vậy.
Mộ Thiên Ca đi tới, không thèm nhìn Trần Lạc, mà đi thẳng đến trước mặt Mễ Linh.
Mộ Thiên Ca mỉm cười nói: "Chào bạn, tôi tên là Mộ Thiên Ca."
Mễ Linh có chút không hiểu chuyện gì, nàng đã từng nghe nói về Mộ Thiên Ca, đối phương nho nhã lễ độ, Mễ Linh cũng khách khí nói: "Tôi tên là Mễ Linh."
Mộ Thiên Ca giới thiệu các thành viên phía sau một lượt, cười nói: "Chúng tôi đều là nữ giới, bạn thấy thế nào nếu gia nhập đội của chúng tôi?"
Trần Lạc thầm mắng một tiếng, cũng quá coi thường mình rồi, ngay trước mặt mình mà dám đào góc tường sao?
Mễ Linh hiển nhiên không làm Trần Lạc thất vọng.
Nếu như không gia nhập đội của Trần Lạc, Mễ Linh có từ chối Mộ Thiên Ca không?
Căn bản là không có lý do gì để từ chối cả, mọi người đều là con gái, ít nhất không cần phải phòng bị các nàng có ý đồ với mình.
Ít nhất là trước khi biết rõ tình hình thì nàng sẽ nghĩ như vậy.
So với việc tổ đội với đàn ông, đương nhiên là Mộ Thiên Ca khiến nàng yên tâm hơn.
Nhưng Mễ Linh hiện tại đã có đội ngũ rồi, cho nên không chút do dự từ chối Mộ Thiên Ca: "Xin lỗi, tôi đã có đội rồi."
Mộ Thiên Ca ngoại trừ việc hà khắc với các thành viên về mặt tình cảm, còn lại thì đối xử với họ rất tốt.
Một cô em gái nhìn thấy Pháp Vương, mắt sáng lên: "Ở đây có một con chó kìa, trông oai phong quá."
Trần Lạc cho Pháp Vương ăn ngon uống sướng, Pháp Vương lại còn thăng cấp 3, trông chẳng oai phong thì sao?
Pháp Vương mặc kệ nàng, trong mắt Pháp Vương thì loài người có thể không phân biệt nam nữ, mặc kệ ngươi là em gái hay là đàn ông?
Chỉ cần chủ nhân ra lệnh một tiếng, không phân biệt nam nữ, bảo cắn là cắn.
Cô em gái này rất có thể là thích chó, móc từ trong người ra một cái xúc xích, định cho Pháp Vương ăn.
Nhưng lại do dự, không nỡ, bây giờ vật tư khó khăn như vậy, nàng cũng chẳng chia được bao nhiêu đồ ăn.
Nàng vẫn cắn răng, ăn hơn phân nửa chiếc xúc xích tại chỗ, phần còn lại định cho Pháp Vương ăn.
Nhưng nàng không ngờ rằng, Pháp Vương ngược lại nhìn nàng với ánh mắt thương hại.
Cái thứ đồ chơi này nó ngửi qua rồi, chó cũng không thèm ăn.
Kết quả là thứ chó cũng không ăn, còn được nâng niu cẩn thận, bộ dạng không nỡ.
Ai, người này thật đáng thương…

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất