Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 11: Nguyên tố hạch tâm

“Nhìn” qua viên kim cương này rất nhỏ bé.

Nhưng đợi đến khi Tần Phong muốn đến gần, viên kim cương càng lúc càng lớn.

Cũng như lúc Tần Phong ngao du bên ngoài không gian, trong tầm mắt thấy một ngôi sao sáng chói, nó không ngừng phóng đại ở trong mắt mình.

Đây thật sự là một tinh cầu kim cương, không nói ra được sự to lớn, ở xung quanh tinh cầu trong suốt này còn nổi dải sương lơ lửng như có như không, như vầng sáng không ngừng xoay tròn theo tinh cầu kim cương.

“Dị năng hạch tâm!”

Trong lòng Tần Phong chấn động.

Đời trước thiên phú của hắn bị hủy, dù cảm giác như thế nào cũng không thể cảm giác được dị năng hạch tâm mà các Dị năng giả nói đến.

Viên tinh cầu kim cương này là dị năng hạch tâm tồn tại trong ý thức nhân loại.

Đây là lần đầu tiên Tần Phong thấy dị năng hạch tâm của mình, hoàn chỉnh không bị phá hoại chút nào.

Nó cường đại như vậy, lẳng lặng lơ lửng trong bầu trời đêm tối tăm vô cùng sáng chói.

Tần Phong kìm nén sự hưng phần trong lòng, lại cẩn thận muốn thử chạm vào.

Viên tinh cầu kim cương này không hoàn toàn trong suốt, ở bộ phận trung tâm nhất xuất hiện một vệt sáng màu đen, màu đen này vô cùng thâm trầm như là vòng xoáy, có thể hấp thu bất kỳ năng lượng gì vào trong đó.

“Đây chính là dị năng thôn phệ bẩm sinh của ta, nhìn thế này thật sự quá cường đại!”

Tần Phong cảm ứng được dị năng này, nghĩ đến trước khi sống lại dị năng hạch tâm bị phá hỏng, chỉ sợ bộ phận màu đen chính giữa này vẫn được giữ lại, nên hắn mới có được dị năng thôn phệ.

Chỉ có điều hắn không cách nào trở thành Dị năng giả, lại dựa vào dị năng này thôn phệ sinh vật trở thành Cổ võ giả.

“Nhưng thôn phệ lại là màu đen, đây chẳng phải nói ta là Dị năng giả hệ hắc ám!”

Cho đến nay Dị năng giả chỉ phát hiện mười loại thuộc tính dị năng có mạnh có yếu, theo thứ tự là dị năng năm hệ kim mộc thủy hỏa thổ xác suất thức tỉnh rất lớn, cũng rất bình thường, còn có dị năng đặc thù phong lôi băng và hai hệ dị năng khá hiếm thấy là quang ám.

Lại không ngờ Tần Phong thức tỉnh dị năng hệ hắc ám.

Tần Phong vô thức mất tập trung suy nghĩ, điều này khiến ý thức của hắn lỏng lẻo, ngôi sao vốn có thể thấy rõ ràng lại dần rời xa, trở thành một điểm sáng trong tối tăm.

Tinh thần Tần Phong lắc lư một cái, ngay cả bóng tối cũng biến mất, hắn đã rời khỏi không gian ý thức, tinh thần vô cùng mỏi mệt.

“Năng lực ý thức quá yếu!” Tần Phong nhíu mày nghĩ.

Ý thức là năng lực chủ yếu để khống chế dị năng, cho dù luyện tập năng lực cổ võ, hướng đi của nội lực cũng cần ý thức khống chế.

Điều này cần về sau không ngừng kết nối, hiện tại cũng không có cách nào.

“Ríu rít!”

Tiếng kêu nhỏ yếu truyền đến, Tần Phong ngạc nhiên, sau đó nhận ra điều gì đó, vội vàng nhìn về phía túi ngủ.

Hắn gỡ túi ngủ ra, sinh vật nằm trên chiếc chăn mỏng đã lộ ra, chính là tiểu thú được Tần Phong cứu.

Lúc này tiểu thú đã cắn rách nhau thai của mình, ăn hết hơn phân nửa, còn có một ít treo ở trên đùi và lưng, e rằng chờ chút nữa sẽ khô cong.

“Ríu rít!”

Tiểu thú lại kêu lên, miệng há to, tròng mắt liếc quanh như đang tìm đồ ăn.

Tần Phong lấy ra dịch dinh dưỡng hình dáng một ống thạch trong balo tác chiến, nó có tác dụng chữa trị rất mạnh, lúc này hắn chuẩn bị những thứ này cho cự thú, để nó khôi phục chút sức lực.

Hiện tại, lại là cho con của nó.

Tiểu thú ôm lấy ống nhựa, theo bản năng mút thỏa thích.

Tần Phong mỉm cười, thứ nhỏ yếu luôn khiến người ta thả lỏng cảnh giác, trong lòng trở nên mềm mại.

Hắn lấy ra khăn mặt thấm nước, lại dùng nhiệt độ cơ thể ủ ấm một chút rồi lau người cho tiểu thú, dù là kiếp trước hay kiếp này, dù là huynh đệ hay nữ nhân của mình thì Tần Phong cũng chưa từng dịu dàng như vậy.

Bởi vì những người kia mạnh mẽ đến mức không cần những thứ này!

Lau khô thân thể ướt nhẹp, tiểu thú cũng thay đổi từng chút một, da lông vẫn là màu sắc huyết nhục tiếp xúc với không khí, chỉ trong chốc lát đã mọc ra một bộ lông màu trắng,

“Về sau gọi ngươi là Tiểu Bạch đi!”

Là người không giỏi đặt tên, Tần Phong cũng không suy nghĩ quá nhiều trực tiếp đặt tên cho tiểu thú!

Tiểu thú mới ra đời không có quyền phản bác, kêu ríu rít hai tiếng, ăn no rồi mới dần ngủ thiếp đi.

Tần Phong cũng chui vào trong túi ngủ, đặt tiểu thú ở lồng ngực đề phòng bị mình đè lên, cũng nhắm mắt ngủ.

Đương nhiên hắn là ba phần ngủ, bảy phần tỉnh, đây là điều vô cùng đơn giản với một người sinh tồn ở dã ngoại.

Chỉ là lúc nửa mê nửa tỉnh có tiếng ồn ào không giống với ban đêm truyên đến, khiến Tần Phong lập tức mở to mắt.

Hắn lưu loát đứng dậy, trực tiếp nhét Tiểu Bạch vào trong túi áo của mình, cuộn lại túi ngủ cho vào balo tác chiến, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã dọn xong tất cả.

Ở nơi xa, tiếng sói tru chó sủa truyền đến, còn có bóng dáng mấy người đang phi nước đại.

“Chạy! Chạy mau!” Lý Dao Dao không ngừng lặp lại hai chữ này ở trong lòng, dường như có thể cho mình lực lượng vậy.

Nhưng lực lượng trong cơ thể không ngừng trôi qua khiến tốc độ của nàng dần hạ xuống, nàng vốn không phải Cổ võ giả am hiểu thể năng.

Ở trước mặt nàng, bóng dáng đám người Vương Khải, Tưởng Văn Hiên, Vu Hải dần trở nên mơ hồ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất