Bọn họ chạy càng nhanh đã cách mình mấy chục mét, không ai quay đầu lại.
“Dao Dao, ngươi chạy mau, ta ngăn chặn chúng nó!”
Ngay lúc Lý Dao Dao sắp tuyệt vọng, một giọng nói đột nhiên truyền đến, lại là một giọng nữ mảnh mai.
“Manh Manh!” Lý Dao Dao quay đầu đã thấy Lục Manh dừng bước, lúc này dáng người chỉ có một mét năm của nàng càng có vẻ cao lớn hơn.
Lục Manh mở ra Không gian trụy, oanh một tiếng, một đài cơ giới rơi thẳng xuống mặt đất từ không gian.
“Răng rắc, răng rắc!”
Tiếng bánh răng cơ giới truyền đến, ánh trăng màu xám bạc chiếu xuống hiện ra ánh sáng cực lạnh.
Đài tân công T9 nhanh chóng lắp ráp hoàn tất, họng pháo to khoảng cái thớt xuất hiện, phía trên toàn là viên đạn giống như tổ ong.
“Tạch tạch tạch tạch tạch tạch!”
Viên đạn và ánh lửa xuất hiện gần như quét ngang.
“Ngao ô!”
Trong bóng tối, ánh sáng màu đỏ kêu thảm ngã xuống đất, rất hiển nhiên vũ khí khủng bố như vậy khiến đối phương tổn thất nặng nề.
Tần Phong núp trong bóng tối giận mắng một câu, trực tiếp núp sau một gốc cây lớn sợ bị tai bay vạ gió.
Tần Phong đã nhận ra những người bị truy kích này là năm học sinh xuống xe cùng hắn vào hôm qua.
Chỉ không ngờ bọn họ xui xẻo như vậy, hoặc là quá huênh hoang, ngay buổi tối đầu tiên đã dẫn bầy sói tới.
Nếu chỉ là bầy sói bình thường, đài tấn công T9 của nữ hài tử gọi là Manh Manh này có thể dễ dàng xử lý.
“Thổ hào!”
Tần Phong đang âm thầm quan sát Lục Manh, loại cơ giới cỡ lớn này cần dùng xe tấn công dã ngoại lôi kéo, vốn là cơ giới đoàn đội, một đài có giá trị hơn 200 vạn, còn có nhu cầu đạn dược kinh khủng.
Nhưng cái này còn kém xa Không gian trụy trên người đối phương, thứ này dù chỉ là một mét khối cũng giá trị 500 vạn, đối phương có thể cất giữ đài tấn công T9 vậy chắc chắn không chỉ một mét khối.
Tần Phong còn đang suy nghĩ có nên chờ bọn họ chết hết, mình lại kiếm chút lợi hay không.
Nhưng lúc này trong bóng tối đột nhiên xuất hiện một sinh vật cực lớn.
Sinh vật này cao khoảng hai mét, thân thể to lớn như một con trâu ngày thường là đồ ăn nhưng đã biến dị, da lông đen kịt, đôi mắt đỏ hồng, răng nanh trắng như tuyết tản ra ánh sáng lạnh lẽo trong đêm tối.
“Cấp thú tướng! Lang ngao!”
Tần Phong thấy thân thể của đối phương ở trong đêm tối, trong nháy mắt biết sinh vậy này là gì.
Trong dị thú phổ thông luôn có một vài hung thú tiến hành biến dị cường đại, khác với cách gọi của dị thú phổ thông khác, dựa theo thực lực được chia thành thú binh, thú tướng, thú vương, thú hoàng.
Thú binh nhiều nhất là tinh anh trong nhân loại, cố gắng một chút vẫn xử lý được.
Nhưng cấp thú tướng đã là thống lĩnh trong đám quái vật.
Lang ngao trước mắt đã đạt đến cấp bậc thú tướng, chẳng trách mấy người này lại sợ vỡ mật.
Đài tấn công phun ra viên đạn như mưa to, tuy nhiên căn bản không có cách nào làm nó bị thương, tốc độ của nó quá nhanh!
“Vèo!”
Lang ngao nhanh chóng né tránh, trí tuệ của nó không kém nhân loại, nhanh chóng đi vòng qua sau lưng Lục Manh, hung ác vồ một trảo vào Lục Manh.
“Đừng!” Lý Dao Dao phát ra tiếng hét chói tai, nguyên tố xung quanh đột nhiên chấn động, xuất hiện một mảnh sóng nước.
Gợn sóng tạo thành một tường nước bao phủ sau lưng Lục Manh.
“Soạt…”
Móng vuốt Lang ngao lập tức xé toang vòng phòng hộ yếu ớt này, sau đó hung hăng vồ vào lưng Lục Manh.
“Kẽo két!”
Tiếng kim loại vang lên, áo khoác Lục Manh bị xé nát lộ ra áo mỏng màu bạc bên trong, nhưng trang phục màu bạc này rất cường đại lại không bị móng vuốt xé nát, tất nhiên không thương tổn đến đối phương.
Thế nhưng lần này lại đánh Lục Manh bay ra ngoài, dù lực lượng đánh ngất cũng đủ khiến nàng bị thương nặng.
Lang ngao không để ý đến Lý Dao Dao, như một dã thú săn mồi đầy nghiêm túc nhảy lên một cái, tiếp tục vồ giết về phía Lục Manh.
“Được rồi!”
Tần Phong khẽ than một tiếng.
Nói cho cùng hắn không phải người máu lạnh, thực lực của thiếu nữ này không mạnh lại ngăn cản quái vật vì bằng hữu, điều này khiến Tần Phong nghĩ đến Chu Hạo.
Tình hữu nghị thật sự đáng quý, Tần Phong quyết định ra tay.
“Vèo!”
Nỏ tay bắn ra mũi tên, lấy góc độ cực kỳ xảo trá bắn về phía Lang ngao.
Lang ngao đang săn mồi không ngờ đột nhiên có ám tiễn, mũi tên này không lấy mạng nó nhưng nếu không né tránh lại có thể đâm xuyên qua mắt nó.
Bản năng dã thú khiến nó bắt đầu né tránh, nhảy sang bên cạnh né tránh mũi tên này cũng bỏ qua việc đánh giết Lục Manh.
Tần Phong không do dự chút nào, cái nỏ lại bắn ra!
“Vèo!”
Mũi tên thứ hai lại nhắm vào đôi mắt Lang ngao.
Nhưng lần này Lang ngao lại không cách nào né tránh, ngược lại vừa né tránh lại như rơi vào cạm bẫy của Tần Phong.
“Phốc!”
Mũi tên cắm vào mắt Lang ngao, trong nháy mắt cơn đau dữ dội khiến Lang ngao kêu thảm thiết.
Ngay sau đó Lang ngao lại trở nên điên cuồng.
“Oanh!”
Lang ngao mạnh mẽ đâm tới, một gốc cây to bằng miệng chén bị đụng nát trong nháy mắt, Tần Phong đã trốn ra đằng sau một gốc cây khác!
Bị dã thú công kích vô cùng kinh khủng!
Tần Phong không xung đột chính diện với Lang ngao, tên nỏ bắn một phát lại một phát, cứ thế trêu đùa con thú tướng này!
Đây là kinh nghiệm của đời trước, là kỹ xảo cận chiến mạnh nhất.