“Làm sao bây giờ? Tần Phong, có rút lui không?” Tiếu Tĩnh đã vô cùng bận rộn, nhưng góp nhặt một đống lớn đồ vật khiến Tiếu Tĩnh cảm thấy hôm nay thu hoạch rất nhiều.
Tần Phong không nói gì, trực tiếp ném tên nỏ xuống.
Lúc này, trong tầm mắt của hắn đã xuất hiện tám con Tuyến xà.
Tần Phong dồn khí vào đan điền, trải qua vài ngày tu luyện nội lực của hắn đã xuất hiện một tia.
Nếu chỉ tu luyện Hấp Tinh quyết từng bước một hấp thu linh khí thiên địa, tiến độ giống với công pháp cấp A, tuyệt đối không có hiệu quả nhanh chóng bằng hấp thu nội lực của nhân loại.
Nhưng như vậy cũng đã đủ rồi.
Tần Phong đột nhiên đánh ra một chưởng.
“Hấp Tinh chưởng!”
Trong Hấp Tinh quyết có kèm theo Hấp Tinh chưởng, trực tiếp thu nạp những con Tuyến xà trên mặt đất.
Nhưng điều này cũng không quan trọng, Hấp Tinh kèm theo một loại lực hút, đồng thời với lực hút cũng có thể sinh trưởng một loại sức đẩy.
Hai loại sức mạnh hoàn toàn có thể hình thánh xoắn giết.
Tần Phong đánh một chưởng qua, toàn bộ tám con Tuyến xà bị rút ra khỏi mặt đất, chưởng phong đảo qua, ngay sau đó Tuyến xà trực tiếp nổ vỡ từ giữa.
Máu tươi phun ra khiến Tiếu Tĩnh hoàn toàn sợ ngây người.
Tần Phong nhanh chóng hấp thu năng lượng của Tuyến xà vào trong cơ thể, tăng cường lực lượng cho bản thân, tốc độ cũng đang nhanh chóng tăng lên.
Không chỉ như thế, Tần Phong cũng cảm thấy nội lực đang nhanh chóng khôi phục.
“Quả nhiên, dị năng thôn phệ của ta cũng có ích cho môn công pháp này!” Tần Phong hoàn toàn yên tâm.
Nhưng sau lần này sắc trời cũng dần tối, hơn nữa xung quanh cũng không có Tuyến xà công kích nữa.
“Thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi!”
Tần Phong biết Tuyến xà trong phạm vi khoảng một cây số đã bị dọn dẹp sạch sẽ.
Khuôn mặt Tiếu Tĩnh hồng hào, gật đầu đóng gói đồ đạc.
Vội vàng tính toán một chút, hôm nay bọn họ giết 43 con Tuyến xà, một xấp da rắn thật dày gần như chất đầy cái túi mà Tần Phong mang đến, trong balo tác chiến cũng toàn là mật rắn và răng rắn.
Về phần thịt rắn, Tần Phong không định mang theo.
“Đây là phần của ngươi!” Tần Phong lấy ra tài liệu ba con Tuyến xà đưa cho Tiếu Tĩnh.
Tiếu Tĩnh ngẩn người cũng không từ chối, ngược lại dò hỏi: “Những thứ này có thể đổi được bao nhiêu tiền?”
Tần Phong tính toán một chút, nói: “Một vạn tệ đi!”
Đôi mắt Tiếu Tĩnh lập tức trợn tròn.
Nói cách khác, nếu đi theo Tần Phong tám ngày, nàng có thể kiếm được tám vạn tệ.
“Ngày mai ngươi lại đến chứ?” Tiếu Tĩnh cảm thấy mình hơi không biết xấu hổ nhưng vẫn đỏ mặt hỏi.
“Đương nhiên, hôm nay chúng ta phải ở trong lều vải ở khu gieo trồng, nếu không đi qua đi lại quá rắc rối, đi thôi!”
Tần Phong đeo túi da rắn ở trên lưng lại đeo theo balo tác chiến cỡ nhỏ, Tiểu Bạch lập tức nhảy vào, còn ghét bỏ đá văng đống bình bình lọ lọ kia.
“Ríu rít!” Tiểu Bạch bất mãn nhảy ra, trực tiếp chạy đến trên vai Tần Phong.
Tần Phong cưng chiều vuốt ve Tiểu Bạch.
“Chút nữa nhớ phải chui vào, đừng để người khác thấy.”
“Chi!”
Tần Phong đã bắt đầu bước đi.
Tiếu Tĩnh lại nhìn hiện trường chiến đấu tanh máu xung quanh một chút, hô lên một tiếng.
“Tần Phong, những thịt rắn này thì sao? Không mang đi sao?”
“Quá nặng!”
Bọn họ không phải một đội ngũ lại có thành quả chiến đấu một đội ngũ, người ta đều là chiến lợi phẩm không đủ chia, Tần Phong thì hay lắm, dư thừa đến căn bản không mang theo nổi.
Tiếu Tĩnh thấy đống thịt rắn này đều là tiền trắng bóng!
Bây giờ người tầng dưới chót trong căn cứ cũng không ăn nổi loại thịt có phẩm chất cao như vậy, một kg khoảng hơn một trăm, một con Tuyến xà có thể đến hai ngàn Trung Hoa tệ, đây đã là thu nhập một tháng của phụ mẫu Tiếu Tĩnh.
Tiếu Tĩnh cắn răng nhét một con vào trong balo của mình, Tuyến xà cũng rất to lớn, một con đã lấp đầy cái balo không tính là nhỏ của nàng.
Nàng lại cắn răng vác hai con Tuyến xà trên vai, mặc kệ máu chảy và vết bẩn đi theo Tần Phong.
Tần Phong không nhắc nhở Tiếu Tĩnh, cũng dung túng Tiếu Tĩnh khiêng đi.
Tất nhiên Tần Phong bước đi rất nhẹ nhàng, đồ hắn mang theo cũng không nặng, Tiếu Tĩnh lại đi chưa đến mười phút đã bắt đầu thở dốc, lực lượng cả người cũng nhanh chóng xói mòn.
Nhưng nàng không nói lời nào chỉ cố gắng bước đi, càng không mở miệng nhờ Tần Phong giúp đỡ.
Đi khoảng mười lăm phút, Tiếu Tĩnh đã choáng đầu hoa mắt, cơ bắp đau nhức, hơn nữa dạ dày trống trơn lại đói bụng.
“Chịu đựng, chỉ cần kiên trì chút nữa.”
Tiếu Tĩnh dứt khoát cắn một miếng thịt rắn sống, nhai mấy cái rồi nuốt xuống, dạ dày ấm áp khiến trên người cũng có thêm sức lực.
Tần Phong hơi giật mình nhìn Tiếu Tĩnh, không ngờ đối phương lại đã thức tỉnh thể chất cổ võ.
Sau khi tiêm thuốc thức tỉnh, ngoại trừ Dị năng giả còn thức tỉnh thể phách, gia tăng thể chất, tốc độ, lực lượng đặc tính bên ngoài của bản thân.
Tất nhiên loại này có tỷ lệ thức tỉnh cao hơn Dị năng giả rất nhiều nhưng cũng rất hiếm có, tỷ lệ thức tỉnh khoảng một phần mười.
Đời trước Tiếu Tĩnh chỉ gặp Tiếu Tĩnh một lần cũng không hiểu rõ ràng, bây giờ cũng có thể nghĩ ra Tiếu Tĩnh dựa vào cái này để rời khỏi thung lũng.
“Ăn nhiều chút, chịu đựng!” Tần Phong lấy ra da găm cắt một miếng thịt, thuận tiện cho Tiếu Tĩnh nhai.
“Ta, hình như lực lượng của ta lớn hơn rất nhiều!” Tiếu Tĩnh hơi nghi ngờ nhưng vẫn nghe lời Tần Phong, chịu đựng cảm giác ghê tởm vì thịt rắn chưa chín tiếp tục cắn xé, nuốt từng miếng một, dạ dày như một cái động không đáy hấp thu những năng lượng này.