Chương 79 - Càng Nhiều Người Càng Tốt
"Cho dù là ta cảm giác là sai thì đối mặt với việc ngày càng khó thu hoạch được vật tư, một người muốn đoạt được thức ăn từ trong miệng đông đảo tang thi, thật sự là cửu tử nhất sinh .
Chỉ nói Mễ Linh thôi, một mình thì ngươi có dám chiếm lấy vật tư từ giữa bầy tang thi hơn hai mươi con không? Quá khó khăn, đúng hay không, nhưng nếu chúng ta là cả một tiểu đội, ngươi còn cảm thấy khó nữa không? Đừng quan tâm đến bản tính bọn họ như thế nào, cũng đừng tính đến việc đội ngũ này có đồng lòng hay không, thì vẫn mạnh mẽ hơn việc ngươi chỉ có một thân một mình."
Đám người gật đầu đồng ý.
Trần Lạc tiếp tục nói:
"Người sống sót sẽ sát nhập vào các đội ngũ, các điểm tụ tập quần cư để cầu mong được sống.
Đây là chiều hướng phát triển tất nhiên, một người có mạnh hơn nữa, thì gặp được một đội ngũ mấy trăm mấy ngàn người cũng phải chạy trối chết."
"Tiểu đội của chúng ta mặc dù có thực lực rất mạnh, không hề khiêm tốn mà nói, nếu gặp được một đội ngũ trên trăm người, dù cho chúng ta có chiến thắng, cũng sẽ có thương vong, có thể là Mễ Lạp chết, cũng có thể là Đại Trụ chết.
Đây là chuyện tuyệt đối không thể nào chấp nhận được.
Chúng ta cần tự bản thân thành lập nên một đội ngũ, hoặc gia nhập một đội ngũ.
Chỉ có như vậy mới có thể cam đoan chúng ta có thể an ổn sống sót."
Đời trước, Trần Lạc và Tô Đại Trụ đã gia nhập một điểm tụ tập, không có cách nào, không gia nhập thì sẽ bị người khác ức hiếp.
Đời này, Trần Lạc hoàn toàn không cần gia nhập đội ngũ nào, một mình hắn cũng có thể sống tốt, vật tư tồn trữ ăn một trăm đời cũng không hết.
Nếu gặp phải nguy hiểm, một chiêu Hư Không Dịch Chuyển là chạy trốn được ngay.
Nhưng những người khác có thể không? Bọn họ hoàn toàn không thể cùng theo Trần Lạc chạy trốn.
Trừ phi Trần Lạc sống như đời trước, cẩu thả đến cuối cùng, tất cả mọi người đều chết hết, hắn lại trải qua cô đơn như đời trước một lần nữa.
Vậy mẹ nó, ta trọng sinh làm gì hả?
Mễ Linh vô cùng đồng tình, nếu bản thân không gia nhập một đội ngũ, vậy sẽ bị người khác ức hiếp.
Trên đường về, cô thường xuyên gặp được nhiều ánh mắt ngấp nghé của người khác.
Nếu như không phải cô đủ mạnh, hoặc là đối phương nhân số ít, thì cô hoàn toàn không có khả năng còn sống về tới nhà.
"Về việc gia nhập vào một đội ngũ, không dám giấu giếm, con người của ta không cam lòng chịu làm kẻ bề dưới, dựa đâu mà ta phải nhìn sắc mặt người khác mà sống chứ? Mặt khác, Mễ Linh, Mễ Lạp, các ngươi hai chị em xinh đẹp như hoa thế này, nếu gia nhập một đội ngũ, người khác yêu cầu các ngươi lên giường thì làm sao bây giờ? Đừng nghĩ lúc đấy sẽ không có ai đánh chủ ý lên người các ngươi chứ?"
Trật tự sụp đổ, dục vọng của con người được giải phóng, hai cô gái xinh đẹp, nguy hiểm gặp phải là gì ai cũng hiểu.
Mễ Linh hung ác nói:
"Ai dám có suy nghĩ với ta và em gái, ta lập tức thiến hắn."
Trần Lạc thoáng mất tự nhiên chê cười, tằng hắng một cái:
"Cho nên, chúng ta hoàn toàn không thể nào gia nhập đội ngũ người khác.
Nếu không nghĩ bị người ức hiếp, như vậy bước kế tiếp chúng ta phải thành lập một đội ngũ, nhân số cũng cần nhiều, nhưng không phải là rác rưởi gì cũng nhận."
Sau khi Trần Lạc giảng giải, tất cả mọi người đều hiểu ra, đúng vậy, nhất định phải bọn họ phải xây dựng một đội ngũ càng nhiều người càng tốt.
Trần Lạc nói:
"Nói thẳng ra, thực lực tang thi càng ngày càng mạnh, tang thi ở các khu vực trung tâm thành phố lại quá nhiều, chỉ cần là người bình thường biết suy nghĩ một chút, đều sẽ lựa chọn chạy đến vùng ngoại ô xung quanh.
Nếu như ta phán đoán không sai, không lâu sau, sẽ có rất nhiều người tập trung tại vùng ngoại ô, tạo thành nguyên một đám điểm tụ tập."
Kiếp trước, sau khi tang thi tiến hóa đến cấp một đã có một ít trí tuệ, không dễ giết như lúc đầu, mà thực lực còn mạnh lên.
Nếu thành lập điểm tụ tập ở trung tâm thành phố, không phải là muốn chết sao? Người có năng lực, lại may mắn sống sót đều đồng loạt chạy đến nơi hẻo lánh.
Có một số chuyện Trần Lạc còn chưa nói, mạt thế không chỉ đơn giản là tang thi, rất nhiều động vật, thực vật, côn trùng đều bị biến dị, sinh vật trong biển cũng biến dị.
Có một số sinh vật hải sản mạnh mẽ có thể sinh tồn trên mặt đất, bọn chúng chạy tới lục địa.
Số lượng mặc dù không nhiều, nhưng chiến lực cá nhân lại vô cùng mạnh mẽ.
Ép đến mức người sống sót dọc theo các thành phố ven biển, cũng phải chạy đến Thần Đô để tị nạn.
Càng đáng sợ là… Con người gần như toàn quân bị diệt.
Trần Lạc sống sót, không phải là dựa vào chính diện chiến đấu, mà là dựa vào cẩu thả, năng lực cẩu thả không người có thể so sánh.
Khi toàn bộ con người diệt vong, Trần Lạc cảm thấy sống sót không còn ý nghĩa gì nữa, mới tự chôn sống bản thân.
Mễ Linh cười khổ:
"Ta thực sự không có nghĩ xa như ngươi, ta cũng cho rằng ngươi nói rất có lý."
Trần Lạc cười khẽ, vậy ngươi gọi ta một tiếng anh trai đi nào.
Yêu cầu này sợ là bây giờ Mễ Linh khó mà mở miệng được.
Nhưng vừa mới thắng thưởng cá cược, ngươi không chơi xấu đấy chứ?
Trần Lạc nhịn không được toàn thân kích động.