Mạt Thế: Ta Có Một Tòa Phù Không Đảo

Chương 59: Tô Đường quan tâm, Minna đề cập Hổ Đoàn Nhi

Chương 59: Tô Đường quan tâm, Minna đề cập Hổ Đoàn Nhi
Phù Không Đảo.
Đám người ngồi trên ghế sa lông trò chuyện.
Tô Đường nhìn Vân Vận, hỏi: "Tiểu Vận, lần trước ngươi gọi điện thoại cho chú dì, bây giờ họ có khỏe không?"
Vân Vận mỉm cười đáp: "Ba mẹ ta đều mạnh khỏe cả! Họ được đưa đến khu ẩn náu ở Y thành phố, rất an toàn."
Nghê Sương phụ họa: "Ba mẹ ta cũng ở đó, cùng ba mẹ của Vận tỷ ở chung."
Tô Đường khẽ gật đầu: "Vậy thì tốt rồi. Còn Nạp Đậu đâu?"
Nạp Đậu cười hì hì: "Cảm ơn Tô ca ca đã quan tâm. Ba mẹ ta rất an toàn, ta có một đứa em trai, nó đã thức tỉnh cuồng bạo thiên phú, siêu cấp lợi hại, nó biết cách bảo vệ ba mẹ ta."
Tô Đường nhìn sang Minna, hỏi: "Minna, ba mẹ ngươi có cần chúng ta giúp đỡ gì không?"
Minna lắc đầu: "Ba mẹ ta ở nước ngoài, ta liên lạc nhiều lần nhưng không được. Họ chỉ gửi cho ta một tin nhắn cuối cùng, bảo ta chăm sóc bản thân thật tốt, khi về nước sẽ tìm ta."
Tô Đường nhìn về phía Nhược Nhược: "Nhược Nhược, còn ngươi?"
Nhược Nhược không hề hoảng sợ, bình tĩnh đáp: "Cha mẹ ta đều thức tỉnh thiên phú rồi, dường như không cần ta giúp đỡ, họ còn lợi hại hơn ta ấy chứ."
Quất Tử ngưỡng mộ nói: "Nhược Nhược, ba mẹ ngươi đều thức tỉnh rồi á? Quá lợi hại luôn!"
Nhược Nhược gật đầu: "Ừm, lúc ta gọi điện thoại cho họ, cũng hết hồn à."
Tô Đường có chút hào hứng hỏi: "Nhược Nhược, ba mẹ ngươi thức tỉnh thiên phú gì vậy?"
Nhược Nhược thành thật trả lời: "Cha ta thức tỉnh thần tốc thiên phú, chạy nhanh như tặc. Mẹ ta thì có thuấn di, có thể di chuyển tức thời."
Nghê Sương giơ ngón tay cái về phía Nhược Nhược: "Thúc thúc a di, một người chạy như gió, một người biến mất trong chớp mắt, ngầu bá cháy!"
Nhược Nhược vui vẻ nói: "Đó, nên ta không lo lắng cho họ đâu. Khả năng tự vệ của họ còn mạnh hơn ta ấy chứ! Họ còn bảo muốn đến X thành phố đón ta, ta bảo không cần đâu, đồng đội của ta bây giờ lợi hại lắm, họ còn không tin cơ."
Nghê Sương nói: "Chờ sau này gặp mặt thúc thúc a di, họ sẽ tin ngươi thôi."
Tô Đường nhìn Quất Tử, hỏi: "Quất Tử, ba mẹ ngươi đâu?"
Quất Tử trả lời: "Ba mẹ ta ở Ma Đô, hiện tại tình hình Ma Đô không được tốt lắm. Tô ca ca, nếu có thể, ta muốn đi một chuyến Ma Đô, đưa ba mẹ ta đến một nơi an toàn."
Trước đây, tình hình ở Ma Đô vẫn khá ổn, nhưng vừa rồi Quất Tử xem tin tức nói rằng Ma Đô đã thất thủ, khiến cô rất lo lắng.
Quất Tử vốn định nhờ Tô Đường giúp đỡ cứu ba mẹ cô, nhưng không ngờ Tô Đường lại chủ động đề nghị.
Tô Đường suy nghĩ: "Tin tức nói Ma Đô hôm nay đã thất thủ, có rất nhiều Zombie, nhiều người sống sót đang phát tín hiệu cầu cứu. Ta định sẽ đi một chuyến Ma Đô."
"Thứ nhất, cứu ba mẹ Quất Tử thoát khỏi hiểm cảnh."
"Thứ hai, đánh Zombie để thu thập kinh nghiệm, biết đâu còn kiếm được nhiều Bạch Tinh Thạch, sớm ngày mở rộng diện tích Phù Không Đảo."
Vân Vận khẽ gật đầu: "Ừm, ta đồng ý với đề nghị này."
Nghê Sương phụ họa: "Ta cũng đồng ý."
Nhược Nhược: "Vậy thì đi thôi, đi Ma Đô."
Minna mỉm cười nói: "Quất Tử, ngươi thật may mắn đó."
Quất Tử cảm động nói: "Cảm ơn Tô ca ca, cảm ơn Vân tỷ tỷ, cảm ơn Sương tỷ tỷ, cảm ơn Nạp Đậu, cảm ơn Minna, cảm ơn Nhược Nhược..."
Vân Vận lắc hông uyển chuyển, đi về phía nhà bếp: "Ta đi chuẩn bị bữa trưa."
Quất Tử cũng đi theo vào bếp: "Ta tới giúp một tay!"
Minna cầm điện thoại di động, đang nhắn tin với Chu tỷ.
Chu Thư Di: "Minna, vừa rồi cậu giết ba con Cự Thử, đỉnh quá! Cậu có phải đang đi theo Tô Đường không? Có thể giới thiệu tớ một chân được không?"
Minna: "Ở nhà tớ, ngay cả Na Tử còn chưa vào được ấy chứ! Chắc phải chờ một thời gian nữa thôi, hiện tại chưa thích hợp lắm."
Chu Thư Di: "Sao phải chờ vậy?"
Minna: "Tớ cũng không biết phải giải thích thế nào, đại khái là, địa bàn chưa đủ lớn, không chứa được nhiều người như vậy."
Chu Thư Di: "Ồ ồ, cậu có phải là người của Tô Đường rồi không?"
Minna: "Nghĩ gì vậy, chúng ta là đồng đội! Bạn gái của Tô Đường lợi hại lắm, chính là cô nàng tóc xanh mà cậu thấy đó."
Chu Thư Di: "Cô ấy hả, thực lực khủng bố như vậy! Đúng là xứng đôi với Tô Đường."
Minna: "Sau này có cơ hội, tớ nhất định sẽ tiến cử cậu qua đây."
Chu Thư Di: "Vậy tớ chờ tin tốt của cậu nhé."
Tô Đường thấy Minna đang bấm điện thoại, hỏi: "Minna, đang nhắn tin với ai thế?"
Minna thành thật trả lời: "Đang nhắn với Chu tỷ, cô ấy nói muốn đi theo cậu. Tớ bảo hiện tại chưa nhận người, khi nào nhận người sẽ giúp cô ấy tiến cử."
Tô Đường nói: "Chu tỷ? Có phải là người mà không nói gì thì rất xinh đẹp không?"
"Phụt!" Minna bật cười: "Đúng vậy, chính là cô ấy. Mọi người đều nói, Chu tỷ không nói gì thì rất xinh. Mà thôi, tớ không làm phiền cậu nữa."
Tô Đường hỏi: "Ở trường đại học chúng ta, ngoài cậu với Tiểu Sương, còn ai xinh đẹp nữa không?"
Minna đáp: "Có chứ, Hổ Đoàn Nhi với Bún Gạo Tuyến đều rất xinh, tớ cũng đang định tiến cử họ tới đây, chỉ là phòng không nhiều lắm, cậu muốn tuyển họ vào không?"
Tô Đường: "Hổ Đoàn Nhi?"
Minna: "Cô ấy có đôi chân dài, hay mặc vớ đen ấy. Cậu đã xem chiến thuật lui lại của Hổ Đoàn Nhi chưa?"
Tô Đường lắc đầu: "Chưa xem, không biết."
Minna: "Hay là, tớ gọi cô ấy qua đây, để cậu xem thử?"
Tô Đường: "Không cần. Lần này đi Ma Đô, cố gắng mở rộng diện tích, đến lúc đó tuyển thêm nhiều người."
Một bên, Nhược Nhược nhẹ giọng nói: "Tô ca ca, em vừa nói chuyện với Na Tử, cô ấy nói rất muốn gia nhập chiến đội. Anh cho Na Tử một cơ hội đi mà."
Tô Đường suy nghĩ một chút, nói: "Nhược Nhược, ta đi tìm Na Tử, ta giao cho cô ấy một nhiệm vụ."
Nghe vậy, Nhược Nhược lập tức vui vẻ, cô cảm thấy Na Tử có cơ hội gia nhập.
Nhược Nhược nhanh chóng liên hệ Na Tử: "Na Tử ơi, cậu mau ra bãi cỏ đi, tớ xuống đón cậu."
Tô Đường lấy ra hai chiếc nhẫn, nói với Nhược Nhược: "Nhược Nhược, hai chiếc nhẫn này, bên trong có vật tư. Một chiếc em đưa cho Na Tử, chiếc còn lại bảo Na Tử giao cho Lý Thời Khiêm. Thời Khiêm muốn phát triển thế lực dưới mặt đất, anh ta không có vật tư thì không chiêu mộ được người."
Tô Đường đã lên kế hoạch, sẽ hỗ trợ Lý Thời Khiêm một ít vật tư.
Vài ngày nữa, khi cậu cứu được ba mẹ Quất Tử, có thể sắp xếp cho họ ở chỗ của Lý Thời Khiêm.
Như vậy vừa giữ được thể diện cho người lớn tuổi, lại không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của mình, đúng là nhất cử lưỡng tiện!
Nhược Nhược tò mò hỏi: "Tô ca ca, chiếc nhẫn cho Na Tử có tác dụng gì ạ?"
Tô Đường: "Chiếc nhẫn cho Na Tử là để cô ấy thu thập tinh thạch. Nếu ai có tinh thạch, cô ấy có thể dùng vật tư để trao đổi."
Nhược Nhược: "OK, em hiểu rồi!"
Nhược Nhược cảm thấy Tô Đường định phát triển Na Tử thành một người thu mua, đây là một thử thách đối với Na Tử...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất