Mặt Trăng Đỏ

Chương 1005: Ba Tiêu Chuẩn

Chương 1005: Ba Tiêu Chuẩn


Giáo sư Bạch giải thích sơ lược về các đặc điểm của ô nhiễm rồi mới nói tiếp:
"Tất nhiên, ta biết các vị đang lo lắng điều gì. Bản thân vùng cấm cấp S đã là một khu vực cực kỳ nguy hiểm, và mô hình của chúng cũng là một loại ô nhiễm mạnh."
"Trên thực tế, đây cũng chính là khó khăn lớn nhất của chúng ta khi nghiên cứu dự án Thiên Quốc."
"Từ lâu, chúng ta đã đặt ra một số tiêu chuẩn cho dự án này, cụ thể là:"
"Thứ nhất, trường vực này tuyệt đối không được ảnh hưởng quá sâu đến nhận thức và tư duy của người bình thường"
"Thứ hai, trường vực này phải đủ ổn định"
"Thứ ba, bản chất của dự án Thiên Quốc là một kế hoạch bảo vệ, cho nên tuyệt đối không thể để xuất hiện ý chí của Thần"
"Nói một cách đơn giản..."
Giáo sư Bạch khẽ thở dài:
"Thanh Cảng chúng ta không có ý định tạo ra một sự tồn tại tương tự như "nữ vương"
Lục Tân cẩn thận lắng nghe, rất nhanh đã hiểu được ba tiêu chuẩn này của ông ấy có nghĩa là gì.
Tiêu chuẩn thứ nhất không cần phải nói nhiều, bởi lẽ bất kỳ ai cũng không muốn trở thành những người mất đi ý chí giống như những cư dân của trấn nhỏ Khai Tâm.
Tiêu chuẩn thứ hai cũng là một điều kiện cần phải có.
Trọng tâm là ở tiêu chuẩn thứ ba.
Nếu ai đó có thể xây dựng toàn bộ trường vực bao phủ Thanh Cảng, thì người này sẽ là một tồn tại ý chí tuyệt đối đối với Thanh Cảng. Khi trường vực này lớn đến một mức độ nhất định, có lẽ người đó có thể tùy tiện xóa bỏ suy nghĩ và ý chí của bất kỳ một cư dân nào của Thanh Cảng, khiến toàn bộ Thanh Cảng phải phụ thuộc vào mình, đến lúc đó, bản thân người này sẽ trở thành Thần của Thanh Cảng.
Cũng giống như nữ vương, đối với trấn nhỏ Khai Tâm, cô ấy thuộc về trung tâm ý chí tuyệt đối.
Thế nhưng...
Cho dù chưa nhận ra lỗ hổng rõ ràng, nhưng trong lòng Lục Tân vẫn cảm thấy rất lo lắng.
Việc này liệu có khả thi không?
Mỗi một mắc xích đều rất khó.
So với dự án Thiên Quốc của Thanh Cảng, việc tạo ra một trấn nhỏ Khai Tâm thứ hai còn dễ dàng hơn nhiều.
"Không giấu gì các vị, bọn ta đã nghiên cứu dự án này từ rất lâu rồi.
Lúc này, giáo sư Bạch nhận lấy chai nước mà Trần Tinh đưa cho ông ấy, rồi uống vài ngụm, sau đó đặt sang một bên rồi mới nói tiếp:
"Đây là một lý thuyết có vẻ hiệu quả, nhưng khi thực sự bắt tay vào thực hiện, thực sự rất phức tạp, thậm chí có vẻ rất viển vông. Bọn ta cũng từng nghi ngờ, liệu có phải dự án này sẽ không bao giờ có thể được thực hiện cho đến khi bọn ta gặp phải một việc."
"Quốc Đảo"
"Sau khi Quốc Đảo tấn công Thanh Cảng chúng ta, bọn ta đã bắt đầu liên hệ với họ, và nhìn thấy thảm cảnh của họ. Vả lại, cách đây không lâu, Thanh Cảng chúng ta đã gặp phải sự việc liên quan đến Giáo hội Khoa học và Công nghệ và trấn nhỏ Khai Tâm, lúc đó, ta mới hiểu ra một vấn đề"
"Trọng tâm của dự án này không nằm ở việc liệu có thể thực hiện được hay không, mà nằm ở việc cần phải thực hiện cho bằng được."
"Bất kể là xuất phát từ việc chúng ta không muốn trở thành một Quốc Đảo thứ hai, hay là không muốn gặp lại Giáo hội Khoa học và Công nghệ một lần nữa..."
"Chúng ta đều rất cần thực hiện dự án Thiên Quốc"
"Xì xầm..."
Phía dưới lập tức vang lên tiếng thảo luận.
Có thể nhận ra sự vướng mắc, nghi ngờ, thậm chí là hoảng sợ trên khuôn mặt của những người này.
Thế nhưng, điều kỳ lạ là cho đến thời điểm này, vẫn chưa có bất kỳ ai đứng lên công khai phản đối giáo sư Bạch. Lục Tân nghĩ thầm, có thể là do giáo sư Bạch đã thảo luận với những người này từ trước, và cuộc họp lần này chỉ là đang tuyên bố...
„Nói cách khác, mục đích của cuộc họp lần này chỉ là để giảng giải cho một người được chỉ định riêng, và để trưng cầu ý kiến của người đó.
Vậy, người được chỉ định riêng này, là mình ư?
"Điều cần phải thẳn thắng thừa nhận là..."
Đúng lúc này, ánh mắt của giáo sư Bạch rơi trên người Lục Tân, nhưng rất nhanh đã thu hồi. Sau đó, giáo sư Bạch nói tiếp:
"Cho dù chúng ta đã chịu áp lực rất lớn và cho rằng dự án Thiên Quốc là bắt buộc phải làm, nhưng chúng ta không thể không thừa nhận, một số khó khăn kỹ thuật nào đó thực sự không thể khắc phục được trong một thời gian ngắn, và khi những vấn đề này chưa được giải quyết mà chúng ta lại liều lĩnh bắt tay vào thực hiện, rất có thể sẽ gây ra những nguy hiểm rất lớn."
"Thanh Cảng chúng ta thậm chí không thể gánh vác được rủi ro thất bại trong một lần thí nghiệm."
"Tuy nhiên, ta sẽ nói một vài điều khiến mọi người cảm thấy may mắn...
Giáo sư Bạch dừng lại giây lát, sau đó mỉm cười nhìn Lục Tân rồi nói tiếp:
"lần này, chuyện Giáo hội Khoa học và Công nghệ tấn công trấn nhỏ Khai Tâm là một thử thách cực lớn đối với Thanh Cảng, và cũng gây ra cho chúng ta những tổn thất rất nặng nề, nhưng sau lần thử thách này, chúng ta cũng đã có được một số thu hoạch bất ngờ"
"Giáo hội Khoa học và Công nghệ đã thất bại hoàn toàn nên đã rời đi một cách vội vàng, bọn chúng đã để lại rất nhiều thứ"
"Bất kể là vật phẩm ký sinh của chúng, thiết bị ổn định của trường vực tinh thần, hay mảnh vỡ của một số thiết bị tinh vi, cũng như một số lượng lớn tài liệu nghiên cứu rất có giá trị mà chúng ta cuối cùng đã thu thập được. Tất cả những thứ này đều có tác dụng rất lớn đối với những nghiên cứu về dự án Thiên Quốc của Thanh Cảng chúng ta, thậm chí còn giúp bọn ta đột phá một số điểm then chốt mà trước đó vẫn vô vọng,"
"Bọn ta đã nghiên cứu rất nhiều năm, một số điểm mấu chốt từ lâu đã không có tiến triển gì, trong nháy mắt đã có được thành tự rất lớn"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất