Mặt Trăng Đỏ

Chương 1044: Chặn Đứng

Chương 1044: Chặn Đứng


Với đôi đồng tử đen láy mơ hồ phát sáng, con bé đột nhiên vọt lên rồi nói:
"Đi với ta đi..."
"Làm đồ chơi của ta..."
"Không thể không nghe lời anh trai, nếu không, hắn sẽ đánh chết ngươi..."
"Ha ha ha ha ha..."
Đúng lúc này, thân hình chìm dưới biển của con quái vật biển khổng lồ đến từ phía đông khẽ di chuyển.
Mỗi một tấc chuyển động đều tạo ra một lớp sóng cao hàng chục mét.
Thân thể khổng lồ của nó di chuyển trên mặt biển vốn đã mang lại cho người ta cảm giác sợ hãi không thể ngăn cản.
Chỉ riêng sức mạnh tinh thần mạnh mẽ và đáng sợ đó thôi cũng đủ khiến cho mọi sinh vật xung quanh mất đi bản năng phản kháng.
Tuy nhiên, trong lúc con quái vật biển vội vã lao về phía trước, khiến bọt sóng cuộn trào, xung quanh đột nhiên vang lên một trận cười khẩy.
Đó là tiếng cười khô khốc, trống rỗng và đầy khinh thường đối với thế giới này.
Tiếng cười này khiến con quái vật biển khổng lồ đột nhiên ngừng lại, sáu con mắt đồng thời mở ra và nhìn xuống phía dưới.
Trên bầu trời là vầng trăng đỏ, dưới biển thì tối đen, ánh sáng của vầng trăng đỏ dường như đang phản chiếu một bóng đen mơ hồ nào đó.
Cái bóng đó vô cùng to lớn, như thể lấp đầy toàn bộ mặt biển.
Đây dường như là cái bóng của chính con quái vật biển khổng lồ, nhưng ngay sau đó, con quái vật biển khổng lồ đột nhiên trở nên cảnh giác.
Vì nó đã nhìn thấy cái bóng này đang mỉm cười với mình.
Cùng lúc này, trên vùng biển phía bắc, mặt biển lưu lại hàng loạt dấu vuốt, có thứ gì đó đang nhanh chóng lao về phía trước.
Đó là một con chó hung dữ lúc ẩn lúc hiện dưới ánh trăng đỏ, trên cơ thể nó không có chút da nào, khắp nơi đều là những mô cơ đẫm máu, nó có một hàm răng sắc nhọn và đáng sợ, những nơi bốn cái chân nó giẫm lên đều có vết máu thấm xuống biển, để lại một loạt dấu vết màu đỏ tươi.
Nó nhanh chóng di chuyển trên vùng biển này, giống như một ác ma khi ẩn khi hiện.
Một số sức mạnh tinh thần bị nó xé nát, và nhiều sức mạnh khác bị nó dọa sợ phải rời đi.
Nó tiếp tục di chuyển trong vùng biển này, như thể đang tuần tra lãnh thổ thay chủ nhân của mình, ánh mắt tham lam và hung dữ của nó không ngừng quét khắp xung quanh.
Cuối cùng, đôi mắt không có mí của nó bỗng lồi ra như con cá chết, rồi nhìn chằm chằm về phía trước.
Ở đó, trên một dải đá ngầm màu đen, người ẩn nấp với chiếc mũ màu đen trên đầu đang chăm chú nhìn nó.
"Ngao..."
Thân hình của con chó không da bỗng phình to, cao tới ba bốn mét, trên cơ thể không có lớp da bao phủ của nó, máu tươi đang không ngừng rỉ ra.
Máu tươi rơi tí tách xuống đất, thoạt nhìn giống như một loạt đóa hoa đỏ như máu.
Nó lao thẳng đến trước mặt người ẩn nấp đang đứng trên dải đá ngầm, há to cái miệng như bể máu với những chiếc răng nanh sắc nhọn đan xen vào nhau, rồi hung hăng cắn xuống.
"Bịch..."
Người ẩn nấp đột nhiên bật dậy, lộn ngược người rồi đạp một cú khiến nó rớt xuống biển.
Cùng lúc đó, nữ vương với dáng vẻ ung dung đang đi tới từ hướng bờ biển phía tây, bỗng chậm rãi dừng lại.
Nước biển đen ngòm xung quanh giống như bị ai đó khuấy động, không ngừng tóe lên từng đợt bọt sóng khổng lồ.
Trong bọt sóng, một người phụ nữ thanh lịch với chiếc mũ màu trắng trên đầu và một chiếc túi xách nhỏ đang lặng lẽ đợi ở đó.
"Quả nhiên cuộc thí nghiệm lần này của Thanh Cảng có ý nghĩa rất lớn....
"Chắc là vì ý nghĩa lần này nên mới bày ra nhiều trò đáng sợ như vậy nhỉ?"
Lục Tân lẳng lặng ngồi xổm trên cột buồm, cảm nhận mọi chuyện đang xảy ra chung quanh.
Trận chiến lực lượng tinh thần giữa Búp Bê và con nhân ngư hư thối kia đã đi đến cục diện gay cấn.
Lục Tân nhìn thấy con nhân ngư to lớn đang liều mạng quay cuồng trong lĩnh vực, rõ ràng nó đang ở thế yếu nên cố gắng giãy dụa trong vòng lĩnh vực tinh thần của Búp Bê mà thôi, nhưng dựa vào lực lượng tinh thần to lớn của nó thì hành động giãy dụa này cũng rất nguy hiểm...
Trên boong tàu, người dân Quốc Đảo đang quằn quại điên cuồng, tay nắm thành đấm nện vào ngực, đầu thì liên tục đập vào boong tàu.
Dường như chỉ có cách này mới giúp họ giảm thiểu được đau đớn.
Khi hắn cảm nhận được người nhà đã đuổi đến thì lúc này, loại cảm giác mà người khác thèm muốn đã bị xáo trộn, cảm giác ấy tồn tại khiến người ta không kiểm được mà rợn tóc gáy hiện đã bị chắn lại rất xa căn cứ thí nghiệm.
"Thú vị đấy."
Lục Tân thầm nghĩ.
Hắn cẩn thận cảm nhận từng chi tiết nhỏ trong lĩnh vực mà Búp Bê xây dựng và thầm cảm thấy cảm kích từ tận đáy lòng. Cảnh tượng con nhân ngư thối nát dài hơn mười km kia đang ầm vang cùng với cường độ tinh thần cấp mười vạn, thậm chí là trăm vạn cũng không thể thu hút được hắn, ngược lại cảnh tượng Búp Bê xây dựng lĩnh vực lại khiến hắn có cảm giác như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật.
Vừa rồi chính hắn đã mượn màn biểu diễn này để đưa người nhà đi chỗ khác xa như vậy à?
Thú vị thật đấy....
Người thiết kế ra mấy thứ này chính là người có cường độ tinh thần ở khoảng mức "mười" nha.
Nhưng cường độ tinh thần nhỏ bé thế mà có thể va chạm lẫn nhau rồi phát ra thứ ánh sáng chói lóa như mặt trời vậy.
Họ lại có thể thiết kế ra lĩnh vực tinh thần khổng lồ như vậy...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất