Mặt Trăng Đỏ

Chương 1049: Không Vui

Chương 1049: Không Vui


8 giờ 48 phút tối, Búp Bê giải quyết xong đặc chất ô nhiễm Quốc Đảo được gọi là "người cá" kia, sau đó giải tán lĩnh vực.
8 giờ 50 phút tối, một đám nhân viên hỗ trợ mặc kín mít đi vào, tiến hành kiểm tra căn cứ thí nghiệm.
9 giờ 05 phút tối, đội hỗ trợ báo cáo, xác định "lời nguyền người cá" ở Quốc Đảo đã bị dọn sạch...
Búp Bê bị người trong phòng chỉ huy lao ra bao quanh.
Búp Bê lập tức tiến vào phòng kiểm tra chuyên nghiệp đã được chuẩn bị từ trước, tiến hành kiểm tra và ghi chép số liệu lực lượng tinh thần.
Vô số người chạy tới, đứng quanh phòng kiểm tra, hưng phấn gào thét.
Bốn chiếc máy bay trực thăng Cốt Cổ Cổ từ trên trời bay tới, bốn dị năng giả hỗ trợ cũng bị đón đi tiến hành kiểm tra ngay lúc đó.
Lượng lớn nhân viên hỗ trợ bắt đầu tiến vào khu vực cách ly Quốc Đảo, cung cấp đồ ăn cho bọn hắn, tiến hành cấp cứu cho những người bị thương nặng, tình trạng vô cùng tồi tệ, đồng thời an ủi những người khôi phục lại tình trạng bình thường, rơi vào cảm xúc kinh hoảng...
Toàn bộ căn cứ thí nghiệm bị bao trùm bởi tâm trạng hưng phấn, ai nấy đều tỏ vẻ mặt mừng rỡ, hối hả đi tới đi lui.
Hiển nhiên bọn họ đều đã hao tổn vô số tinh lực vì lần thí nghiệm này, nhưng vào giờ khắc này tất cả lại như được tiêm doping, tiếng giày đi lộp cộp trên boong thuyền thậm chí còn át cả tiếng sóng biển cuộn trào.
Lục Tân lặng lẽ nhìn cảnh tượng náo nhiệt và hưng phấn trên boong tàu, hắn ngồi trên boong tàu, im lặng rút một điếu thuốc Ta.
Giai đoạn thí nghiệm đầu tiên trong kế hoạch Thiên quốc đã hoàn thành, chắc hẳn họ sẽ rất vui mừng nhỉ?
Theo lý thuyết, hiện giờ không thể nói kế hoạch Thiên quốc đã hoàn thành thật, chỉ là hoàn thành bước thí nghiệm đầu tiên mà thôi.
Nhưng trên thực tế thì mọi người đều hiểu rõ ý nghĩa của lần thí nghiệm này không chỉ ở đây.
Hoàn thành được thí nghiệm này đồng nghĩa với việc lý luận của kế hoạch Thiên quốc không hề có sơ hở.
Có thể chữa khỏi cho những người Quốc Đảo này thì đồng nghĩa với việc Búp Bê có thể dùng phương pháp tương tự để giúp đỡ Thanh Cảng chống lại với loại ô nhiễm có thể phá hủy gốc rễ của cả một quốc gia như "lời nguyền người cá", huống chỉ chỉ là một vài vấn đề nhỏ khác?
Bước có ý nghĩa quan trọng nhất đã hoàn thành, tiếp theo chỉ cần hoàn thiện mà thôi.
Lục Tân có thể nhận ra bọn hắn đều rất vui vẻ.
Mình cũng cảm thấy vui thay cho bọn hắn.
Thật đó.
Cho dù hắn luôn cảm thấy mình không thể hòa chung với bầu không khí náo nhiệt của đám người này.
Đối phương càng náo nhiệt thì hắn càng lộ rõ sự khác biệt.
Nguyên nhân ấy hả...
Lục Tân cẩn thận ngẫm lại thì thấy đáp án chính là: Mình chỉ là một tên bảo vệ mà thôi...
Nói vậy là có thể hiểu được tình trạng lúc này, có người bảo vệ nào cảm thấy bản thân mình hòa nhập được vào một bữa tiệc ăn mừng đâu...
Vả lại hiện giờ mọi người trong nhà đã trở về rồi, lần thí nghiệm này thành công hình như cũng có ảnh hưởng rất lớn đối với bọn họ. Em gái có vẻ không vui, giống như một đứa trẻ đòi đồ chơi nhưng không được đáp ứng, cha thì dường như đang thấy mừng thầm, chỉ có mẹ là kỳ lạ nhất, khi bà rời đi vẫn luôn mang sắc mặt bình tĩnh trước sau như một, nhưng hình như có vài phần lo lắng...
Rõ ràng trước đó bà rất mong chờ vào lần thí nghiệm này, vì sao lại như vậy chứ?
Bởi vì có một vài việc diễn ra không theo ý bà hay sao?
"Cho ta một điếu."
Khi Lục Tân đang suy nghĩ tới những vấn đề này thì có một giọng nói trầm thấp từ phía bên cạnh truyền tới.
Lục Tân ngoảnh đầu nhìn sang, nhìn thấy giáo sư Bạch đã tới bên cạnh từ lúc nào rồi.
Hắn đã cởi bộ trang phục nặng nề trên người ra, nhưng vẫn chưa có thời gian đi thay bộ quần áo khác, vậy nên giờ đang mặc một chiếc áo trắng, hơi nhăn nhúm, mái tóc thường ngày chải chuốt gọn gàng cũng có vài nhúm tóc dựng thẳng lên.
Trên trán vẫn còn ướt mồ hôi sau khi tiến hành thí nghiệm, hắn vẫn chưa lau đi.
Hắn ngồi xổm bên cạnh Lục Tân, chỉ vào hộp thuốc lá của Lục Tân.
Lục Tân nhìn hắn với ánh mắt ngạc nhiên, sau khi im lặng vài giây, rút một điếu thuốc ra đưa cho hắn, tiện tay châm giúp hắn luôn.
Giáo sư Bạch hút một hơi, sau đó lập tức ho khan.
Lục Tân kinh ngạc nhìn hắn.
Giáo sư Bạch dập tắt điếu thuốc, ném xuống dưới biển, lúng túng giải thích với Lục Tân:
"Ta cai lâu lắm rồi, nhưng hiện giờ là thời điểm đặc biệt, đột nhiên muốn hút một điếu, nhưng vừa hút một hơi thì đã phát hiện ra bây giờ mình không thể thích ứng được..."
Lục Tân nhìn hắn với ánh mắt cổ quái.
Giáo sư Bạch cười ngượng nói:
"Không có vấn đề gì đâu, chỉ ho khan vài cái thôi mà..."
Lục Tân từ từ lắc đầu, đáp:
"Lãng phí quá đó..."
Giáo sư Bạch lập tức sững cả người, trong thời gian ngắn không biết phải trả lời như thế nào.
Lục Tân không thèm để ý tới hắn nữa, nhếch mép đây khinh bỉ.
Hắn quay đầu lại, nhìn mặt biển đen kịt, tiếp tục hút thuốc.
Ngó lơ giáo sư Bạch đầy một bụng tâm sự đang định trò chuyện với mình.
Giáo sư Bạch xấu hổ vô cùng...
Khi nãy hắn đã nghĩ kỹ cách dẫn dắt chủ đề, nghĩ cách nói làm sao cho thật cảm động, khiến bầu máu nóng trong người Lục Tân sôi trào, sau đó phải kết thúc như nào rồi.
Nhưng vừa mới bắt đầu đã tụt cả cảm xúc.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất