Chương 156: Kỳ Quái
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Nhìn cảnh tượng khiến da đầu tê dại ở bên dưới, giọng nói của Lục Tân không
khỏi trầm xuống.
Hắn từng thấy rất nhiều người khóc, trong đầu và trong giấc mơ cũng thường
xuyên xuất hiện cảnh tượng có người đang khóc, nhưng đây là lần đầu hắn thấy
có nhiều người đang khóc như vậy. Hơn nữa, đó là kiểu khóc không thành tiếng,
trông đờ đẫn như một bộ phim câm…
Có lẽ không đến hàng chục nghìn người, nhưng cũng đông nghịt đến rợn người.
Cảnh tượng này thật sự khiến người ta có một cảm giác sợ hãi không chân thực.
“Ta cũng không biết……"
Giọng Thằn Lằn yếu ớt và đầy lo lắng, hai tay hắn dang rộng:
“Ta đến để hỗ trợ và đối phó với một nguồn ô nhiễm khó nhằn gì đó. Nhưng ai mà
biết được, sau khi đến đây, ta đã thấy một cảnh tượng như vậy. Họ chỉ đứng đó,
bất động.... Ta bị họ nhìn đến nỗi gần như sắp khóc theo họ.... Vừa rồi ta đã
kiểm tra một lượt, không phát hiện ra nguồn ô nhiễm nào ở xung quanh cả…”
Nghe những lời này của Thằn Lằn, một vài người lính trên các bức tường cao
xung quanh đều vô thức quay đầu liếc nhìn đám người kia.
Có thể thấy khuôn mặt họ hiện lên vẻ kinh ngạc và hoảng sợ không thể giấu nổi.
Số lượng thật sự quá ít so với đám người ở dưới bức tường.
Điều quan trọng nhất là, dù họ được trang bị những vũ khí mạnh mẽ nhưng không
một ai trong số những người ở bên dưới tỏ ra sợ hãi trước họng súng của họ.
Đám người kia chỉ im lặng nhìn họ và lặng lẽ khóc. Điều này khiến trong lòng
họ sớm đã tràn ngập một cảm giác hoang đường khó tả, đó là một cảm giác quỷ
dị, khi đối mặt với đám người ở bên dưới, khẩu súng trên tay cũng không thể
bảo vệ chính họ.
Về lý mà nói, trong tình huống có quá nhiều người tấn công bức tường cao như
vậy, lẽ ra phải có một số lượng lớn lính tuần tra đến hỗ trợ từ lâu.
Nhưng lúc này, sự hỗn loạn đang diễn ra khắp nơi trong thành phố vệ tinh số
hai, một số lượng lớn nhân lực đang bị kiềm chế, do đó chỉ có thể dựa vào mấy
người bọn họ canh gác ở đây.
Sự xuất hiện của Thằn Lằn và Lục Tân rõ ràng đã mang lại cho họ chút hy vọng.
Nhưng nhìn dáng vẻ bất lực của Thằn Lằn, họ lại càng cảm thấy áp lực hơn.
Ngộ nhỡ đám người ở bên dưới tụ tập ngày càng nhiều, rồi cứ lặng lẽ khóc như
vậy, một khi bắt đầu có những động thái khác thường, thì bọn họ thật sự không
biết phải ứng phó thế nào.
“Ta đề xuất không nên hành động hấp tấp.”
“Chúng ta cần điều tra rõ nguyên nhân tại sao những người này lại tập trung ở
đây, bất kể là họ đã bị ô nhiễm hay là bị ảnh hưởng.”
Giọng của Hàn Băng vang lên trên kênh trò chuyện,.
Trong khóa đào tạo trước đó, Lục Tân đã học được, thật ra ô nhiễm và ảnh hưởng
là cùng một khái niệm.
Ảnh hưởng là ô nhiễm ở mức độ nhẹ.
Tuy nhiên, khi đối mặt với một số tình huống tương đối phức tạp, nhóm phân
tích thông tin sẽ tách riêng hai khái niệm này. Người ảnh hưởng bởi các nguồn
ô nhiễm hoặc quái vật tinh thần sẽ được gọi chung là người bị ô nhiễm. Còn khi
ý chí bị bóp méo bởi dị biến giả thì sẽ được gọi là ảnh hưởng.
Nhưng trên thực tế, về bản chất thì sự ô nhiễm do nguồn ô nhiễm gây ra cho
những người xung quanh cũng giống như sự bóp méo do dị biến giả gây ra cho bọn
họ.
Cho dù không có sự nhắc nhở của Hàn Băng, Lục Tân cũng sẽ không làm bất cứ
điều gì một cách liều lĩnh. Hắn thấp giọng hỏi: “Bây giờ đã tra được bao nhiêu
rồi?”
“Bây giờ ta mới chỉ nhận được báo cáo sơ bộ từ nhóm điều tra B3 đóng tại Thành
phố Vệ tinh số hai.”
Hàn Băng khẽ nói trên kênh trò chuyện: “Những người tụ tập ở bức tường phía
nam có đặc điểm là đều tập trung ở dưới bức tường cao bởi sự ảnh hưởng của một
ý chí không rõ nào đó, họ lặng lẽ rơi lệ với những nhân viên đóng quân trên
bức tường cao. Bây giờ số lượng vẫn đang không ngừng tăng lên và không có lộ
trình cố định.”
“Trước mắt vẫn chưa phát hiện dấu hiệu tấn công, nhưng không thể loại trừ khả
năng sẽ có xu hướng tấn công bất cứ lúc nào, vẫn chưa kiểm tra thấy sự dao
động đáng kể về sức mạnh tinh thần của đám đông đang tụ tập, nhưng sự bất
thường là vô cùng rõ ràng.”
“Ta đã xác nhận, chúng ta không thể giao tiếp với họ, cũng không có cách nào
để thuyết phục hoặc đưa ra lời đe dọa với họ. Chưa đạt đến mức độ phải sử dụng
vũ khí để ngăn chặn hoặc giải tán…”
Lục Tân gật đầu.
Đội điều tra B3 mà Hàn Băng đề cập là đội chuyên điều tra các sự cố ô nhiễm
tinh thần ở đây.
Số lượng dị biến giả, hoặc dị biến giả ổn định và có nguyện vọng được chiêu mộ
không nhiều.
Nhưng mỗi thành phố vệ tinh đều có mấy đội điều tra tương tự như vậy.
Trình Huy và ba thành viên trong nhóm của hắn – những người bây giờ đang bảo
vệ trường tiểu học Trăng Đỏ mà trước đây Lục Tân từng hợp tác cũng là một đội
trong số đó.
Họ đều được điều động từ quân đội hoặc Văn phòng An ninh để tiến hành điều tra
và phân tích các nguồn ô nhiễm đặc biệt.