Chương 222: Truy Đuổi
“Nói cũng phải…”
Thằn Lằn bắt đầu có phản ứng, hắn bật cười ha ha rồi cất khẩu súng lục đi.
Hắn kéo một chiếc ghế dựa qua rồi ngồi xuống, liếc nhìn cô gái đeo tai thỏ dáng người mảnh mai bên phải, mỉm cười hỏi:
“Ngươi bao lớn rồi?”
Sau đó hắn lại liếc nhìn cô gái đeo tai thỏ dáng người hơi tròn trịa bên trái rồi cười một cách xấu xa:
“Ngươi không nhỏ nha…”
“Rầm rập…”
Bên ngoài có tiếng bước chân dồn dập, một nhóm người cầm súng xông vào căn phòng.
“Ha ha, đừng kích động, đừng kích động, ta không muốn giết các ngươi đâu…”
Thằn Lằn vội vàng giơ tay lên, để họ nhìn thấy khẩu súng và con dao găm trên tay hắn rồi bật cười với vẻ vô cùng thân thiện.
…
Sau khi lao ra ngoài cửa sổ, Lục Tân lập tức đưa mắt quan sát xung quanh.
Trong nháy mắt, Lục Tân nhìn thấy nghiêng về phía tây bên ngoài cửa sổ, người đàn ông mặc vest đỏ đang nhanh chóng rẽ qua một ngã tư. Lục Tân lập tức ngẩng đầu nhìn sang bên cạnh, lúc này hắn thấy mẹ đang đeo một cái túi xách nhỏ, đứng bên cạnh một cái sân nhỏ mỉm cười dịu dàng. Chỉ có điều, ánh mắt của bà ấy không nhìn về phía ngã tư đó, mà nhìn về phía một con hẻm khác.
Lục Tân gật đầu, nắm lấy tay em gái, thân hình như không còn chịu tác động của trọng lực, hắn dùng cả tay lẫn chân trèo lên vách tường của con hẻm, nhanh chóng tiến về phía trước, đi qua con hẻm nhỏ hẹp này, hắn liền trông thấy một cái nhà kho đang mở cửa.
Lục Tân chỉ mất một hai giây đã lao đến nhà kho cách đó hai mươi mét.
Mẹ Lục Tân ở bên ngoài nhà kho, mỉm cười với Lục Tân:
“Cẩn thận đấy!”
Lục Tân gật đầu, lập tức xông vào bên trong nhà kho.
“Cạch cạch cạch...”
Khoảnh khắc xông vào nhà kho, hắn chợt nghe thấy tiếng ống sắt đang chuyển động.
Ngay lập tức, có ánh sáng màu đỏ nhấp nháy dữ dội ở bốn khu vực bên trong nhà kho.
Vô số viên đạn cùng lúc bắn về phía cổng nhà kho nơi Lục Tân vừa xuất hiện.
Mượn ánh sáng màu đỏ đang nhấp nháy liên tục, Lục Tân nhìn thấy trên tầng hai của nhà kho này, ba người đàn ông có thân hình cao lớn đang ngồi xổm ở các vị trí khác nhau, đang không ngừng bóp cò với vẻ mặt không chút cảm xúc. Sau lưng chúng là người đàn ông đã cởi bỏ bộ vest đỏ, lúc này hắn đã đội mũ bảo hiểm và ngồi trên một chiếc mô tô cao lớn và nặng nề, đang rú ga hết cỡ.
Rõ ràng, dù Lục Tân xuất hiện rất nhanh và bất ngờ, nhưng người đàn ông mặc vest đỏ cũng đã có sự chuẩn bị đầy đủ từ trước.
Sau khi Lục Tân đuổi theo ra ngoài cửa sổ, hắn đã sắp xếp một người khác đánh lừa Lục Tân, muốn dẫn Lục Tân đi sai hướng.
Sau khi Lục Tân đuổi theo vào đến nhà kho này, hắn đã bố trí ba tay súng bắn tỉa ra sức nổ súng về phía Lục Tân, còn hắn thì ngồi lên mô tô chạy trốn.
Ban đầu, Lục Tân và Thằn Lằn suy đoán những người cải tạo bên cạnh hắn đã bị tiêu hao cũng hòm hòm rồi, nhưng bây giờ xem ra, hắn vẫn còn có ít nhất sáu bảy người cải tạo tinh thần ở bên cạnh, không biết hắn làm thế nào mà có thể chế tạo ra chúng trong khoảng thời gian ngắn như vậy.
Ba khẩu súng máy nhiều nòng xoay chia thành ba vị trí khác nhau nhắm chuẩn vào Lục Tân, những viên đạn đan vào nhau thành hình nan quạt.
Chúng bất ngờ nổ súng, trong chớp mắt lập tức nhấn chìm Lục Tân.
Dường như đang tái diễn lại cảnh tượng ở ngã tư đường Cửu Giang của thành phố vệ tinh số hai.
...
Pằng pằng pằng pằng...
Những viên đạn không ngừng gào thét, cùng với đó là mùi thuốc súng nồng nặc, tấn công thẳng vào mặt đất nơi Lục Tân đang đứng.
Nền xi măng bị bắn bung ra thành từng mảng, trong tích tắc đã nứt toạt thành một cái hố lớn.
Tuy nhiên, Lục Tân đã không xuất hiện ở nơi loạt đạn rơi xuống, ngay khi đối phương nổ súng, Lục Tân đã khẽ tung người, dùng cả tay và chân bò về phía trước trên trần nhà, đợi đến khi ba tay súng máy kịp có phản ứng, Lục Tân đã bò được nửa đường.
Nếu muốn chuyển hướng chĩa ngòi súng về phía Lục Tân đang ở trên trần nhà, chúng cần ít nhất hơn một giây đồng hồ.
Mà khoảng thời gian này đã đủ để Lục Tân lao ra đằng sau chúng.
...
Trước đó, Lục Tân đã chịu thiệt thòi một lần, hắn từng bị năm khẩu súng máy nhiều nòng xoay chĩa vào người.
Lần đó, nhờ sự bảo vệ của mẹ mà hắn mới có thể may mắn thoát được một kiếp nạn.
Lần này, sau khi được mẹ nhắc nhở, hắn đương nhiên cẩn thận gấp đôi.
Chỉ cần có sự chuẩn bị từ trước, sẽ không có nhiều khả năng dị biến giả hệ nhện bị người khác dồn vào góc chết.
...
“Hệ nhện...”
Khi Lục Tân bò qua trần nhà, người đàn ông mặc vest đỏ đang ngồi trên chiếc mô tô chuẩn bị nổ máy bỗng nheo mắt lại. Trong tích tắc, hắn ước lượng thời gian Lục Tân đuổi kịp đến trước mặt mình, hắn tự biết lần này hắn không thể thong dong mà trốn thoát được.
Thế là, hắn bất ngờ quay đầu lại, nhìn chằm chằm Lục Tân đang từ trên trần nhà bò xuống, mạnh mẽ làm ra một động tác.
Lục Tân đột ngột giơ tay trái lên tự bóp cổ họng của mình.
Với ngọn lửa bắn ra từ họng súng máy nhiều nòng xoay, có thể thấy động tác của Lục Tân ở trên trần nhà đột nhiên trở nên kỳ quái, hắn vốn đang dùng cả tay lẫn chân bò đến chỗ này, nhưng bây giờ hắn lại đột nhiên giơ tay trái lên tự bóp cổ họng của mình.