Mặt Trăng Đỏ

Chương 224: Tóm Gọn

Chương 224: Tóm Gọn


Cổ của hắn bị vặn hai lần với một góc độ cực kỳ xoắn, phát ra một tiếng răng rắc giòn giã.
Tất cả các viên đạn đều bay vào khoảng không.
Người đàn ông mặc vest đỏ vẫn cầm khẩu súng trên tay, bên trong khẩu súng vẫn còn đạn.
Nhưng lòng bàn tay của hắn đã bắt đầu run lên, hắn đã bị một người hệ nhện tiếp cận với khoảng cách gần đến …
“Soạt soạt…”
Lục Tân chỉ đặt tay lên vai hắn mà không làm gì khác cả.
Nhưng các linh kiện của khẩu súng trong tay người đàn ông này bỗng lần lượt bay ra ngoài, sau đó là ngón tay, rồi cổ tay, rồi cánh tay của hắn, từng thứ một bay lên không trung, cuối cùng rơi vãi trên mặt đất, giống như một bông hồng với những cánh hoa xơ xác.
“Á!”
Người đàn ông lăn xuống khỏi chiếc mô tô sau một tiếng hét thảm.
Hắn nằm cuộn tròn trên mặt đất, cổ họng hét lên một tiếng đau đớn thảm thiết, thân thể co giật vặn vẹo.
Tuy nhiên, cơn đau này chỉ kéo dài trong khoảng thời gian rất ngắn.
Không biết hắn bị làm sao, mà Lục Tân chỉ thấy hắn giãy giụa giây lát rồi ngừng lại.
Sau khi nằm xuống đất một lúc, hắn thở hổn hển rồi từ dưới đất gượng người dậy, trên mặt đã không còn biểu cảm đau đớn.
“Ngươi thoạt nhìn không giống hệ nhện cho lắm…”
Sau khi đứng dậy, người đàn ông mặc vest đỏ dường như đã hoàn toàn từ bỏ việc phản kháng.
Khuôn mặt trắng bệch của hắn hiện ra một nụ cười khổ, hắn liếc nhìn Lục Tân:
“Ta nhớ hệ nhện không hề đáng sợ như vậy…”
“Không chỉ một mình ngươi thấy thế.”
Lục Tân không trả lời mà chỉ bật cười, rút chìa khóa xe của hắn cất vào trong túi của mình.
Hắn hồi tưởng lại phần giới thiệu về dị biến giả hệ con rối, một số giáo sư đã nhấn mạnh trong các tài liệu rằng điểm yếu của dị biến giả hệ con rối nằm ở bản thể. Chỉ cần tìm thấy bản thể của dị biến giả và đến gần là có thể chế ngự được hắn một cách dễ dàng. Lục Tân chỉ không ngờ để làm được điều đó lại mất nhiều thời gian đến như vậy. Dù là người cải tạo tinh thần đóng giả thành người bình thường trốn ở bên cạnh hắn, hay là quả bom trong bụng người cải tạo tinh thần, tất cả đều không dễ đối phó.
Hắn nhớ đến trên tài liệu mà hắn mang theo có ba dòng chữ được đánh dấu bằng mực đỏ. Đó là lời cảnh cáo của bộ phận dọn dẹp nguồn ô nhiễm đặc biệt dành cho hắn, cũng là bài học đầu tiên của khóa huấn luyện chiến đấu của dị biến giả mà hắn vẫn chưa được học, điều quan trọng nhất trong đó chính là ba nguyên tắc lớn khi đấu tay đôi với dị biến giả:
Thứ nhất, dị biến giả không bao giờ chủ động khiêu chiến mà không có sự chuẩn bị từ trước.
Thứ hai, khâu then chốt để quyết định thắng bại không phải là chiến đấu, mà là chuẩn bị cho trận chiến.
Thứ ba, việc đảm bảo cho bản thân không bị mất kiểm soát quan trọng hơn nhiều so với thắng bại.
Ảnh hưởng của môi trường xung quanh đối với thực lực của dị biến giả đủ lớn để thay đổi kết quả của một cuộc đấu tay đôi. Vì vậy, mỗi dị biến giả đều cố gắng để tạo ra một sân nhà có lợi cho mình, về phương diện này, dị biến giả hệ con rối này thật sự đã làm rất tốt.
Mặc dù mối đe dọa không lớn, nhưng ít nhất có thể gây ra sự hỗn loạn nhất định, thậm chí là trốn thoát.
Cũng may chúng thực sự không có kinh nghiệm trong việc đối phó với loại người như Lục Tân.
“Những người khác đâu?”
Lục Tân đút hai tay vào túi quần, nhẹ giọng hỏi.
“Họ không có ở đây.”
Người đàn ông mỉm cười bất lực, nói:
“Lúc đó, khi bọn ta không ghi lại được số liệu thí nghiệm bom tinh thần, đại ca đã cảm thấy có điều gì đó không ổn, vì vậy, dù sau đó không có dấu vết thực sự gì, nhưng vì lý do an toàn nên ta và họ vẫn phải tách nhau ra.”
“Ta vốn cũng không quá coi trọng việc đó, ta chỉ muốn đến đây để nghỉ ngơi trước và mua thêm mấy người để bổ sung cho con rối của mình, nhưng không ngờ các ngươi lại đến nhanh như vậy.... Xem ra, người có thể trở thành khiến đại ca e ngại quả nhiên là rất có bản lĩnh, thành phố Thanh Cảng thật sự không dễ đối phó.”
Lục Tân không thèm quan tâm những gì hắn vừa nói, chỉ cau mày hỏi:
“Vậy chúng đã trốn đi đâu rồi?”
Người đàn ông mặc vest đỏ liếc nhìn Lục Tân, trong nụ cười có phần châm chọc.
Lục Tân nghiêm túc liếc nhìn hắn rồi nói:
“Nếu ngươi không chịu nói, ta cũng có thể dùng những cách hỏi khác.”
“Ha ha…”
Người đàn ông cười lớn, sau đó giọng hắn dần trầm xuống, hắn khẽ lên tiếng:
“Ngươi đánh giá thấp ta quá người anh em, lăn lộn ở vùng hoang dã. Thứ quan trọng nhất chính quy tắc và lời hứa, ta đã rơi vào trong tay ngươi, đương nhiên chỉ có thể chấp nhận thất bại. Nhưng chắc là ngươi sẽ không thực sự cho rằng ta sẽ lập tức nói mọi chuyện cho ngươi đấy chứ? Nếu đánh mất uy tín và thanh danh của mình, kết cục của ta sẽ còn thảm hơn cả cái chết!”
“À mà này!”
Hắn vừa nói chuyện, vừa tỏ ra thoải mái hơn một chút, mỉm cười:
“Ta cũng nhắc nhở ngươi một câu, ta là một dị biến giả hệ con rối. Ta có thể điều khiển bản thân như một con rối, cho nên, dù ngươi có chặt ta thành tám khúc, ta cũng sẽ không cảm thấy đau đớn gì.”
Lục Tân hờ hửng nhìn hắn, sau đó nói:
“Không sao, bọn ta chắc chắn có thể tìm ra được giải pháp.”
Người đàn ông ngẩn ra, hắn không biết nên hiểu câu trả lời thân thiện này của Lục Tân như thế nào.
Tuy nhiên, Lục Tân chỉ thờ ơ nhìn sang một bên.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất