Mặt Trăng Đỏ

Chương 315: Tửu Quỷ

Chương 315: Tửu Quỷ


Ở xung quanh thành phố chính, theo thứ tự Đông, Tây, Nam, Bắc lần lượt là năm thành phố vệ tinh, như một bàn tay khổng lồ đang xoè rộng ra. Thành phố chính ở nơi xa, tản ra ánh sáng màu bạc là lòng bàn tay, còn các thành phố vệ tinh là các ngón tay.
Ở giữa thành phố chính và thành phố vệ tinh là đồng ruộng và vườn cây trái, bãi cỏ mênh mông, có cả sông và hồ nữa.
Phóng tầm mắt ra xa bên ngoài là thiên nhiên hoang dã không thấy điểm tận cùng.
Giữa sáu thành phố có một mạng lưới đường sắt trên cao. Trước đây, khi còn có nhiều người mất trí sống ở vùng hoang dã, thành phố Thanh Cảng vận chuyển hàng hoá bằng những đường ray cách mặt đất gần trăm mét này, để tránh bị đám người điên tập kích. Nhưng bây giờ, số lượng người mất trí giảm đi rồi, vận chuyển đường bộ cũng phát triển hơn nhiều, mạng lưới đường sắt trên cao nối các thành phố lại với nhau lại trở thành một điểm đặc sắc.
Hiện nay, người thường qua lại giữa các thành phố thường sẽ chọn phương tiện này để đi.
Suy cho cùng, ra ngoài thành phố Cao Tường bằng đường cao tốc trên không thì không bị coi là ra khỏi thành phố.
Mà nếu dùng đường bộ, cho dù chỉ đi từ thành phố vệ tinh này sang thành phố khác, thì hệ thống vẫn quy kết là bạn đã ra khỏi thành phố.
Khi tàu cao tốc trên không dừng ở trạm thành phố vệ tinh số 4, Lục Tân hoà vào dòng người ra khỏi toa tàu, hắn đi tới toa tàu cuối cùng để nhận xe máy. Lục Tân quan sát kĩ lưỡng một hồi, thấy xe máy không bị trầy xước mới yên tâm. Hắn trèo lên xe máy, đi qua con đường ngầm dưới lòng đất thông với lối ra.
Lúc ở trên tàu cao tốc, hắn đã gọi điện thoại hẹn trước rồi, lúc này, Tửu Quỷ đang đợi hắn.
Lục Tân đảo mắt nhìn xung quanh, sau đó nhìn thấy một cô gái mặc đồng phục học sinh đang vẫy tay với mình.
“Chào ngươi...”
Lục Tân vội vàng dắt xe qua đó, mỉm cười chào hỏi.
Lời tới khoé miệng rồi, nhưng hắn vẫn kìm lại vì không biết nên xưng hô với cô như thế nào: Ngài Tửu Quỷ? Phu nhân? Hay em gái đây?
“Ha ha, ngươi chính là Đan Binh đó sao?”
Lúc Lục Tân còn chưa nghĩ ra cách xưng hô thích hợp, Tửu Quỷ buộc tóc đuôi ngựa đã nhìn hắn bằng vẻ mặt hiền hoà rồi.
Cô mỉm cười, đưa tay ra, nói:
“Chúng ta đã gặp nhau trước đây ròi, nhưng khi đó tình thế hỗn loạn, không có tâm trạng gì mà trò chuyện...”
“Cảm ơn ngươi nhiều lắm, trong lúc bận rộn còn dành thời gian để tới trợ giúp ta.”
“Lúc đầu, ta muốn gọi con thằn lằn kia tới, nhưng hắn ta lại nói mình bị đau bụng...”
“Con thằn lằn...”
Lục Tân mất một lúc mới hiểu cô đang nói tới ai, lập tức mỉm cười:
“Được, ta sẽ dốc hết sức lực để phối hợp.”
Cô gái trước mặt thuần khiết xinh đẹp, đang độ tuổi xuân phơi phới, dồi dào collagen. Nhưng gương mặt hiền lành này làm cho Lục Tân thấy là lạ. Khi nói chuyện với cô, hắn cũng bất giác cảm thấy mình thấp bé hơn nhiều...
Là thấp bé về mặt bối phận.
“Ha ha, được lắm, tinh thần của thằng nhóc này khá đấy...”
Tửu Quỷ bật ngón tay cái, mở bình giữ nhiệt uống một ngụm:
“Đừng lo lắng, đi thôi, ta đưa ngươi đi ăn cơm...”
“À, được...”
Lục Tân ngửi được mùi rượu toả ra từ bình giữ nhiệt, lập tức kính nể.
Hắn đứng chờ tại chỗ, Tửu Quỷ nhanh chóng lái xe tới, mắt Lục Tân sắp lồi ra rồi.
Đó là một chiếc xe ba bánh không có mui xe, nhiều chỗ bị rỉ sét, tróc sơn, đằng sau có thùng xe, là loại xe thường dùng trong nông nghiệp. Tửu Quỷ mặc đồng phục học sinh, đi giày thể thao, buộc tóc đuôi ngựa mà lại lái chiếc xe ba gác này, thu hút vô số ánh nhìn.
Cô giẫm phanh, mỉm cười vỗ vào thùng xe phía sau:
“Lên xe đi! Thằng nhóc này, chờ đợi cái gì chứ?”
“Quăng cái xe máy của ngươi lên thùng xe là được...”
“Ặc... Hay là, ta đi theo sau cũng được...”
Lục Tân đáp lời, nhưng vẫn không nhịn được tính tò mò mà hỏi:
“Xe này là của ngươi sao?”
“Đúng vậy...”
Tửu Quỷ lại mở bình giữ nhiệt, uống một hớp:
“Xe này tốt lắm đấy, uống rượu lái xe cũng không bị giữ lại kiểm tra...”
“?”
Đột nhiên, Lục Tân thấy lời Tửu Quỷ nói quả thật rất có lý.
Sau đó, Tửu Quỷ xắn tay áo lên, để lộ hai cánh tay trắng nõn, cô nắm tay lái, vững vàng đi trước dẫn đường.
Lục Tân lái xe của của mình đi theo sau với tốc độ ốc sên bò. Động cơ của chiếc xe ba bánh kia không còn tốt nữa, liên tục phun khói đen ra bên ngoài. Đi được nửa đường, Lục Tân dừng lại nhìn, phát hiện khói đã hun đầu xe của mình thành màu đen rồi...
Không còn cách nào khác, hắn đành cách xa cô ấy một chút vậy.
Tửu Quỷ lái xe chậm rì như vậy, dù hắn đi bộ cũng theo kịp.
...
Tửu Quỷ nói đi ăn cơm, Lục Tân vốn chưa đói nhưng sau khi đi một đoạn đường, hắn bắt đầu cảm thấy đói bụng rồi.
Lúc đầu, Lục Tân cho rằng nơi Tửu Quỷ mời mình ăn không phải khách sạn sang trọng thì cũng là một quán cơm nhỏ. Dù sao chi phí họ đi công tác đều được cấp trên chia trả, hơn nữa, Hàn Băng từng nói với hắn, Tửu Quỷ là một người rất hào phóng.
Theo chân Tửu Quỷ đi thẳng vào một khu nhà ở trong trung tâm thành phố, Lục Tân cảm thấy bất ngờ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất