Chương 324: Quái Vật Đội Lốt Người
“Đúng vậy…”
Bà nội Vương nói từ tốn, rồi chậm rãi đi xuống lầu, giọng nói trong hành lang chết chóc nghe có vẻ hơi khác thường:
“Ta chỉ là một bà lão cô quả sống ở đây với cháu trai của mình, ai mà biết được khi nào sẽ bị người ta bắt nạt? Mấy người hàng xóm này, cũng chẳng phải thứ tốt lành gì, ngày ngày dòm ngó những thức ăn này của bà lão như ta. Sau đó lại đưa cho ta mấy thứ hoa quả hỏng để qua quýt, chẳng qua ta không thèm so đo với chúng thôi…”
“Suy cho cùng, nếu sau này có chuyện gì, cũng phải nhờ chúng giúp đỡ…”
“Đã ăn đồ của ta, nếu không trả ân tình này, lẽ nào bà lão như ta dễ bị ức hiếp đến vậy sao?”
Bà ta vừa lẩm bẩm trong miệng vừa chậm rãi bước xuống lầu, sau đó nâng chiếc làn lên rồi nhổ nước bọt vào bên trong.
Một nụ cười quỷ dị xuất hiện trên khuôn mặt bà ta:
“Cho chúng ăn, cho chúng ăn…”
Lục Tân cau mày gắt gao nhìn bà lão, hắn không nhìn thấy quái vật tinh thần trên người bà ta.
Hắn bật người lên, nắm lấy tay vịn cầu thang rồi sải từng bước lớn lên lầu.
Hắn đi lên từng tầng một, phát hiện lúc này tòa nhà này dường như đã trở thành một khu nhà ma.
Lục Tân vẫn đang trong trạng thái bắt chước năng lực của mẹ, vì vậy hắn có thể thấy được rất nhiều thứ. Suốt quá trình lên lầu, hắn thấy rất nhiều cảnh tượng trong toàn bộ tòa nhà này, nói cách khác, những cảnh tượng đó trực tiếp hiện lên trong đầu hắn.
Ở tầng bốn, hắn thấy một cặp vợ chồng đang cãi nhau, người phụ nữ đứng bên ngoài căn phòng, ễnh cái bụng to, chửi dữ dội vào trong:
“Ngươi tưởng là ta không biết ngươi đang nghĩ gì sao? Ngươi chính cái đồ khốn nạn, ngươi đã lừa lấy được ta, nhưng lại tơ tưởng đến bạn thân của ta, ngươi ở trong nhà vệ sinh vừa nhìn ảnh chụp của cô ấy vừa làm cái chuyện kinh tởm kia, ngươi tưởng là ta không thấy sao? Ngươi thật sự kinh tởm muốn chết…”
“Rầm rầm rầm…”
Người đàn ông ở trong nhà đang ném đồ đạc một cách điên cuồng:
“Ta chịu ngươi đủ rồi, ngày nào ngươi cũng giả bộ làm mình làm mẩy, trước đây ngày nào ngươi cũng đi hộp đêm chơi, ta còn không biết ngươi đã ngủ với bao nhiêu người đàn ông? Dựa vào cái gì mà những người đó chỉ cần mời một ly rượu liền có thể ngủ với ngươi, dựa vào cái gì mà bây giờ ta phải mua nhà cho ngươi, mua xe cho ngươi, mua những loại trái cây đắt muốn chết cho ngươi, dựa vào cái gì mà ta phải hầu hạ ngươi một cách thấp hèn như vậy?”
Lục Tân mặc kệ, tiếp tục lao thẳng lên trên.
Khi lên đến tầng bảy, hắn thấy có người đang đánh nhau, một người phụ nữ hơi mập đang ra sức tát một ông già ngồi trên xe lăn:
“Lão già chết giẫm, mau nói cho ta biết, ngươi đã giấu tiền ở đâu? Tiền của con trai ngươi là của ta, ngươi dựa vào cái gì mà giấu đi? Đôi mắt kinh tởm của ngươi ngày ngày ở sau lưng nhìn chằm chằm vào mông của ta, ngươi tưởng ta không biết sao? Ngươi thật kinh tởm, thật không biết xấu hổ, ngươi đáng bị đẩy xuống lầu…”
“Đồ chết tiệt, ngươi đừng hòng chạy …”
Ông lão đưa tay bảo vệ đầu của mình, liều mạng hét lên:
“Ngươi mơ đi, đó là tiền của con trai ta, ngươi đừng hòng tìm thấy, dù có phải đốt hết tiền ta cũng không đưa cho ngươi đâu, ngươi nằm mơ đi, loại đ* thối như ngươi đáng bị ném ra ngoài vùng hoang dã…”
Những người trong tòa nhà này đều điên cả rồi…
Với thân hình mạnh mẽ, Lục Tân chạy thẳng lên lầu theo lối cầu thang, như thể đi xuyên qua địa ngục.
Hắn thấy một học sinh trung học phổ thông đeo kính, mặc đồng phục học sinh đang ngồi xổm ở trước cửa, đổ một thùng xăng trước cánh cửa đang khóa chặt, sau đó châm que diêm với nụ cười lạnh lẽo:
“Ta thiêu chết các ngươi, ai bảo các ngươi không chịu mua máy vi tính cho ta…”
Hắn thấy một đứa trẻ đang đẩy mạnh ông lão đang đi về phía cầu thang và chửi rủa:
“Ngươi quản ta, ngươi đi chết đi…”
Hắn thấy một người trẻ tuổi ăn mặc chỉnh tề đang ăn trộm thịt xông khói từ bậu cửa sổ của nhà hàng xóm.
Hắn thấy một người vợ đổ lọ thuốc màu xanh lá cây vào nồi canh, khuấy mạnh, ánh sáng cuồng nhiệt phát ra từ trong mắt cô ta:
“Đi chết đi, đi chết hết đi, dựa vào cái gì mà tất cả việc nhà đều do một mình ta làm, dựa vào cái gì mà mọi người đều trút giận lên ta?”
“Chẳng bằng đi chết đi, chẳng bằng tất cả đều chết đi…”
…
Trái tim Lục Tân hơi trùng xuống.
Hắn đã từng nhìn chứng kiến cảnh nhân viên tiệm cà phê có thể mọc ra những xúc tu từ trong cơ thể, từng thấy con quái vật được ghép lại từ những khuôn mặt người, người đàn ông bị giết nhưng sau đó lại biến thành 16 người, từng thấy nữ vương...... Trong những con quái vật đó, có con quỷ dị, có con thì điên rồ, nhưng không có con quái vật nào có hình ảnh mà hắn thấy bây giờ. Điều này khiến hắn càng thêm sợ hãi, da đầu tê dại.
Những người này, những cảnh tượng này làm cho hắn cảm thấy đáng sợ hơn cả quái vật.
Không chỉ đáng sợ mà còn khiến hắn thấy khó chịu...... Thứ còn khủng khiếp hơn quái vật, là quái vật đội da người!