Chương 330: Các Loại Khả Năng
"Ban đầu ta đã tính thông qua việc điều tra về những sự kiện tử vong thần bí kia, phân tích ra năng lực của đối phương, sau đó thử xác định vị trí của hắn. Tiếc là kế hoạch tiến triển không quá thuận lợi. Sau khi gặp hai con quái vật tinh thần này ta mới hiểu nguyên nhân tử vong của những người kia thật ra đều rất đơn giản, họ vốn không bị người khác giết mà do hai con quái vật tinh thần này... cũng vì vậy mà ngược lại, năng lực của tên dị biến giả kia càng thêm khó đoán... Rốt cuộc là hắn có thể biến thành quái vật tinh thần, hay là có thể làm biến dạng sức mạnh tinh thần, từ đó chế tạo ra nguồn ô nhiễm?"
Tửu Quỷ nói xong, trên mặt lộ ra biểu cảm tự giễu:
“Ít nhất bây giờ đúng là thời điểm mà ta hồ đồ nhất..."
Tửu Quỷ vứt đầu lọc thuốc lá xuống đất, chậm rãi dẫm tắt nó, trên mặt lộ vẻ trầm ngâm. Đối với người bình thường mà nói, dù là vụ giết người không đầu, hay vụ án của tên lưu manh đều là việc khó tưởng tượng nổi. Thậm chí họ đã phải điều động cả phòng hành chính để phong tỏa một số tin tức, tránh khiến nhân dân rơi vào khủng hoảng.
Nhưng trong mắt dị biến giả, kỳ thật có rất nhiều cách để giải thích cho sự kiện quỷ dị như vậy.
Ở vụ án giết người không đầu, Lục Tân đoán rằng khả năng cao là liên quan tới con quái vật tinh thần đeo trên mình một chuỗi đầu người, mới vừa xuất hiện trong tiểu khu của Tửu Quỷ. Còn những tên côn đồ mà hình dáng sau khi chết lại trông như bình hoa kia, có lẽ là do con quái vật tinh thần nhìn giống dây thường xuân ra tay sát hại.
Rất dễ để suy đoán ra phương thức tử vong của họ, điều khó xác định duy nhất chính là sao đối phương có thể đến được đây?
Họ đã thao túng hai con quái vật tinh thần này tới dưới nhà Tửu Quỷ thế nào? Sau đó họ đã làm gì để khiến hai con quái vật tinh thần này đột ngột biến mất mà không để lại bất kỳ dấu vết gì?
Chẳng lẽ lại giống lần ở Nam Tường, chúng chỉ là quái vật tinh thần nhân tạo thôi ư?
Nhưng sau một hồi phân tích tỉ mỉ, Lục Tân lại cảm thấy hai bên có sự khác biệt. Tuy con quái vật tinh thần nhân tạo ở khu tường nam có đầy đủ đặc tính của một con quái vật tinh thần nhưng trí lực của nó lại cực kỳ thấp. Mục đích nó được chế tạo ra là để tự hủy, từ cái tên của nó, có thể đoán được nó là một quả lựu đạn.
Nhưng hai con quái vật tinh thần lại chủ động đi tìm người, thậm chí còn biết thay đổi sách lược cho từng tình huống khác nhau. Điều này chứng tỏ chúng nó có được trí thông minh nhất định.
"Đã trao đổi ý kiến với bên trên rồi?"
Sau một hồi im lặng, Lục Tân nhỏ giọng hỏi một câu.
"Đã trao đổi với chuyên viên phân tích thông tin của ta."
Tửu Quỷ lắc đầu, nói:
“Cô gái nhỏ kia nói trong kho tài liệu hiện có của bộ dọn dẹp đặc biệt cũng không có trường hợp nào có thể giải thích rõ ràng hiện tượng này. Cô nhóc đề nghị rằng có thể điều động thêm một vài dị biến giả hoặc lính phòng vệ của thành phố đến trực tiếp bắt giữa hoặc là giết chết hai con quái vật tinh thần đó. Nhưng ta không đồng ý, một là vì hai con quái vật tinh thần này rất kỳ lạ, chỉ sợ lai lịch của chúng rất sâu…
Mặt khác, ngươi cũng thấy rồi đấy, thời điểm chúng biến mất, không ai có thể ngăn cản, dù có nhiều người hơn cũng vô ích mà thôi. Vốn ta còn định ở thêm một đêm để ngươi giúp ta nhìn xem liệu có thể tìm ra được cái tên đứng phía sau điều khiển mọi chuyện hay không. Nhưng nếu thật sự không tìm được hắn, hoặc là ngay từ đầu hắn đã không xuất hiện ở khu vực xung quanh đây, vậy cũng chỉ có thể nghe theo đề nghị của họ…”
"Hắn đúng thật không ở gần đây."
Khi Lục Tân trả lời vấn đề này của Tửu Quỷ, giọng điệu của hắn khá chắc chắn, điều này đúng là hiếm thấy.
Tửu Quỷ gật đầu:
“Vậy chỉ sợ lại sắp xảy ra chuyện lớn."
Dù tìm không thấy dị biến giả của phe đối phương, họ cũng không thể yên lặng ngồi xem một tổ chức như thế gây rối trong thành phố vệ tinh số 4 được. Nếu vậy chỉ còn cách ra tay ngăn chặn, nhưng dưới tình huống không biết dị biến giả của đối phương có thể làm được gì, cũng không biết vị trí của hắn ở chỗ nào, khả năng cao hành động của họ sẽ đánh rắn động cỏ. Nếu đối phương cố ý trả thù, rất có thể mọi chuyện sẽ phát triển theo một hướng không ai lường trước được.
"Cũng chưa chắc..."
Lục Tân ngẩng đầu nhìn Tửu Quỷ, từ tốn nói:
“Nếu không phải có dị biến giả ẩn nấp ở chỗ nào đó gần đây để thao túng hai con quái vật tinh thần này, rất có thể đối phương đã để lại ấn ký gì đó trên người của ngươi. Chỉ cần hắn thả hai con quái vật tinh thần này ra, chúng sẽ tự tìm tới ngươi. Điều này chứng tỏ chắc chắn trong quá khứ ngươi đã từng trúng chiêu của dị biến giả của đối phương, chỉ là bản thân ngươi còn chưa phát hiện ra mà thôi... Quái vật bắt đầu tìm tới ngươi từ ba ngày trước, hơn nữa còn tới liên tục suốt ba ngày. Phải chăng thời điểm ngươi trúng chiêu của hắn chính là vào khoảng ba ngày trước? Ba ngày trước, ngươi đã đi đâu, làm gì?"