Mặt Trăng Đỏ

Chương 329: Tốt Xấu

Chương 329: Tốt Xấu


Trong lúc Lục Tân còn mải nghĩ ngợi, trái lại Tửu Quỷ đã thả lỏng hơn, cô cười nói:
“Cũng may là ta đã sớm có chuẩn bị."
Dứt lời, cô chỉ tay vào căn phòng này, nói:
“Đây là căn phòng mà ta đã chuẩn bị từ trước, phòng ngừa cho bất kỳ tình huống nào. Ta có thể làm biến dạng cảm quan của những người chung quanh, khiến họ có thể nhìn thấy, nghe thấy, thậm chí động vào được những món đồ giả tạo. Nhưng ở một số thời điểm, đồ vật được làm giả hoàn toàn không nhất định sẽ thật sự lừa được đối thủ. Cho nên, ta dùng căn phòng này làm nền tảng rồi mới biến đổi tri giác của họ, như vậy sẽ dễ hơn chút. Nếu kẻ địch tập kích bất ngờ, ta sẽ làm biến dạng tri giác của họ, rồi dẫn họ tới căn phòng này. Vì bố cục trong phòng khá giống nhà của ta, cho nên hiệu quả chân thực cũng sẽ cao hơn rất nhiều."
Cô vừa nói, vừa liếc mắt nhìn ra ngoài cửa:
“Mấy nhà hàng xóm ở tầng này không bị sao hết, từ đầu đến cuối họ vẫn luôn hoạt động trong phạm vi năng lực của ta. Những chuyện họ làm hồi nãy thật ra đều là giả, dù ở trong cảnh tượng hỗn loạn đó, họ cũng sẽ không thật sự làm mình bị thương."
Nói xong, cô khẽ nở nụ cười, dập tắt tẩu thuốc trong tay:
“Đợi họ tỉnh lại rồi cũng chỉ xem chuyện này như một cơn ác mộng mà thôi!"
Nhớ lại những hình ảnh mà bản thân vừa chứng kiến ban nãy, Lục Tân mới ý thức được, Tửu Quỷ thật sự rất mạnh.
Cô không chỉ lừa gạt được cả hai con quái vật tinh thần kia, mà đồng thời cũng bảo vệ được tất cả hàng xóm xung quanh. Vừa có thể khiến họ phát tiết cảm xúc tiêu cực trong lòng, lại vừa khiến họ không thể làm thương tổn đến bất cứ ai, tránh trường hợp lúc tỉnh lại sẽ hối hận không kịp.
Nhưng mà nói qua thì phải nói lại, dù vậy thì trên lầu này vẫn còn sót lại những dấu vết khiến người ta vừa nhìn đã thấy khủng bố. Nhớ lại những hình ảnh điên cuồng vừa nãy, sau một hồi lâu, hắn mới không nhịn được khẽ thở dài một hơi:
"Chỉ dựa vào mỗi sự ảnh hưởng của con quái vật, sao có thể khiến người khác điên khùng tới như vậy?"
"Ha ha."
Tửu Quỷ liếc mắt nhìn Lục Tân:
“Nhóc con, hiểu biết của ngươi quá hạn hẹp…những cảm xúc tiêu cực kia đều là thật. Chỉ là ngày thường bị con người ta chôn giấu quá sâu, con quái vật đó chỉ là chất xúc tác dẫn dắt cảm xúc được bộc lộ ra ngoài mà thôi."
Lục Tân cau mày:
“Chẳng lẽ ở tầng này không có ai là người tốt?"
"Thật nông cạn!"
Vẻ mặt Tửu Quỷ như thể đã nhìn thấu sự đời, cô cười cười, rồi nói:
“Nếu ngày thường họ có thể chôn cảm xúc này xuống thật sâu, vậy chẳng phải là người tốt sao?"

"…”
Lục Tân không biết Tửu Quỷ nói như vậy có hợp lý không, nhưng chuyện này không quan trọng. Sau khi chắc chắn mọi chuyện đều nằm trong tầm khống chế, hắn cũng hơi yên tâm:
“Suy đoán lúc trước của ngươi sai rồi, không hề tồn tại dị biến giả đứng phía sau không chế việc này. Mới nãy ta đã lật tung nguyên cái tiểu khu này lên tìm một lần, ta có thể khẳng định với ngươi không có ai như vậy hết!"
"Không có?"
Tửu Quỷ khẽ nhếch môi:
“Không thể nào, có thể thấy rõ hai con quái vật tinh thần này là bị người nào đó dẫn tới đây, thậm chí chúng còn biết thay đổi sách lược..."
Trên mặt cô dần hiện lên sự sầu lo và thâm trầm của người già, miệng khẽ rít một hơi từ tẩu thuốc. Chân này của cô khoác lên chân kia, cặp chân nõn nà lại mang một đôi giày lính nặng nề khiến người khác rùng mình trong vô thức.
"Cho nên, rốt cuộc làm sao mà ngươi lại bị đối phương chú ý tới?"
Lục Tân cố gắng không dán mắt vào cặp chân cực kỳ đẹp kia của Tửu Quỷ. Một cặp chân thon dài như vậy lại mọc trên người cô, quả thật có hơi cay mắt.
Hắn kéo một cái ghế lại gần rồi ngồi xuống, châm một điếu thuốc, bắt đầu trầm tư.
"Nói thật chính ta cũng không biết sao mình lại bị họ để mắt tới..."
Tửu Quỷ thở dài, gõ nhẹ tẩu thuốc một chút:
“Dựa vào những gì ta điều tra được thì Hội Đồng Hương này có thể sẽ ra tay với họ bất cứ lúc nào, chỉ là ta không tìm thấy dị biến giả của họ, chuyện này cũng khá phiền phức đấy."
Lục Tân vô cùng đồng tình với chuyện này.
Dưới tình huống không xác định được dị biến giả của đối phương là ai. Nếu họ liều lĩnh ra tay, khả năng cao sẽ gây ra chuyện lớn. Vì chỉ cần dị biến giả nguyện ý, một hành động tưởng chừng tùy tiện thôi cũng đủ tạo thành chuyện lớn rồi.
Cho dù thành phố Thanh Cảng có căn phòng nghiêm ngặt, trật tự rõ ràng tới cỡ nào thì dưới tình huống bị bao vây phải phòng thủ một cách bị động cũng sẽ gánh chịu tổn thất cực lớn.
Nói trắng ra là trong hầu hết tình huống, điều duy nhất thành phố Thanh Cảng có thể làm chính là trả thù vào lần sau.
Nhưng không phải tất cả dị biến giả đều sợ việc này.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất