Chương 371: Nguyên Tắc Đối Đầu
Lục Tân còn chưa kịp định hình thì nhận ra cơ thể của Tiếu Viễn, người mà đang bị hắn dẫm đạp dưới chân đã trở nên méo mó và gớm ghiếc. Dưới tình huống bị Lục Tân đè nặng phần lưng, cơ thể hắn vẫn có thể lộn ngược lại, cơ bắp trên mặt trở nên vặn vẹo, cái miệng mọc đầy răng nanh nhọn hoắc há rộng, hung tợn cắn phập lên đùi Lục Tân. Hai mắt của hắn nhìn Lục Tân chằm chằm, để lộ cảm xúc lạnh lẽo như băng.
Cảnh tượng xảy ra quá đột ngột khiến Lục Tân có xúc động muốn bắn cho hắn một súng vào đầu. Nhưng rốt cuộc Lục Tân vẫn không làm thế, hắn chỉ hơi cau mày, lẳng lặng nhìn Tiếu Viễn đang ngoặm lấy chân mình, im lặng không nói cũng không cười.
Dường như bị ánh mắt của hắn làm cho lúng túng, nên Tiếu Viễn đã chậm rãi buông lỏng hai hàm răng ra, rồi nằm xuống y như cũ.
…
"Đây là cách hệ dệt mộng cưỡng chế người khác vào giấc mộng sao?"
Lục Tân yên lặng ngẫm nghĩ, hai mắt vẫn quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Hắn không vội vã hành động, bởi vì hắn biết, khi đối mặt với dị biến giả hệ dệt mộng, càng chủ động ngược lại sẽ càng dễ dàng rơi vào thế bị động.
Nguyên tắc thứ nhất khi đối phó với dị biến giả hệ dệt mộng đó là không được dễ dàng tin tưởng.
Bất cứ cảnh tượng nào mà bản thân tin rằng đó là thật, rất có thể lại chính là đòn tấn công mà người dệt mộng nhắm vào mình.
Ngược lại nếu bản thân không tin vào điều đó, lực tấn công sẽ yếu đi rất nhiều.
Vì vậy, Lục Tân giữ vững bình tĩnh, âm thầm quan sát xung quanh. Nhìn thoáng qua thì khung cảnh xung quanh dường như rất chân thật, nhưng nếu xem xét kỹ lưỡng sẽ nhận ra khắp nơi đều chỉ là ảnh ảo mơ hồ.
Loại ảnh ảo không chân thật này chỉ có thể bị phát hiện khi bản thân cố tình quan sát một cách cẩn thận, còn không thì hoàn toàn không thể nhận ra được.
Với lại, ở thời điểm này, càng cẩn thận quan sát thì ý thức của bản thân cũng càng thanh tỉnh. Nhờ việc bù đắp thông tin về dị biến giả hệ dệt mộng suốt đêm, tất nhiên Lục Tân biết rằng dị biến giả hệ dệt mộng có một loại năng lực gọi là "cưỡng chế tiến vào giấc mộng".
Năng lực chính của dị biến giả hệ dệt mộng là cải tạo giấc mơ của người khác. Và những giấc mơ bị cải tạo này được chia làm hai loại.
Một là nhân lúc người khác đang ngủ say, dị biến giả sẽ lặng lẽ tiến vào giấc mơ của người đó. Dưới tình huống này, người đang ngủ say hoàn toàn không có cách nào nhận thức được cảnh tượng trong mơ chỉ là giả.
Một cách khác chính là cưỡng chế đi vào giấc mộng, hiệu quả cụ thể của cách này còn phải phụ thuộc vào dị biến giả hệ dệt mộng và ý chí của người bị ảnh hưởng.
Nếu ý chí quá yếu, người đó sẽ không thể phân biệt được đâu là thật đâu chỉ là mơ.
Còn nếu có ý chí mạnh mẽ, người đó sẽ có khả năng giữ được chút tỉnh táo, sau đó nhanh chóng phát hiện ra sơ hở và tỉnh lại.
Trường hợp của Lục Tân chính là như vậy, tuy hắn bị cưỡng chế tiến vào giấc mộng, nhưng hắn vẫn có thể giữ vững ý chí của mình, hơn nữa còn nhanh chóng phát hiện cảnh trong mơ không phải là thật.
Với một người đã biết rõ cảnh trong mơ không phải là thật thì rất khó để tiếp tục nhốt hắn lại.
Mà thời gian hắn trải qua trong mơ lâu hơn rất nhiều so với thế giới bên ngoài. Tốc độ của dòng chảy thời gian ở trong mơ và ở hiện thực không giống nhau.
Bình thường, dị biến giả hệ dệt mộng tung ra dạng công kích gì với người bị cưỡng chế đi vào giấc mộng, sẽ xuất hiện tốc độ chảy của thời gian tương ứng.
Ví dụ như hắn tạo nên động tác là những bảo vệ kia xông vào, rút súng bắn Lục Tân, vậy động tác này cần có thời gian để thực hiện, thời gian này đại diện cho thời gian trong mơ. Còn nếu xét trong hiện thức, rất có thể còn chưa đến một giây nữa.
Thông thường, dị biến giả hệ dệt mộng ở giai đoạn một chỉ có thể kéo dài thời gian trong mộng, chứ không thể gia tốc nó.
Ảnh ảo xung quanh dần tan biến đi, cảnh trong mơ sắp bị phá vỡ. Nhưng đúng vào lúc này, Lục Tân lại nghe thấy tiếng cười thấp thoáng như có như không, đầu óc cũng hơi choáng váng.
Tiếng cười này dường như có ẩn chứa sức mạnh nào đó. Dõi mắt về hướng tiếng cười phát ra, thứ đập vào mắt Lục Tân chính là một bàn tay trắng bệnh đang từ từ vươn ra từ vách tường kế bên, tiếp đó là một cái đầu tóc tai rũ rượi, rồi tới cái thân mặc một bộ quần áo màu trắng chậm rãi chui từ trong vách tường ra ngoài.
Nó cúi đầu, tóc tai rũ xuống nên nhìn không rõ mặt, nhưng có thể nghe thấy tiếng cười vang vọng phát ra từ miệng nó.
"Chẳng lẽ đây chính là hình dạng cụ thể hóa của sức mạnh tinh thần mà tên dị biến giả hệ dệt mộng để lại?"
Lục Tân nhớ tới bàn tay đã kéo hắn vào giấc mộng lúc đầu, rõ ràng bàn tay đó chính là nó.
Nếu vậy có phải đánh chết nó là đồng nghĩa với việc tiêu diệt được cỗ sức mạnh này không?