Chương 410: Khóa Học Giảm Căng Thẳng
Đương nhiên, trên thực tế, sau khi Vu Thần gặp chuyện không may, đồn vệ binh đã tới hỏi thăm từng người trong số họ trước rồi, nhưng vẫn không phát hiện điều gì bất thường hết."
Lục Tân gật đầu, tiếp tục cúi xuống đọc tài liệu. Bỗng, ngón tay đang lướt trên màn hình dừng lại. Màn hình ngừng lại ở một bức ảnh chụp giấy chứng nhận tham dự của Vu Thần, hơn nữa tờ chứng nhận này còn được đóng khung đỏ nữa.
"Khóa học giảm bớt căng thẳng và giải tỏa tâm lý?"
Theo nội dung viết trong tài liệu thì trước khi Vu Thần gặp chuyện không may, bà cảm thấy khá hứng thú với hoạt động này, một tuần phải tham dự ít nhất hai lần.
"Đây là một trong số hàng loạt công tác do Thanh Cảng thực hiện nhằm ngăn chặn các sự kiện ô nhiễm đặc biệt."
Trần Tinh từ tốn giải thích:
“Có nhiều nghiên cứu cho thấy, áp lực và cảm xúc thường là một trong số những nguyên nhân dẫn đến bất thường về tinh thần. Do đó, làm sao để vừa giải quyết vấn đề ấm no, đồng thời vừa giúp dân chúng giảm bớt áp lực, giải tỏa tâm lý cũng là vấn đề cực kỳ quan trọng."
"Trong đó, công tác chuẩn bị để bắt đầu mở rộng văn hóa giải trí là một cách mà các khóa học giải tỏa tâm lý như vầy cũng là một cách. Nội dung chủ yếu của khóa học chính là thông báo cho hầu hết mọi người về sự tồn tại của ô nhiễm tinh thần bằng một số phương pháp không rõ ràng, đồng thời cũng để cho họ dần dần học được cách bỏ qua và chống lại sự ảnh hưởng tinh thần. Ngươi cũng biết rồi đó, cảm xúc của dân chúng là thứ rất khó nắm bắt, nếu công khai sự kiện ô nhiễm tinh thần, khả năng cao sẽ gây ra hỗn loạn trong dân chúng. Vì thế, bằng cách này, chúng ta có thể không cần thông báo sự thật cho mọi người nhưng vẫn có thể dạy họ cách để tự bảo vệ chính mình."
"Các khóa học như vậy đã được phổ biến rộng rãi ở chủ thành một thời gian, giờ bên trên đang chuẩn bị mở rộng khóa học ra các thành phố vệ tinh lớn."
"Vì các khóa học này đều nằm dưới sự giám sát của Thành Phòng Bộ nên cũng nhận được Đặc Thanh Bộ để ý tới, vì vậy trái lại trở thành nơi ít hiềm nghi nhất."
Lục Tân không nói thêm điều gì, sau khi im lặng một hồi, hắn nới:
“Ta có thể tới đó xem thử không?"
"Có thể."
Trần Tinh cũng không nhiều lời, trực tiếp đáp ứng. Đây không phải lần đầu tiên cô nói chuyện với Lục Tân với tư cách là một chuyên viên phân tích thông tin. Chẳng qua khi điều tra sự kiện ô nhiễm đặc biệt – số hiệu 041, Lục Tân chỉ là một tay mơ nên cô mới nắm quyền chỉ đạo nhiều hơn.
Còn lần này, cô chân chính tiếp nhận vị trí chuyên viên phân tích thông tin thay cho Hàn Băng, vì thế nhiệm vụ chính của cô là phụ giúp cho hắn.
Chuyên viên tin tức có thể cung cấp và phân tích thông tin, ủng hộ, cùng đưa ra kiến nghị, nhưng không thể vượt mặt làm mọi chuyện thay hắn.
"Theo lịch trình hằng ngày thì khóa học giảm bớt căng thẳng và giải tỏa tâm lý mà Vu Thần tham gia sẽ có tiết vào mười giờ sáng ngày mai. Ngươi muốn đưa tất cả những người có liên quan tới đồn vệ binh để thẩm vấn, hay là ngày mai trực tiếp tới đó học?"
Cách làm việc của Trần Tinh luôn khá mạnh bạo và trực tiếp, ví dụ như một lời không hợp sẽ hốt hết tất cả mọi người tới hỏi cho ra lẽ như vầy…
Lục Tân thở dài một hơi:
“Vẫn là ngày mai tới đó học thì hơn!"
Bây giờ bản thân hắn cũng không có kế hoạch gì, càng không chứng cớ gì, đơn giản chỉ là muốn xem thử mà thôi.
Trực tiếp bắt người tới thì sẽ quá ồn ào.
"Được, tám giờ ba mươi phút sáng ngày mai, ta sẽ phái một chiếc xe đậu sẵn dưới lầu chờ ngươi."
Trần Tinh nhanh chóng sắp xếp xong mọi chuyện. Điều này cũng khiến Lục Tân cảm nhận được sự khác biệt giữa Trần Tinh và Hàn Băng. Sau khi Hàn Băng đưa ra đề xuất thì hắn vẫn còn có thể thương lượng tiếp, như là tám giờ ba mươi phút có thể đổi thành tám giờ hay không…Nhưng đối mặt với Trần Tinh, dù sao cô cũng là cấp trên nên Lục Tân không dám bàn bạc với cô...
...
Ngày hôm sau, đúng bảy giờ sáng, rèm cửa trong nhà an toàn tự động mở ra, ánh mặt trời chiếu rọi khắp căn nhà.
Lục Tân mở mắt, ngồi dậy. Cùng lúc đó, hắn nhìn thấy trên chiếc giường lớn kia, Búp Bê cũng đã thức giấc.
"Chào buổi sáng..."
Lục Tân mỉm cười chào cô, sau đó cầm túi của mình lên, bước ra buồng về sinh nằm phía ngoài để rửa mặt.
Búp Bê tính đi theo hắn theo bản năng nhưng Lục Tân ngăn cô lại, chỉ tay vào buồng vệ sinh trong phòng, kiên nhẫn giải thích cho cô:
“Ngươi ở đây rửa mặt, còn ta sẽ ra ngoài rửa, ngoan ngoãn đợi ta trở về..."
Hắn nghiêm túc cam đoan với cô:
“Ta thật sự sẽ trở về."
Búp Bê lẳng lặng nhìn Lục Tân, hình như cô đã hiểu lời hắn, trên mặt hơi hé nụ cười tươi rói.
Mười phút sau, Lục Tân trở về. Lúc này Búp Bê đã thay một bộ quần áo dài tay màu đen, ôm gối ngồi yên trên ghế sa lon. Thấy hắn quay lại, cô hơi dịch qua bên cạnh một chút, nhường chỗ cho hắn.
Lục Tân ngồi xuống bên cạnh cô, bật TV lên, hai người lẳng lặng cùng nhau xem ti vi.
"Đi tiểu quá nhiều lần thì phải làm sao? Hoan nghênh quý khách tới bệnh viện An Khang..."