Chương 430: Xảy Ra Chuyện
"Cho nên...."
Lão thuyền trưởng hít một hơi sâu, rồi cố giữ hơi thở để nói chuyện có thể uy nghiêm hơn một chút:
"Đây là một cuộc chiến. Vì ta biết, cuộc chiến như vậy sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra, cho nên ta quyết định tự mình tham dự. Mạng của ta đã không còn đáng giá nữa rồi, lần này ta đến đây chỉ muốn tận mắt nhìn thấy kiệt tác của mình mà thôi..."
Nói xong, hắn nhìn về phía người thanh niên khoác áo choàng đỏ, giọng điệu vẫn có chút run rẩy:
"Tiện thể xem xem một vị thần thật sự sẽ trông như thế nào..."
Hắn vừa dứt lời, bên ngoài cửa sổ bỗng nhiên từ từ đỏ lên, vì thời gian dần trôi, trời đã sụp tối, mặt trăng máu chiếm gần hết bầu trời bên ngoài cửa sổ. Màu đỏ chói lọi nổi bật giữa màn đêm, dù đèn trong phòng có sáng cách mấy cũng chẳng thể ngăn cản mặt trăng máu chiếu vào, sau đó nó dừng lại trên người thanh niên khoác áo choàng đỏ đang cúi đầu. Hắn như bị mặt trăng máu tác động, lập tức quay đầu nhìn về phía trăng máu.
"Ta được giải thoát rồi sao?"
Dưới chiếc mũ bảo hộ thủy tinh, có thể nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của hắn đang nở nụ cười đầu tiên từ khi bước vào Thanh Cảng.
Đó là cảm giác vui mừng thật sự.
Nói đến đây, hắn liền ưỡn ngực.
Mấy nòng súng xung quanh cũng hồi hộp dò xét xung quanh theo động tác của hắn, như muốn chĩa súng thẳng vào mặt hắn.
Người bên cạnh bảo vệ Tô tiên sinh và giáo sư Bạch ở giữa rồi đưa họ ra khỏi phòng họp. Lúc này cũng không thể để hai lão già này tiếp tục phô trương phong thái vững vàng như núi nữa, cưỡng chế đưa đi cho rồi.
Không chỉ họ, lão thuyền trưởng và mấy người đi theo cũng bị bắt đi. Họ bị đội mũ bảo hệ và còng tay, nhanh chóng đưa ra khỏi phòng hội nghị.
Trong phòng chỉ còn lại bảy dị biến giả bao gồm cả người canh cửa.
Họ cùng lúc nhìn về phía người mặc áo choàng đỏ kia.
Có người chuẩn bị khởi động năng lực, cũng có người đã khởi động năng lực sẵn sàng rồi.
Trong không khí xuất hiện từng đợt khác dao động khác nhau, đan xen nhưng lại cực kỳ rõ ràng.
Sổ ghi chép trên bàn bị gió xốc lên, âm thanh rất chói tai.
Đèn sợi đốt trên đầu đột nhiên sáng lên bất thường lại trở nên u ám, ánh sáng chớp tắt đan xen nhau.
Nhiều năng lực cùng lúc bao phủ lên người thanh niên mặc áo choàng đỏ kia.
Nhưng có vẻ hắn không cảm nhận được gì, không hề thấy hắn nhúc nhích mà chỉ từ từ ngẩng đầu lên.
Vì trên cổ hắn còn đang đeo máy khống chế năng lực cho nên động tác rất khó khăn.
Nhưng hắn vẫn ngẩng lên, hít thở nhẹ nhàng rồi vòng tay như đang ôm chính mình.
Ngay sau đó, đồng tử hắn trắng bệch, lập tức thi triển năng lực.
"Đùng đùng đùng......."
Vì máy khống chế năng lực trên cổ nên khi hắn thi triển năng lực thì có một luồng điện mạnh đột nhiên phóng ra từ cổ hắn, ngay lập tức cơ thể hắn co giật, còn tỏa ra mùi xém cháy.
Hắn từ từ ngã về sau.
Nhưng một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra, hắn vừa ngã xuống đã có một thứ gì đó quỳ gối ngay tại chỗ.
Thứ ấy là một cái bóng mờ ảo, cũng mặc áo choàng đỏ, khuôn mặt thì tái nhợt.
Cái bóng tách ra khỏi thân thể, trên mặt lộ ra nụ cười sung sướng rồi chầm chậm đứng dậy. Đồng thời cái bóng cũng lớn dần lên, càng lúc càng mờ nhạt. Đèn trong phòng bắt đầu chớp tắt, dòng diện trong dây dẫn không ngừng loạn.
Mọi người trong phòng đều cảm thấy có một tiếng nổ lớn, tầm mắt liền trở nên mơ hồ.
Có người đau đớn hét to một tiếng rồi liều lĩnh bắn súng về phía hắn.
Vài viên đạn điện đặc chế xuyên qua cơ thể hắn, lóe lên tia chớp chói mắt.
…
"Đó là gì vậy?"
Lục Tân đột nhiên quay đầu, nhìn về phía đông Thanh Cảng.
Cùng lúc ấy bên trong thành phố chính, rất nhiều dị biến giả cũng cảm nhận được điều gì đó, vội quay đầu lại.
Máy kiểm tra bên hông của nhiều người bỗng nhiên phát ra tia sáng màu đỏ, hơn nữa kim đồng hồ chỉ số đang càng ngày càng lớn.
"Xảy ra chuyện rồi?"
Ai nấy đều hơi hoảng loạn, ngơ ngác nhìn về phía đông, không biết ở đó đã xảy ra chuyện gì.
Mọi người nhìn thấy có một bóng dáng chậm rãi đứng dậy ở khách sạn Đông Hải.
Không biết cái bóng ấy cao bao nhiêu, chỉ biết khách sạn Đông Hải cao ba mươi ba tầng, mà nó còn cao cả hơn một cái đầu, cho nên từ xa trông nó như một pho tượng đứng bên cạnh tòa cao tầng.
Hai tay hắn giao trước ngực, trông có vẻ rất thành kính lại rất an tĩnh, trên đầu trùm mũ áo choàng màu đỏ, nhìn không rõ mặt.
...........
"Tách tách tách....."
Cách đó không xa truyền đến tiếng nổ.
Đó là khu vực cách ly do Thành Phòng Bộ bố trí từ trước, tất cả những dị biến giả đều bị cưỡng chế vào đó.
Quái vật trong người họ giống như bị cái gì đó hấp dẫn, cùng lúc nhìn về phía tòa nhà.
Nhưng vì động tác quay đầu này quá cứng nhắc nên rất nhiều người trong số đó một phát quay đầu hơn 180 độ.