Mặt Trăng Đỏ

Chương 429: Muốn Chết

Chương 429: Muốn Chết


Không ai ngờ được hành động bắt giữ lại thuận lợi đến vậy.
Khi ra tay với đoàn chuyên gia Quốc Đảo, mọi người đều vô cùng căng thẳng.
Nhất là khi lao đến đội mũ bảo hộ và máy khống chế năng lực cho người thanh niên mặc áo choàng đỏ kia, cảm giác lo lắng đạt đến cực điểm. Dù gì hắn cũng là dị biến giả cấp S, dù hành động nhanh nhẹn hơn đi nữa, ai biết được sẽ đối mặt với chuyện gì.
Nhưng mọi người không ngờ rằng người kia lại không có bất kỳ phản ứng gì.
Mặc cho bị đội mũ bảo hộ và máy khống chế năng lực, rồi chĩa vũ khí đặc biệt vào đầu thì hắn cũng không hề phản ứng.
Tô tiên sinh liếc nhìn dị biến giả cấp S, hơi chau mày rồi nhìn về phía lão thuyền trưởng:
“Cuối cùng kế hoạch của các ngươi là gì?”
“Tô tiên sinh, nên đi thôi.”
Nhân viên vũ trang đứng trước mặt hắn, không ngừng thuyết phục.
Nhưng Tô tiên sinh không hề có ý định rời đi mà chỉ đứng nhìn lão thuyền trưởng.
Lão thuyền trưởng thở dốc một hồi, mới từ từ bình tĩnh lại.
Hắn nhìn thoáng qua người thanh niên áo choàng đỏ đang bị khống chế.
Mũ trùm đầu che hết cả khuôn mặt, nhưng vì đội mũ bảo hộ nên mũ trùm của hắn hơi lệch, để lộ hơn nửa góc mặt. Có thể thấy hắn còn rất trẻ, nhưng sắc mặt lại nhợt nhạt, từ đầu đến cuối đều có cảm giác trầm tĩnh hơn người thường, dường như không hề hứng thú với bất kỳ thứ gì.
Nhìn từ góc độ này, có vẻ hắn là người yếu nhất trong nhóm.
Đến cả lão thuyền trưởng bình thường hành động chậm chạp so ra còn lanh lẹ hơn hắn vài phần.
“Không phải trước đây đã đồng ý chia sẻ tài liệu của dị biến giả cấp S với các ngươi rồi sao?”
Lão thuyền trưởng khàn giọng lên tiếng:
“Đứa nhỏ này sinh ra ở Quốc Đảo, thực ra cường độ tinh thần của hắn không cao. Bọn ta đã kiểm tra qua mấy lần rồi mà vẫn không đạt đến mức một ngàn, nhưng năng lực của hắn lại vô cùng đáng sợ. Bọn ta đã dùng rất nhiều thiết bị kiểm tra của viện nghiên cứu khai phá Nguyệt Thực cũng chẳng thể xác định được năng lực thật sự của hắn, chỉ biết là không giống với người thường. Quốc Đảo cũng từng xuất hiện không ít sự kiện ô nhiễm tinh thần nhưng hắn đều có thể dễ dàng xử lý. Vốn dĩ bọn ta còn muốn bồi dưỡng đứa nhỏ này trở thành thần bảo hộ cho Quốc Đảo Quốc, nhưng đáng tiếc, bản thân hắn có vấn đề rất lớn, bọn ta cũng không biết làm sao giúp hắn giải quyết.”
Giáo sư Bạch hứng thú nhìn về phía người trẻ tuổi kia:
“Hắn có vấn đề gì?”
Lão thuyền trưởng trầm ngâm hồi lâu mới bất đắc dĩ cười khổ:
“Hắn không muốn sống nữa. Hắn luôn phải chịu đựng những đau khổ không thể hiểu được của người thường, nên hắn chỉ có một nguyện vọng. Đó là có thể chết. Chỉ có chết đi hắn mới có thể khiến linh hồn của mình trở về....... Hội Đồng Hương.”
“Hội Đồng Hương?”
Lúc nghe thấy bốn chữ này, nhóm nhân viên đi cùng không khỏi chau mày.
Ô nhiễm tinh thần không phải chuyện nhỏ.
Cho nên họ đều được yêu cầu phải tìm hiểu rõ càng nhiều càng tốt về các trường hợp ô nhiễm tinh thần xảy ra ở Thanh Cảng, cùng với những trường hợp ô nhiễm tinh thần có ảnh hưởng nghiêm trọng ở những nơi khác, đương nhiên họ cũng biết tổ chức bí ẩn này từng bị diệt tận ổ ở thành phố Vệ Tinh số 4.
Vì dám coi thành viên của đội đặc nhiệm là đối tượng truyền giáo nên tổ chức này cũng khá có tiếng.
Vốn dĩ ở thành phố Vệ Tinh số bốn đây chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng sau khi nghe lão thuyền trưởng nhắc đến bốn chữ này, tâm trạng của họ không khỏi chùn xuống.
“Bọn ta dùng đủ mọi cách cũng không thể khuyên hắn tiếp tục sống...”
Trong khi mọi người xung quanh đều tỏ vẻ hoảng sợ và nghi ngờ thì lão thuyền trưởng lại cười khổ:
“Chuẩn mực đạo đức phổ thông cho bọn ta biết là không thể tùy tiện cướp đi mạng sống của người khác. Nhưng khi đối diện với hắn, bọn ta lại phát hiện dường như việc thuyết phục một người đau khổ đang muốn chết đi phải tiếp tục sống là việc vô cùng trái đạo lý, căn bản cũng chả thể ngăn cản được. Chuyện bọn ta có thể làm chính là để hắn đến một nơi được chỉ định để tự sát. Xem như là cống hiến cho Quốc Đảo Quốc...”
Không khí trong phòng hội nghị vừa căng thẳng vừa kỳ lạ.
Không hiểu vì sao điệu bộ bình tĩnh của lão thuyền trưởng khiến mọi người rất khó chịu.
Một người lúc nào cũng muốn tự sát, hơn nữa lại không cản được... Mà người này còn là dị biến giả cấp S!
Tô tiên sinh điều chỉnh chỗ ngồi, lẳng lặng nhìn lão thuyền trưởng, nói:
“Cho nên hắn tính dùng mạng mình để đột kích Thanh Cảng à?”
“Vậy còn các ngươi?”
Ánh mắt của hắn nhìn về phía lão thuyền trưởng:
“Các ngươi cũng tính để mạng lại đây hay sao? Ngươi nhìn ta bây giờ xem, ta còn chẳng hút nổi cái tẩu thuốc ta thích nhất...”
Nghe Tô tiên sinh nói xong lão thuyền trưởng không nhịn được nở nụ cười:
“Mạng của ta còn giá trị không?”
Một lúc sau Tô tiên sinh mới gật đầu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất