Chương 489: Gửi Tài Liệu
Lục Tân vội chấm dứt chủ đề này:
“Ngươi có thể giúp ta không?”
“Không thành vấn đề.”
Hàn Băng vui vẻ đồng ý và nói:
“Đan Binh tiên sinh tin tưởng ta như vậy, ta nhất định sẽ xử lý ổn thỏa chuyện này.”
Lúc này, Lục Tân mới yên tâm, nói:
“Vậy thì tốt.”
Thực ra, trong kế hoạch ban đầu, hắn định đưa cô giáo Tiểu Lộc đi cùng. Tuy nhiên, ngày hôm đó khi nói về vị viện trưởng già, phản ứng của cô giáo Tiểu Lộc khiến hắn cảm thấy hơi không thoải mái, cho đến bây giờ, hắn vẫn chưa gặp lại cô giáo Tiểu Lộc, chưa kể đây là thời điểm thuận lợi để bàn chuyện mua nhà nên hắn chỉ có thể nhờ người khác mua giúp.
Nghĩ đến những người xung quanh mình, Lục Tân cảm thấy Trần Tinh và Hàn Băng là đáng tin cậy nhất.
Tuy nhiên, sao hắn có thể làm phiền đến một lãnh đạo cấp cao như Trần Tinh.
Nhưng Hàn Băng thì khác, cô vừa dễ thương lại thật sự tốt với hắn. Hơn nữa, cô luôn khiến người khác cảm thấy yên tâm.
Những chiếc hoành thánh nhỏ mà Hàn Băng gói cũng rất ngon…
Giải quyết xong chuyện này, tâm trạng của Lục Tân cũng trở nên khá hơn, hắn nói:
“Phải rồi, ban nãy ngươi nói vấn đề thứ hai là gì nhỉ?”
Hắn còn nhớ, Hàn Băng gọi điện thoại đến và nói có hai vấn đề.
“Á…Suýt chút nữa thì quên mất.”
Hàn Băng bật cười rồi nói:
“Vấn đề thứ hai là vấn đề được đội trưởng Trần căn dặn, cô ấy nói rằng có chuyện gì đó đang xảy ra ở Thanh Cảng, cần ai đó gửi một phần tài liệu đến chủ thành. Nếu Đan Binh tiên sinh cũng đến chủ thành, vậy chi bằng tiện thể hỗ trợ gửi tài liệu giúp cô ấy có được không?”
“Nếu vậy thì có thể coi là ngươi đang thực hiện một nhiệm vụ cho Thanh Cảng, ngươi thậm chí không cần xin nghỉ phép, còn có tiền trợ cấp nữa!”
“Trùng hợp vậy?”
Lục Tân hơi kinh ngạc, sau đó hắn bật cười tự giễu.
Thật ra Lục Tân hiểu, có thể không phải là do trùng hợp, mà dù hắn đi tới đâu, đều sẽ vừa khéo có nhiệm vụ giao cho hắn.
Nói đi cũng phải nói lại.
Thanh Cảng có quy mô lớn như vậy, còn là một trong mười hai thành phố Cao Tường trong Liên minh, nếu Thanh Cảng có nghiệp vụ qua lại với chủ thành cũng là chuyện rất bình thường nhỉ?
“Ngoài ra…”
Nói đến đây, Hàn Băng dừng lại giây lát, thay đổi giọng điệu và mỉm cười:
“Đây không phải việc công, chỉ là một lời nhắc nhở:”
“Lần này Đan Binh tiên sinh đến thăm họ hàng ở chủ thành cần chú ý một số điều.”
“Có lẽ mỗi thành phố Cao Tường đều có những luật lệ và quy định khác nhau, hy vọng Đan Binh tiên sinh có thể cố gắng tuân thủ….”
Giọng của Hàn Băng dần chậm lại rồi nói tiếp:
“Nhưng ngoài việc tuân thủ luật lệ và quy định ở đó, nếu gặp phải một số vấn đề…Ngươi hãy nhớ kỹ, nhất định phải liên hệ với nhân viên liên lạc của Thanh Cảng chúng ta tại chủ thành.”
Hàn Băng dừng lại giây lát rồi nói tiếp:
“Đó đều là những người mà chúng ta có thể tin tưởng.”
…
Cuối cùng, bàn giao mọi việc xong, Lục Tân mới rời khỏi Văn phòng An ninh.
Sau khi đơn xin rời khỏi thành phố của hắn được chấp thuận, hắn có thể lên đường bất cứ lúc nào.
Nhiệm vụ tạm thời này thực ra chỉ là gửi một phần tài liệu, thật sự rất đơn giản, dù sao bây giờ bên ngoài cũng rất hỗn loạn, hành trình cũng tương đối xa, nhiệm vụ này mới được đánh giá là cấp D, hắn chỉ cần tiện thể mang theo là được, không cần phải chuẩn bị gì nhiều.
Hơn nữa, Lục Tân biết đơn xin rời khỏi thành phố của mình sẽ nhanh chóng được chấp thuận.
Có lẽ ngày mai hắn đã có thể lên đường.
Trước khi rời khỏi thành phố, vẫn còn một việc nữa cần phải làm.
Lục Tân chạy xe mô tô đến dưới lầu công ty kinh doanh nơi hắn đang làm việc, sau đó hắn lên lầu với chiếc túi trên lưng.
Tất cả các đồng nghiệp trong văn phòng đều sững sờ khi nhìn thấy Lục Tân.
Là nhân viên văn phòng, khả năng truyền bá tin tức của họ thật sự không tệ, đôi khi còn khá nhạy cảm về thời gian.
Họ đã hỏi thăm và biết được có một sự cố lớn đã xảy ra ở chủ thành vào ngày hôm kia.
Dù không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì nhưng họ biết sự cố này đã gây ra rất nhiều hỗn loạn trong chủ thành.
Ngay cả việc kinh doanh của công ty cũng bị ảnh hưởng ở một mức độ nhất định nào đó. Lúc này, thật sự rất khó để có thể liên hệ với Phó tổng Tiếu và Tổng giám đốc Tiếu.
Nhưng ai có thể ngờ, chỉ trong nháy mắt, người đã có hẹn với Phó tổng Tiếu mấy ngày trước ở chủ thành đã quay trở lại?
Suỵt…
Rốt cuộc, người này có bối cảnh ghê gớm đến thế nào?
…
“Xin chào…”
Sau khi lịch sự chào hỏi các đồng nghiệp, Lục Tân mới bước vào văn phòng của mình.
Hắn ngồi xuống, từ từ sắp xếp lại mạch suy nghĩ của mình rồi mở ổ cứng rồi xóa một số tập tin cá nhân và sao chép những tập tin tương đối quan trọng vào ổ USB, sau một hồi tính toán, hắn mới rời khỏi văn phòng.