Mặt Trăng Đỏ

Chương 60: Bắn Súng

Chương 60: Bắn Súng


“Đây là dẫn dắt và nâng cao năng lực?”
Những lời giải thích của Trần Tinh và mấy vị giáo sư già khiến Lục Tân lập tức hiểu ra nhiều điều.
Hóa ra dị biến giả cũng cần được đào tạo để có thể sử dụng khả năng của mình tốt hơn. Có điều, bản thân hẳn không giống những người khác? Suy cho cùng, năng lực của hắn là mượn từ chỗ em gái. Vậy làm thế nào mới có thể mạnh mẽ hơn?
Dù còn chút nghi ngờ nhưng hắn vẫn quyết định nghe theo lời của những người này và làm bài kiểm tra thật tốt.
Một là vì sau sự cố của Tần Nhiên, hắn cũng nhận ra rằng ngay cả đối với rất nhiều sự cố ô nhiễm tinh thần, Cục xử lý ô nhiễm đặc biệt cũng cần phải nghiên cứu, muốn nghiên cứu thì cần phải có số liệu. Tình huống mà hắn gặp dù có phần không rõ ràng, nhưng ể phối hợp với họ để đưa một số dữ liệu, có lẽ cũng có thể giúp họ tìm ra vấn đề thực sự của mình?
Vì vậy, hắn chỉ suy nghĩ một chút rồi nói: “Kiểm tra như nào?”
Trần Tinh nghe xong thì im lặng một lúc rồi mới nói: “Cần tiến hành từng bước một!”
Vừa nói, cô ta vừa lấy ra một tập tài liệu, tùy ý đánh dấu một vài chỗ, sau đó bèn dẫn Lục Tân đến một văn phòng khác. Những người trông giống như chuyên gia và giáo sư đó cũng đi theo ở đằng sau, họ vừa đi vừa nói cười vui vẻ. Thằn Lằn cũng đi theo, dù trên mặt cậu ta vẫn đeo kính râm nhưng vẫn khó có thể che giấu được sự tò mò của cậu ta về Lục Tân, hay nói cách khác, đó là sự tò mò đối với những người có cùng năng lực với mình.
“Đầu tiên bọn ta muốn kiểm tra năng lực bắn súng của ngươi!”
Trong lúc nói chuyện, họ đã đi đến một căn phòng lớn được lắp kính chống đạn trong suốt, với một số mục tiêu đã được dựng sẵn ở cuối phòng.
Một nhân viên mang đến mấy cái hộp sắt màu xanh nhạt rồi đặt chúng trên chiếc bàn sát tường.
Chiếc hộp được mở ra, thứ đựng ở trong khiến da đầu Lục Tân hơi tê dại.
Bên trong đều là súng được xếp gọn trong lớp lót có rãnh, toát lên khí chất khiến cho người ta lạnh cả người.
Lục Tân không biết nhiều về súng, nhưng hắn có thể nhận ra trong đó có đa dạng các loại súng, bao gồm súng trái cổ điển, súng sa mạc, cũng có súng trường bán tự động, súng tiểu liên và súng máy hạng nhẹ và hạng nặng. Loại ánh sáng đặc biệt đó cho thấy chúng tuyệt đối không phải là đồ chơi.
“Chắc ngươi vẫn chưa từng trải qua đào tạo bắn súng chuyên nghiệp!”
Trần Tinh quay người về phía Lục Tân rồi nói:
“Vì vậy, bây giờ ta sẽ bắt đầu huấn luyện cho ngươi!”
Cô ta vừa nói chuyện, vừa lấy từ trong chiếc hộp bên cạnh ra một khẩu súng lục màu đen, bắt đầu tháo rời, kiểm tra, lắp đạn, lên nòng, mở khóa an toàn, một tay cầm súng và bắn một phát vào mục tiêu ở phía đối diện. Màn hình hiển thị xuất hiện hình ảnh, vòng thứ tám.
Trần Tinh đưa khẩu súng lục cho Lục Tân rồi nói: “Được rồi, huấn luyện kết thúc.”
Ánh mắt Lục Tân trở nên có chút kỳ quái: “Như vậy đã kết thúc? Ngươi huấn luyện cho ta cái gì?”
Ông lão đeo kính híp mắt cười với Lục Tân:
“Về mặt lý thuyết, các ngươi không cần được huấn luyện!”
“Chỉ cần làm quen thôi!”
Thằn Lằn đúng lúc chen lời:
“Đối với chúng ta, chỉ cần biết cách mở khóa an toàn và nhắm chuẩn vào đối thủ là đã có thể hoàn thành huấn luyện!”
Lục Tân thở dài, để bản thân cố gắng theo kịp suy nghĩ của họ.
Hắn nhận lấy khẩu súng lục rồi cố gắng ngắm vào mục tiêu ở phía đối diện trước sự quan sát của mọi người.
Mục tiêu cách đó hai trăm mét, Lục Tân nhìn qua chỉ thấy một cái bóng mờ mờ ảo ảo.
“Pằng!”
Hắn đã nổ súng.
Màn hình hiển thị xuất hiện hình ảnh, mọi người xúm vào xem:
“Ồ, vòng thứ ba... Không đúng, đó là vòng thứ ba của bia tập bên cạnh…”
Mọi người chung quanh nhìn Lục Tân bằng ánh mắt có chút kỳ quái.
Vòng thứ ba của bia tập bên cạnh, đây mà là người có năng lực hệ nhện sao?
Chỉ có vậy thôi?
Lục Tân đỏ mặt. Phát súng này còn tệ hơn phát súng lần trước ở Công ty Vận tải Tứ Phương nữa…
“Đừng căng thẳng!”
Thằn Lằn ở một bên mỉm cười nói với Lục Tân: “Ban đầu để có thể bắn chuẩn là rất khó, ngươi phải học cách thích ứng. Sau khi viên đạn rời khỏi nòng, sẽ có một lực giật lùi rất mạnh, động tác khi cầm súng, sự phối hợp các cơ trên cơ thể, sức mạnh…đều sẽ ảnh hưởng đến độ chính xác của viên đạn. Trước tiên, ngươi cần cảm nhận độ chính xác của súng, sau đó ngươi có thể phối hợp với nó bằng cách thay đổi sức mạnh của các cơ trên cơ thể…”
Lục Tân thở ra một hơi thật sâu rồi lại giơ súng lên.
Nhưng khi hắn giơ súng lên, cánh tay hắn đã bất giác run lên, trọng lượng của khẩu súng cũng không hề nhẹ.
Dù hắn có cố gắng nhìn kỹ đến thế nào, bia tập ở phía đối diện cũng rất mơ hồ.
Lục Tân không biết làm thế nào để phối hợp với khẩu súng, bắn ra viên đạn mà mình mong muốn.
Vì vậy hắn cảm thấy có chút phiền muộn, vô thức nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng của em gái…
“Đây là gì?”
Một bàn tay nhỏ lạnh lẽo nắm lấy bàn tay của Lục Tân.
Lục Tân quay đầu nhìn, đã thấy em gái đã xuất hiện bên cạnh từ lúc nào. Con bé đang tò mò quan sát khẩu súng trong tay hắn.
Lúc này, Lục Tân đột nhiên cảm thấy trong người có một sự thay đổi kỳ lạ, dường như toàn bộ cơ xương trên người, ngay cả nhịp tim và nhịp thở đều hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của hắn. Mỗi khi hắn hít thở, cảm giác này lại càng rõ ràng hơn. Sau ba nhịp thở, hắn cảm giác cả người đã trở thành một cỗ máy chính xác.
Hắn nhìn bia tập ở phía đối diện, đồng tử hơi co lại, bia tập trở nên cực kỳ rõ ràng.
Sau đó tay hắn vững vàng như một cái máy, nhẹ nhàng bóp cò, lực giật lùi thậm chí còn không khiến cánh tay hắn run lên rõ rệt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất